Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 188. Mỏ Sin Quyền.

Chương 188. Mỏ Sin Quyền.


Chương 188.

An Khang Cung, Quý Phi dậy muộn, giờ này mới dùng bữa sáng . Trong khi nàng chưa ăn xong thì hoàng thượng lại đến, Quý Phi đành bỏ dỡ bữa sáng, ra ngoài hành lễ nghênh đón theo đúng lễ nghi.

Lê Tấn dù trong lòng rất gấp nhưng phải cố tỏ ra bình tĩnh, chuyện này không nên nói cho Tiểu Mai . Hắn đỡ nàng dậy, hai người vào trong nói chuyện. Nhìn thấy trên bàn còn bày đồ ăn, Lê Tấn nói :" Nàng cứ ăn tiếp đi, không cần vì trẫm mà ảnh hưởng sức khoẻ."

Quý Phi đáp:" thần th·iếp vừa ăn xong rồi, chỉ là kẻ dưới chưa kịp dọn dẹp mà thôi." - Nói xong nàng ra hiệu cho cung nữ nhanh chóng dọn bàn, ăn bài mang trà lên.

Quý Phi hai tay dâng trà, không quên hỏi :" Tại sao người mới đi đã quay lại chỗ của thiếp rồi ? Bệ hạ quên chuyện gì sao ?"

Lê Tấn nhận trà, uống một hớp rồi nói:" đúng vậy, trẫm quên mất không dặn nàng hôm nay nên đi vấn an mẫu hậu, tổ mẫu."

Quý Phi nghe vậy thì nói :" Cảm tạ bệ hạ nhắc nhở, lát nữa thần thiếp sẽ đi vấn an Thái Hậu, Thái Hoàng Thái Hậu." - Thực ra chuyện này nàng đã có dự định, dù bệ hạ không nhắc thì nàng sáng nay sẽ đi. Chỉ là không thể bác mặt mũi của bệ hạ, vậy nên nàng đáp vậy.

Lê Tấn nghe vậy thì gật đầu tỏ vẻ hài lòng, tiếp đó hắn nhìn qua cái chậu Mỹ Nhân Thảo treo ở cửa sổ, khẽ nói:" Trẫm chỉ là nói vậy thôi, nếu nàng chưa khoẻ hẳn thì nghỉ ngơi thêm một hai hôm cũng không sao. Tổ mẫu và mẫu hậu sẽ không trách nàng, dù sao sức khoẻ vẫn quan trọng hơn."

Ngừng lại một chút, Lê Tấn hỏi:" Cái chậu cây cảnh treo trên cửa sổ kia từ đâu nàng có được ?"

Quý Phi nhìn theo ánh mắt của bệ hạ, sau đó đáp:" chậu cây đó là Trần cô cô bên Trường Lạc Cung đưa tới, là quà mà hoàng tổ mẫu tặng thiếp."

Lê Tấn nghe vậy thì trong lòng tràn đầy phẫn nộ, tuy nhiên ngoài mặt hắn vẫn rất bình tĩnh, dùng ngữ điệu bình thường nói:" Trông nó thật đẹp mắt, trẫm rất thích, nàng có thể tặng lại cho trẫm không ?"

Quý Phi nghe vậy thì khó hiêu, nàng nhớ bên Bảo Quang Điện cũng có một chậu. Ban đầu khi nàng sống ở đó Trần Cô Cô đưa tới, sau khi chuyển nơi ở bên phía Trường Lạc Cung lại tặng một chậu. Dù không hiểu rõ tại sao bệ hạ lại làm vậy nhưng nàng không thể từ chối yêu cầu này, chỉ là một chậu cây cảnh có chút đẹp mắt mà thôi, bệ hạ yêu thích thì tặng ngài đi .

Lê Tấn hiểu rõ mọi chuyện thì biết còn có thể cứu vãn, Tiểu Mai vào cung mới chỉ mấy tháng, bên kia ra tay chưa lâu, theo lời Lý Phong thì chỉ cần cách ly thứ này một hai năm thì chuyện sinh con còn có thể. Sau khi có được thứ mình muốn, Lê Tấn dặn dò Tiểu Mai phải chú ý giữ sức khoẻ rồi rời đi.

Trên đường đến Ngự Thư Phòng hắn ra lệnh cho Nguyễn Nhữ Vi đi tra xem Trường Lạc Cung đã tặng tới Bảo Quang Điện cùng An Khang Cung những thứ gì . Sau khi tra được thì tìm cách thay đổi toàn bộ, từ nay về sau bên đó tặng thứ gì đều phải báo lại cho hắn biết.

Đại tổng quản không rõ đầu đuôi ra sao nhưng vẫn tuân mệnh đi làm, lão đoán được có thể trong những thứ Trường Lạc Cung tặng có vấn đề. Đây chính là hoàng cung, đấu đá hãm hại lẫn nhau chính là chuyện thường xuyên xảy ra . Vị ở Trường Lạc Cung có thể tồn tại trong hậu cung mấy chục năm thì kinh nghiệm không thiếu, mấy thủ đoạn kiểu này bên đó chơi thành chuyên gia.

***

Lê Tấn mang theo chậu Mỹ Nhân Thảo lấy được ở chỗ Tiểu Mai tới Ngự Thư Phòng, Lý Phong đang chờ tại đây. Nhìn thấy chậu Mỹ Nhân Thảo trong tay bệ hạ, Lý Phong có chút bất ngờ. Lão khẳng định đây là một chậu khác, không phải chậu mà lão đã thấy ở Bảo Quang Điện, từ bao giờ mà Mỹ Nhân Thảo lại có thể dễ dàng bắt gặp như vậy rồi.

Lê Tấn ngồi vào ghế, đặt chậu Mỹ Nhân Thảo trên bàn làm việc, từ tốn nói :" Trẫm muốn biết rõ hơn về Mỹ Nhân Thảo ."

Lý Phong nghe vậy thì liền kể :" bẩm bệ hạ, Mỹ Nhân Thảo có xuất xứ từ vùng Vân Nam. Loại cây này chỉ sinh sống ở trên núi đá cao, số lượng rất ít, dù là ở Vân Nam thì thứ này cũng phi thường hiếm gặp. Mấy năm trước khi bần đạo ở Vân Nam từng có may mắn nhìn thấy nó trên vách núi, vì cảm thấy nó thật đẹp mắt nên đã hái xuống . Tuy nhiên vừa xuống núi thì gặp người một ông lão, lão ấy hỏi bần đạo tại sao lại đem theo nó. Khi đó bần đạo đã trả lời là vì nó đẹp nên muốn mang về tặng người quen. Ông lão lại hỏi muốn tặng cho nam hay nữ, bần đạo đáp là sư muội. Lão ấy hỏi bần đạo có thù với sư muội sao, bần đạo hỏi lại tại sao lão lại nói thế. Ông lão nói tặng Mỹ Nhân Thảo cho nữ nhân còn không phải có thù sao, không có thù thì tại sao muốn hại người.

Khi đó bần đạo rất nghi hoặc, hỏi ra mới biết Mỹ Nhân Thảo chính là có tác dụng khiến nữ nhân không thể mang thai. Khi xưa trong cung đình vương quốc Nam Chiếu từng xảy ra chuyện các cung nhân lén dùng thứ này triệt tiêu khả năng hạ sinh hoàng tử của phi tần khác. Có lần vua Nam Chiếu từng hạ lệnh diệt tuyệt loại cây này sau khi một phi tử được vua yêu bị ám hại. Cho nên thứ này hiếm lại càng hiếm, cơ bản ngày nay rất khó tìm thấy Mỹ Nhân Thảo, chỉ là không ngờ trong cung lại có hai chậu."

Nói đến đây lão bỗng liếc nhìn hoàng thượng, lão muốn xem thử biểu hiện của ngài như thế nào sau khí biết chuyện này. Chỉ là cái gì lão cũng không nhìn ra, gương mặt bệ hạ có thể nói là không thể hiện hỉ nộ.

Lê Tấn nghe xong thì đã rõ ràng câu chuyện của Lý Phong, hắn dự định sẽ cho Quỷ Y kiểm tra lại.

Quay trở lại vấn đề của Lý Phong, Lê Tấn nói:" được rồi, xét thấy ngươi có công kịp thời báo lên, trẫm tha cho ngươi tội khi quân. Ngươi có thể ra về rồi ."

Lý Phong nghe vậy thì lo lắng, hắn hỏi :" bệ hạ, còn chuyện tìm mỏ đồng thì sao ?"

Lê Tấn thản nhiên đáp:" đương nhiên là ngươi về làm phép câu thông Ngọc Hoàng, hỏi xem ở chỗ nào có mỏ đồng rồi tấu lên."

Lý Phong nghe vậy thì lòng lại thầm mắng chửi, nhưng ngoài mặt lại cười nịnh nọt nói: " Bần đạo sao phải bỏ gần cầu xa, bệ hạ chính là thánh nhân so với Ngọc Đế chỉ thấp hơn một chút. Xin bệ hạ nói cho bần đạo biết nơi nào có mỏ đồng, để bần đạo còn tấu lên triều đình ."

Lê Tấn lắc đầu nói:" Trẫm không biết, vì không biết nên mới để ngươi đi hỏi thần tiên."

Lý Phong tiếp tục nói:" bệ hạ là thiên tử, là thánh nhân, ngài còn mạnh hơn những thần tiên thông thường. Xin bệ hạ khai ân giúp bần đạo lần này ." - Lão đoán có thể chuyện này có gì ẩn bên trong, bệ hạ thừa biết khả năng của lão như thế nào, không lý nào ngài lại mất thời gian soạn một đạo thánh chỉ vô ích như vậy.

Lê Tấn thấy Lý Phong biểu hiện, có vẻ như lão hiểu điều gì đó nên không trêu đùa thêm nữa. Hắn nói:" Trẫm cho ngươi hai cái tên, một là Sin Quyền, hai là Thủy Vĩ. Chuyện tiếp theo ngươi biết phải làm như thế nào rồi đi ?"

Lý Phong nghe vậy thì mắt sáng lên, lão biết mình đoán đúng, bệ hạ thực sự biết nơi nào có mỏ đồng, chỉ là ngài muốn lão thấy ngài nói ra chuyện này, bọc lên lớp vỏ thần thánh để không ai hỏi nguyên do. Hiểu được thâm ý trong chuyện này, Lý Phong cảm thấy nhẹ nhõm, chuyện này coi như qua. Trở về lão chỉ cần thao tác thêm một chút, để cho chuyện này trở nên hợp lý hơn trong mắt người đời.

Lão cũng tò mò nơi bệ hạ nói thực sự có mỏ đồng sao, tại sao ngài biết. Tuy nhiên lão hiểu rằng chuyện này không nên hỏi, bệ hạ cơ bản không muốn nói ra, nếu không đã không có chuyện của lão. Lý Phong nhanh chóng đáp lại :" bẩm bệ hạ, bần đạo đã rõ, sau khi trở về bần đạo sẽ làm chuyện này một cách thoả đáng."

Lê Tấn đạt được mục đích thì cho phép Lý Phong rời đi, sau đó ngửa đầu lên nói:" Hoạ Sĩ, ngươi đem Mỹ Nhân Thảo này đến chỗ Quỷ Y để cho lão xem thử."

Lão Hoạ Sĩ vốn đang xem thử tranh đêm qua vẻ thì bị gọi, lão lập tức cất sách vào ngực rồi tuân lệnh đi làm.

***

Trong Thư Phòng chỉ còn lại mình Lê Tấn, hắn mở tấm bản đồ ra nhìn về phía thượng nguồn sông Thao, khu vực là Lào Cai ở thế kỷ 21. Gần sông này, ở khu vực sát biên giới Trung Quốc có mỏ đồng lớn nhất Việt Nam mỏ Sin Quyền, nếu không nhầm thì đó còn là mỏ đồng lớn nhất Đông Nam Á.

Sở dĩ hắn biết về mỏ này là vì mối tình đầu kiếp trước của hắn là một cô gái Lào Cai. Nàng tên là Trang, học trên hắn hai khoá. Năm đó hắn đậu đại học nhưng không có ai dạy bảo, không biết đường mà lên tìm chỗ ở trước. Tới ngày tựu trường mới bắt xe lên Hà Nội, làm thủ tục nhập học xong thì đi xung quanh trường tìm phòng trọ.

Kết quả là xung quanh đó không còn phòng trống, quá đỗi bất lực định kiếm nhà nghỉ ở tạm một đêm thì lại nhìn thấy tờ giấy tìm người ở ghép. Như người c·h·ế·t đuối vớ được cọc, hắn lập tức dùng con 1280 bấm số, đầu dây bên kia là một giọng nữ, nàng là Trang.

Hắn hỏi:" xin hỏi bạn tìm người ở ghép phải không ?"

Trang đáp:" Mình tìm được người rồi bạn, với lại mình tìm nữ ở ghép, nam gọi làm gì?"

Hắn nghe vậy thì nhìn lại tờ giấy trên tường, đúng vậy là tìm nữ. Chỉ là do hắn quá tuyệt vọng trong chuyện tìm phòng trọ gần trường, nhìn thấy tìm ở ghép thì vui mừng quá đỗi nên không đọc kỹ thì đã gọi. Chuyện này thật ngại ngùng, khi đó hắn nói:" Xin lỗi đã làm phiền bạn, cho mình hỏi chỗ bạn ở còn phòng cho thuê không ?"

Trang đáp:" không còn bạn ơi, mà sao 9h tối còn đi tìm phòng trọ?"

Lê Tấn nói:" Mình mới lên nhập học hôm nay, tìm mãi mà không chỗ nào còn phòng nên giờ này vẫn tìm."

Trang nghe vậy thì hỏi han, sau một lúc trò truyện thì mới biết là cùng trường, chỉ là Trang học trên hắn hai khoá, tuổi cũng nhiều hơn hai tuổi, xưng hô đổi thành chị em. Cuối cùng Trang khuyên hắn nên về nghỉ ngơi, ngày mai lại tìm.

Lê Tấn lúc đó nói: " biết về đâu bây giờ, em không có ai thân quen ở hà nội để có thể ở nhờ." Kèm theo đó là câu nói đùa " chắc tối nay em ngủ công viên, để mai tính tiếp."

Trang nghe vậy thì sửng sốt, nàng chưa thấy có ai đi nhập học kiểu vậy. Tiếp đó nàng hỏi han một lúc, có lẽ cảm thấy hắn đáng thương. Xác nhận xem hắn đang ở đâu rồi mượn xe của bạn cùng phòng tới đón hắn tới phòng trọ của nàng, cho hắn ăn mỳ tôm trộn cơm nguội, một món ăn mỹ vị của sinh viên . Tiếp theo đó, nàng đã thuyết phục được ba ông anh tầng dưới cho hắn ở chung, dù phòng đó vốn chỉ ở 3 người đã khá chật .

Có lẽ là khởi đầu bằng sự biết ơn, hắn lại đem lòng yêu chị khoá trên . Cứ như vậy sau ba tháng thì hắn có mối tình đầu đời. Tết năm đó hắn đã theo Trang về Lào Cai ăn tết, đơn giản hắn là cô nhi, trong nhà không có ai cùng hắn đón tết. Gọi điện nhờ bác gái giúp lo việc cúng bái, hắn an tâm theo bạn gái về ra mắt.

Trong lần đi đó hắn biết đến mỏ Sin Quyền, mỏ đồng lớn nhất Việt Nam. Bởi vì bố của Trang là công nhân làm việc tại mỏ Sin Quyền . Nghe đâu đó là mỏ của Việt Nam nhưng do một công ty Trung Quốc đầu tư khai thác, thành phẩm cũng chủ yếu xuất thô sang Trung Quốc.

Đây là thực trạng chung của Việt Nam, rất nhiều khoáng sản đều bị xuất thô, giá trị kinh tế không cao . Tuy nhiên nó cũng mang lại lợi ích phần nào cho địa phương, như thể đem lại công ăn việc làm cho người dân sở tại, những người giống như bố của Trang vậy.

Quay trở lại với mối tình đầu của hắn, thì sang năm thứ hai đại học hai đứa sống thử. Mọi chuyện tốt đẹp được một năm thì Trang ra trường, bắt đầu đi làm. Dần dần quan hệ giữa hai người xảy ra vấn đề, đến cuối năm thứ ba đại học thì chia tay. Bây giờ nghĩ lại hắn vẫn thấy tiếc nuối mối tình đầu dang dở của mình, giá như ngày đó hắn trưởng thành hơn một chút có lẽ hai người đã có một cái kết viên mãn hơn.

Lê Tấn thở dài một hơi, chuyện tình đầu không có kết thúc đẹp có lẽ là may mắn cho Trang. Bởi vì hắn biết có bàn tay vô hình thao túng cuộc đời hắn, nếu Trang ở bên cạnh hắn khi đó có thể nàng sẽ gặp chuyện chẳng lành. Trong lòng hắn lại bắt đầu thầm mắng chửi .

Chương 188. Mỏ Sin Quyền.