Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 220. Thái gia.

Chương 220. Thái gia.


Chương 220.

Sau khi bãi triều, Lê Niệm lập tức phi ngựa đến Bách Tác Cục. Từ sáng sớm lão đã an bài người của Cẩm Y Vệ áp giải Thái Hòa tới đó chờ mình hạ triều sẽ tới ngay.

Trong sân lớn của Bách Tác Cục, một đám Cẩm Y Vệ xuất hiện khiến cho trên dưới những người làm ở nơi đây run sợ, hiệu suất lao động trực tiếp rớt đáy. Giờ cơm chưa mọi người trong lòng thấp thỏm nhưng vẫn cố gắng ăn uống, buổi chiều còn phải làm đâu. Trong lúc ăn không ngừng xôn xào bàn tán xem tại sao Cẩm Y Vệ lại tới chỗ này của họ.

Giữa giờ Ngọ nắng chang chang, Lê Niệm cho gọi tất cả nhân viên của Bách Tác Cục tập trung tới sân lớn. Đương nhiên không ai dám phản đối, hỏi không dám hỏi càng không cần nói trốn tránh, rất nhanh mọi người tới đông đủ. Một viên quan Công Bộ là Trương Khiêm chưởng quản nơi này cung kính thưa lên: " bẩm đại nhân, trên dưới Bách Tác Cục có 2438 người, hiện tại 2435 người hiện tập trung ở nơi này. Ba người vắng mặt gồm có hai thợ sản xuất hoả khí bị t·ai n·ạn trong quá trình sản xuất, hiện thời đang trị thương ở nhà, ngoài ra Thái Hoà quản lý xưởng hoả khí cũng vắng mặt, theo báo lại thì từ hôm qua đến giờ hắn ấy không tới làm, hiện thời hạ quan chưa thấy hắn xin phép nên không rõ lý do."

Lê Niệm nghe xong liền lạnh nhạt nói : " yên tâm, rất nhanh ngươi sẽ thấy Thái Hoà." Nói xong lão vẫy tay cho thuộc hạ đem cái củi lớn kéo tới, sau đó mở cửa để lộ ra Thái Hoà tóc tai bù xù, trên người có nhiều v·ết m·áu đen dính trên quần áo.

Bách Tác Cục nhân viên nhìn qua không có mấy người nhận ra bộ dạng này của Thái Hoà, vậy nên rất nghi hoặc nhìn ngó. Trương Khiêm cùng vài người đứng ở gần, lại thường xuyên tiếp xúc với Thái Hoà thì ngờ ngợ nhận ra, chỉ là không ai rõ tại sao Thái Hoà lại có bộ dạng này, càng không biết chuyện này là như thế nào, vậy nên không ai dám lên tiếng.

Lê Niệm lập tức sai người đến chôn cái cọc lớn có nối một cái thanh ngang phía trên, một bộ giây thừng được treo vắt vẻo qua thanh ngang, đương nhiên không quên thắt cái thòng lọng. Mọi chuyện chuẩn bị hoàn hảo, Lê Niệm lớn tiếng tuyên bố : " Thái Hoà thân là người chưởng quản xưởng hoả khí của Bách Tác Cục, lại lén lút đem tài liệu kỹ thuật sản xuất hoả khí bán ra ngoài, làm tổn hại lợi ích quốc gia. Xét thấy tính chất nghiêm trọng của vấn đề, bệ hạ khẩu lệnh treo cổ hắn tại đây. Trên dưới Bách Tác Cục nhớ lấy làm gương, sau này đừng ai phạm phải, nếu không sẽ chịu trừng phạt thích đáng."

Nói xong lão vẫy tay ra hiệu cho thuộc hạ hành hình. Thái Hoà bị lôi ra từ trong củi, nhanh chóng áp giải hắn tới nơi có giá treo cổ. Thòng lọng được đeo lên, phía sau hai nhân viên Cẩm Y Vệ dùng hết sức kéo dây treo cổ.

Ngay khi mọi người còn xì xào bàn tán về chuyện Thái Hoà đã làm thì đập vào mắt là hình ảnh hắn đang cố dẫy dụa trên không, miệng cố phát ra tiếng ư ư. Chỉ chưa tới nửa khắc Thái Hoà đã không còn cử động, có thể chắc chắn hắn đã tắt thở, Cẩm Y Vệ không có kiểm tra mà buộc chặt dây thừng vào phía dưới cột,cứ thế treo lơ lửng hắn trên giá như vậy.

Lê Niệm lớn tiếng ra lệnh: " Chuyện này đã xong, giải tán đi." Tiếp theo đó lão gọi Trương Khiêm lại dặn dò : " ngươi cử người canh giữ nơi này, trong vòng ba ngày không ai được lấy xuống t·hi t·hể, trừ khi có ý chỉ của bệ hạ. Rõ chưa ?"

Trương Khiêm gật đầu đáp lại : " hạ quan đã rõ, xin tuân lệnh làm theo."

Lê Niệm hài lòng dẫn theo thuộc hạ rời đi, để mặc cho Bách Tác Cục tự xử lý những chuyện tiếp theo, đơn giản là trong chuyện này trách nhiệm của lão và Cẩm Y Vệ đã hoàn thành.

Trương Khiêm cùng vài quan viên của Bách Tác Cục tiễn đưa người của Cẩm Y Vệ rời đi, tiếp đó tụ lại thương lượng. Bọn họ chia ra, người thì đi trấn an đám công tượng của Bách Tác Cục, người đi cắt cử người canh gác giá treo cổ. Trương Khiêm thì đích thân chạy đến Thái Gia thông báo những gì đã xảy ra.

***

Cuối giờ chiều, khi Lê Tấn chuẩn bị rời khỏi Ngự Thư Phòng về nghỉ ngơi thì Nguyễn Nhữ Vi vào thông báo Thái Kinh, gia chủ của Thái Gia tới xin cầu kiến, Lê Tấn đồng ý gặp mặt. Rất nhanh một ông lão đầu tóc bạc phơ, mặt mũi nhăn nheo, lưng hơi gù xuống, tay chống quải trượng theo sau đại tổng quản đi vào trong thư phòng của hoàng đế.

Người tới là Thụy Lôi Bá Thái Kinh, đương kim gia chủ của Thái Gia, tuổi đã gần 90. Ở tuổi này của lão đâu còn tinh lực quản lý chuyện gia tộc, chỉ là treo cái tên mà thôi, từ nhiều năm nay mọi sự trong nhà đều do con trai Thái Tộ của lão xử lý. Bình thường Thái Kinh đều là ở trạch viện trải qua sinh hoạt bình đạm, thanh thản sống nốt quãng thời gian cuối cùng của đời người, về cơ bản rất ít khi xuất hiện trước mặt người ngoài. Lão cho rằng đời mình cứ như vậy, không cần lo nghĩ gì chầm chậm đợi chờ c·ái c·hết, nào ngờ biến cố lại tới. Tin tức đứa cháu Thái Hoà của lão phạm phải lỗi lớn bị treo cổ giữa sân Bách Tác Cục giống như ngọn núi lớn ép xuống đầu Thái gia, con trai lão không thể tự xử lý nên mời lão ra quyết đoán việc này. Thái Kinh hiểu rõ sự nghiêm trọng của vấn đề, làm không tốt nhà họ Thái có thể gặp hoạ vì chuyện này. Lão quyết định đích thân tiến cung gặp bệ hạ thỉnh tội, không phải nhà họ Thái không còn ai có thể đứng ra mà đây là lựa chọn tốt nhất. Lão có tước vị, lại lớn tuổi, tin rằng cố gắng cầu xin bệ hạ thì chuyện này còn có thể cứu vãn .

Quay lại cuộc diện thánh trong Ngự Thư Phòng, Thái Kinh sau khi tiến vào thì rất cung kính quỳ lạy hành lễ, chỉ là tuổi đã cao, chân tay có phần chậm chạp. Lê Tấn nhìn qua cảm thấy có phần tội nghiệp cho đối phương, một người gần đất xa trời như vậy còn phải chịu tội vì sai lầm của con cháu, quả là không đáng.

Thái Kinh không có trình bày gì nhiều, hành lễ xong vẫn quỳ, đầu cúi rất thấp chầm chậm nói: " Thái gia có tội, xin bệ hạ trừng phạt".

Lê Tấn hiểu rõ, hỏi lão : " Nói thử xem tội của Thái gia các ngươi như thế nào ?"

Thái Kinh đáp:" bẩm bệ hạ, Thái Hoà đi sai đường, gây ra tổn hại to lớn cho Đại Việt . Chuyện này là do nhà họ Thái chúng thần trước thì dạy dỗ không nghiêm, sau lại quản lý còn cháu không đủ sâu sát. Thần thay mặt toàn thể nhà họ Thái xin chịu tội."

Lê Tấn nghĩ một chút, tiếp theo đó nói: " Chuyện này đã tra rõ ràng, là hành vi cá nhân của Thái Hoà, tuy nhiên hắn là thành viên Thái gia vậy nên nhà các ngươi phải chịu trách nhiệm liên đới. Thế này đi, tước vị của ngươi bị lột bỏ, quyền quản lý xưởng sản xuất hoả khí từ nay cũng không còn thuộc về Thái gia. Ngươi phục hay không phục ?"

Thái Kinh suy nghĩ nhanh chóng, lập tức trả lời : " bẩm bệ hạ, người đã nhân từ tha cho, thần nào dám không phục. Tạ ơn bệ hạ đã khai ân với nhà chúng thần."

Nói xong, lão lại cúi đầu sát đất hành lễ. Thái Kinh rất rõ, cha lão được phong tước Hầu, đời lão tập ấm tước Bá, đến đời sau không còn có thể tập ấm nữa. Hiện tại lão đã sắp gần đất xa trời nên việc gạt bỏ tước vị thực ra không có gì, đương nhiên không có tước vị sẽ khiến địa vị Thái gia rớt xuống, không còn thuộc tầng lớp huân quý . So ra thì việc tước quyền quản lý xưởng sản xuất hoả khí gây thiệt hại lớn hơn, đơn giản đây chính là nơi thể hiện giá trị của Thái gia đối với triều đình. Sau hôm nay Thái gia coi như lui khỏi, không còn có một chức quan cố định được thế tập, điều này không thể trách ai, đơn giản là làm sai phải chịu phạt. Tiền đồ sau này đành phải dựa vào sự cố gắng của con cháu vậy, phúc ấm của tiền nhân đến đây là hết rồi. Dù không còn tước vị, chức quan cố định nhưng Thái gia nhà lão vẫn giữ được gia sản giàu có, còn có thể sống khá giả vài đời nếu như biết giữ gìn.

Quay lại câu chuyện, Lê Tấn rất hài lòng với thái độ này của đối phương, hắn nói:" làm sai phải chịu phạt, tuy nhiên trẫm cùng triều đình không có quên công lao của Thái gia các ngươi với Đại Việt. Thế này đi, nhà các ngươi có kẻ nào có tài học hoặc có tài hoa đặc biệt trong lĩnh vực khác như đúc s·ú·n·g, pháo thì tâu lên, trẫm sẽ xem xét bổ dụng nếu đạt yêu cầu."

Thái Kinh không ngờ còn có chuyện tốt này, vội vàng tâu: " bẩm bệ hạ, trong nhà thần có một đứa chắt đam mê nghiên cứu hoả khí, tuy nhiên chưa có thành tựu gì đáng kể, không biết có thể được không ."

Lê Tấn hỏi lại: " Hắn tên là gì ? Hiểu biết đối với hoả dược và hoả khí đến mức độ nào ?"

Thái Kinh đáp: " bẩm bệ hạ, nó tên là Thái Nghĩa, năm nay 22 tuổi. Đứa nhỏ này từ bé đã có hứng thú đối với hoả khí, rất chịu khó tìm tòi nghiên cứu về lĩnh vực này, có thể nói tất cả các loại hoả dược, hoả khí đương thời của nước ta hắn đều rất am hiểu. Ba bốn năm nay nó đều chú tâm nghiên cứu cải tiến đại pháo, tuy không đạt được tiến bộ gì lớn nhưng đứa nhỏ này rất kiên trì, không ngừng tiến hành thử nghiệm, nhà chúng thần cũng tốn kém không ít chi phí cho việc nghiên cứu này của nó."

Lê Tấn trong lòng nổi lên chút hứng thú, tên Thái Nghĩa này có vẻ giống một chuyên gia, hắn phải xem tên này có thể dùng được không, biết đâu lại là một kẻ có tài trong lĩnh vực kỹ thuật hoả khí. Hắn liền nói: " Ngày mai trẫm sẽ đến Bách Tác Cục thị sát, ngươi quay về bảo Thái Nghĩa ngày mai tới đó, trẫm sẽ kiểm tra thử xem có thể dùng hắn hay không."

Thái Kinh lớn tiếng nói : " tuân mệnh bệ hạ, sáng ngày mai thần sẽ đích thân dẫn theo nó tới Bách Tác Cục chờ đợi thánh giá của người ".

Tiếp đó Lê Tấn cho phép lão rời đi, việc rò rỉ tài liệu hoả khí đến đây coi như được chấm tròn, có thể nói hắn xử trí xem như có lý có tình. Lê Tấn nán lại một chút trong Ngự Thư Phòng, dùng kỹ thuật kém cỏi của mình bắt đầu vẽ vài bức hình để sáng mai dùng. Đầu canh nhất hắn mới bãi giá cung An Khang, cùng với Tiểu Mai trải qua sinh hoạt vợ chồng hằng ngày.

Chương 220. Thái gia.