Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Đại Việt Quỷ Vương
Unknown
Chương 173. Phục kích chiến.
Chương 173. Phục kích chiến.
Ngày 16 tháng 4, Hoa Quý Phi trên đường hồi kinh tiến hành vượt sông Cả ở huyện Hội Ninh . Quan huyện địa phương đã sớm chuẩn bị mười chiếc thuyền để chuyên trở người qua sông.
Đoàn người gồm có 300 túc vệ, 50 cung nữ thái giám, cùng với Hoa Quý Phi giờ Tỵ thì đến được bờ nam Sông Cả . Lập tức thống lĩnh Lê Trung gặp tri huyện Hội Ninh hỏi thăm tình hình. Sau đó hắn quay lại gặp Hoạ Quý Phi báo cáo.
Lê Trung tâu :" khởi bẩm nương nương, Đỗ tri huyện đã sắp xếp 10 thuyền cỡ trung để chúng ta vượt sông . Theo tính toán của thần, với số thuyền này cần chuyên trở 3 lần thì tất cả người ngựa và hành lý có thể hoàn tất cập bờ bên kia."
Quý Phi nói :" Ngươi cứ an bài đi, bổn cung tin tưởng năng lực của ngươi."
Lê Trung tâu:" Bẩm nương nương theo thần nên để Lê Lương dẫn 100 túc vệ và 20 thái giám qua sông lượt đầu tiên, tiếp đó thần cùng 100 túc vệ, hộ vệ nương nương cùng 20 cũng nữ qua sông lượt thứ hai, tất cả những người còn lại sẽ do Nguyễn Văn Bảo chỉ huy qua sông lượt cuối cùng."
Quý Phi gật đầu đồng ý, cơ bản chuyện này nàng không am hiểu, tất cả mọi chi tiết trên hành trình đều nghe theo Lê Trung an bài. Dù hắn được bệ hạ giao quyền phụ trách nhưng luôn bẩm báo, hỏi ý kiến nàng, đây là thể hiện sự tôn trọng của hắn dành cho nàng. Quý Phi cũng rất biết ý, nàng không gây khó khăn gì thêm cho Lê Trung, cả hành trình đều nghe hắn an bài.
Lập tức 100 túc vệ cùng 20 thái giám lên thuyền qua sông đợt đầu tiên. Ngoài người còn có ngựa xe, hành lý cùng được chuyển qua.
***
Ở một điểm cao phía xa, Trà Phục đứng ngó lại đoàn người qua sông, bằng tầm nhìn tốt hắn phát hiện mục tiêu không nằm trong nhóm người qua sông đợt đầu. Đơn giản xe của Quý Phi quy chuẩn, màu sắc khác biệt, rất dễ nhận ra nó còn ở trên bờ.
Trà Phục nói với thuộc hạ :" Chuẩn bị đi, ta đoán mục tiêu sẽ qua sông vào đợt thứ hai. Quỷ Thủy cùng bè tre cần nắm bắt thời gian xuất hiện đúng lúc."
Lập tức phía dưới có người đi truyền lệnh chuẩn bị hành động, đây chính là thời điểm nắm bắt cơ hội hoàn thành nhiệm vụ.
Một tên thủ lĩnh hỏi:" Tại sao thiếu chủ lại đoán rằng mục tiêu sẽ qua sông đợt thứ hai ?"
Trà Phục đáp:" đợt một sẽ có một nhóm túc vệ qua sông, dựng đội hình tránh bị tập kích bất ngờ. Đợt hai tất nhiên sẽ là Quý nhân qua tới, một phần còn lại sẽ ở bờ nam tránh cho phía nam có người tấn công. Đây chính là huấn luyện cơ bản của đám túc vệ, rất quý củ và cẩn thận. Chỉ là chúng hôm nay sẽ không kịp trở tay, nơi chúng ta chọn tiến hành tập kích không phải trên bờ."
Tên thủ lĩnh không hỏi gì thêm, hắn lập tức nhận lệnh từ Trà Phục đi chỉ huy đám huynh đệ mai phục ở bờ sông phía nam, trong đám bụi cây cách bến đò khoảng 100 bộ (160m) phía hạ du. Trà Phục thì tiếp tục chiếm cứ điểm cao quan sát, chỉ huy hành động lần này.
***
Mất hơn hai khắc để đoàn thuyền mười chiếc chở người qua sông rồi quay lại, tiếp đó đến lượt Quý Phi được sự hộ tống của Lê Trung và 100 túc vệ tiến hành qua sông. Thuyền chở Quý Phi đi thứ 3 sau hai chiếc thuyền chở bình sĩ trên thuyền của Quý Phi chỉ có 10 túc vệ, trong đó có Lê Trung. Ngoài túc vệ còn có 20 cung nữ theo hầu cận nương nương, từ xa có thể dễ dàng phân biệt thuyền này và những chiếc khác. Ngoài việc xuất hiện cung nữ, trên thuyền còn có thêm một chiếc xe ngựa chuyên dùng của Quý Phi, thuyền cũng là chiếc lớn nhất.
Khi thuyền đi đến giữa sông thì bỗng "đùng" một tiếng, thân thuyền rung chuyển . Lập tức bên trái mạn thuyền bị vỡ nát một chỗ lớn, nước sông bắt đầu tràn vào thuyền. Mọi người chưa hết bàng hoàng thì các con thuyền khác bỗng vang lên tiếng nổ tương tự, tất cả mười chiếc thuyền đều bị phá hỏng một bên.
Lê Trung vội vàng la lớn :" Có thích khách, bảo hộ nương nương, có thích khách bảo hộ nương nương...."- hắn liên tục lập đi lập lại câu này.
Quý Phi cùng đám cũng nữ tỏ ra vô cùng hoảng sợ, bọn họ đa số không biết bơi trong khi thuyền đang dần chìm dần, bên ngoài còn có thích khách . Nhị Nương Tử cùng Tứ Nương Tử, vốn vẫn trộn lẫn trong đám cung nữ lập tức hành động. Cả hai xông vào chỗ của Quý Phi, Nhị Nương Tử dùng tay bịt mũi dùng ánh mắt ra hiệu, Tứ Nương Tử lập lấy từ trong áo ra một thứ gì đó vẩy ra ngoài. Tức khắc Quý Phi cùng những cung nữ còn lại trong khoang lập tức hôn mê.
Nhị Nương Tử không biết từ đâu kiếm ra một chiếc bao bố chùm kín người Quý Phi vác lên. Hai người liếc nhìn nhau gật đầu, tiếp theo xông ra khỏi khoang thuyền, đạp nước chạy về hướng bờ nam.
Từ phía xa Trà Phục nhìn thấy hai nữ nhân đạp nước mà đi thì vô cùng giật mình, hắn thật không ngờ trên thuyền lại có cao thủ bậc này. Có thể đạp nước mà đi chứng tỏ khinh công vô cùng cao minh, trong thiên hạ những người có thể làm được điều này không nhiều. Trên vai một người còn vác theo một cái bao lớn, rất giống với người, điều này khiến hắn nghĩ tới mục tiêu bị bọn họ mang đi.
Trà Phục lập tức ra lệnh:" tất cả người ở phía nam từ bỏ ẩn nấp, dồn toàn lực tiêu diệt đám túc vệ ở phía nam. Bằng mọi giá phải chặn hai nữ nhân kia lại, không thể để bọn họ mang đi mục tiêu. Để Vi Tân dẫn theo người của hắn lập tức tìm cách đánh chặn hai nữ nhân kia."
Lập tức hơn hai trăm thành viên của tổ chức mang theo quân nỏ tập kích đám túc vệ đang bàng hoàng đứng nhìn ở bờ nam. Đám túc vệ hoàn toàn không chuẩn bị nên bị đánh cho trở tay không kịp, rất nhiều người bị tên nỏ bắn trúng. Chỉ qua một lượt tên đã có hơn 30 danh túc vệ bị g·i·ế·t, hơn ba mươi người khác trúng tên bị thương.
Nguyễn Văn Bảo may mắn không trúng tên lập tức hô lớn:" Phòng ngự, phòng ngự, có địch từ phía đông đánh tới...." - hắn liên tục hô lớn câu này.
Ngay tức khắc những túc vệ còn sống tìm kiếm bất kỳ thứ gì có thể làm tấm thuẫn che chắn trước người, mọi người tập trung thành đội hình theo khối cánh cung để phòng vệ.
Tuy nhiên lập tức một đợt tên nỏ lại bắn tới, lần này thương vong nhỏ hơn, chỉ có 9 người bị g·i·ế·t.
Nguyễn Văn Bảo sau khi nhìn rõ mũi tên thì chửi lớn:" Mẹ kiếp, là quân nỏ, lần này xong đời." - Sở dĩ hắn nói vậy là vì quân nỏ uy lực mạnh, lại là liên nỏ, có thể bắn liên tiếp nhiều mũi tên. Trong khi bên này túc vệ không trang bị vũ khí có thể đánh trả đối với tấn công từ xa, khiên chắn cũng không. Tất cả cung thủ, cùng thuẫn binh đều được chia cho nhóm thứ nhất qua bờ bắc lập phòng ngự và nhóm thứ hai hộ vệ Quý Phi.
***
Trên sông, Lê Trung sau khi phát hiện Quý Phi bị người mang đi thì vô cùng bất an, hắn không rõ là ai đã mang đi Quý Phi. Nhìn thấy thuyền sắp chìm giữa dòng, hắn lập tức ra quyết định. Lê Trung hô lớn ra lệnh :" Tất cả lập tức cởi bỏ áo giáp, mang theo binh khí bơi về bờ nam."
Một túc vệ bên cạnh hỏi hắn:" còn đám cung nữ này thì làm sao thống lĩnh ?"
Lê Trung tay cởi áo giáp, miệng đáp:" Không lo được nhiều vậy, lập tức quay lại bờ nam truy theo hai cung nữ kia. Không thể để Quý Phi nương nương bị mang đi, nếu không chúng ta ai cũng sống không được."
Ngay lúc này bên ngoài có tiếng ồn ào, Lê Trung nhìn ra thì thấy từ phía thượng du đang có hai chiếc bè tre lớn xuôi dòng. Như nghĩ đến điều gì hắn lập tức hô lớn:" tổ chức phòng ngự, đề phòng kẻ địch tập kích."
Tuy lời hắn hô rất lớn nhưng không có bao nhiêu hiệu quả, các thuyền đều sắp chìm, việc tổ chức phòng ngự gần như là không thể.
Lại nói về Nhị Nương Tử và Tứ Nương Tử sau khi gần đến bờ nam thì thấy mưa tên bắn xuống phía túc vệ trên bờ hai nàng lập tức chuyển hướng chạy lên phía thượng du của bờ nam. Sau khi lên bờ thì một đường hướng Tây Nam chạy đi, cả hai nhanh chóng biến mất trước tầm mất mọi người.
**
Trong khi đó trên sông, hai chiếc bè lớn mang theo hơn mười người Chiêm, không chút thương tiếc mà ném từng bọc thuốc nổ tấn công những túc vệ trên những chiếc thuyền sắp chìm. Từng tiếng nổ chát chúa vang lên, cùng với đó là máu thịt văng tung toé, có không ít túc vệ bị nổ c·h·ế·t, Lê Trung không may bị tử nạn. Những túc vệ còn lại không c·h·ế·t cũng bị thương nặng nhẹ khác nhau, bọn họ rớt xuống sông bị đối phương trên bè dùng quân nỏ nhắm bắn, chỉ trong chưa tới nửa khắc đồng hồ tất cả 100 túc vệ hoàn toàn bị tiêu diệt.
Bờ nam, dù Nguyễn Văn Bảo đã rất nổ lực tổ chức phòng ngự nhưng do bị đánh quá bất ngờ, phòng ngự không kịp. Kẻ địch lại có quân nỏ, liên tiếp bắn ra bảy lượt tên thì 100 túc vệ quân và 10 thái giám hoàn toàn bị tiêu diệt. Tri huyện Hội Ninh và hơn hai mươi sai dịch cũng nhanh chóng bị người Chiêm tàn sát .
Trà Phục lập tức dẫn người truy đuổi theo hướng Tây Nam, mệnh lệnh là phải tìm được hại cao thủ mang theo người chạy trốn kia. Trong số người Chiêm có một nhóm cao thủ đô Vi Tân cầm đầu đã được hắn phái đuổi theo trước đó, tuy nhiên hắn tin rằng chỉ hơn mười người bọn họ khó mà là đối thủ của hai nữ nhân kia. Chỉ có số đông với quân nỏ trong tay mới có thể tiêu diệt cao thủ loại này, võ công có cao đến đâu nhưng bách tiễn tề xuất cũng chỉ có thể chạy, chạy không thoát chính là c·h·ế·t.
***
Bờ bắc, 100 túc vệ dưới sự chỉ huy của thống lĩnh Lê Lương, khi thấy được thảm cảnh của huynh đệ trên sông lập tức tổ chức đội hình chuẩn bị chiến đấu. Bọn họ dù muốn giúp đỡ huynh đệ của mình nhưng không có thuyền, mọi người chỉ có thể trơ mắt nhìn đồng đội trong Túc Vệ Quân bị tàn sát, mắt mọi người đều đỏ lên.
Không để bọn họ đợi lâu, hơn hai trăm người Chiêm mại phục ở bờ Bắc sông Cả lao tới tấn công bọn họ. Hàng loạt tên nỏ bao trùm quân túc vệ tuy nhiên thương vong không lớn vì khiên chắn đã được dựng lên. Trong túc vệ có không ít cung tiễn thủ, bọn họ lập tức tổ chức bắn trả kẻ địch, hai bên giao chiến từ xa ba lượt tên, sau đó áp sát đánh giáp lá cà. Đao chém thương đâm tới, lập tức đầu rơi máu chảy, không ngừng có người của cả hai bên nằm xuống. Bằng vào tố chất huấn luyện và trang bị áo giáp, binh khí tốt hơn, túc vệ quân đánh lùi được người Chiêm tập kích. Tuy nhiên thương vong vô cùng thảm trọng, đến cuối cùng chỉ còn 18 người sống sót, trong đó có Lê Lương, tuy nhiên tay trái của hắn chịu một nhát chém, máu còn đang chảy.
Sau khi đuổi đi kẻ địch, Lê Lương ra lệnh cho các huynh đệ còn sống cưỡi 9 con chiến mã còn lại lập tức chạy. Mọi người đều chỉ băng bó qua loa vết thương, kể cả cánh tay của Lê Lương cũng là vậy. Có thể nhìn thấy Lê Lương mặt mũi dữ tợn còn đầy vết máu, tuy nhiên lòng hắn sợ hãi, bởi hắn biết lần này xảy ra chuyện lớn rồi. Rất nhiều huynh đệ túc vệ tử trận, Quý Phi hẳn là c·h·ế·t trên sông, cơ bản hắn không biết Quý Phi đã được người đem đi.
Đến đây trận phục kích chiến trên sông Cả chính thức hạ màn, cả đoàn người ngựa hộ tống Quý Phi hầu như bị tiêu diệt gần hết. Tuy nhiên Trà Phục người chỉ huy trận phục kích này không lấy gì làm vui, bởi hắn biết có thể mục tiêu là Hoa Quý Phi đã được cao thủ cứu đi.
PS: lần đầu viết cảnh chiến đấu, cảm giác cùi cùi. Anh em thông cảm hôm này chỉ có một chương mai mình sẽ bù sau.