Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 26. Thái Hoàng Thái Hậu đuổi tới .

Chương 26. Thái Hoàng Thái Hậu đuổi tới .


Cùng thời điểm hoàng đế giá lâm Ngự thiện phòng thì điện Cần Chính cũng nghênh đón Thái Hoàng Thái Hậu giá lâm. Lý do thì chỉ có một bà đến tìm đứa cháu Lê Tấn của mình hỏi tội.

Thái Hoàng Thái Hậu giá lâm nên năm vị trọng thần đều tạm dừng lại công cuộc phê duyệt tấu chương. Năm người quỳ hành lễ nghênh đón Huy Gia Thái Hậu theo đúng lễ chế.

Huy Gia Thái Hậu liếc mắt một vòng quanh nội điện liền hỏi : " bệ hạ không có đây sao?"

Thái sư đáp : " Bẩm Thái Hậu bệ hạ giao việc cho chúng thần xong đã rời đi ước lượng đã đi được hai khắc thời gian rồi thưa Thái Hậu." Lão ỷ vào thân phận là anh trai của Thái Hậu giành trước trả lời. Đồng thời lão cũng muốn cung cấp thông tin chính xác nhất cho bà.

" Vậy sao? Thế là ai gia lại đến trễ rồi. Ở điện Bảo Quang là như vậy Ngự Thư phòng vẫn trễ bây giờ Cần Chính điện cũng không khác là bao. Hắn đây là đang chơi đuổi bắt với ai gia sao?"

Thái sư nghe vậy liền nói : " Thái Hậu cả nghĩ, thần thiết nghĩ bệ hạ không dám làm như vậy. Chắc hẳn bệ hạ không biết Thái Hậu đang tìm ngài nếu không ngài đã chủ động tới thỉnh an nương nương."

Huy Gia Thái Hậu hừ lạnh nói : " còn chuyện gì mà hắn không dám làm. Đại ca ngươi không biết bệ hạ hôm nay trong hậu cung đã làm ra nhiều chuyện hoang đường như thế nào đâu. Chỉ cần nghĩ tới một trong số đó thôi ai gia đã cảm thấy mình muốn thổ huyết vì tức giận. "

Thái sư khuyên :" Thái Hậu người đừng tức giận mà tổn hại thân thể . Bệ hạ làm sai thì góp ý cho người biết lỗi rồi sửa chữa là được. Tốn chút thời gian thôi mọi chuyện sẽ lại ổn cả."

Huy Gia Thái Hậu lớn tiếng nói : " Chuyện này ai gia không thể không nổi giận. Còn đợi hắn chậm rãi sửa chữa thì trâu mẹ đã hai con rồi còn có ý nghĩa gì nữa đâu."

Cả đám đại thần hoảng hốt chuyện gì xảy ra trong hậu cung mà Thái Hậu nổi nóng như vậy. Người còn không thể chờ đợi muốn lập tức tìm bệ hạ hỏi tội . Trong lòng mọi người vừa tò mò vừa sợ hãi.

Thái sư lại nói : " Chuyện gấp đến đâu cũng phải giữ sức khoẻ là quan trọng. Bên ngoài có người hầu cận của bệ hạ hãy để hắn đi tìm bệ hạ tới. Thái hậu người ở đây tạm thời nghỉ ngơi chờ đợi bệ hạ đi ".

Phần vì biết lời Thái sư có lý phần thì là bởi vì Thái sư thật lòng lo nghĩ cho bà . Lại đi một vòng từ cung Trường Lạc của bà tới điện Bảo Quang, Ngự Thư Phong rồi tới đây bà đã có chút thấm mệt. Nhiều lý do gộp lại bà quyết định chọn làm theo lời Thái Sư.

Người hầu chuyển ghế tới để bà ngồi chính giữa đại điện năm vị đại thần đứng hai bên tả hữu. Bây giờ bà mới để ý tới mấy chiếc bàn khác lạ trong điện . Bà liền hỏi : " Bệ hạ giao cho các ngươi việc gì mà tất cả trọng thần đều ngồi ở đây?"

Thái sư đáp: " Bệ hạ giao cho chúng thần thay mặt ngài chấp bút phê duyệt tấu chương tồn đọng. Ngài nói rằng tự mình làm không xuể."

Huy Gia Thái Hậu nói : " Hoang đường. Hắn để các ngươi thay hắn phê tấu chương còn bản thân thì không chịu ngồi phê tấu chương. Thật không ra thể thống gì mà sao lại có đế vương như vậy chứ?"

Thái sư lại đáp : " Thực ra cũng không có gì bệ hạ kinh nghiệm xử lý chính sự còn thiếu chúng thần nguyện phụ giúp bệ hạ một hai."

Huy Gia Thái Hậu chỉ biết thở dài nói : " Mà thôi, mà thôi chuyện này tạm thời bỏ qua đi. Chuyện này cũng không là gì so với những gì hắn đã làm trong hậu cung."

Cả đám đại thần đều có chút sợ hãi. Không biết bệ hạ đã làm chuyện kinh khủng gì trong cung mà Thái Hậu phải cảm thán đây chỉ là việc không đáng nhắc tới. Lần này đến lượt Tả Tướng quốc không thể đứng yên được nữa lên tiếng hỏi : " Bẩm Thái Hậu, thỉnh Thái Hậu cho đám chúng thần biết bệ hạ đã làm chuyện gì trong hậu cung?" - Lão vốn là người đủ trầm ổn nhưng cũng không bình tĩnh được nữa rồi.

Huy Gia Thái Hậu trả lời: " chuyện kể ra thì rất dài. Về cơ bản hắn đã làm ba chuyện trong sáng nay. Đầu tiên là hắn quyết định năm sau bỏ mặc Ngự Hoa Viên tự sinh tự diệt . Thứ hai là hắn đem Thượng Lâm Uyển cho hủy đi. Cuối cùng là hắn thả đi tám thành người trong hoàng cung."

Năm vị đại thần cảm thấy có chút nghi hoặc không rõ cụ thể là như thế nào. Cái gì mà Hoa Viên tự sinh tự diệt? Thượng Lâm Uyển bị hủy lại là thế nào ? Còn việc thả đi nhiều người như vậy tuy có hơi quá tay nhưng đây rõ ràng chỉ là bệ hạ áp dụng cách thức tiết kiệm chi tiêu cho cung đình mà thôi sao mà Thái Hậu lại nói nghiêm trọng đến thế?

Bùi tướng quốc lại hỏi lại : " hai chuyện đầu đúng là có chút nghiêm trọng nhưng chuyện thứ ba hình như không có vẻ gì là xảy ra sai lầm lớn a? Tại sao Thái Hậu lại nói thành nghiêm trọng như vậy?"

Huy Gia Thái Hậu nói : " Bùi ái khanh ngươi là không có biết rõ thực ra trong ba chuyện này thì chuyện cuối cùng là nghiêm trọng nhất."

Bùi tướng quốc vẫn rất mơ hồ nên hỏi lại : " Vi thần ngu dốt thỉnh Thái Hậu giảng giải cho thần được hiểu chuyện này."

Huy Gia Thái Hậu tức giận nói : " Bởi vì trong tám thành người hắn thả đi đó còn có cả đám tội nhân trong Dịch Đình, cung nhân bị đày trong Lãnh Cung. Điều kinh khủng hơn là hắn còn ban chiếu xá miễn cho đám tiện nhân trong Lãnh cung đó cho phép bọn họ về nhà có thể tái giá. Cung nhân của Thánh Tông có thể lập tức tái giá mà cung nhân của Hiến Tông thì đợi mãn tang ba năm cũng có thể tái giá. Các ngươi nói có hoang đường hay không hoang đường? Ai gia có thể không tức giận sao? Việc làm của hắn thật là không có hoang đường nhất chỉ có việc sau càng hoang đường hơn!"

Nói đến đây Huy Gia Thái Hậu tức đến thở phì phò mặt đỏ tía tai. Bà vẫn còn hận đám cung nhân của Thánh Tông trong Lãnh Cung đó nhiều lắm. Chính là vài người trong số bọn họ dựa vào tuổi trẻ nhan sắc kiều mị mà mê hoặc Thánh Tông. Điều này hại bà bị thất sủng trong thời gian dài bị giam lỏng trong cung điện của mình. Thậm chí suýt nữa hại con trai bà mất đi vị trí Thái Tử vào tay người khác. Bởi vậy khi con bà lên ngôi bà quyết tâm phải báo thù rửa hận. Bà quyết định đem mấy ả yêu nữ đó giam cầm cả đời ở nơi Lãnh Cung tồi tàn, bẩn thủi đó. Đây là sự trừng phạt lớn nhất mà bà dành cho bọn ả. Thật không thể ngờ đứa cháu ngoan của bà lại đem bọn họ tất cả phóng thích, còn cho phép bọn họ lấy chồng nữa chứ.

Nghe đến đây thì năm vị đại thần trong đầu ầm ầm nổ vang như sấm sét. Bọn họ không thể tin được bệ hạ có thể làm ra chuyện hoang đường đến mức này. Mặt mũi Thánh Tông để ở đâu, Lễ nghĩa quy củ để ở đâu. Chuyện này đúng là chọc thủng trời mà, không biết nhị vị tiên đế biết chuyện này có đội mồ mà dậy hay không nữa.

Nghe đến đây thì dù là Lê Quảng Độ đại diện q·uân đ·ội đã quyết ý ủng hộ Đoan Khánh đế một chút cũng không nói nên lời. Chuyện này thật không ai dám bênh a. Đàm Văn Lễ Lê Bình Nguyễn Hữu Vĩnh thì trong lòng vừa mừng vừa sợ. Mừng là vì bệ hạ có một pha tự hủy đi vào lòng đất. Sợ là vì bệ hạ quá hoang đường rồi có khi nào ngài đem bọn họ đều g·iết sạch hay không. Với cái kiểu hành sự không thèm để ý hậu quả đó thì chuyện gì mà bệ hạ không dám làm a.

Bùi tướng quốc sau một chút thời gian trấn tĩnh lại liền nói :" bẩm Thái Hậu chuyện này còn có thể bổ cứu chỉ cần ngay lập tức tìm được bệ hạ khuyên ngài hủy bỏ quyết định này. Đám cung nhân đó hẳn còn chưa đi xa còn có thể sai người cấp tốc bắt trở lại. Như vậy dù có tổn hại chút uy nghiêm đế vương nhưng danh dự hoàng gia vẫn giữ được ".

Trong lúc khẩn cấp này đây đã là đối sách tốt nhất mà tả tướng quốc có thể nghĩ ra. Mấy người còn lại cũng gật đầu đồng ý với kế này của tả tướng. Trong lòng mỗi người đều đang bắt đầu mưu tính riêng làm sao để có thể kiếm được lợi ích lớn nhất từ sự kiện này.

Huy Gia Thái Hậu cũng không có cách nào khác hay hơn đành đồng ý với kế này của tả tướng. Bà liền sai người nhanh chóng đi tìm hoàng đế tới đây.

***

Trong khi điện Cần Chính đang tràn đầy không khí nghiêm trọng thì Đại Việt hoàng đế Lê Tấn đang thảnh thơi ngồi ở Đãi Lâu ngắm cảnh Thái hồ mùa đông.

Đãi Lâu điện là một toà lầu tháp lục giác cao sáu tầng toạ lạc bên hồ nước nhân tạo lớn nhất trong hoàng cung. Đây là nơi năm xưa Thánh Tông cho xây dựng để làm nơi cho Tao Đàn hội tụ tập thưởng trà ngắm cảnh sáng tác thơ văn . Trong lầu còn treo đầy những bức tranh chữ lưu lại các tác phẩm thơ văn của Hội Tao Đàn.

Lê Tấn ngồi đây nhớ ngắm cảnh mùa đông nhớ lại kỷ niệm hồi nhỏ hắn dẫn Túc Tông bỏ học trốn từ Đông Cung tới đây dạo chơi. Có một lần bị Thánh Tông đang cùng Tạo Đàn Hội đang ngắm cảnh hồ làm thơ bắt được. Hắn còn nhớ rõ khi đó cũng là khoảng thời gian năm mới sắp sang này đi.

Đang mơ màng hồi ức về tuổi thơ thì Đỗ Khắc Hải tiến tới khẽ bẩm báo : " Bẩm bệ hạ có hai người nội quan báo lại có hai người đang tìm bệ hạ."

Lê Tấn nghe vậy thì hỏi lại :" là hai người nào?"

Đỗ Khắc Hải đáp : " một bên là Thái Hoàng Thái Hậu cho người khẩn cấp triệu bệ hạ đến điện Cần Chính. Một bên là Hộ bộ tả thị lang Dương Nguyên Trực cầu kiến bệ hạ, có báo lên là có chuyện khẩn cấp cần trước mặt bẩm báo bệ hạ . Ngài ấy hiện đang chờ đợi tại trước cửa Ngự Thư Phòng."

Lê Tấn nói :" hai bên đều nói là chuyện khẩn cấp. Hoàng Tổ Mẫu là việc gia đình, Dương Nguyên Trực là việc công. Theo thứ tự ưu tiên công trước tư sau. Hạ lệnh lập tức bãi giá Ngự Thư Phòng." Sau một lúc Lê Tấn được kiệu lớn đưa đi hướng tới Ngự Thư Phòng.

Chương 26. Thái Hoàng Thái Hậu đuổi tới .