Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 266. An bài nhiệm vụ.

Chương 266. An bài nhiệm vụ.


Chương 266.

Sau khi dùng thiện buổi trưa, nghỉ ngơi một chút, chiều tới Lê Tấn lại tiếp tục tới Ngự Thư Phòng làm việc. Buổi hôm nay hắn cho triệu tới hai người, đến trước là Vũ Như Tô.

Đối với Vũ Như Tô thì đây là lần thứ ba hắn được tiến cung yết kiến bệ hạ rồi, không thể nói là quá quen thuộc nhưng cũng không còn bỡ ngỡ hay lo lắng như ban đầu. Hắn theo nội quan tiến vào trong thư phòng, rất đúng quy củ hành lễ với hoàng đế, sau đó được cho phép đứng lên nghe hỏi chuyện.

" Sao rồi, việc thiết kế trường dạy y đã hoàn thành rồi chứ ?" Lê Tấn bắt đầu hỏi.

Vũ Như Tô thành thật báo cáo :" bẩm bệ hạ chuyện này thảo dân đã hoàn thành, cũng đã cùng Công Bộ các vị đại nhân bàn giao đầy đủ."

Đối với hắn chuyện này không có gì khó khăn, trường dạy y quy mô xây dựng không quá lớn, dù sao mỗi năm dự định chỉ tuyển sinh 100 người.

Lê Tấn tin tưởng năng lực làm việc của tên này, Vũ Như Tô cũng là kẻ có tài trong lĩnh vực xây dựng nhất được lưu danh sử sách ở đầu thế kỷ 15 này, dù là 500 năm sau tiếng tăm vẫn còn lưu lại, có chút không hay là theo chiều hướng không quá tốt đẹp. Hắn bắt đầu nói đến dự định tiếp theo :" Sắp tới trẫm sẽ cho xây dựng một công trình lớn, cần ngươi ra sức nhiều một chút."

Vũ Như Tô đương nhiên là tuân theo, hắn nghe nói bệ hạ muốn xây trường học gì đấy quy mô rất lớn, nghe phong phanh hắn được dùng vào dự án này. Chỉ là Vũ Như Tô mong muốn nhiều hơn là đi thiết kế mấy cái công trình bên ngoài, hắn được tham gia xây dựng cung điện. Mấy lần tiến cung hắn nghe qua việc trong cung có một cung điện bị hủy đi do hoả hoạn, đến nay còn chưa xây lại, bản thân rất mong được phụ trách công trình xây lại cung điện này. Lòng là muốn, cũng có dự tính trong đầu nhưng hắn không dám lớn gan đề xuất, trên hết hắn hiểu rằng mình chỉ là một dân đen, dù có tài được bệ hạ sử dụng nhưng hoàn toàn không có địa vị, tốt hơn hết là vẫn chờ nghe lệnh làm việc.

Lê Tấn nhìn ra Vũ Như Tô có vẻ như biết được chút ít tin tức nên không quá bất ngờ. Hắn bắt đầu nói :" Lần này sẽ là đại công trình quy mô lớn dùng cho cả vạn người tới học. Cần rất xây dựng rất nhiều kiến trúc phòng ở, phòng học, nơi sinh hoạt chung, thư viện, khu vực dành riêng cho giáo sư. Khác với những lần trước ngươi chỉ phụ trách thiết kế, lần này trẫm muốn giao cho ngươi làm tổng công trình sư phụ trách toàn bộ công trình, ngươi sẽ đảm nhiệm thiết kế, quản lý nhân công, vật liệu, quá trình xây dựng. Khối lượng công việc nhiều như vậy ngươi có tự tin mình sẽ làm tốt được không ?"

Tổng công trình sư là vị trí quan trọng nhất trong mỗi dự án, việc bệ hạ giao vị trí này cho mình khiến Vũ Như Tô vui mừng không thôi. Hắn biết đây là có hội của mình, phải giữ lấy không thể bỏ lỡ, liền chắp tay nói:" Thảo dân có thể làm tốt, xin bệ hạ ban cho thảo dân có hội này."

Lê Tấn đương nhiên không từ chối, hắn nói:" trẫm gọi ngươi tới chính vì muốn giao việc này cho ngươi, sẽ không giữa chừng đổi ý. Nếu ngươi đủ tự tin làm tốt thì trẫm yên tâm giao cho ngươi phụ trách. Chỉ có điều đây là công trình lớn, nơi này về sau là trường học dành cho con em quyền quý, mọi việc ngươi phải làm thật chu toàn, không cần tiết kiệm, công trình này ưu tiên chất lượng làm đầu. Ngươi hiểu rồi chứ ?"

Vũ Như Tô đáp :" thảo dân đã rõ, xin bệ hạ an tâm, thảo dân dùng mạng đảm bảo công trình này sẽ được xây dựng tốt nhất có thể ."

Lê Tấn rất hài lòng với thái độ dám chịu trách nhiệm này của Vũ Như Tô, hắn liền nói:" rất tốt, trẫm chờ xem biểu hiện của ngươi. Ngoài ra trẫm hứa thưởng cho ngươi 1 vạn quan tiền, phong cho ngươi một chức quan thất phẩm trong Công Bộ sau khi công trình này hoàn thành. Đương nhiên muốn đạt được phần thưởng thì phải làm tốt, nếu không thì tiền tài, quan chức không đạt được mà trẫm sẽ không tha cho ngươi."

Nghe đến đây cả người Vũ Như Tô như là đánh máu gà, hắn thật không ngờ phía sau còn có phần thưởng hậu hĩnh như vậy. Một vạn quan tiền là một con số khổng lồ, thiên hạ người có được con số này có thể nói là vô cùng ít ỏi, hắn phát tài đến nơi rồi. Còn nữa, một chức quan thất phẩm trong Công Bộ là điều trước đó hắn không dám mơ tới. Quan và dân có sự khác biệt rất lớn về địa vị, chỉ cần có được chức quan này sẽ thay đổi mãi mãi cuộc đời hắn và cả những người trong gia đình dưới quê. Trước đây ít ngày hắn còn hâm mộ các vị đại nhân Công Bộ mà mình làm việc chung, ao ước được như bọn họ. Lần này thì tốt rồi, chỉ cần làm tốt thì hắn có thể trở thành đồng liêu của những người kia, nhận được địa vị ngang hàng với bọn họ, không như bây giờ luôn phải hạ thấp chính mình trước đối phương. Dù rằng đám người Công Bộ hiện giờ không ai dám làm khó hay xem thường hắn nhưng hắn biết đó là vì mình là người của bệ hạ, bọn họ kính là bệ hạ chứ không phải mình.

Vũ Như Tô rất nhanh chóng quỳ gối tạ ân, không ngừng thề rằng sẽ nỗ lực hết mình làm việc, không phụ sự tin dùng của hoàng thượng.

Lê Tấn cảm thấy đủ rồi, nên giao trách nhiệm đã giao, nên đe doạ đã đe doạ, nên treo thưởng đã treo thưởng, còn lại chỉ là chờ màn thể hiện của đối phương. Vậy nên hắn liền cho Vũ Như Tô lui đi, hắn còn có việc khác phải làm, người khác phải gặp gỡ, còn Vũ Như Tô cũng cần trở về chuẩn bị cho công việc sắp tới.

**

Vũ Như Tô đi được một lúc thì Lê Tấn cho triệu kiến Lê Niệm, như thường lệ đúng quy củ hành lễ quân thần xong xuôi, Lê Tấn liền hỏi:" Gần đây có tin tức gì đáng chú ý không?"

Lê Niệm suy nghĩ một hồi, cuối cùng đáp :" bẩm bệ hạ gần đây không có tin tức nào được cho là quan trọng, những tin tức tầm trung thì khá nhiều, nếu bệ hạ muốn nghe thần xin được báo cáo."

Lê Tấn lại nói:" đã không có tin tức nào lớn vậy không cần báo cáo, thực ra hôm này trẫm triệu khanh tới là có việc muốn giao cho khanh đi làm."

Lê Niệm đáp lời:" Bệ hạ có nhiệm vụ gì muốn giao cho thần xin cứ khẩu dụ, thần sẽ hết sức nỗ lực hoàn thành."

Lê Tấn cười nói:" việc này không có gì khó, khanh hẳn là rất dễ làm xong. Chuyện là ở vùng biển Đông Bắc nước ta có một nhóm hải tặc, trước đây chúng không cố ý gây sự nhưng gần đây lại bất ngờ t·ấn c·ông làm hại đến một số dân chúng nước ta ở ven biển phía bắc. Khanh xem, đây không phải đại sự rồi sao ."

Lê Niệm rất trầm ngâm, đông bắc có hải tặc làm loạn hay không hắn đương nhiên nắm rõ, vậy nên rõ ràng lời này của bệ hạ có ý tứ giấu bên trong. Nghĩ rõ ràng lão liền hiểu ngài muốn Cẩm Y Vệ bọn lão làm gì, dù chuyện này có hơi hắc ám nhưng đây là một phần trong phận sự của Cẩm Y Vệ.

Lê Niệm chắp tay thưa:" thần đã hiểu, xin tuân theo ý bệ hạ đi làm. Trong vòng 10 ngày việc này có thể hoàn thành, xin bệ hạ chờ xem."

"Được, chuyện có vậy thôi, chỉ là trẫm sẽ không nhận bất cứ điều gì. Khanh hiểu rõ chứ ?" Lê Tấn ý vị thâm trường nói ra.

Lê Niệm hiểu rõ, nếu chuyện lộ ra thì lão và thuộc hạ của lão chính là người chịu trách nhiệm, bệ hạ từ đầu đến cuối không có liên quan gì. Làm nghề này của bọn lão luôn chuẩn bị sẵn tâm lý lúc nào cũng có thể bị hoàng đế vứt ra cõng nồi, không có gì bất ngờ trước quyết định của bệ hạ. Lão lại đáp:" chuyện này do thần chủ đạo, từ trước đây đến sau này bệ hạ đều không biết chuyện."

Lê Tấn rất hài lòng, Lê Niệm vẫn là kẻ rất đắc lực trong số những người hiệu trung hắn. Tính toán một chút, hắn liền nói:" hồi đầu năm trẫm có hứa sẽ gia quan tiến tước cho khanh, trước tết sẽ có chiếu chỉ ban xuống."

Lê Niệm hiểu rõ, bệ hạ đây là ngầm nói chuyện này làm tốt thì trước tết chuyện gia quan tiến tước mới xong, còn không lão sẽ phải đợi. Không thể không làm tốt, dù là vì thể hiện lòng trung thành với bệ hạ hay vì lợi ích của bản thân.

Chuyện đến đây coi như xong, Lê Tấn cho phép Lê Niệm lui đi, bản thân tiếp tục làm việc. Trên bàn của hắn có một tờ giấy lớn, phía trên ghi rõ tên của bốn đơn vị Thủy Quân Đại Việt cùng với đó là tên các thủ lĩnh người dân tộc Thái ở Tây Bắc. Nhìn kỹ sẽ phát hiện có vài cái tên được gạch chân, vài cái tên thì b·ị đ·ánh dấu hỏi bên cạnh, vài cái thì lại có dấu X trên đầu. Một đại kế hoạch sắp tới được triển khai dựa trên nội dung của tờ giấy này, vận mệnh của nhiều người sắp biến thiên.

Chương 266. An bài nhiệm vụ.