Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 250. Ép buộc.

Chương 250. Ép buộc.


Chương 250.

Ngày 5 tháng 8, buổi triều hội diễn ra trên điện Kính Thiên, hoàng đế khởi đầu bằng việc đưa ra đề nghị:" Đại Minh Hoằng Trị Đế hoăng, Chính Đức Đế thuận thiên kế vị, theo lệ triều ta nên phái sứ thần mang sang tế phẩm, dâng hương tiên đế, cũng như chúc mừng tân đế đăng cơ. Trẫm muốn cử một vị trọng thần đức cao vọng trọng đi sứ phương bắc, chúng ái khanh cảm thấy thế nào ?"

Triều thần bắt đầu dùng ánh mắt dò xét nhìn về phía Tả Tướng Quốc, Thái Sư, Ngô thượng thư, trong triều hiện tại có thể đủ yêu cầu bệ hạ mới nói ra chỉ có ba vị này, không biết ai là người bị nhắm tới. Đi sứ phương bắc vốn là nhiệm vụ quan trọng, ai được cử đi sứ có cơ hội lập được công tích, rất có lợi cho việc thăng quan tiến chức về sau, nhìn chung đây là miếng bánh thơm mà nhiều người hướng tới. Tuy nhiên lần này lại khác, bệ hạ muốn đem một trong ba vị trọng thần cử đi sứ đây chẳng khác nào trừng phạt đối với người đó. Ba vị này chức vị đã cao v·út, thêm công tích cũng khó mà thăng chức, trong khi mất một năm rời khỏi trung tâm quyền lực đi xa, khắc nào lưu đày trá hình. Chưa hết, ba vị này ai cũng cao niên, đi sứ phương bắc xa xôi mệt nhọc, khí hậu lại khắc nghiệt, bây giờ xuất hành đến khi tới được Yên Kinh phải mất mấy tháng, nghĩa là sứ thần phải chịu đựng trọn vẹn cái lạnh giá của mùa đông phương bắc. Bùi tướng quốc, Ngô thượng thư vừa ngoài 60 chưa chắc đã có thể chịu nổi cái lạnh xứ người, Thái Sư mà đi thì quá tám thành khi về được đựng trong xe quan.

Ba vị Bùi Xương Trạch, Ngô Minh, Nguyễn Hữu Vĩnh là người trong cuộc tâm thái rất khác nhau. Bùi tướng quốc trong lòng rất an định, lão tự nhận thấy bệ hạ sẽ không chọn mình, đơn giản từ khi bệ hạ lên ngôi chính sự trong nước cơ bản đều giao cho lão sắp xếp, tấu chương thường nhật đều là lão thay ngài phê duyệt, giờ đuổi lão đi ai có thể thay thế gánh vác trách nhiệm bản thân bỏ lại. Ngô thượng thư lại sao cũng được, đối với lão chỉ cần ra sức vì nước thì làm gì cũng tốt, bệ hạ chọn thì lão tuân lệnh mà đi. Thái Sư thì khác, trong lòng vô cùng lo lắng, sợ bệ hạ sẽ chọn mình, lão hiểu rất rõ với sức khoẻ của bản thân mà phải chịu mùa đông phương bắc chẳng khác nào đòi mạng, đáng sợ hơn là bệ hạ chiếm lý trong chuyện này.

Chương 250. Ép buộc.