Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 178. Báo án.

Chương 178. Báo án.


Chương 178.

Ngày hôm sau, Triệu Công Minh dậy từ rất sớm rèn luyện sức khoẻ một chút bằng môn võ dưỡng sinh. Triệu Công Minh năm nay tuổi ngoài 50, có kinh nghiệm làm quan 20 năm, hiện tại đang đảm nhiệm chức tri phủ Trung Đô.

Tri phủ Trung Đô có thể xem là chức quan khó làm nhất thiên hạ, trên danh nghĩa lão là người nắm quyền lớn nhất một phủ. Tri phủ nơi khác chỉ là quan chính ngũ phẩm còn lão là quan tòng tứ phẩm, cao hơn các tri phủ khác một bậc . Tuy nhiên phủ Trung Đô bao gồm cả Đông Kinh, nơi đây quan lớn, quyền quý nhiều vô kể, địa vị của lão có thể nói là xếp tít ở phía sau. Hàng ngày xử lý công vụ gặp rất nhiều điều bất tiện, Đông Kinh quyền quý quá nhiều, chuyện liên quan đến nhà bọn họ cũng không ít, đều rất khó xử lý. Triệu Công Minh phải cố gắng làm sao bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ mà không đắc tội quý nhân. Không nói đâu xa, mới vừa đây thôi vụ con cháu quan lại, quý tộc tụ tập đánh nhau khiến lão rất vất vả . May mà lão thông minh, đem phiền toái này chuyển cho Hình Bộ.

Sau khi luyện tập xong thì lão nghỉ ngơi, dùng điểm tâm sáng . Đúng lúc này một bổ đầu tiến vào bẩm báo :" Đại nhân, huyện lệnh Vĩnh Xương sai người tới báo án."

Triệu Công Minh tỏ vẻ không vui, lão hỏi:" Cụ thể là án gì mà hắn không xử lý được, phải báo lên bổn phủ?"

Bổ đầu đáp:" bẩm đại nhân, người tới nói là án mạng, có hơn chục người bị hại, vậy nên mới vội vàng báo lên ."

Triệu Công Minh đang ăn thì ngừng lại, nếu là án mạng kiểu đó thì đúng là chuyện lớn, không thể qua loa. Lão ra lệnh:" Đưa người đó đến công đường, ta lập tức đến ngay."

Bổ đầu tuân lệnh đi làm, Triệu Công Minh thì bỏ dỡ bữa sáng, lập tức thay quan phục.

***

Trong công sở, Triệu Công Minh ngồi sau bàn, một người mặc quần áo sai dịch đứng đối diện. Triệu tri phủ hỏi:" Phạm Thế Thảo, Ngô huyện lệnh sai ngươi tới báo án gì? "

Người phía dưới đáp:" Bẩm đại nhân, huyện lão gia sai tiểu nhân tới báo lên đại án mạng ."

Triệu Công Minh lại hỏi:" Cụ thể ra sao ?"

Phạm Thế Thảo liền đáp:" bẩm đại nhân, Chuyện là thôn An Thái chiều tối qua bỗng nhiên b·ốc c·háy dữ dội. Người trong thôn gần đó thấy vậy liền muốn chạy đến cứu giúp. Chỉ là không ngờ chạy tới nơi thì phát hiện đầu thôn có 17 người bị g·iết . Trưởng thôn sai người ngay trong đêm chạy tới huyện nha báo án . Huyện lão gia biết chuyện lập tức trong đêm đến hiện trường, ngài lại sai tiểu nhân chạy tới cửa thành chờ đợi . Trời vừa sáng, cửa thành mở ra thì tiểu nhân chạy ngay tới đây báo án ."

Triệu Công Minh nghe vậy thì nhíu mày thật sâu, 17 n·gười c·hết, một thôn bị t·hiêu r·ụi, đây là một vụ t·rọng á·n. Triệu tri phủ lập tức dẫn theo hai mươi sai dịch chạy tới thôn An Thái, đương nhiên là dưới sự dẫn đường của Phạm Thế Thảo.

***

Hoàng cung, trong Ngự Thư Phòng hoàng đế đang một mình an tĩnh làm việc thì Lão Hoạ Sĩ bổng nhiên xuất hiện. Lê Tấn nhìn thấy lão thì hỏi :" Thế nào rồi?"

Lão Hoạ Sĩ hơi ấp úng đáp lời :" Tổng cộng g·iết 17 người ."

Lê Tấn nghe vậy thì hơi kinh ngạc, hắn hỏi lại:" Tại sao chỉ có 17 người ?"

Hoạ Sĩ đáp :" bọn họ chạy mất, ta không kịp g·iết ."

Lê Tấn nghe vậy thì nghi hoặc, hắn hỏi lại: " trước khi ngươi tới bọn họ đã chạy rồi sao ?" - Hắn không hiểu tin tức bị rò rỉ ở chỗ nào, Chiêm Hồng Cơ không thể báo tin cho đối phương. Những người biết chuyện còn lại chỉ có hắn và mấy lão quỷ, chuyện này không hợp lý .

Hoạ Sĩ cúi mặt, dùng tay gãi đầu đáp:" Không phải, phía bọn họ có mấy kẻ có chút khó nhằn. Ta bị bọn chúng kéo chân nên đã để người trong thôn thừa cơ chạy mất."

Lê Tấn nghe vậy liền hỏi lại :" Rốt cục thì ngươi đã làm gì vậy ?"

Hoạ Sĩ đầu cúi càng thấp, lão đáp:" Ta mang đao g·iết từ ngoài đi vào, lúc đầu khá suôn sẻ, g·iết liền một hơi hơn chục người. Tuy nhiên lúc sau có 5 tên chạy đến cùng ta giao đấu, võ công của bọn chúng cũng khá, lại biết kết thành trận pháp công thủ nhất thể. Ta mất rất nhiều thời gian mới tiêu diệt được bọn họ, vậy nên đám người trong thôn thừa cơ trốn mất?"

Lê Tấn nghe vậy thì tức giận, hắn hỏi:" Lão Quỷ, ngươi chừng này tuổi rồi còn muốn làm Phù Đổng Thiên Vương sao ?" - Hoạ Sĩ nghe vậy thì chỉ biết im lặng, lão biết mình làm sai nên không dám phản bác, dù biết tiểu chủ nhân đang mỉa mai lão.

Lê Tấn thấy Hoạ Sĩ như vậy đành chịu, hắn hiểu rõ cái tính cách này của lão. Lê Tấn hỏi:" Cho ta một lý do để không trừng phạt ngươi ?"

Lão Hoạ Sĩ nhỏ giọng đáp:" là ngươi nói ta cứ thấy người thì g·iết, nên ta mới quang minh chính đại cầm đao g·iết vào."

Lê Tấn nghe vậy thì cười, hắn hỏi:" Ngươi thích quang minh chính đại như vậy sao ?" - đáp lại câu hỏi này của hắn là sự im lặng của Lão Hoạ Sĩ.

Lê Tấn lập tức ra lệnh:" Đưa đây đi" . - Lão hoạ sĩ vờ như không hiểu, cứ giả ngu đứng đó.

Lê Tấn tức giận vỗ bàn nói:" ngươi muốn tự đưa hay để ta tới lấy." - Lần này Hoạ Sĩ biết không tránh khỏi, lão đành phải móc trong ngực ra mấy quyển sách hoạ đưa lên. Lão đoán được điều gì sẽ xảy ra tiếp theo nên mặt mũi nhăn nhó, trong lòng lão rất thống khổ .

Lê Tấn nhận được thì không thèm xem, cứ thế ném chúng vào cái chậu đồng bên dưới. Điều này đại diện cho việc mấy quyển sách này sẽ bị đem đốt bỏ . Hắn nhìn thấy gương mặt khó ở của Hoạ Sĩ liền xua tay đuổi lão đi.

Sau khi Lão Hoạ Sĩ rời đi xong, Lê Tấn mới miên man suy nghĩ, hắn cảm thấy thật khó hiểu với cái tính cách quái đản này của lão Hoạ Sĩ. Tại sao thường ngày lão vẫn lén lút rình mò vẽ tranh n·hạy c·ảm, khi g·iết người lại thích quang minh chính đại. Đây chính là sự mâu thuẫn rất lớn trong tính cách của một con người. Mà nói đi cũng phải nói lại, trong nghề vẽ tranh n·hạy c·ảm Lão Hoạ Sĩ rất có tài, tranh sách lão vẽ ra rất sống động. Còn nhớ lần đầu tiên Hoạ Sĩ đưa tranh sách cho Lê Tấn coi hắn còn nhìn lão một cách quái lạ . Khi đó hắn nghi ngờ có phải Lão Hoạ Sĩ là người Nhật ở thế kỷ 21 xuyên không tới thời đại này. Hắn cho rằng kiếp trước lão kiếm sống bằng nghề vẽ hentai, nếu không thì khó mà giải thích cho tài năng này của lão. Đến đây hắn lại có chút ngứa ngáy, cầm mấy quyển tranh sách lên lật xem, hắn nghĩ bụng xem qua một chút rồi đốt cũng không sao.

***

Cùng thời gian đó ở một nơi xa ở phía nam, đám người của của thôn An Thái tập hợp lại. Mọi người chờ quyết định của Triệu Chấn xem tiếp theo sẽ hành động như thế nào.

Sau khi cùng vợ mình bàn bạc một cách kỹ lưỡng, Triệu Chấn an bài cho mọi người tách ra làm nhiều nhóm. Lão mang theo vợ và mấy đứa con nuôi lẻn vào Đông Kinh tìm hiểu tin tức, tiện thể ẩn nấp lại. Những người còn lại lên đường tới cứ điểm khác ở Kinh Bắc, Ninh Sóc, Sơn Nam, Sơn Tây.

***

Đông Kinh, trong phủ Trình Quốc Công, đại quản gia nhận được bồ câu đưa thư từ phía nam tới, sau khi xem xong thì vội vàng chạy tới nơi Thái Sư làm việc báo cáo.

Quan Thái Sư nghe xong tin tức thì trầm ngâm, lão đang suy tính xem từ tin tức này có thể mưu tính chuyện gì. Lão biết những người khác hẳn trong hôm này sẽ nhận được tin giống lão, tất cả các phe phái hẳn sẽ có tính toán riêng.

Hồi lâu lão ra lệnh:" Ngươi đi nói cho Văn Lang, Văn Lưu, Duy Đại, Duy Minh tối nay đến phủ chúng ta bàn chuyện." - lão quản gia nghe lệnh lập tức đi làm.

***

Trong Ngự Thư Phòng hoàng đế vừa thưởng thức xong tranh sách thì bên ngoài Nguyễn Nhữ Vi từ bên ngoài đi vào bẩm báo. Sau nhiều ngày dưỡng thương, hôm nay lão trở lại hầu hạ hoàng thượng.

Nguyễn Nhữ Vi tâu:" bẩm bệ hạ, Cẩm Y Vệ chỉ huy sứ xin cầu kiến." - Lê Tấn ra lệnh:" cho lão vào đi."

Nguyễn Nhữ Vi tuân lệnh đi ra truyền lời, ngay sau đó Lê Niệm đi vào . Hành lễ quân thần xong, Lê Tấn hỏi:" có tin tức gì sao?"

Lê Niệm tâu:" bẩm bệ hạ, cấp dưới của thần mới nhận được tin tức phía nam kinh thành xảy ra một vụ huyết án. Một thôn 17 người bị g·iết, toàn thôn bị thiêu dụi."

Lê Tấn nghe vậy thì trong lòng có chút tức giận, Hoạ Sĩ c·hết tiệt làm việc không xong còn phóng hoả làm lớn chuyện. Tuy nhiên hắn vẫn làm như không biết mà hỏi:" Cụ thể như thế nào ?"

Lê Niệm trình bày quá một lượt tình trạng của thôn An Thái. Lê Tấn nghe xong thì tỏ ra lo lắng hỏi:" Còn những người khác trong thôn tình hình ra sao?"

Lê Niệm đáp:" Tạm thời chúng thần vẫn chưa nắm được tin tức về những người dân khác trong thôn đó."

Lê Tấn ra lệnh:" Các ngươi dùng hết sức tìm kiếm những người dân còn lại." - Lê Niệm rất nhanh nói tuân lệnh.

Lê Tấn lại hỏi:" Phía Nghệ An có tin tức gì không ?" - Lê Niệm đáp lại :" bẩm bệ hạ, tạm thời còn chưa có tin tức gì thêm. Tuy nhiên thần đã dùng ưng truyền lệnh cho phía Nghệ An, có tin tức gì bọn họ sẽ nhanh chóng báo lên."

Lê Tấn trong lòng thầm tự nhủ " không có tin tức gì chính là tin tức tốt nhất" . Đây chính là cách tự an ủi của hắn, hy vọng Tiểu Mai phúc lớn mạng lớn, có thể vượt qua tai kiếp này. Ngay sau đó hắn cho Lê Niệm lui đi, bản thân tiếp tục làm việc trong Ngự Thư Phòng.

***

Đầu giờ chiều đến lượt Triệu Công Minh đến báo cáo về vụ án ở An Thái. Lê Tấn rất chăm chú nghe lão báo cáo từng chi tiết trong vụ việc, giống như thể hắn không biết gì vậy.

Sau khi nghe xong báo cáo, Lê Tấn ra lệnh:" Triệu ái khanh, sau khi ngươi trở về hãy cho người dán cáo thị để người còn sống của thôn An Thái trở về nguyên quán. Nhớ nói rõ triều đình sẽ giúp bọn họ xây dựng lại nhà cửa, cấp cho bọn họ an gia phí. Ngoài ra triều đình sẽ không buông tha kẻ làm ác, chắc chắn sẽ khiến h·ung t·hủ phải đền tội."

Triệu Công Minh đáp:" thần tuân mệnh, sau khi trở về thần sẽ cho làm ngay."

Lê Tấn nói: " Việc này một mình Trung Đô phủ nha khó mà điều tra nhanh chóng, Khanh có thể yêu cầu Hình Bộ hỗ trợ ."

Triệu Công Minh:" tạ ơn bệ hạ, sau khi xuất cung thần lập tức đi Hình Bộ nhờ giúp đỡ." - Đây chính là điều bản thân lão đang mong đợi, vụ việc kiểu này rất khó điều tra . Bây giờ có khẩu dụ của bệ hạ, lão có thể tới Hình Bộ yêu cầu bên đó phái tới mấy danh bổ hỗ trợ phá án.

Mọi chuyện coi như thoả, Lê Tấn cho Triệu Công Minh thối lui. Triệu tri phủ tuân mệnh rời đi, lão rời cung thì an bài cấp dưới chạy về nha môn soạn cáo thị theo lệnh bệ hạ. Bản thân Triệu Công Minh chạy tới nha môn Hình Bộ xin trợ giúp, đương nhiên lão không quên đem đây là ý bệ hạ nói ra.

Chương 178. Báo án.