Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 275. Thái Hoàng Thái Hậu suy tính.

Chương 275. Thái Hoàng Thái Hậu suy tính.


Chương 275.

Bước vào trung tuần tháng 11 tại Đông Kinh sĩ tử dự thi, xã trưởng tiến kinh, sứ thần lân bằng triều cống tấp nập xuất hiện, chỉ duy có hoạt động tuyển phi vô cùng ảm đạm. Trong cung phái ra rất nhiều nữ quan, hoạn quan chạy tới khắp các nơi tuyển chọn tú nữ cho bệ hạ, chỉ là yêu cầu độ tuổi 20-21 quả thật làm khó bọn họ, dù rất cố gắng hạ thấp các tiêu chuẩn khác cũng chỉ tuyển được không tới 20 người.

Ngày 16, cuộc tuyển tú chính thức bắt đầu, theo thông lệ thì hoàng đế sẽ sắp xếp thời gian tự mình tuyển chọn nhưng đương kim bệ hạ không quá hứng thú với việc có thêm nữ nhân nên đã giao chuyện này cho Hoàng Thái Hậu toàn quyền quyết định.

Trong tiết trời se lạnh, 18 vị tú nữ được tuyển chọn kỹ càng trong khắp cả nước khoác lên mình những bộ trang phục đẹp đẽ tiến cung chờ được tuyển chọn. Họ được nội quan dẫn từ cửa Đoan Môn men theo lộ tuyến tiến vào trong khuôn viên Tú Hoa Cung của Hoàng Thái Hậu. Tới nơi thì cứ 3 người một tốp nhỏ tiến vào trong hành lễ, Thái Hậu lần lượt đánh giá, kiểm tra từng người về nhan sắc, cách đối đáp, học vấn của bọn họ.

Cả một buổi sáng Hoàng Thái Hậu sắc mặt không giãn ra chút nào, đám tú nữ này rõ ràng là không đạt tiêu chuẩn, so với các kỳ tuyển tú trước đây kém rất nhiều, vậy nên bà đắn đo mãi mà không chọn được ai. Đợi các tú nữ đều qua một lượt, bà lại lệnh cho bọn họ cùng nhau dạo chơi Ngự Hoa Viên, bản thân thì đứng từ xa đánh giá lại một lượt.

Trong đình hóng gió, Thái Hậu khẽ than thở :" làm sao lại kém như vậy, đám người này chỉ đủ tiêu chuẩn làm cung nữ chứ để bọn họ đi làm cung nhân hầu hạ hoàng đế thì không ổn."

Nội quan hầu cận bên cạnh thấy chủ tử không vui liền biện giải :" Nương nương, không phải dân gian không có mỹ nữ tài sắc vẹn toàn mà do lần này độ tuổi tuyển chọn thay đổi nên không tìm được nhiều cô nương ưu tú."

Thái Hậu nghe vậy trong lòng rất bất đắc dĩ, cái này thì nàng hiểu, con gái nhà gia trong sạch, lại xinh đẹp, có chút học thức thì sớm đã yên bề gia thất từ tuổi 15-16, có muộn thì 17-18 đều gả đi cả rồi, hiếm có người còn ở nhà mẹ đẻ đến tuổi 20-21. Vậy nên lúc đưa ra tiêu chuẩn về độ tuổi nàng có chuẩn bị tâm lý là tú nữ tuyển chọn đợt này sẽ kém hơn mọi năm, không ngờ lại kém đến vậy. Với phẩm chất của nhóm tú nữ này thì gả vào đại môn hộ bên ngoài còn khó chứ nói gì để bọn họ làm cung nhân của hoàng đế.

Nàng hỏi nhỏ :" Nếu lại cho thêm thời gian thì các ngươi có thể tuyển đến một nhóm tú nữ đạt yêu cầu không ?"

Nội quan trả lời :" việc này nô tài không dám cam đoan, chỉ có thể khẳng định bản thân cùng những người khác hết sức mà làm."

Hoàng Thái Hậu thở dài, nàng nói :" thôi được rồi, ban cho đám tú nữ này mỗi người 10 lạng hoàng kim, ba sấp lụa tốt, một phần điểm tâm, lại khen thục nữ."

Đám người dưới hiểu rằng Thái Hậu cuối cùng quyết định từ bỏ nhóm tú nữ này, bọn họ sẽ được thưởng chút ít rồi cho phép về nhà, các tú nữ không có duyên cùng hoàng thượng. Lập tức có nội quan theo chỉ lệnh của Thái Hậu đi an bài, buổi tuyển tú kết thúc như vậy.

Trở lại tẩm điện của mình Thái Hậu vẫn rất không vui, nàng không chấp nhận cái kết quả này, bắt đầu tính toán mưu cầu sớm có cháu bồng.

**

Trong Trường Lạc Cung, Huy Gia Thái Hậu nghe Trần cô cô báo cáo lại kết quả của cuộc tuyển tú thì lắc đầu. Bà nói :" cái này chính là làm khó người khó mình, không chỉ không đạt được kết quả còn tốn kém tiền của Nội Phủ Khố một cách vô ích."

Trần cô cô lúc này mới nói :" chủ tử, người của chúng ta báo lại là Thái Hậu không có cam lòng, đang nỗ lực nghĩ cách, có thể chuyện này còn chuyển biến."

Huy Gia Thái Hậu nghĩ một chút, tiếp đó khẳng định :" muốn tuyển được tú nữ vào cung thì không thể lại giữ tiêu chuẩn về độ tuổi 20-21, bên phía Tú Hoa Cung nào phải nơi quyết định, người chuyển chỉ có thể là hoàng đế. Nếu như nó đồng ý hạ thấp độ tuổi xuống còn 17-18 thì có thể tuyển được một nhóm tú nữ hợp cách, đương nhiên chịu áp dụng theo lệ trước kia thì Đại Việt ta không bao giờ thiếu mỹ nhân."

Trần cô cô coi như hiểu được, cốt yếu chính là ở bệ hạ, nếu ngài muốn khư khư giữ ý mình thì Tú Hoa Cung Hoàng Thái Hậu chỉ có thể đau đầu mà thôi.

Bỏ qua chuyện này, Huy Gia Thái Hậu lại hỏi :" có tin tức gì từ trong nhà hay không?"

Trần cô cô đáp :" thưa chủ tử, gia chủ muốn bảo tồn lợi ích của gia tộc, chuyến này Lữ Côi Vương không thể hoàn thành nhiệm vụ."

Thái Hậu cảm thấy cũng đúng, Nguyễn gia đi theo phò trợ cho Lê Bình là mong muốn khi hắn lên ngôi sẽ cấp cho nhiều lợi ích hơn, lúc này đây bắt gia tộc bỏ lợi ích khổng lồ từ việc khai thác vàng ở Quảng Nam chỉ để Lê Bình có thêm một chút chính tích rất không đáng. Đừng nói gia chủ không đồng ý, dù đại ca đồng ý thì sẽ gặp sự phản đối rất lớn từ các tộc lão, chưa kể lợi ích này không chỉ là Nguyễn gia mà Trịnh gia cũng có 3 thành lợi ích trong đó, đám Trịnh gia thập lão sẽ không để yên.

Chuyện đã như vậy thì chỉ có thể để Lê Bình ở Quảng Nam phơi nắng một quãng thời gian, Huy Gia Thái Hậu chuyển tầm mắt tới nơi khác. Bà hỏi :" Lê Bưu nói thế nào ?"

Trần cô cô đáp :" thưa chủ tử, khi gặp người chúng ta phái đi hắn đưa ra nhận định đây chính là bệ hạ đang bố cục. Theo lời Lê Bưu thì bệ hạ trước tiến đẩy Hậu Vệ binh mã dưới trướng của Lữ Côi Vương đi Tây Bắc, tiếp đó lại đẩy Vương tới phương nam, cuối cùng điều hắn ra vùng biển Đông Bắc, mục đích chính là chia cắt thế lực của Vương, từ đó dần dần làm suy yếu thế lực đối lập."

Huy Gia Thái Hậu rơi vào trầm tư, cách làm này của Lê Tấn rất tinh tế, không cho phe đối diện cơ hội phản đối, thủ đoạn có thể nói là cao minh, nếu như đây là kế hoạch của nó mà không phải có cao nhân ở sau bày kế thì chứng tỏ bà đánh giá không chính xác năng lực của đứa cháu trai này.

Huy Gia Thái Hậu ra lệnh :" truyền lời của ta cho Lê Bưu, bảo hắn phải cẩn trọng hành sự, bằng mọi giá phải giữ vững quân quyền trong tay."

Trần cô cô nhẹ cúi đầu, " Tuân lệnh chủ tử, chút nữa nô tỳ sẽ an bài người truyền khẩu dụ của người. Còn có một vấn đề khác đáng chú ý mà nô tỳ muốn thưa."

Huy Gia Thái Hậu liền hỏi :" nói xem, là chuyện gì mà ngươi coi trọng như vậy?"

Trần cô cô bẩm :" chủ tử, Kinh Vương gần đây có hành động, Hình Bộ bắt đầu có một số quan viên cấp thấp bị điều chuyển đi nơi khác, thay thế vị trí của họ là thân tín của Kinh Vương. Có thể thấy Kinh Vương muốn thay thế nhà chúng ta nắm lấy quyền lực của Hình Bộ, chuyện này được bệ hạ ngầm cho phép. Gia chủ thời gian này rất lo lắng, đang cố gắng tìm cách ứng phó, chỉ là kết quả không khả quan, nếu không có gì thay đổi thì e rằng trong vòng một năm quyền khống chế Hình Bộ hoàn toàn tụt khỏi tay nhà chúng ta."

Huy Gia Thái Hậu lại trầm ngâm, đứa cháu trai này của bà cũng nhiều toan tính, nó không chỉ chia cắt thế lực của Lữ Côi Vương mà còn tìm cách làm suy yếu thế lực của những bên ủng hộ Vương tranh đoạt ngôi vị với nó. Trước tiên đánh đám tiền trang một đòn, giờ lại đánh Nguyễn gia một đòn, hay ở chỗ rất nắm rõ phân tấc, làm cho suy yếu nhưng không có ý đồ tận diệt, từ đó kiềm soát lực phản chấn trong tầm kiểm soát. Dù vậy bà không quá lo lắng, tuy quyền kiểm soát Hình Bộ có thể mất đi nhưng với việc ngầm thu phục được Bùi Minh Viễn, cùng với đó tiến hành lôi kéo tân nhiệm Lễ Bộ thượng thư Lương Đắc Bằng thì thế lực chống lưng cho Lê Bình vẫn đủ mạnh.

Nói đến Lương Đắc Bằng thì Huy Gia Thái Hậu cảm thấy có chút ngạc nhiên với sự nghiệp làm quan của hắn. Nhớ không nhầm thì hắn đỗ Bảng Nhãn năm Cảnh Thống thứ hai, đến nay mới là 6 năm, sáu năm để một tân khoa Bảng Nhãn leo từ quan hàm lục phẩm lên chức Thượng Thư một bộ, hàm nhị phẩm quả là kỳ tích, đặc biệt hắn lại trẻ như vậy, tính ra năm nay mới bước sang tuổi 35. Nói đi cũng phải nói lại, tên này được con trai bà thưởng thức nên thăng quan rất nhanh, lại gặp phải giai đoạn thay đổi quyền lực, may mắn mà được ngồi lên chức Lễ Bộ thượng thư, nhưng mà hắn thực sự có tài, có thể xem như nhân tài trẻ của Đại Việt.

Nghĩ đến đây Huy Gia Thái Hậu như nhớ ra điều gì, triều đình lúc này có quá nhiều lực lượng quan viên trẻ tuổi có tài. Chỉ tính vị trí thượng thư thì có Lê Kiện mới 28, Lương Đắc Bằng 35, Dương Nguyên Trực 39, tính ra chưa bao giờ mà lãnh đạo các bộ trong triều đình lại nhiều người trẻ như vậy. Được cái đều là nhân tài, năng lực làm việc của Dương Nguyên Trực, Lương Đắc Bằng đã được kiểm chứng, còn Lê Kiện có thể nói là thông minh từ nhỏ, trong số hoàng tử của Thánh Tông thì hắn có tư chất nổi bật.

Quay lại câu chuyện, Huy Gia Thái Hậu ra lệnh :" Ngươi an bài người đi truyền lời của ta cho Bùi Minh Viễn, bảo hắn ngầm cản trở một chút, ta không muốn Lê Kiện đạt được mục đích, ít ra là không thể để hắn dễ dàng nắm được Hình Bộ."

Trần cô cô tuân lệnh, tiếp đó nàng xin phép rời đi tiến hành an bài người đi thực thi từng mệnh lệnh của chủ tử. Đương nhiên nàng cũng có cho mình đánh giá riêng về những mệnh lệnh này. Đối với chuyện của Lê Bưu thì cảm thấy có lẽ hoàng đế không đơn giản chỉ là muốn đẩy lão đi xa, nàng đã chứng kiến sự hung ác của vị kia, vậy nên cho rằng chuyến này Lê Bưu có thể lành ít dữ nhiều. Còn việc để Bùi Minh Viễn ngầm cản tay Kinh Vương thì nàng cho rằng an bài này của chủ nhân rất tuyệt, việc chuyển đổi nhân sự của các bộ đều phải thông qua Lại Bộ, thượng thư bộ này dùng thủ đoạn nhỏ có thể khiến Kinh Vương gặp phiền toái lớn.

Chương 275. Thái Hoàng Thái Hậu suy tính.