Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Đại Việt Quỷ Vương
Unknown
Chương 162 . Trừng phạt tới rồi.
Chương 162 . Trừng phạt.
Sau khi quyết định xong phương thức xử lý đối với những người b·ị b·ắt trong vụ truy tra gián điệp, nội gián của tổ chức phục quốc người Chiêm, Lê Tấn rời đi. Hắn đương nhiên mang theo Chiêm Hồng Cơ, nàng được hai nữ nhân viên Cẩm Y Vệ dùng cáng chuyển tới hoàng cung . Hoàng đế ra lệnh cho bách quan trở về nha môn làm việc tuân lệnh vua bách quan nhanh chóng tản đi . Ngoài ra Lê Tấn còn ra lệnh cho Lê Quảng Độ, Lê Tử Văn, Lê Niệm sáng hôm sau tiến cung diện thánh riêng Lê Niệm mang theo hai thuộc hạ Phùng Nghĩa Đỗ Quân.
Trong điện Bảo Quang Lê Tấn ngồi cạnh Long Sàng nằm phía trên đó là Chiêm Hồng Cơ đang ngủ yên . Hắn đuổi hết người hầu ra ngoài sau đó ngửa mặt lên gọi :" lão quỷ ngươi xuống xem cho nàng ."
Dù không gọi thẳng tên nhưng Quỷ Y biết là hắn gọi mình, lão lập tức hạ xuống lần lượt kiểm tra từng bộ phận, từng v·ết t·hương trên người Chiêm Hồng Cơ. Sau khi nắm được sơ bộ lão nói:" Ngoại thương của nàng khá nặng n·ộ·i· ·t·ạ·n·g thì gan và phổi bị tổn thương nhẹ . Nhìn chung không nguy hiểm lắm chỉ cần dùng thuốc trị thương của ta trong vòng 20 ngày có thể khoẻ lại khoảng hơn 1 tháng thì có thể hoàn toàn bình phục ."
Lê Tấn nghe vậy thì yên tâm không có tổn thương nghiêm trọng để lại di chứng về sau là tốt rồi . Hắn nhìn về phía Quỷ Y, giơ tay ra như muốn thứ gì đó . Quỷ Y biết ý móc từ trong ngực ra hai bình nhỏ làm bằng gỗ lão không quên dặn :" Bình màu vàng mỗi lần uống một viên ngày ba lần . Bình màu xanh thì bôi ngoài da ngày hai lần ." Nói xong lão không ở lại thêm mà nhảy một cái lên xà nhà cùng với Lão Hoạ Sĩ yên lặng canh gác.
Lê Tấn đạt được thứ mình muốn thì hô lớn :" Nguyễn Nhữ Vi ngươi vào đây." Lập tức đại tổng quản đang đứng ngoài cửa điện chạy nhanh đi vào bằng tốc độ xuất hiện trước mặt hắn lão nói :" bẩm bệ hạ nô tài có mặt, bệ hạ có gì sai bảo nô tài ?"
Lê Tấn ra lệnh :" Trẫm cần ba chậu nước ấm hai khăn lụa một bộ nữ trang rộng rãi và một ít muối ."
Nguyễn Nhữ Vi nghe vậy lập tức nói " tuân mệnh" rồi đi ngay sau hơn một khắc đồng hồ tất cả mọi thứ hoàng đế yêu cầu đều được đưa đến đầy đủ . Lê Tấn ra lệnh cho mọi người rời đi hắn tự mình xử lý v·ết t·hương cho Chiêm Hồng Cơ. Nhẹ nhàng lột bỏ quần áo bẩn dùng nước ấm lau sạch cơ thể của nàng, tiếp đó hoà chút muối vào nước dùng để lau lại v·ết t·hương. Sau đó hắn dùng thuốc nước trong bình xanh Quỷ Y đưa cho bôi lên từng v·ết t·hương của nàng hoàn thành tất cả thì giúp nàng mặc quần áo vào. Cuối cùng hắn lấy viên thuốc trong bình màu vàng cho vào miệng nàng, dùng chén nước ấm giúp nàng uống thuốc.
Lê Tấn chăm chú nhìn gương mặt của Chiêm Hồng Cơ một lúc dùng tay kéo một chiếc chăn mỏng nhẹ nhàng đắp cho nàng . Hắn bỗng nhiên mỉm cười sau đó hôn nhẹ lên trán nàng nhỏ giọng thì thầm "hãy mau khoẻ lại ta sẽ bảo vệ nàng". Xong xuôi thì hắn ra ngoài điện ra lệnh cho hai cung nữ vào trong trông nom Chiêm Hồng Cơ .
Ngoài cửa điện Lê Tấn nhìn Nguyễn Nhữ Vi ra lệnh :" Trẫm muốn biết rốt cục là ai gây sức ép khiến Lê Niệm dùng hình với nàng."
Nguyễn Nhữ Vi đáp :" Tuân mệnh bệ hạ nô tài lập tức đi tìm hiểu." - Đáp lại lời này là cái gật đầu của Lê Tấn. Nguyễn Nhữ Vi đạt được chỉ lệnh lập tức đi tra việc này.
Lê Tấn lại nhìn Đỗ Khắc Hải nói :"Ngươi đi truyền lệnh cho Ngự thiện phòng chuẩn bị cháo Tổ Yến khi đem đến thì thông báo cho trẫm."
Đỗ Khắc Hải tuân mệnh rời đi lão biết lúc này không nên thừa lời cứ theo sai xử làm việc là được. Không lâu sau với sự xuất hiện của lão Ngự thiện phòng đám ngự trù lập tức bắc bếp nấu mười phần cháo Tổ Yến theo các kiểu khác nhau .
Cuối cùng Lê Tấn ra lệnh cho mấy tên thái giám khác chuẩn bị nước nóng để hắn tắm rửa thay y phục. Lập tức đám cung nữ thái giám dùng tốc độ nhanh nhất hoàn thành chuẩn bị bọn họ nhận được lời răn của đại tổng quản ai cũng biết lúc này phải thật cẩn trọng chú ý làm việc .
Lê Tấn tắm xong thì đã là lúc chiều tà cháo Tổ Yến được đưa tới tất cả có mười phần khác nhau mỗi phần có mùi vị riêng. Lê Tấn nếm thử một lượt sau đó lựa chọn một phần cháo Tổ Yến hắn tự mình dùng muỗng đút cho Chiêm Hồng Cơ. Hắn cứ vừa thổi vừa đút Chiêm Hồng Cơ đã tỉnh có thể há nhỏ miệng ăn từng chút từng chút . Cứ như vậy đám người hầu chứng kiến cảnh tượng bệ hạ chăm sóc người khác một cách nhẹ nhàng chu đáo . Thỉnh thoảng họ còn thấy bệ hạ dùng tay áo lau đi cháo rớt ra ngoài hay lau nhẹ hai bên miệng của nữ nhân nằm trên Long Sàng. Điều này khiến không ít người mắt muốn rớt ra ngoài long bào hoá ra còn có thể dùng như vậy . Không ai dám lên tiếng làm phiền hai người, đám cung nữ chỉ biết hâm mộ Chiêm Hồng Cơ, trong lòng đám người hầu đều biết rõ trong hoàng cung này sắp có thêm một vị nữ chủ tử.
Lê Tấn cho nàng ăn hết hai chén cháo thì dừng lại ra lệnh cho đám người hầu dọn đi . Kèm theo đó hắn thưởng tất cả số cháo Tổ Yến còn lại cho đám người hầu không quên sai người tới Ngự thiện phòng truyền lời . Lần này không còn là mấy từ "tạm ổn tạm được, không tệ" mà là "rất ngon" cùng với ban thưởng cho ngự trù nấu món cháo được chọn 10 quan tiền .
Ngay trong đêm tối cả Ngự thiện phòng điên cuồng hò reo bọn họ vui mừng đến phát điên có kẻ còn ôm người khác khóc . Thực sự là quá lâu, quá lâu rồi Ngự thiện phòng mới nhận được lời khen kiểu này . Đây như một sự khẳng định đối với toàn thể Ngự thiện phòng, khiến cho bọn họ tự tin hơn vào món ăn của mình áp lực của toàn bộ Ngự thiện phòng quảng thời gian này coi như được buông lỏng . Phần thưởng 10 quan tiền không là gì riêng nội quan Nguyễn Văn Đức thưởng riêng cho tên ngự trù làm món cháo được chọn 10 lạng vàng ròng đương nhiên là lén đưa chuyện này không thể tuyên dương . Tên ngự trù nấu món cháo Tổ Yến được chọn chính thức trở thành ngôi sao mới nổi của Ngự thiện phòng hắn có thể vểnh mặt lên cười nói vui vẻ với đồng nghiệp . Nguyễn Văn Đức không quên nhắc nhở tên ngự trù đó phải giữ vững phong độ ngày mai tiếp tục nấu món cháo Tổ Yến ngon như hôm nay bệ hạ có truyền lệnh mấy ngày tới đều cần chuẩn bị ngày ba bữa cháo .
***
Sáng hôm sau Lê Tấn dậy sớm giúp Chiêm Hồng Cơ dùng thuốc ăn cháo buổi sáng rồi rời đi . Hắn tới Ngự Thư Phòng chờ đợi những kẻ được hắn triệu đến hôm nay .
Giữa giờ Thìn năm người được lệnh triệu đến xuất hiện trong Ngự Thư Phòng. Lê Quảng Độ đứng ngoài cùng bên trái Lê Tử Văn đứng giữa Lê Niệm đứng bên phải Đỗ Quân và Phùng Nghĩa đứng ngày phía sau Lê Niệm . Đội hình này thể hiện rõ thứ bậc khác biệt của năm người này trật tự từ cao đến thấp là tả - hữu tiền - hậu.
Lê Tấn không bắt đầu trò chuyện với những người quen trước mà ưu tiên trước nhất hai kẻ lạ mặt . Hắn hỏi :" Hai người các ngươi chính là Đỗ Quân và Phùng Nghĩa sao ?"
Cả hai hai đồng thanh đáp :" bẩm bệ hạ thần chính là Đỗ Quân ( Phùng Nghĩa). "
Lê Tấn nhìn người bên trái hỏi :" Đỗ Quân, ngươi thuận tay nào ?"
Đỗ Quân đáp :" Bẩm bệ hạ, thần thuận tay phải ."
Lê Tấn lại nhìn sang phải hỏi:" Phùng Nghĩa, ngươi thì sao ?"
Phùng Nghĩa đáp :" Bẩm bệ hạ, thần cũng thuận tay phải ."
Lê Tấn nghe vậy thì gật đầu xong đó hắn nói :" Nguyễn Nhữ Vi, truyền lệnh trẫm đem hai tên này xuống chặt bỏ bàn tay phải ."
Mọi người hoàn toàn bị sốc trước mệnh lệnh này của bệ hạ họ không nghe bệ hạ hỏi tội gì ngài lập tức đưa ra trừng phạt tàn khốc. Đỗ Quân Phùng Nghĩa thì lập tức quỳ xuống cầu xin :" Xin bệ hạ tha mạng ".
Lê Tấn nghe vậy thì lớn tiếng quát :" Trẫm đâu có nói g·iết hai người các ngươi chỉ là chặt một bàn tay không c·hết được."
Đỗ Quân sợ hãi hỏi :" Bệ hạ, tại sao người lại xử phạt chúng thần như vậy ?"
Lê Tấn lần này chậm rãi nói ra :" Các ngươi đánh phi tử của trẫm không chặt tay các ngươi không được."
Đỗ Quân lập tức chối :" Bệ hạ thần không có cho thần một trăm lá gan thần cũng không dám ."
Lê Tấn nói :" phi tử của trẫm còn nằm trên giường thương thế của nàng không nhẹ, chẳng nhẽ trẫm tai nghe mắt thấy còn sai sao . Hay là có người đổ oan cho ngươi, các ngươi không có ra tay đánh Chiêm Hồng Cơ của trẫm."
Đỗ Quân, Phùng Nghĩa nghe vậy thì xụi lơ cả hai chỉ còn biết im lặng bọn họ biết xong rồi bàn tay phải của mình không còn. Thật là xui tận mạng họ vốn chỉ làm theo lệnh đây là trách nhiệm của bọn họ vậy nhưng người chịu hình lại là nữ nhân của hoàng đế đúng là tai hoạ trên trời giáng xuống mà.
Ba vị còn lại bắt đầu suy tính bọn họ biết hôm nay hẳn là có chuyện chẳng lành . Lê Niệm quyết định đứng ra thay thuộc hạ gỡ tội : " bẩm bệ hạ thần xin hỏi Chiêm cô nương là phi tử sao ? Tại sao thần chưa từng nghe nói ?"
Lê Tấn không trả lời lão hắn nhìn sang Nguyễn Nhữ Vi ra lệnh :" Ngươi đi truyền lệnh trẫm cho Hàn Lâm Viện soạn chỉ sắc phong . Nội dung là phong Chiêm Hồng Cơ làm Phi trẫm ban cho nàng chữ Hồng từ nay nàng chính là Hồng Phi của trẫm ."
Nguyễn Nhữ Vi rất chi là nhanh nhẹn tuân lệnh đi ngay, mấy người còn lại trong phòng thì trợn mắt há mồm . Bệ hạ làm như vậy có phải quá bá đạo rồi . Lê Niệm muốn dùng lý do Chiêm Hồng Cơ không phải là Phi tử để gỡ tội cho thuộc hạ đáp lại bệ hạ lập tức phong nàng làm Hồng Phi. Cái này đúng là không thể nói lý Lê Niệm có vắt nát óc suy nghĩ cũng không thể tưởng tượng được bệ hạ lại dùng phương thức này trả lời lão.
Lê Niệm xoay chuyển suy nghĩ một chút rồi lại nói :" Bệ hạ bây giờ người mới phong Chiêm cô nương làm phi vậy nên lúc Chiêm cô nương ở trong ngục không có thân phận Phi tử. Từ đó không thể nói là thuộc hạ của thần dùng hình với phi tử của bệ hạ."
Lê Tấn nghe vậy thì trong lòng cười lạnh lão già Lê Niệm này cũng giỏi lắm nói đúng là có lý có chứng . Tuy nhiên Lê Tấn cho lão biết thế nào là nói lý hắn nói :" Không sai lúc đó nàng chưa phải nhưng từ giờ trở đi thì phải rồi . Hai tên này từng đánh phi tử của trẫm trẫm trừng phạt bọn hắn đây là hợp tình hợp lý . Giống như một kẻ bất kính với trẫm từ mấy năm trước khi trẫm là Tĩnh Vương, bây giờ trẫm là hoàng đế có thể dùng lý do hắn bất kính hoàng đế trị tội hắn. Sao nào ngươi còn có ý kiến gì sao ?"
Lê Niệm nghe vậy thì chịu lão không còn cách nào nói tiếp kiểu này bệ hạ chơi trò lưu manh rồi . Lão Chuyển hướng :" bẩm bệ hạ bọn họ chỉ là nghe lệnh làm việc đây lại là việc công có thể nói là vì nước ra sức . Thần cho rằng bệ hạ nên khoan hồng mà tha cho bọn họ lần này ."
Lê Tấn cười hắn lớn tiếng nói :" Đương nhiên trẫm biết rõ những điều này, bởi vì thế bọn họ chỉ bị chặt một bàn tay . Nếu không thì không chỉ đơn giản vậy ai dám đánh nữ nhân của trẫm đều phải c·hết. Nữ nhân của trẫm chính trẫm không nỡ đánh nàng vậy mà có kẻ dám." - Nói xong lời này Lê Tấn dùng ánh mắt sắc lẹm liếc nhìn một lượt những người trong phòng.
Cái liếc nhìn này khiến Lê Quảng Độ, Lê Tử Văn, Lê Niệm đều biết trừng phạt tới rồi, bọn họ ai cũng chạy không thoát . Hai người Đỗ Quân, Phùng Nghĩa chỉ là bắt đầu hai bọn họ mất đi bàn tay . Ba vị còn lại trong lòng cả ba đều thầm suy tính xem mình sẽ lĩnh h·ình p·hạt như thế nào liệu sau ngày hôm nay cơ thể có còn toàn vẹn. Mồ hôi sau lưng ba người chảy xuống sự im lặng bao trùm bầu không khí trong Ngự Thư Phòng trở nên rất căng thẳng.