Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 185. Cầu ....( Bí tên chương)

Chương 185. Cầu ....( Bí tên chương)


Chương 185.

Tối mùng 1 tháng 5, đã là canh hai hoàng đế vẫn còn làm việc trong Ngự Thư Phòng, có quá nhiều vấn đề cần giải quyết. Một đồng xu nhẹ nhàng rớt từ trên mái nhà xuống dưới chân của hoàng đế, ngày lập tức bệ hạ ra lệnh cho Nguyễn Nhữ Vi, Đỗ Khắc Hải ra ngoài. Ngay sau đó hắn ngửa đầu nhìn lên xà nhà hỏi:" Chuyện gì ?"

Ma Đếm Tiền đáp lời: " Lão Đại đã trở về, Quý Phi và những người khác đều bình an."

Lê Tấn nghe vậy thì vui mừng quá đỗi, miệng cười rất tươi. Hắn ra lệnh:" Ngươi đi nói bọn họ đem người tớ Kiều Tàng, ta lập tức sẽ đến."

Ma Đếm Tiền tuân lệnh đi ngay, lão biết tiểu chủ nhân đang sốt ruột gặp mỹ nhân nên không dám chậm trễ chút nào. Lê Tấn thì chẳng còn tâm trí nào mà làm việc, hắn lập tức hạ lệnh bãi giá Kiều Tàng .

Việc bệ hạ đột ngột muốn tới cung điện của Quý Phi khiến đám người hầu vô cùng bất ngờ. Khi trước Quý Phi ở thì đây là chuyện bình thường, chỉ là Quý Phi hiện tung tích không rõ, nhiều người còn cho rằng nàng thực ra đ·ã c·hết ở Nghệ An.

Hoàng đế đi đường rất gấp gáp, giống như thể nơi đó có gì đó đang chờ ngài. Điều này càng khiến đám người dưới tò mò, trong đầu bọn họ không ngừng suy đoán xem đây là tình hình gì.

Hai nơi cách nhau không quá xa, chỉ mất một lúc là hoàng đế tới được tẩm cung của Quý Phi. Lê Tấn hạ lệnh đuổi tất cả người hầu ra ngoài, một mình hắn đi vào trong điện.

Lập tức từ trên mái nhà bốn người Quỷ Y, Nhị Nương, Tứ Nương, Ma Cờ Bạc hạ xuống, nhìn qua có thể thấy bọn họ có vẻ đường xa mệt nhọc . Nhị nương mở ra chiếc bao mình vẫn mang trên người, sau đó cẩn thận mang Quý Phi đặt lên giường, đến giờ nàng vẫn chưa tỉnh lại.

Lê Tấn lại gần nhìn ngắm một lần Tiểu Mai, cảm nhận rõ ràng là nàng gầy đi một chút, người có chút mùi, không được thơm tho như thường lệ. Hắn hỏi:" Đây là thế nào ? Các ngươi n·gược đ·ãi nàng sao ?"

Quỷ Y đáp:" Không có n·gược đ·ãi, chỉ là mấy ngày nay mọi người liên tục đi đường. Bởi vì chúng ta biết ngươi đang lo lắng nên muốn nhanh nhất trở về, nàng thì lại không chịu phối hợp. Bất đắc dĩ ta chỉ có thể khiến nàng hôn mê, tránh làm chậm hành trình."

Lê Tấn lại hỏi:" Mấy ngày nay các ngươi cho nàng ăn cái gì ?"

Quỷ Y thành thật đáp:" mỗi khi nàng tỉnh chúng ta sẽ dừng nghỉ một chút, cho nàng ăn ít lương khô, uống chút nước. Sau đó lại để nàng nghỉ ngơi trong bao, chúng ta tiếp tục chạy . Cơ bản là mấy ngày nay chúng ta đều chỉ ngủ nghỉ mỗi ngày hai canh giờ, còn lại đều là chạy nhanh trở về."

Lê Tấn thấy vậy thì có chút xót xa cho Tiểu Mai, những ngày này nàng chịu khổ rồi. Tuy nhiên không thể trách bốn người kia, bọn họ cũng là lo lắng xảy ra chuyện nên không dám rêu rao trở về. Quá trình này bọn họ chịu khổ không ít, hắn biết bọn họ lần này có công. Lê Tấn nói:" Được rồi, các ngươi trở về nghỉ ngơi đi, ta cho các ngươi nghỉ ngơi 3 ngày."

Bốn người không nói nhiều, lập tức phi thân lặng lẽ rời đi. Lê Tấn thì ở lại nhìn ngắm mỹ nhân đang ngủ say, hắn biết tác dụng của thuốc mê chưa hết, không cần thiết làm nàng tỉnh lại.

Ngay sau đó hắn ra cửa gọi người ra lệnh chuẩn bị sẵn sàng nước nóng, y phục, cháo nóng. Để cung nữ, thái giám của Kiều Tàng đợi khi nào mình gọi thì đem tới hầu hạ Quý Phi.

Mọi người đều rất bất ngờ, không ai rõ Quý Phi như thế nào trở về cung, không nhìn thấy hay nghe thấy động tĩnh gì. Bây giờ nghe bệ hạ nói vậy thì chỉ biết nương nương đã ở phía trong, trong đầu mỗi người đều hiện ra đầy câu hỏi. Tuy nhiên mệnh lệnh của bệ hạ thì không ai dám chậm trễ, tất cả mọi người đều đúng nhiệm vụ, lập tức đi làm.

Nguyễn Nhữ Vi không quên căn dặn tất cả người hầu phải giữ mồm giữ miệng, không được nói ra tin tức Quý Phi đã về . Mọi người đều hiểu ý của đại tổng quản, chuyện này có thể công bố ra ngoài qua lời nói và hành động của bệ hạ hoặc nương nương, bọn họ không dám lắm lời. Lúc này đây mọi người chỉ nên làm đúng bổn phận, không nên hỏi, càng không nên nói bất kỳ điều gì không đúng.

***

Trong Trường Lạc Cung, Huy Gia Thái Hậu đang niệm kinh Phật thì Trần Cô Cô đi tới bẩm báo:" bẩm chủ tử, bên phía hoàng thượng có động tĩnh."

Huy Gia Thái Hậu quay người hỏi:" là chuyện gì ?"

Trần cô cô đáp:" bẩm chủ tử, bệ hạ đột ngột bãi giá Kiều Tàng."

Huy Gia Thái Hậu nghe vậy thì trầm ngâm, bà không rõ đứa cháu của mình đây là làm sao. Mỹ nhân không tại, chẳng nhẽ nó muốn ngắm cảnh vật nhớ người thương, cũng quá ủy mị đi, đây không phải là việc đế vương nên làm. Tính cách của Lê Tấn từ trước tới nay không phải như vậy, chẳng nhẽ trong chuyện này có điều gì ẩn giấu . Bà hỏi :"người của chúng ta không thể tra rõ là chuyện gì sao?"

Trần cô cô ngập ngừng không đáp, Huy Gia Thái Hậu thấy vậy thì hỏi:" làm sao ? Chuyện này bọn họ không làm được ư ?"

Trần cô cô đáp:" Bẩm chủ tử, sau sự việc lần trước người của chúng ta chỉ có thể đứng từ xa xem xét, không dám tiếp cận quá gần. Việc này có chút khó làm, mong chủ tử hiểu cho bọn họ."

Huy Gia Thái Hậu ngẫm nghĩ, bà biết bên cạnh hoàng đế có cao thủ hộ vệ. Lần trước Thần Vệ của bà tới Bảo Quang Điện định xem chút tình hình đã bị đối phương đả thương. Điều đáng nói là hai đánh một đều đánh không lại, dù chỉ là giao phong ngắn ngủi nhưng rõ ràng võ công có chênh lệch. Theo kẻ dưới báo lại thì đối phương có vẻ như không có sát ý, chỉ là ra tay cảnh cáo một chút mà thôi.

Huy Gia Thái Hậu nói:" Bỏ đi, không nên chọc giận hắn lúc này." Dừng một chút bà lại hỏi:" Chuyện điều tra danh tính cao thủ bên cạnh hoàng đế có tiến triển gì không?"

Trần cô cô đáp:" bẩm chủ tử, theo nhiều nguồn tin trên giang hồ thì kẻ hôm đó đả thương người của chúng ta rất có thể là Kim Tiền Tử. Kẻ này nổi danh giang hồ vào khoảng 7 năm trước, đặc biệt hắn rất thích vàng bạc nên có biệt danh như vậy. Khoảng 5 năm trước hắn bỗng dưng biến mất, trên giang hồ không ai còn thấy hắn, thời gian trùng khớp với thời điểm bệ hạ khai phủ. Chúng nô tỳ tạm đoán hắn đầu nhập vào phủ Tĩnh Vương nên không còn hành tẩu giang hồ."

Huy Gia Thái Hậu nghe xong liền hỏi :" Võ công của hắn đến mức độ nào ?"

Trần cô cô đáp:" bẩm chủ tử, theo tin tức giang hồ thì Kim Tiền Tử võ công rất cao, nghe đồn hắn từng cùng Phổ Minh Tự - Tàn Đăng đại sư giao đấu, đánh một cái ngang tay."

Huy Gia Thái Hậu nghe vậy thì nhíu mày, Tàn Đăng đại sư thuộc về tầng lớp ẩn thế cao nhân. Lão chính là một trong năm người có võ công cao nhất trong Phật môn Đại Việt. Những cao thủ như vậy cơ bản là không màng thế sự, chuyên tâm tu luyện. Bà không rõ tại sao hoàng đế lại mời được lão quái như Kim Tiền Tử làm hộ vệ. Thần vệ của bà đều là tuyển chọn từ đám cao thủ, tuy nhiên đem so với những người ở tầng thứ của Tàn Đăng đại sư, Kim Tiền Tử thì còn kém xa lắm.

Tính toán một hồi, Huy Gia Thái Hậu nói:" Tìm người quen với Kim Tiền Tử, thông qua đó thử lôi kéo xem sao. Vàng bạc thì chúng ta không thiếu, chỉ cần có thể khiến hắn đầu phục chúng ta thì không cần tiếc tiền."

Trần cô cô im lặng một chút, sau đó nói:" Chuyện này e là không thể làm được thưa chủ tử, tên Kim Tiền Tử đó tính cách rất quái đản. Theo như tin tức thu thập được thì lão chỉ có một người bằng hữu, chỉ là.." - Nói đến đây nàng lại dừng lại, ngập ngừng không nói thêm.

Huy Gia Thái Hậu thấy vậy thì hỏi:" Chỉ là làm sao ? Chả nhẽ bằng hữu của hắn là quỷ sao ?"

Trần cô cô nghe vậy có chút giật mình, nàng đáp:" đúng vậy, bằng hữu của hắn có chút giống quỷ, người trong giang hồ gọi kẻ đó là Quỷ Y."

Huy Gia Thái Hậu nghe vậy thì tỏ vẻ ngạc nhiên, Kim Tiền Tử bà không biết nhưng Quỷ Y thì có nghe nói qua. Đó chính là nhân vật lớn trong giang hồ, nghe nói lão chính là thần y, không có n·an y· tạp chứng nào mà lão không chữa được. Chỉ là tính cách của lão rất quái đản, hành tung lại bí ẩn. Thiên hạ có rất ít người từng gặp Quỷ Y và được lão chữa trị, chỉ có thể nói là hữu duyên thì gặp được. Tìm Quỷ Y quá khó, người của bà dường như không có năng lực này, càng không cần nói chuyện yêu cầu Quỷ Y đứng ra làm cầu nối lôi kéo Kim Tiền Tử. Mà có thể yêu cầu Quỷ Y làm việc cho mình thì bà cũng chẳng cần lôi kéo Kim Tiền Tử làm gì.

Huy Gia Thái Hậu nói:" Thôi được rồi, chuyện này tạm thời bỏ qua. Ngươi dặn người của chúng ta không cần đến quá gần hoàng đế, tránh xảy ra xung đột."

Trần cô cô đáp :" nô tỳ biết, lúc nữa nô tỳ sẽ truyền lại lời của người cho bọn họ. "

Huy Gia Thái Hậu lại hỏi:" còn chuyện gì nữa không ?"

Trần cô cô nghĩ một chút rồi đáp:" bẩm chủ tử, thời gian trước bệ hạ có cho Hình Bộ triệu tập tất cả người liên quan đến việc sinh nở năm đó để điều tra. Đa số mọi người đều không có biểu hiện gì khác thường . Tuy nhiên bà đỡ họ Dương dường như có chút lo lắng bất an, may mà Hình Bộ là địa bàn của họ Nguyễn chúng ta nên không xảy ra chuyện. Nô tỳ muốn hỏi ý chủ nhân, người muốn xử lý chuyện này thế nào ?"

Huy Gia Thái Hậu nghe vậy thì trầm ngâm, bà biết do mình có chút không đủ quyết đoán nên để lại vấn đề này. Năm đó khi xong việc vốn dĩ nên diệt khẩu họ Dương, nhưng bà lại sợ sẽ khiến Thánh Tông nghi ngờ vậy nên mới không g·iết. Vốn dĩ cho rằng mọi chuyện đã qua nhiều năm, bà cũng đã ăn bài thoả đáng cho họ Dương, hẳn là sẽ không có chuyện gì . Thật không ngờ hoàng đế lại cho tra lại chuyện năm đó, dù chỉ là làm cho có nhưng nó vẫn khiến bà đỡ Dương lo lắng bất an. Nguy cơ bại lộ chuyện năm xưa lại hiện ra, cần phải giải quyết chuyện này.

Không cần đắn đo quá nhiều, Huy Gia Thái Hậu nói:" Họ Dương tuổi tác đã cao cũng nên đi rồi."

Trần Cô Cô nghe vậy thì biết ý, nàng xin phép lui ra đi an bài. Huy Gia Thái Hậu thì chắp tay bái Phật, sau đó tiếp tục niệm nốt kinh Phật .

Mệnh lệnh được ban ra, ngay trong đêm có vài bóng người rời khỏi Trường Lạc Cung đi chấp hành nhiệm vụ.

Chương 185. Cầu ....( Bí tên chương)