Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Đại Việt Quỷ Vương
Unknown
Chương 263. Hoàng đế tuyển gái ế.
Chương 263.
Tháng 8 qua đi tháng 9 liền tới, hàng loạt các sự kiện bắt đầu. Trước tiên là việc hai phái đoàn của triều đình được cử đi theo hai hướng Bắc-Nam. Lên phía Bắc là sứ đoàn do Binh Bộ thượng thư Nguyễn Quang Mỹ làm chính sứ. Xuôi nam là đoàn khâm sai do Lữ Côi Vương Lê Bình nhận lệnh đi Quảng Nam tìm kiếm mỏ vàng, nhân tiện tránh rét.
Có kẻ đi cũng có người trở lại Đông Kinh, lần lượt di thể của Đàm tướng quốc, Nguyễn Thị Lang, Đô Ngự Sử Nguyễn Quang Bật được đưa trở về. Người thân ba vị quan lớn này được nhân viên Cẩm Y Vệ bàn giao t·hi t·hể để lo ma chay. Trong suốt t·ang l·ễ lần lượt có nhiều quan viên trong triều đến chia buồn cùng gia đình bọn họ. Quan viên phe sĩ phu Bắc Hà đương nhiên tới đông đủ, người của phương nam thế tộc cũng đến không ít. Thậm chí người đứng đường sau c·ái c·hết của mấy vị này là hai nhà Trịnh-Nguyễn cũng phái người đến viếng. Hoàng đế, người được đồn đoán rằng đã ngầm ra tay bức c·hết Đàm tướng quốc và Đô Ngự Sử không tự mình giá đáo nhưng cũng sai xử người trong cung thay mặt đến viếng, gửi lời an ủi đối với thân nhân người đã mất.
Không những người đưa di thể hồi kinh trở lại, người đưa di thể người đã mất mấy tháng đi về quê chôn cất từ trước cũng đã quay về Đông Kinh. Lần lượt là những người phụ trách việc đưa di thể Hồng Phi nương nương Chiêm Hồng Cơ đi Quảng Nam và người chịu trách nhiệm đưa những quan hoạn bị t·hiệt m·ạng trong vụ á·m s·át trên sông Thiên Đức về quê an táng đều đã trở lại phục mệnh.
Đông Kinh kẻ đến người đi vô cùng tấp nập, nào chỉ có những chuyện chia xa, mất mát mà còn có những người vui vẻ mà tới, chuyện tốt mới ra. Tiêu biểu cho nhóm này là Nguyễn Vĩnh Tín, người vừa bàn giao lại vị trí Tri Phủ Từ Sơn để về kinh tiếp nhận vị trí Đô Ngự Sử mà Nguyễn Quang Bật để lại.
Còn có một đại hỷ sự liên quan đến toàn thiên hạ, trong cung truyền ra lệnh tuyển tú nữ nhập cung, thời gian chính thức định là tháng 11 này. Những gia đình hào môn có con gái đến tuổi cập kê bắt đầu thăm dò tin tức để chuẩn bị cho đại sự có thể quyết định hưng suy của một gia tộc này. Không tìm hiểu thì không biết, tìm hiểu rồi thì mới bật ngửa với tiêu chí chọn lựa có phần quái lạ của lần tuyển chọn năm nay. Chuyện này gây nên dư luận xôn xao từ mọi tầng lớp trong xã hội.
Đối với Hộ Bộ, đây cũng là thời gian tốt đẹp đối với Dương Nguyên Trực và đám thuộc cấp. Tháng 9 chính là thời điểm giao ước để các tiền trang nộp tiền vào quỹ dự trữ bắt buộc, chỉ trong tháng này Hộ Bộ sẽ tiếp nhận hơn 430 vạn quan tiền nộp vào, làm cho ngân khố sung túc, giảm áp lực tài chính mà Hộ Bộ đang phải gồng mình chống đỡ thời gian gần đây. Chưa hết, cuối tháng này cũng là thời điểm bắt đầu thu tiền quyên góp của các gia tộc quyền quý, phú hộ vào quỹ chung dùng cho việc xây dựng Đại Việt Hoàng Gia Học Viện, theo những tính toán ban đầu của Hộ Bộ thì sớm có thêm hàng trăm vạn quan tiền sắp được nhập kho do họ quản lý.
***
Ngày 6-9, trong phủ Trình Quốc Công lão quản gia đang đứng trước giường gia chủ chuẩn bị báo cáo tin tức. Chủ của lão là quan Thái Sư, mới vừa khỏi dậy sau một đợt ốm nặng, dù đã có thể coi là bình phục nhưng vẫn cần tĩnh dưỡng thêm một thời gian. Từ khi ngã bệnh, Thái sư xin nghỉ công tác, không làm việc gì, triều hội đương nhiên cũng cáo ốm không lên.
Thái Sư hỏi trước :" Có chuyện gì quan trọng sao ? Cứ nói đi ta nghe đây."
Lão quản gia đáp:" bẩm lão gia, trong cung đã truyền ra chỉ lệnh tổ chức tuyển tú nữ vào cung, thời gian định ra là trung tuần tháng 11 này."
Thái Sư chậm rãi nói ra :" là Hoàng Thái Hậu ra lệnh phải không ?"
Lão quản gia nghe xong thì ngạc nhiên hỏi lại:" đúng là lệnh được truyền ra từ Tú Hoa Cung. Lão gia nhiều ngày không rời khỏi phòng, làm sao người biết được vậy?"
Thái Sư nhìn lão bộc trung thành nhiều năm cười nhẹ nói :" Có gì đâu mà khó, ta là đoán ra đấy, trên đời này người mà chúng ta khó cãi lời nhất là thân sinh phụ mẫu. Hoàng thượng song thân không còn trên đời nhưng lại có một người mẹ nuôi từ nhỏ, tình cảm vô cùng thân thiết. Thái Hậu buông lời muốn bệ hạ sớm tuyển thêm phi tử thì ngài trước sau gì cũng theo ý nàng mà thôi. Nào có chuyện người con cãi thắng được mẹ mình, bệ hạ dù là thiên tử vẫn là con của Thái Hậu, dù ngài có trăm ngàn lý lẽ vẫn nói không lại mà thôi."
Lão quản gia hiểu rồi, không khỏi khâm phục khả nặng phân tích tin tức của lão gia. Tuy nhiên vẫn có chuyện lão còn chưa nói hết: " lão gia, lần này tuyển tú có chút kỳ quặc, Nghĩa Quận Công cảm thấy khó làm nên muốn xin ý kiến của người."
Chuyện là từ khi Thái Sư mắc bệnh ở nhà, Nghĩa quận công là người tạm thời nắm quyền quyết định của phương nam thế tộc cho đến khi Thái Sư khoẻ lại hoặc có an bài khác. Chỉ là Thái Sư không rõ chuyện tuyển tú này có gì mà làm khó được người em họ của mình, không phải mọi thứ đều được chuẩn bị rất kỹ càng, cứ tuân theo kế hoạch tiến hành bước tiếp theo mà làm sao. Lão liền hỏi :" Là chuyện gì mà khiến Văn Lang không giải quyết được ?"
Lão quản gia đáp:" thưa lão gia, lần này trong cung đưa ra tiêu chí tuyển tú rất lạ, độ tuổi tham gia tuyển tú nữ là 20-21 tuổi."
Tặc, Thái Sư vô cùng bất ngờ trước tin tức này. Từ xưa đến nay có câu " nữ thập tam, năm thập lục" phần đa nữ nhân đều bắt đầu lập gia đình từ tuổi 13, 14, đối với nhà quyền quý có thể do muốn bảo vệ con gái mà tuổi tác có tăng lên hai ba tuổi. Tuy nhiên nếu như 20 tuổi mà chưa lấy chồng thì quan niệm chung đều cho rằng đứa con gái đó đã quá lứa lỡ thì, dân dã hơn thì gọi là gái ế, những cô gái đó sau này tìm hôn phối vô cùng khó khăn.
Trước đến nay chuyện tuyển tú nữ cho hoàng cung luôn lựa con gái tuổi từ 14-16 là chủ đạo, có thể sẽ châm trước vài trường hợp lớn hay nhỏ hơn 1-2 tuổi, tuy nhiên chưa bao giờ có chuyện tuyển chọn con gái trên 20. Lần này Thái Hậu ra tiêu chí chọn tú nữ tuổi đời 20-21 không phải là làm khó tất cả rồi sao.
Nhà quyền quý nào có đứa con gái xinh đẹp nào tuổi chừng ấy còn chưa lấy chồng. À, cũng không phải không có, nhiều năm về trước Nhữ Phủ từng ra một tài nữ tầm mắt rất cao, không coi trọng bất kỳ công tử nhà nào trong kinh thành, dần dà tuổi quá 20 vẫn chưa lập gia đình. Chuyện này năm đó trở thành tâm điểm bàn tán của cả thành Đông Kinh, cha nàng Nhữ Văn Lan vô cùng đau đầu với đứa con gái này, cuối cùng nghe đâu nàng lại nên duyên với một thầy đồ ở quê.
Nhà phú quý đã vậy, nhà bình dân thì chuyện con gái quá 20 mà chưa lập gia đình lại càng hiếm. Những cô gái tuổi ngoài 20 chưa chồng chứng tỏ bản thân hoặc gia đình nàng có vấn đề gì đó, vậy nên mới có chuyện quá tuổi chưa có lập gia đình.
Lần này đây tuyển tú cho bệ hạ, chỉ tuyển chọn tú nữ 20-21 tuổi, chẳng khác gì tìm của quý hiếm. Nữ nhân tiến cung tất nhiên phải xuất thân tốt, trong trắng, đức hạnh, mỹ mạo hơn người. Mà con gái như vậy đến tuổi 20 chưa kết hôn khác gì tìm sao trên trời, vậy nên Thái Sư mới cho rằng Thái Hậu đang làm khó tất cả, khó cho kẻ đi phụ trách tuyển chọn, khó cho các nhà muốn đưa con vào cung, cũng là làm khó mong muốn tuyển thêm nhiều cung phi cho con trai của Thái Hậu.
Không chỉ vậy, tiêu chí này làm cho Nguyễn Văn Lang việt vị hoàn toàn. Lão phụ trách kế hoạch đưa mỹ nhân tiến cung, sớm đã chọn lựa rất cẩn thận những cô nương tuổi từ 14 đến 16, cho người dạy dỗ nghiêm khắc nhằm phục vụ cho việc tiến hành mỹ nhân kế. Nào ngờ đâu tất cả chuẩn bị phía trước đều không dùng được, lão không rối não mới lạ.
Suy tính một hồi, Thái Sư liền nói:" Ngươi đi nói với Văn Lang, lần này tiêu chí tuyển chọn có phần đặc biệt, khả năng tuyển đủ được tú nữ tiến cung rất khó khăn, vậy nên tạm không cần lo lắng. Việc trước mắt chúng ta cần làm là tìm kiếm một nhóm mỹ nữ, tuổi tầm 17-18 để dạy dỗ thật tốt, chuẩn bị cho về sau có thể dùng tới. Ta đoán rằng việc tuyển tú không được thuận lợi, khi đó Thái Hậu chắc chắn sẽ hạ thấp độ tuổi tuyển chọn, chúng ta cần đi tắt đón đầu."
Lão quản gia cảm thấy chủ mình phân tích chính xác, mọi vấn đề đều nhìn nhận rõ ràng, khâm phục không thôi. Lão nhanh chóng tuân lệnh rời đi.
Tuy nhiên, chưa ra khỏi cửa thì Thái Sư gọi lại dặn dò :" Còn một chuyện, ngươi để người của chúng ta ở trong cung tìm hiểu xem nguyên nhân tại làm sao lần tuyển tú này lại có tiêu chí tuyển chọn kỳ lạ như vậy. Cần phải nắm rõ nhiều hơn chúng ta mới có thể chủ động ứng biến trong mọi tình huống."
Lão quản gia lại nói " tuân lệnh" xong đó xin phép rời đi, lần này lão thực sự đi rồi. Trong chốc lời cần truyền được truyền đi, chuyện cần an bài cũng được ăn bài.
Một trong những câu chuyện nóng hổi nhất trong thời gian tiếp theo chính là chuyện tuyển tú năm nay. Không ít kẻ có khiếu hài hước ví von gái ế năm nay lên giá, không thấy đến bệ hạ cũng muốn nạp vào cung để hưởng dụng hay sao.
Đối với tất cả chuyện này người trong cuộc là Lê Tấn dường như không quan tâm, dù mấy lão quỷ ra ngoài có đem tin tức trở về hắn nghe xong cũng chỉ cười nhẹ. Đám người thời đại này không có gì thưởng thức, phụ nữ ngoài 20 mới như bông hoa nở rộ, căng tràn sức sống, là đáng thưởng thức nhất. Thậm chí phụ nữ tới U30 mới thực sự trưởng thành, đầm thắm nhất, nhiều phong vị nhất. Đối với quan điểm của người hiện đại mà hắn có được thì không có chuyện phụ nữ ế, dù ở tuổi nào phụ nữ vẫn có vẻ đẹp riêng, sức hấp dẫn của từng thời kỳ. Đương nhiên hắn dù suy nghĩ phóng khoáng nhưng không thể theo nổi mấy cô, mấy bác U50-60 hồi xuân.