Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Đại Việt Quỷ Vương
Unknown
Chương 238. Phản ứng của các bên.
Chương 238.
Tin tức hoàng đế bị á·m s·át được truyền đi nhanh như gió, chỉ hai canh giờ sau hầu như các thế lực đều nhận được tin tức.
Trong phủ Lữ Côi Vương, gia chủ nhà này ngồi tại thư phòng trầm ngâm rất lâu. Lần này hắn dùng kế mượn dao g·iết người không thành, lại sử dụng ám kỳ cắm trong thủy quân để nắm bắt địa điểm qua sông của hoàng đế, điều này có thể dẫn đến phiền toái trong quan hệ với Lê Bưu. Cẩm Y Vệ chắc chắn điều tra, mọi góc cạnh đều sẽ được lật lại, lúc này cần phải chuẩn bị đối phó.
Lữ Côi Vương gọi :" A Tứ, lập tức cho người của ngươi bắt lấy người nhà của tên kia, đảm bảo hắn sẽ không nói ra, đợi qua chuyện này thì khử hắn đi."
A Tứ trong một góc phòng chắp tay đáp:" tuân lệnh". Ngừng một chút, hắn hỏi lại :" bên đám người Minh thì làm sao, có cần thuộc hạ động bọn họ một chút hay không?"
Lữ Côi Vương hỏi lại :" ngươi có tiết lộ danh tính thật của ngươi cho bọn họ biết chưa ?"
A Tứ đáp :" chưa có thưa chủ nhân. Tuy nhiên dựa vào quan hệ lợi ích của triều ta hiện nay người Minh không khó để suy luận ra điều gì đó, chỉ là bọn họ không có chứng cứ mà thôi."
Lữ Côi Vương cười nói:" đoán được cũng không sao, ngày sau chúng ta muốn tìm chúng hợp tác có thể thuận lợi hơn chút. Chỉ cần không có chứng cứ, bọn chúng không thể nắm thóp được bản vương. Dù có kẻ b·ị b·ắt khai ra ta, bản Vương hoàn toàn có thể nói là vu khống, đấy là kế ly gián của nước Minh. Tình thế bây giờ không có tội danh xác thực, tên kia không dám động bản Vương."
A Tứ biết lời Vương gia nói có lý, hắn liền xin phép lui ra làm việc. Để lại Lữ Côi Vương ngồi trong phòng nắm lại bàn tay khẽ lẩm bẩm :"hoàng điệt, số ngươi lần này thật may mắn, tuy nhiên lần sau còn may mắn vậy sao."
Sở dĩ nói may mắn là vì hắn nhận được tin tức bên phía tử sĩ t·ấn c·ông đúng mục tiêu, xa giá của hoàng đế bị hủy diệt, không ít người xung quanh cũng đi đời nhà ma, chỉ tiếc là hoàng đế lại bất ngờ đổi sang cưỡi ngựa thay vì ngồi xe.
Đợi một lát cho bình ổn tâm tình, Lữ Côi Vương ra ngoài hạ lệnh cho tất cả người trên kẻ dưới ở yên trong phủ, những ai ở ngoài thì lập tức gọi về.
***
Đông Kinh, tin tức hoàng đế bị hành thích đầu tiên truyền đến trụ sở Cẩm Y Vệ, Lê Niệm hay tin thì như phát cuồng chửi rủa đám thuộc hạ một hồi. Lần này hoàng đế đông tuần lão đã huy động một nửa lực lượng của Cẩm Y vệ trải thảm điều tra, vốn cho là vạn vô nhất thất nào ngờ vẫn có kẻ nắm được chỗ hổng ra tay, may mà hoàng thượng có thiên mệnh tại thân, được trời cao chiếu cố mới không xảy ra chuyện. Đây là do sai lầm trong công tác tình báo, Cẩm Y Vệ không tránh khỏi phải chịu trách nhiệm. Sau khi phát tiết tức giận trong người xong, Lê Niệm nhanh chóng chạy đi tìm Thái Uý.
Trong phủ thượng tướng quân, Lê Niệm nói rõ tình hình với Lê Quảng Độ chờ lão quyết định. Thái Uý nghe xong tin tức lông mày nhíu chặt, suy nghĩ một hồi lão quyết định :" chuyện này không thể dấu diếm được, ngươi cử người thông báo cho Bùi tướng quốc, Thái Sư, cùng các đại thần khác được rõ. Ta và ngươi bây giờ tiến cung bẩm báo chuyện này với các vị nương nương."
Lê Niệm tuân theo lời Thái Uý đi làm, rất nhanh mấy thuộc hạ của lão toả đi khắp nơi trong Đông Kinh báo tin, bản thân lão thì theo Thái Uý tiến cung.
***
Trong phủ Trình Quốc Công, Thái Sư Nguyễn Hữu Vĩnh sau khi biết tin về vụ hành thích thì tỏ ra trầm tư. Một hồi sau lão gọi quản gia tới ra lệnh:" Ngươi cho người đi gọi tất cả người của nhà chúng ta ở bên ngoài lập tức về phủ, hôm nay và ngày mai không ai được phép ra ngoài nửa bước, kẻ nào kháng lệnh gia pháp hầu hạ. Phái người thông báo cho nhà Văn Lang, Văn Lưu cùng huynh đệ nhà họ Trịnh biết ý của ta."
Quản gia biết hẳn đã xảy ra chuyện lớn, đây rõ ràng giống như thiết quân luật, lão chắp tay nói " tuân lệnh" rồi lập tức đi làm ngay.
Rất nhanh, người của Phủ Trình Quốc Công và các nhà còn cháu hai họ Trịnh-Nguyễn ở Đông Kinh đều y lệnh trở về phủ, không có kẻ nào dám ra ngoài một bước.
Bùi Phủ, Tả tướng quốc sau khi nhận được tin tức thì giật bắn mình, làm rơi tách trà trên tay. Lão không thể ngờ lại có kẻ lớn gan như vậy dám hành thích bệ hạ ngay gần Đông Kinh. Bùi tướng quốc rất nhanh đưa ra quyết định, lão cũng giống như Thái Sư ra lệnh cho người nhà họ Bùi lập tức hồi phủ, chưa có lệnh của lão không ai được phép ra cửa nửa bước.
Rất nhiều quan đại thần sầu khi nhận được tin tức đều có hành động tương tự Tả tướng quốc, Thái sư. Lúc này đây tốt nhất là không làm gì, tất cả đều chạy trở về nhà ở yên chờ đợi chuyện này qua đi chính là thượng sách.
Đa phần bách tính Đông Kinh vẫn điềm nhiên sinh hoạt như thường ngày không biết là chuyện gì đã xảy ra ở bên kia sông Nhị. Tuy nhiên một số người tinh ý lập tức cảm thấy được điều gì đó không đúng. Trên phố hàng loạt các cửa hàng đột nhiên đóng cửa, đám công tử nhà quan lớn hàng ngày vẫn vui chơi ở kỹ viện, sòng bạc hôm nay giống như đột nhiên biến mất, các cô nương Mỹ Nhân Lâu ngày thường khách quý tới nườm nượp nay lại giăng lưới bắt chim.
***
Trong Trường Lạc Cung, Lê Quảng Độ và Lê Niệm vừa bẩm báo tình hình rời đi, Huy Gia Thái Hậu liền gọi Trần cô cô lại hỏi :" có tin tức gì trước khi chuyện này xảy ra không ?"
Trần cô cô đáp:" bẩm chủ tử, chuyện này rất bất ngờ, bên phía chúng ta không có tin tức gì."
Huy Gia Thái Hậu trầm tư suy tính, bà không đoán được là bên nào ra tay, nếu biết bà sẽ không tha cho chúng. Không phải vì bà thương xót gì Lê Tấn mà là hành vi á·m s·át đế vương này chính là đánh vào mặt hoàng gia, chưa kể nó sẽ gây ra hỗn loạn trong triều đình.
Huy Gia Thái Hậu ra lệnh:" lập tức để người của Thần Vệ đi tra, ta muốn tìm ra kẻ chủ mưu."
Trần cô cô tuân lệnh, sau đó lui ra ngoài an bài. Ngay tức khắc hơn mười cái bóng rời khỏi cung Trường Lạc chạy về phía Gia Lâm.
**
Trong Tú Hoa Cung, Hoàng Thái Hậu nghe được tin hoàng nhi của mình bị á·m s·át thì vô cùng lo lắng. Nàng nói:" Lê Quảng Độ, bổn cung lệnh ngươi lập tức dẫn binh đi hộ giá bệ hạ."
Thái Uý chắp tay nói " tuân mệnh" đây chính là mục đích lão dẫn Lê Niệm tiến cung, cần có ý chỉ của trong cung thì lão điều binh mới danh chính ngôn thuận, về sau không ai có thể bắt bẻ. Lão cũng biết lúc này đúng ra không nên làm gì hết, vậy mới trách được hiềm nghi . Tuy nhiên lão là người thuộc phe hiệu trung hoàng đế, không thể trốn tránh hay giả bệnh gì đó, chỉ có thể nghĩ ra cách này. Lúc này đây lão tuân theo ý chỉ Thái Hậu điều binh đi hộ giá, về tình về lý đều chuẩn mực, có lợi vô hại.
Ngay lập tức lão mang theo Lê Niệm xuất cung, kêu lên Lê Tử Văn, Nguyễn Quang Mỹ dẫn theo năm vệ quân chạy về phía Gia Lâ·m h·ộ giá.
***
Trong An Khang Cung, Quý Phi nghe tin hoàng thượng bị hành thích thì vô cùng lo lắng. Nàng đuổi hết người hầu ra ngoài, hướng lên xà nhà nói: " ta ở trong cung rất an toàn, không cần người bảo vệ, ngươi chạy tới bảo bệ hạ đi."
Ở phía trên Tứ Nương Tử nói vọng xuống đáp :" nương nương, người báo tin không phải nói tiểu chủ nhân bình an sao. Người yên tâm đi, phía bên đó không xảy ra chuyện gì đâu."
Quý Phi trong lòng vẫn rất loạn, nàng nói:" ta rất bất an, ngươi tới sẽ tốt hơn, với võ công của ngươi bệ hạ sẽ an toàn." Ngừng một chút, nàng nói:" coi như ta cầu ngươi, hãy tới đó giúp ta bảo vệ bệ hạ."
Tứ Nương Tử nói:" bên người tiểu chủ nhân có mấy lão quỷ kia hộ vệ, chắc chắn sẽ không sao. Lão Đại cùng Nhị tỷ nghe tin cũng đã xuất phát tới đó rồi, chín người bọn họ sẽ bảo vệ tiểu chủ nhân an toàn. Chưa kể bên đó còn có Túc Vệ Quân, Thủy quân, Thái Uý cũng đã nhận lệnh dẫn quân chạy tới hộ giá. Bây giờ người cứ an tâm nghỉ ngơi chờ đợi, ngày mai tiểu chủ nhân chắc chắn sẽ trở về bên người."
Quý Phi không thể tìm được lý lẽ nào thuyết phục Tứ Nương, nàng đành chuyển qua niệm kinh cầu Phật Tổ, Bồ Tát bảo hộ bệ hạ an toàn hồi cung, không tiếc nguyện ăn chay một tháng để thể hiện lòng thành kính của mình.
***
Trong một gian phòng nhỏ ở huyện thành Tiên Du phủ Từ Sơn, Lưu tiên sinh cùng với Liễu Thịnh đầu giờ chiều nhận được tin tức.
Liễu Thịnh có chút thất vọng, hắn cảm thấy kế hoạch của Lưu thống lĩnh rất hoàn mỹ. Tất cả đám quan quân cùng Cẩm Y Vệ Đại Việt không thể nào ngờ bọn họ lại bổn cũ soạn lại. Mới chỉ vài tháng trước Quý Phi bị phục kích lúc qua sông ở Nghệ An, cơ bản không ai nghĩ lại có người dùng đúng cách thức tương tự tiến hành á·m s·át hoàng đế. Để không lộ ra dấu vết bọn họ đã rút đi từ đầu giờ Mão, tránh cho người của Cẩm Y Vệ đánh hơi thấy điều gì đó khác thường. Kế hoạch thuận lợi tiến hành, đánh cho người Việt một cái trở tay không kịp, tiếc là tên An Nam quốc vương lại đổi từ ngồi xe sang cưỡi ngựa, vậy nên thoát được một kiếp.
Liễu Thịnh cảm thấy tiếc cho mưu kế của thống lĩnh, nhìn thấy vẻ mặt đăm chiêu của Lưu tiên sinh liền nói:" mưu sự tại nhân thành sự tại thiên, lần này coi như hắn may mắn đi, thuộc hạ tin lần sau thống lĩnh sẽ thành công."
Lưu tiên sinh đáp lại :" không sao, ta chấp nhận được kết quả này. Ngươi lui xuống sắp xếp các huynh đệ tản ra, trở về vị trí hoạt động đi."
Trái với Liễu Thịnh, Lưu tiên sinh không quá thất vọng với kết quả này, thực ra kế hoạch của hắn còn một bước chuẩn bị ở phía sau. Nếu như á·m s·át thất bại, an bài đó cũng có thể khiến cho Đông Kinh r·ối l·oạn một hồi, lần này không phải nhọc công vô ích. Hắn là đang lo lắng là bên phía Đại Việt không tra ra được manh mối mà hắn để lại, lúc đó hành động lần này mới là hoàn toàn thất bại.
Liễu Thịnh nghe vậy biết thống lĩnh lúc này không muốn nói chuyện vậy nên không nhiều lời, hắn tuân lệnh đi làm.
Lưu tiên sinh nghĩ một hồi, sau đó hắn viết một bức mật điệp, tiếp theo ra lệnh cho thuộc hạ dùng chim bồ câu trong chiếc lồng số 3 gửi đi.