Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Đại Việt Quỷ Vương
Unknown
Chương 179. Không tên ( khó quá bỏ qua).
Chương 179.
Trong một căn phòng nhỏ ở phía tây nam đạo Nghệ An, Hoa Quý Phi đang ngồi trên giường nhỏ dùng ánh mắt đầy hoài nghi nhìn hai người phụ nữ lớn tuổi trong phòng. Nàng không biết bọn họ là ai, chỉ biết bản thân đang bị bọn họ bắt đi, hai người họ không có vẻ gì là muốn nói cho nàng biết về họ. Hoa Quý Phi đánh bạo hỏi:" Hai người là ai vậy ? Tại sao lại b·ắt c·óc ta ?"
Nhị Nương Tử đang đăm chiêu tính toán cách thoát khỏi sự truy tìm của kẻ địch trở về Đông Kinh, Tứ Nương Tử thì vẫn ngồi thêu hoa . Vậy nên không ai đáp lại câu hỏi của nàng.
Điều này khiến Hoa Quý Phi càng thêm bất an trong lòng, nàng nói:" Nếu các ngươi không nói cho ta biết chuyện gì đang diễn ra, ta sẽ lập tức cắn lưỡi t·ự v·ẫn." - Nàng lo lắng đối phương có ý đồ xấu, muốn dùng nàng để đối phó người bên cạnh đặc biệt là bệ hạ. Vậy nên nàng quyết định thà c·hết cũng không phối hợp đối phương.
Nhị Nương Tử thấy nàng ồn ào đòi sống đòi c·hết thì mở miệng nói với Tứ Nương:" Cho nàng ta ngủ đi ."
Tứ Nương Tử dừng lại mũi kim, tay thò vào trong ngực lấy móc ra thứ gì đó chuẩn bị vẫy tới chỗ Quý Phi. Tuy nhiên Nhị Nương Tử lúc này lại đổi ý, nàng nói:" Thôi đi, muội giải thích cho nàng ta hiểu tình hình hiện tại."
Tứ Nương Tử nghe vậy thì dừng tay, bắt đầu nói:" Quý Phi nghe rõ nhé, ta chỉ nói một lần ." Dừng lại một nhịp, nàng tiếp tục :" Hai chúng ta là người của bệ hạ an bài âm thầm bảo vệ nương nương trong chuyến đi này. Ba hôm trước có kẻ địch phục kích nhằm á·m s·át Quý Phi, là hai chúng ta đem nương nương chạy trốn. Hiện giờ chúng ta đang tìm cách đưa Quý Phi trở lại Đông Kinh phục mệnh với bệ hạ."
Hoa Quý Phi nghe vậy bớt lo hơn một chút, tuy nhiên nàng chưa tin tưởng hoàn toàn đối phương. Nàng hỏi:" Ta làm sao biết các ngươi có phải là người của bệ hạ hay không ?"
Tứ Nương Tử đáp:" Là bệ hạ đã dùng mê dược b·ắt c·óc Quý Phi vào trong cung, đêm đầu tiên của hai người là ở tầng hai của Đãi Lâu."
Hoa Quý Phi nghe vậy thì có chút tin tưởng, tuy nhiên nàng vẫn hỏi lại : " Bệ hạ thích ăn nhất là món gì ?"
Tứ Nương Tử đáp lại :" Là canh gà hầm hạt sen, cho thêm chút táo đỏ."
Nghe xong câu trả lời này thì Quý Phi hoàn toàn tin tưởng đối phương. Bởi vì những chuyện này nếu không phải người ở bên cạnh bệ hạ thì khó mà biết được. Nàng lại hỏi:" Tại sao trước đây ta chưa bao giờ thấy các ngươi ?"
Tứ Nương Tử đáp :" Chúng ta đều là âm thầm bảo vệ bệ hạ, đương nhiên Quý Phi không thể thấy."
Quý Phi lại hỏi:" Vậy lúc trước các ngươi làm sao bảo vệ ta trên thuyền ?"
Tứ Nương Tử đáp :" bệ hạ an bài chúng ta dịch dung trở thành cung nữ đi theo hầu hạ nương nương . Khi thuyền bị t·ấn c·ông, hai chúng ta bất đắc dĩ làm Quý Phi ngủ đi một chút, sau đó mang theo nương nương chạy trốn."
Quý Phi nghe vậy thì suy nghĩ một chút rồi hỏi:" Tại sao chúng ta không tìm đến quan phủ địa phương để họ bảo hộ chúng ta ?"
Nhị Nương Tử nghe vậy thì không ngồi im nữa, nàng đáp:" Ta không tin quan phủ, nơi đó nhiều người phức tạp, khó mà đảm bảo không có gian tế của đối phương. Chưa kể quan phủ bình thường không đủ năng lực bảo hộ chúng ta, chúng ta tìm đến bọn họ chỉ làm liên lụy người vô tội."
Thực ra với năng lực của hai người bọn nàng thì tự thoát đi không thành vấn đề, cái khó là mang theo Quý Phi an toàn chạy về Đông Kinh. Khinh công của nàng đúng là nhất tuyệt nhưng mang theo một người chạy đường dài có chút vất vả. Không may bị kẻ địch phục kích sẽ khó khăn, trong chiến đấu mang theo một người sẽ rất vướng chân vướng tay.
Quý Phi nghe vậy thì lại nói :" nếu như quan phủ không được thì chúng ta tìm q·uân đ·ội, có q·uân đ·ội bảo vệ hẳn là an toàn đi ."
Nhị Nương lúc này vẫn lắc đầu, thực ra nàng không đi tìm q·uân đ·ội hay quan phủ ngoài vì không tin tưởng bọn họ ra, còn có lý do khác . Thứ nhất là ba người bọn họ rất khó chứng minh thân phận của bản thân . Tự nhiên chạy tới nói đây là Quý Phi chưa hẳn quan lại, tướng lĩnh địa phương đã tin. Thứ hai, là thân phận của hai người bọn họ có chút đặc thù, không tiện lộ diện trước mặt quan phủ. Thân phận trên giang hồ cùa nàng là Hồng Nương Tử, trên tay có không ít nhân mạng. Còn Tứ Nương thì được gọi Áo Hoa Nương Tử, từng có không ít chuyện với các tiểu thư nhà quyền quý. Thân phận Quỷ Ảnh không thể dùng được, Hiến Tông năm đó ban lệnh t·ruy s·át toàn bộ Quỷ Ảnh.
Quý Phi không rõ lắm tại sao đối phương từ chối ý kiến này, tuy nhiên nàng biết mình không thể nói chuyển đối phương. Vậy nên nàng đành im lặng, dù sao biết được đối phương không có ý xấu với mình, vậy là đủ rồi.
Nhị Nương Tử cảm thấy khó làm, sau một hồi tính toán nàng quyết định làm một chuyện . Nhị Nương Tử nói:" Tứ muội, chúng ta tách ra chia làm hai hướng. Muội mang theo Quý Phi cải trang tìm cách trở về Đông Kinh. Ta ở lại đây đi tìm bọn họ chơi một chút."
Tứ Nương nghe vậy thì nhíu mày, nàng biết Nhị tỷ động sát tâm, lần này nàng muốn liều mạng cùng đám người kia triển khai chém g·iết. Nếu là đánh nhau kiểu giang hồ thì không có gì đánh lo, chỉ là đối phương có quân nỏ số lượng lớn, nếu Nhị tỷ bị bao vây, đối phương dùng trận nỏ thì e rằng có chuyện không may.
Tứ Nương nói:" Trong trường hợp hai chúng ta không may bị lộ thì một mình muội khó mà mang Quý Phi chạy trốn. Chưa kể mình tỷ chạy đi tìm kẻ địch rất mạo hiểm, ta cho rằng không nên tách ra, chúng ta có thể tìm chỗ nào đó tạm thời ẩn thân. Tin chắc tiểu chủ nhân sau khi biết chuyện sẽ phái người đến tiếp ứng, trên đường chạy trốn ra có lén để lại ký hiệu chỉ đường. Mấy lão quỷ kia có tới, sẽ nhanh chóng tìm được chúng ta. Chỉ cần Lão Đại đến thì chúng ta không cần sợ bọn chúng, đến khi đó người cần trốn không phải là chúng ta."
Nhị Nương Tử nghe vậy thì thấy cũng có lý, ưu tiên bây giờ là bảo vệ an toàn của Quý Phi. Nếu như Lão Đại thực sự chạy tới đây thì đúng là không cần sợ đám người kia, lão chính là không sợ địch đông người, hắn chính là giỏi dùng độc . Hai người bàn bạc một hồi rồi quyết định dịch dung cho Quý Phi, tiếp đó hai người làm tương tự, sau đó thấy đổi y phục vào trong huyện thành ẩn thân. Trốn giữa nơi phố xá mới khiến đối phương khó tìm nhất.
***
Lam Kinh, Thái Hậu Nguyễn Thị Hoàn đang tự tay quét dọn lăng của tiên đế thì có người xuất hiện. Kẻ đến mặc thân bạch y, quỳ xuống bẩm báo:" bẩm nương nương, phía Nghệ An truyền đến tin tức."
Thái Hậu dùng giọng điệu chán ghét hỏi:" Là chuyện gì ?" - Nàng thực sự không ưa thích đám người áo trắng, mặt lạnh như tiền này. Đám người này là con trai nàng Lê Thuần an bài đến bảo hộ nàng.
Đám người này vốn là Bạch Vệ của Hiến Tông, sau khi ngài q·ua đ·ời thì để con trai trở thành chủ nhân mới của bọn họ, xem như là di sản truyền đời của đế vương. Đáng ra trước khi con trai băng hà nên truyền lại cho đương kim bệ hạ, không rõ làm sao tân đế lại không cần đám Bạch Vệ này . Con trai khi đó quyết định để bọn họ đến hộ vệ cho nàng, sau khi nàng tiếp quản mới biết rằng đây không chỉ là đám hộ vệ. Bạch Vệ cơ bản có hai bộ phận, một là th·iếp thân bảo vệ chủ nhân, hai là một số thám tử rải rác ở khắp Đại Việt giúp chủ nhân thu thập tin tức. Tổ chức này giống như một sự kết hợp giữa Cẩm Y Vệ và Túc Vệ.
Quay lại câu chuyện, người tới nói:" bẩm nương nương, người của chúng ta ở Nghệ An truyền tin tới. Theo như tin tức thì Quý Phi nương nương bị á·m s·át, nhiều khả năng đã táng thân dưới sông Cả, 300 túc vệ quân hộ tống tử thương gần hết. Hiện tại quan quân Nghệ An đang tích cực trục vớt t·hi t·hể."
Thái Hậu nghe vậy có chút bất ngờ, nàng không hiểu cho lắm nên hỏi lại:" Nguyên nhân chuyện này cụ thể là làm sao ?"
Bạch Vệ đáp:" bẩm nương nương, theo chúng thuộc hạ tìm hiểu được thì có thể đây là hành động của người Chiêm. Động cơ cụ thể của đối phương thì chưa tra được rõ ràng. Tuy nhiên rất có thể là do mạng lưới gián điệp ở Đông Kinh bị Cẩm Y Vệ phá nên chúng ra tay trả đũa."
Thái Hậu đăm chiêu một chút rồi ra lệnh: " Phái vài người đến tra rõ, nếu như tìm được đám người Chiêm thì báo cho quan quân địa phương vây quét. Ngoài ra tăng cường bảo hộ đối với mấy nàng dâu của ta, không thể để các nàng cũng xảy ra chuyện không may."
Bạch Vệ đáp :" tuân mệnh". Sau một chút đắn đo hắn nói thêm:" Thực ra việc tăng cường hộ vệ ở đây là không cần thiết. Nơi này là Hoàng Lăng, có q·uân đ·ội thường xuyên canh giữ, người Chiêm cơ bản không dám tới đây gây chuyện."
Thái Hậu nhìn hắn nói:" Cẩn tắc vô áy náy, ngươi cứ nghe lệnh ta mà làm. Còn cảm thấy không muốn tiếp tục nghe lệnh bổn cung thì ngươi có thể dẫn thuộc hạ rời đi."
Bạch Vệ nghe vậy thì im lặng, thực sự trong lòng hắn và đám thuộc hạ có chút thất vọng. Bọn họ là Bạch Vệ do Hiến Tông xây dựng, đáng ra sẽ luôn là lực lượng quan trọng dưới tay hoàng đế, dù cho người kế vị là ai đi nữa. Chỉ là không ngờ tới, trước khi tiên đế rời đi lại không an bài bọn họ tới nghe lệnh tân đế, mà yêu cầu bọn họ đi bảo vệ Thái Hậu. Bảo vệ một Thái Hậu thất thế thì có tiền đồ gì chứ, vậy nên bản thân hắn và đám huynh đệ có chút chán nản. Tuy nhiên lời thề hiệu trung năm đó không thể vi phạm, vậy nên bọn họ vẫn phải chấp nhận thực tế này.
Bạch Vệ cuối cùng vẫn phải nói:"chúng thần không dám, thần lập tức đi an bài làm theo lời Thái Hậu."
Thái Hậu nghe vậy thì xua tay ra hiệu cho hắn rời đi, Bạch Vệ tuân mệnh đi làm . Trong lòng hắn và đám huynh đệ không muốn nhưng có lẽ đời này của bọn họ chỉ có thể ở lại bên cạnh bảo vệ vị nữ chủ nhân này.