Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 240. Bán muối.

Chương 240. Bán muối.


Chương 240.

Ngày 10 tháng 7, giờ Thìn một khắc buổi triều hội đầu tiên kể từ khi hoàng đế đông tuần chính thức bắt đầu. Hành lễ xong xuôi, Đỗ Khắc Hải hô lớn:" Có tấu tâu lên, không tấu bãi triều."

Công Bộ thượng thư Ngô Minh đứng ra tâu :" bẩm bệ hạ, Công Bộ đã hoàn thành quy hoạch khu khai thác mỏ đồng tại Thủy Vĩ, nhà xưởng, kho bãi, đường xá đều đang được xây dựng, hiện tại có chút khó khăn vì kinh phí không đủ, thần tấu lên mong bệ hạ quyết đoán." Nói xong hai tay lão dâng lên bản tấu.

Đỗ Khắc Hải liền nhận bản tấu, kiểm tra theo lệ rồi dâng lên. Lê Tấn nhận được liền mở ra xem, trong tấu chương Công Bộ liệt kê từng khoản dự chi . Tiền xây dựng xưởng tinh luyện quặng 5 vạn quan, tiền xây kho 2 vạn quan, tiền làm đường, lập bến sông 1 vạn, tiền xây dựng khu nhà ở cho công nhân 2 vạn. Ngoài ra còn cần tiền vốn hoạt động ban đầu, dự tính 5 vạn. Tổng cộng cần đầu tư 15 vạn quan, Công Bộ hiện chỉ có thể tạm ứng ra hai vạn quan, vậy còn thiếu 13 vạn quan cần bổ khuyết.

Gấp lại bản tấu của Ngô Minh, Lê Tấn nói:" Dự án khai thác mỏ đồng ở Thủy Vĩ rất quan trọng, cần phải đẩy nhanh tiến độ xây dựng, nhanh chóng đi vào sản xuất. Thế này đi, trẫm duyệt chi 15 vạn quan cho dự án này, Công Bộ và Hộ Bộ nhanh chóng phối hợp, trẫm muốn trước năm mới mỏ đồng có thể bắt đầu đầu sản xuất."

Ngô Minh, Dương Nguyên Trực chắp tay tuân lệnh. Tiếp theo Ngô thượng thư lại móc ra một bản tấu :" bẩm bệ hạ, việc thiết kế nhà thờ tổ tại làng Hoa Lăng và Phù Chẩn đã hoàn thành, đất xây dựng cũng đã chọn xong. Chi tiết đều có đầy đủ trong bản tấu này, thần xin dâng lên mời bệ hạ ngự lãm."

Đỗ Khắc Hải tiếp tục làm việc, tấu chương nhanh chóng đến tay Lê Tấn, hắn mở ra xem một lượt, cảm thấy hài lòng. Tiếp đó nói:" rất tốt, cứ theo thiết kế này mà làm, chỉ là thay đổi một chút, tiền xây dựng không do quốc khố chi mà lấy từ nội khố của hoàng cung."

Ngô Minh nghe xong có chút tán thưởng trong lòng, bệ hạ xây dựng nhà thờ tổ cho họ ngoại vốn có thể sử dụng tiền từ quốc khố, cũng có thể bắt thợ theo chế độ lao dịch, tuy nhiên ngay từ đầu bệ hạ đã nói không bắt phu mà dùng tiền thuê người, mua vật liệu để làm, nay lại quyết không dùng tiền từ quốc khố mà dùng tiền từ nội khố của mình. Việc này giảm gánh nặng lên ngân khố triều đình, cũng giảm gánh nặng lao dịch, có thể dùng dân phu vào những việc khác có lợi ích chung như đắp đê, làm đường. Không chỉ có nhà thờ tổ, dự án khai thác mỏ đồng Thủy Vĩ, xây dựng xưởng đóng tàu An Dương, mở trang trại Nghi Dương đều không bắt phu, bắt thợ mà dùng tiền thuê người làm hết. Cách làm này của bệ hạ sẽ tạo ra rất nhiều công ăn việc làm cho dân chúng, đây là chuyện tốt. Tấu chương đã tâu xong, cũng được hồi đáp tại chỗ, Ngô Minh liền xin phép lui lại.

Người tiếp theo đứng ra là Binh Bộ thượng thư Nguyễn Quang Mỹ, lão tâu :" bẩm bệ hạ, phía Thuận Hóa Quảng Nam cấp báo rằng có một lượng lớn người Chiêm, ước tính khoảng 2 vạn đang đi về phía nam, bọn họ muốn vượt biên tới Hoa Anh. Quan quân Quảng Nam đã ngăn họ lại, gửi cấp báo về kinh xin chỉ thị từ triều đình có cho phép bọn họ xuất quan hay không. Binh bộ chúng thần không dám tự quyết, nay thần tấu lên xin bệ hạ quyết đoán việc này."

Lê Tấn lại nhận tấu chương, xem xét kỹ lưỡng nội dung, lòng có tính toán rồi đưa ra quyết định:" Dùng cấp báo truyền lệnh thả bọn họ rời đi, lòng người không ở không cần giữ lại."

Nguyễn Quang Mỹ nhận được chỉ đạo, liền tuân lệnh, sau đó xin phép lui về chỗ đứng của mình.

Người tiếp theo đứng ra là Hữu tướng quốc Đàm Văn Lễ, lão tâu:" bẩm bệ hạ, Lễ Bộ cùng Hàn Lâm Viện đã soạn ra một số bộ đề thi dùng cho kỳ thi hương năm nay, xin được dâng lên bệ hạ ngự lãm, chọn lựa."

Nói xong lão dùng ánh mắt ra hiệu, từ bên sau một người đi đến dâng lên một chiếc hộp đựng đề thi. Đỗ Khắc Hải tiến lên nhận lấy, tiếp đó đem cho Lê Tấn kiểm tra. Phía trong rất nhiều tập lớn nhỏ đề thi, chia thành ba mục đề thi kinh sách Nho gia, pháp luật, làm toán.

Quá nhiều đề thi, không thể xem hết trong một lúc, chưa thể nào quyết định ngay, Lê Tấn liền nói :" trẫm đã biết, sau khi bãi triều trẫm sẽ duyệt số đề thi này, xem xét rồi chọn lựa ra đề phù hợp, triều hội ngày 15 trẫm sẽ giao cho Lễ Bộ đề thi chính thức được lựa chọn."

Đàm Văn Lễ liền chắp tay nói tuân lệnh rồi xin phép lui về hàng, nhiệm vụ của lão hôm nay coi như xong.

Người tiếp theo đứng ra là Hộ Bộ thượng thư Dương Nguyên Trực, hắn tâu :" bẩm bệ hạ, sau lệnh trả tự do của bệ hạ có rất nhiều người Chiêm đã rời các điền trang, dự báo vụ Mùa này sẽ thiếu lượng lớn nhân lực tham gia thu hoạch, vụ Chiêm năm sau tiếp tục lại thiếu người làm nông, việc đảm bảo sản xuất kịp thời vụ e là khó khăn. Thần tấu lên việc này xin bệ hạ xem xét."

Dương Nguyên Trực hai tay dâng tấu lên, Đỗ Khắc Hải lại nhận lấy, kiểm tra rồi chuyển đến tay vua. Lê Tấn mở ra đọc xem nội dung bản tấu ghi trong một tháng nay các điền trang đã ít đi hơn 34.000 người làm nông, dự kiến kết thúc vụ Mùa có thể còn có một đợt dân Chiêm mới được trả tự do nữa rời đi. Vậy nên việc thiếu người làm nông trong các điền trang của triều đình sẽ rất nghiêm trọng trong tương lai gần. Lê Tấn suy nghĩ một chút, tiếp đó liền đưa quyết định : " Tạm thời để các điền trang đến ngày mùa thuê thêm nông dân trong vùng lân cận đến làm việc, giải quyết khó khăn trước mắt. Còn về lâu về dài trẫm sẽ tìm phương án giải quyết vấn đề thiếu tá điền này sau."

Dương Nguyên Trực chắp tay nhận lệnh, việc này coi như có phương án tạm thời. Lão còn một vấn đề muốn tâu nhưng cảm thấy trên triều không thích hợp, để hạ triều sẽ cầu kiến bệ hạ nói sau, vậy nên lão xin phép lui về hàng.

Tiếp tục là từng quan viên đứng ra dâng tấu, các vấn đề được thương nghị giải quyết nhanh chóng, đến giờ Ngọ thì bãi triều.

***

Việc hoàng đế cả buổi không nhắc tới vụ hành thích, khiến nhiều quan viên rất khó hiểu. Trên đường xuất cung, Lê Tử Văn cùng Nguyễn Quang Mỹ kết bạn cùng với Lê Quảng Độ mà đi. Nguyễn Quang Mỹ không nhìn được hỏi:" Thái Uý, ngài thấy bệ hạ đây là thế nào ? Chẳng nhẽ vụ hành thích vừa rồi cứ thế cho qua ư ?"

Lê Quảng Độ lắc đầu nói:" sẽ không, ta cũng không rõ bệ hạ có tính toán gì, tuy nhiên bảo ngài ấy cho qua chuyện này một cách dễ dàng như vậy thì sai lầm lớn rồi. Ngươi còn nhớ Đông thành sở binh của Kìm Ngô Vệ chứ, ta cho rằng lần này cũng vậy, trừng phạt của bệ hạ sẽ tới, chỉ là không biết lúc nào, ở mức độ nào mà thôi."

Lê Tử Văn gật đầu nói vào :" đúng vậy, chuyện bệ hạ bỏ qua chuyện này rất khó xảy ra, chỉ là ngài rất giỏi nhẫn. Theo tại hạ thấy bệ hạ hẳn còn muốn truy tra h·ung t·hủ sau màn, đợi tìm được ngài sẽ tính sổ sách một thể ."

Nguyễn Quang Mỹ thấy hai người nói vậy cũng đồng tình suy đoán này, lão tò mò hỏi thêm :" Thái Uý, Đại tướng quân, hai ngài cho rằng ai đứng sau vụ hành thích này."

Thái Uý trầm ngâm không nói, Lê Tử Văn thì nhanh chóng đáp:" đơn giản ai được lợi nhất khi bệ hạ băng hà thì kẻ đó có thể là thủ phạm, theo ta rất có thể là Lữ Côi Vương làm, động cơ của hắn rất đầy đủ."

Thái Uý nghe vậy liền quở trách :" Nói năng cẩn thận, không có chứng cớ chính là đặt điều gây chuyện thị phi. Đừng để bên phía đối phương cáo ngươi vu khống, đến lúc đó lại phiền toái."

Lê Quảng Độ đương nhiên trong lòng cũng có nghi ngờ phía Lữ Côi Vương, tuy nhiên lão cẩn trọng hơn nhiều, sẽ không tùy tiện nói ra suy đoán của mình.

Lê Tử Văn liền cúi đầu, " tại hạ biết sai, về sau không dám loạn ngôn" lão biết Thái Uý là muốn tốt cho mình mới nhắc nhở, không để lão vạ miệng.

Nguyễn Quang Mỹ cảm thấy chuyện này đến đây nên dừng, hỏi quá vấn đề khác :" Thái Uý, chuyện buôn bán muối thế nào rồi?"

Lê Quảng Độ không có dấu diếm, " bắt đầu rồi, bên phía Dương Nguyên Trực thu mua 30 vạn đảm muối, tất cả đều giao cho q·uân đ·ội chúng ta chuyển tới biên giới, hiện giờ đang cùng phía bên kia giao dịch".

Nguyễn Quang Mỹ cùng Lê Tử Văn nghe xong xuýt xoa, " chà chà, 30 vạn đảm, lần này hẳn là kiếm được không ít". Hai người đều nắm được bên phía Hộ Bộ thu mua giá rất thấp, mỗi đảm muối bán qua biên giới chắc chắn kiếm lời 2 quan tiền không khó.

Lê Tử Văn lại hỏi :" Thái Uý, bên phía chúng đợt này ta lén thu mua nhiều ít ?"

Lê Quảng Độ khẽ giơ lên một ngón tay, Lê Tử Văn, Nguyễn Quang Mỹ liền hiểu là mười vạn đảm. Tính toán đợt này b·uôn l·ậu muối hai phần làm ăn q·uân đ·ội ít nhất kiếm 80 vạn quan, mỗi người trong bọn họ có thể chia không ít. Đây rõ ràng là cây rụng tiền, đáng để mọi người chờ mong. Ba người cùng nhau dùng bữa trưa tiếp tục trò chuyện, đến đầu giờ chiều thì giải tán, ai về nha môn của người đấy.

Chương 240. Bán muối.