Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 195. Gặp gỡ Doãn Quốc Thiện.

Chương 195. Gặp gỡ Doãn Quốc Thiện.


Chương 195.

Ngày 14 tháng 5, hoàng đế dậy sớm tiến hành tập luyện buổi sáng, từ hôm nay hắn thêm chạy bộ một đoạn ngắn vào nội dung tập luyện. Đây là một nỗ lực rất lớn trong quá trình giảm cân, qua gần nửa năm kiên trì, cân nặng của hắn đã giảm xuống dưới 200 cân (100kg). Luyện tập xong hắn quay trở lại Cung An Khang cùng Tiểu Mai dùng bữa sáng.

Chính Thìn Lê Tấn rời đi, hắn tới Ngự Thư Phòng làm việc. Ma Cờ Bạc trở lại đem cho hắn một tin tức, theo đó tiệm Xổ Số Đông Kinh gặp chút phiền toái. Chẳng là Kim Ngô Vệ dùng lý do đảm bảo trị an đã bắt hết đám thuộc hạ của Doãn Quốc Thiện đi bán vé dong ngoài đường phố. Đây rõ ràng là muốn dùng quyền ép người, ý đồ kiếm chút lợi ích.

Lê Tấn ra lệnh:" Quỷ Lười, ngươi đi đem Doãn Quốc Thiện đến gặp ta ." - Lão Quỷ Lười đang tính ngủ tiếp thì bị sai việc nên có chút khó chịu. Tuy nhiên lão vẫn tuân lệnh đi làm, trong lòng lão hỏi tại sao không sai Lão Thập đi luôn mà cứ phải phiền lão.

Thuộc hạ của Doãn Quốc Thiện đã b·ị b·ắt từ chiều hôm trước, qua một đêm cũng chịu chút đau khổ rồi, cần nhanh chóng cứu ra. Trên hết Lê Tấn cần bọn họ tiếp tục làm việc, bỏ lỡ một ngày không kinh doanh thì tiền lời của hắn bị hao hụt. Nghĩ xong hắn liền gọi lớn:" Nguyễn Nhữ Vi, ngươi vào đây."

Đại tổng quản từ ngoài nhanh nhẹn đi vào, lão nói:"bẩm bệ hạ, nô tài có mặt xin nghe người sai bảo ?"

Lê Tấn nói:" Ngươi đi nói cho Lê Tử Văn, bảo lão nhanh chóng thả người của tiệm Xổ Số Đông Kinh, cứ nói đây là lệnh của trẫm. Còn nữa, dặn lão từ sau không được tìm tiệm Xổ Số Đông Kinh kiếm chuyện." - Nguyễn đại tổng quản tuân lệnh đi làm.

Bản thân Lê Tấn đã dự tính chuyện sẽ có người thấy tiệm xổ số làm ăn tốt mà muốn nhảy vào đòi chia phần . Dùng quyền thế gây áp lực với tiệm xổ số và Doãn Quốc Thiện, lợi ích lớn như vậy ai mà không ham.

Trước đến nay các quan lớn trong kinh đều dùng mánh lới này kia để mò thêm chút lợi ích. Cơ bản các nơi làm ăn tốt ở Đông Kinh đều cần người có quyền thế chống lưng hoặc góp cổ phần, nếu không thì khó mà tồn tại lâu dài.

Chỉ là bọn họ không biết mình đang giành ăn với ai mà thôi, nếu biết chống lưng của Doãn Quốc Thiện là hoàng đế thì chắc chắn không ai dám làm khó Xổ Số Đông Kinh. Nguyễn Nhữ Vi đi một chuyến chính là muốn truyền ra thái độ, chỗ này là lợi ích của hắn, kẻ khác nên đê điều một chút.

***

Lê Tấn làm việc khoảng nửa canh giờ thì Quỷ Lười trở lại, trên vai vác theo Doãn Quốc Thiện đang hôn mê.

Lúc sau họ Doãn tỉnh lại, ngơ ngác nhìn xung quanh, rồi nhận ra đây là đâu, hắn bỏ xuống lo lắng trong lòng. Chẳng là hắn đang ở trong phòng cùng hai tên thuộc hạ đắc lực bàn thảo xem làm sao giải quyết chuyện hôm qua. Nào ngờ bị người đánh khói mê, hắn tinh ý phát hiện định phản kháng thì bị đối phương dùng vũ lực đánh ngất. Bệ hạ đúng là, lần nào cũng vậy cứ phải chơi trò b·ắt c·óc, hại hắn nơm nớp lo sợ. Hắn quyết định lát nữa phải cầu xin để lần sau không cần như vậy nữa.

Lê Tấn thấy hắn tỉnh thì hỏi:" Lão Doãn, gần đây mọi chuyện vẫn ổn chứ ?"

Doãn Quốc Thiện đáp:" bẩm bệ hạ, chuyện làm ăn vốn vẫn rất tốt, chỉ là hôm qua Kim Ngô Vệ viện cớ bắt hơn 80 người bán vé của tiệm . Tiểu nhân đang tìm cách giải quyết, chỉ là chưa tìm ra thì đã bị mang đến đây."

Lê Tấn nói:" Chuyện đó trẫm đã biết, đã cho người giải quyết rồi . Sau khi ngươi trở về, đám thuộc hạ đó của ngươi sẽ được thả ra thôi."

Doãn Quốc Thiện nghe vậy thì mừng rơn, vốn dĩ hắn đang muốn tự tìm cách, nếu không thể giải quyết thì mới cầu bệ hạ giúp. Chỉ là lão không ngờ mình còn chưa lên tiếng cầu xin thì bệ hạ đã biết được và giải quyết rồi. Doãn Quốc Thiện :" tạ ơn bệ hạ."

" Không có gì, chuyện này cũng liên quan đến lợi ích của trẫm, vậy nên trẫm có trách nhiệm giải quyết. Ừm, nói thử xem doanh thu và lợi nhuận tháng đầu tiên của tiệm xổ số như thế nào ?" - Lê Tấn hỏi lại.

Doãn Quốc Thiện đáp:" bẩm bệ hạ, tổng cộng tháng vừa rồi doanh thu được ba vạn quan, lợi nhuận đạt hơn 4200 quan."

Nói đến đây Doãn lão đại lại mừng thầm trong lòng. Việc kinh doanh xổ số đúng là lợi nhuận khổng lồ, tổng vốn bỏ ra mới gần một vạn hai ngàn quan, vậy mà tháng đầu tiên đã lời chừng ấy. Nếu không phải tháng đầu khai trương có tổ chức khuyến mãi nửa tháng thì lợi nhuận có thể đạt hơn gấp đôi con số này. Tỷ suất lợi nhuận đạt xấp xỉ một phần ba doanh số, đây chính là cái mỏ vàng không đáy. Theo thoả thuận ban đầu lão được chia một nửa tiền lời, vậy nên không thể không vui mừng.

Lê Tấn cảm thấy hài lòng với con số này, triển vọng mỗi năm tiệm xổ số có thể lời 10 vạn quan hoàn toàn khả thi, hắn có thể mỗi năm có thêm trên dưới 5 vạn quan tiền riêng. Hắn nói:" Ngươi cứ kinh doanh cho tốt . Nếu có kẻ quyền thế nào kiếm chuyện với tiệm xổ số thì ngươi đến tiệm vải Thanh Ký ở thành Đông nói với trưởng quầy. Trẫm sẽ cho người xử lý."

Dừng lại một chút hắn lấy dưới bàn một miếng lệnh bài bằng gỗ ném cho Doãn Quốc Thiện, sau đó nói:" Giữ lấy thứ này, khi đến thì đưa ra cho trưởng quầy xem."

Doãn Quốc Thiện nhận lấy lệnh bài, vội vàng nói:" Tạ ơn bệ hạ, tiểu nhân đã rõ, xin tuân theo lệnh bệ hạ mà làm."

Lê Tấn thấy chuyện này coi như ổn thoả, hắn hỏi lại:" Ngươi còn có chuyện gì muốn nói nữa không ?"

Doãn Quốc Thiện đắn đo rồi đáp:" bẩm bệ hạ, tiểu nhân còn ba chuyện muốn thưa."

Lê Tấn khẽ nói:" Ồ! Là chuyện gì, ngươi trình bày đi."

Doãn Quốc Thiện thưa:" bẩm bệ hạ, chuyện đầu tiên là Hoan Lạc Viên đóng cửa không kinh doanh thời gian dài, tiểu nhân cảm thấy rất lãng phí. Mấy hôm trước tiểu nhân có hỏi Lương Đống, lão nói rằng không dám tiếp tục làm ăn, dự tính bán lại Hoan Lạc Viên, hiện chưa tìm được người mua. Tiểu nhân thực ra có chút động tâm muốn mua lại, chỉ là tài lực không đủ . Bệ hạ có muốn cùng tiểu nhân hợp tác làm ăn thêm một lần nữa không ?"

Nói xong lão dùng ánh mắt chờ mong nhìn về phía Lê Tấn, chỉ cần bệ hạ chịu tham gia thì lão lại có thể có thêm một cây rụng tiền. Thực ra chuyện tiền vốn không đủ chỉ là chuyện nhỏ, lão có thể đi vay bù vào. Cái chính là không có chống lưng lão không dám làm, dù sao nơi đó từng xảy ra chuyện, liên lụy rất lớn, sợ rằng quan phủ sẽ gây khó dễ. Nếu kéo được bệ hạ tham gia chung thì không còn lo lắng.

Lê Tấn trầm ngâm suy nghĩ về lời đề nghị này của lão . Việc tham gia kinh doanh chốn ăn chơi như Hoan Lạc Viên sẽ có vài vấn đề phát sinh như dư luận, đám ngôn quan sẽ chỉ trích hắn . Đường đường là hoàng đế lại đi mở kỹ viện, sòng bạc có chút không được tự trọng thân phận. Trước kia hắn chỉ là Tĩnh Vương, lại không có ai kỳ vọng hắn đảm đương trách nhiệm lớn nên không có gì. Dù vậy khi hắn nhận phần chia lời từ Hoan Lạc Viên vẫn bị Ngự Sử tấu lên Hiến Tông. Khi đó phụ hoàng đã chán ngán với khả năng gây chuyện của hắn nên cũng không nói gì, kệ cho muốn làm gì thì làm.

Tuy nhiên nghĩ lại thì Hoan Lạc Viên chính là con gà đẻ trứng vàng, nếu tham gia việc làm ăn này mỗi năm có thể kiếm không ít tiền. Cân nhắc kỹ, Lê Tấn nói:" Trẫm bỏ 4 vạn quan, lợi nhuận sau này trẫm 7 ngươi 3. Ngươi đồng ý chứ ?"

Doãn Quốc Thiện trong đầu bắt đầu tính toán . Mua lại Hoan Lạc Viên ít nhất cần bỏ 10 vạn quan, đó đã là ép giá rất thấp rồi. Sau đó còn phải bỏ ra vốn ban đầu để khởi động lại việc kinh doanh, mất khoảng 3-4 vạn quan nữa. Nơi đó bây giờ không còn người làm, mấy đồ đạc giá trị phục vụ làm ăn cũng bị quan binh lần trước lợi dụng công vụ lấy đi không ít. Phải bỏ tiền thuê người phục vụ, mua kỹ nữ, rượu, thực phẩm, vân vân . Chuyện nào cũng cần tiền, bây giờ bệ hạ chỉ góp 4 vạn quan, phần còn lại lão phải gánh hết. Vậy mà bệ hạ lại muốn tận 7 thành lợi nhuận, cái này có chút làm khó lão rồi, vốn cho rằng có thể chia 5-5 thì tốt.

Cân nhắc hồi lâu Doãn Quốc Thiện vẫn quyết định chấp nhận đề nghị của Lê Tấn. Lão cho rằng về lâu dài vẫn có lợi, chỉ là thời gian thu hồi vốn bỏ ra sẽ có chút dài. Chuyện này coi như định, đây là vụ hợp tác làm ăn thứ hai giữa đầu mục lưu manh chợ Tây Nhai và hoàng đế.

Tiếp theo Doãn Quốc Thiện nói :" bệ hạ, bên ngoài có tin đồn ngài định g·iết hết người Chiêm trên đất Đại Việt. Điều này dẫn đến nhiều người Chiêm rất hoang mang, có kẻ đã khăn gói bỏ trốn về phía nam. Tiểu nhân muốn biết ngài thực sự định làm như vậy thật ư?"

Vốn dĩ ban đầu tin đồn chỉ là hoàng đế định g·iết hết nô lệ người Chiêm, không rõ tại sao đồn đi đồn lại thành hoàng đế định g·iết hết người Chiêm trên toàn quốc, đúng là tam sao thất bản mà.

Lê Tấn nghe vậy thì nhíu mày, người Chiêm trong cả nước cũng có trên ba chục vạn người. Phần lớn dân Chiêm đều là nô lệ ở các nơi, chỉ có mấy vạn người tự do còn lại ở Quảng Nam. Xứ ấy vốn rất đông người Chiêm nay lại bị người Việt di dân tới chiếm đa số. Tin đồn này lan ra sẽ gây bất ổn rất lớn, nếu cả mấy chục vạn người hoảng sợ chạy trốn thì sẽ gây loạn khắp nơi.

Lê Tấn chắc chắn trả lời :" Không có, trẫm không định làm như vậy. Đây rõ ràng là tin đồn bậy, trẫm sẽ nhanh chóng xử lý chuyện này."

Doãn Quốc Thiện nghe vậy thì an tâm hơn một chút, chiêu bài của Hoan Lạc Viên chính là các vũ nữ, ca kỹ người Chiêm. Mở cửa làm ăn lại mà không có bọn họ thì khó mà thu hút khách trở lại. Quan trọng hơn nữa là nữ nô người Chiêm dễ mua, giá lại phải chăng.

Cuối cùng Doãn Quốc Thiện nói:"bệ hạ, còn một chuyện nữa mà tiểu nhân muốn nói, thực ra là muốn cầu xin. Chuyện là lần sau bệ hạ muốn gặp tiểu nhân có thể không dùng cách hiện nay không?" - Đây là nguyện vọng của lão, không ai dễ chịu khi cứ thỉnh thoảng lại bị người khác đánh thuốc mê bắt đi.

Lê Tấn nghe vậy thì cười nhẹ, hoá ra là chuyện này. Hắn nói:" được, lần sau sẽ không khiến ngươi hôn mê nữa. Như vậy được rồi chứ ?"

Doãn Quốc Thiện vội vàng tạ ơn, lão hài lòng vì thỉnh cầu của mình được bệ hạ đáp ứng. Tuy nhiên tiếp theo đó lão vẫn bị Lê Tấn sai Quỷ Lười đánh thuốc mang đi. Lý do rất đơn giản, lần sau mới áp dụng cách mới.

**

Sau khi Quỷ Lười mang Doãn Quốc Thiện rời đi thì Ma Cờ Bạc lên tiếng hỏi:" tiểu chủ nhân, vậy lần sau chúng ta nên dùng cách nào mang hắn vào hoàng cung đây?"

Lê Tấn đáp:" Có gì khó đâu, hắn đã không thích bị dùng thuốc mê thì chúng ta không dùng. Lần sau các ngươi cứ trói hắn lại, dùng rẻ bịt mồm để hắn khỏi gây tiếng ồn, rồi mang hắn tới gặp ta là được rồi ."

Ma Cờ Bạc bỗng im bặt, lão cảm thấy Doãn Quốc Thiện sai lầm rồi. Thay vì ngủ một giấc nhẹ nhàng rồi được đưa đi đưa về, sau này lão sẽ bị n·gược đ·ãi trong quá trình xuất nhập cung. Lão không ngừng nhìn Lê Tấn bằng ánh mắt e ngại, sau này có cầu xin gì chắc lão cũng phải nghĩ kỹ càng rồi mới xin.

Chương 195. Gặp gỡ Doãn Quốc Thiện.