Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Đại Việt Quỷ Vương
Unknown
Chương 280. Tin xấu.
Chương 280.
Những ngày cuối tháng 11 lần lượt sứ thần các nước tề tựu tại Đông Kinh, theo quy chế Hồng Lô Tự an bài cho bọn họ ở phía nam kinh thành, để phân biệt với các sứ thần của thiên triều được an trí ở hướng bắc Đông Kinh, thông thường sứ thần nước Minh sẽ ở bên bờ bắc Nhị Hà.
Bởi vì Lễ Bộ thượng thư không tại, Tả Thị Lang Nguyễn Bảo Khuê đang phụ trách chấm thi nên công tác tiếp đón sứ đoàn do Tả Tướng Quốc trực tiếp chỉ huy, Hồng Lư Tự Thiếu Khanh là người thực hiện.
Chiều ngày 28, Bùi Tướng Quốc tiến Ngự Thư Phòng báo cáo :" bệ hạ, sứ thần các nước Chân Lạp, Xiêm La, Lộ Lạc, Miến Điện, Ai Lao, Lana đều đã đến Đông Kinh, thần phụng mệnh bệ hạ an bài tiếp đón chu đáo. Xin bệ hạ quyết định ngày giờ cho triệu kiến sứ thần các nước vào chầu."
Lê Tấn suy nghĩ một hồi, rồi đưa ra quyết định:" đại triều hội ngày 10 tháng tới trẫm sẽ cho triệu kiến sứ thần các nước, thời gian này hãy sắp xếp sinh hoạt cho bọn họ một cách chu đáo. Để Hồng Lư Tự tổ chức cho sứ thần các nước giao lưu học thuật với các học sĩ nước ta, thăm thú cảnh vật xung quanh Đông Kinh để bọn họ thấy sự phát triển văn hiến cũng như sự giàu đẹp của Đại Việt."
Tả Tướng Quốc chắp tay " tuân mệnh" việc này coi như có phương hướng. Tiếp theo lão lại tâu :" bẩm bệ hạ, còn có một vấn gần đây mà Ngô thượng thư đang rất lo lắng, không ngừng than thở với thần."
Lê Tấn nghe xong rất hoài nghi, rốt cuộc là vấn đề gì khiến Ngô Minh gặp khó, đã vậy còn không dám tìm mình nói trực tiếp mà thông qua Bùi Xương Trạch truyền lời. Hắn lệnh :" Khanh nói thử xem."
Bùi Tướng Quốc trình bày :" bẩm bệ hạ, năm nay nước ta nơi nơi đều khởi công xây dựng công trình, thậm chí rất nhiều đều là quy mô lớn. Ở Thanh Hóa có dự án xây dựng thương cảng, ở Đông Kinh thì xây trường học lớn, Hải Dương có xưởng đóng tàu, tổ hợp trang trại, khu nấu rượu, khu nghiền bột, Hưng Hoá thì có khu khai thác mỏ đồng. Chưa kể trong dân gian việc xây dựng cũng phát sinh nhiều, đặc biệt là có nhiều chùa miếu được tu sửa, mở rộng hoặc xây mới.
Tất cả dẫn đến hai vấn đề : thứ nhất là thiếu thốn thợ thủ công có tay nghề tham gia xây dựng, nhiều nơi đã áp dụng chính sách tăng lương để hút thợ giỏi, điều này khiến Công Bộ gặp khó khăn trong việc tìm kiếm nhân công. Thứ hai, xây dựng yêu cầu phải có nguồn cung nguyên vật liệu như gỗ, đá, gạch, ngói, vôi, cát,.... việc gia tăng nhu cầu đột biến dẫn đến vật tư khan hiếm, giá cả cũng được đẩy lên, đặc biệt gần đây giá than dùng để đốt lò gạch, lò vôi đã tăng gấp đôi so với nửa năm trước mà còn không có hàng.
Vậy nên Công Bộ đang đối mặt với tình trạng thiếu nhân lực, vật liệu cho xây dựng, cùng với đó đó giá cả leo thang nên dự trù nguồn vốn trước đó có vẻ không đủ. Ngô thượng thư mất ăn mất ngủ vì lo lắng các công trình bệ hạ giao không hoàn thành đúng tiến độ, cùng với đó là chuyện thiếu kinh phí."
Trình bày xong, Bùi Tướng Quốc cúi đầu chờ nghe. Lê Tấn im lặng suy nghĩ rất lâu, đây lại là một vấn đề hắn tính toán không được chu toàn, cần phải nhanh chóng tìm phương án chữa cháy. Trước tiên chưa có cách nào hay, hắn đành nói :" Những chuyện này trẫm đã biết, khanh về nói cho Ngô ái khanh yên tâm, đây không phải vấn đề của riêng Công Bộ, trẫm sẽ cùng mọi người tìm hướng giải quyết, ngoài ra dù các công trình không hoàn thành đúng hạn trẫm cũng không trách tội khanh ấy và Công Bộ ."
Bùi Tướng Quốc hiểu ý liền nói tuân lệnh, tiếp đó xin phép lui đi. Trên đường xuất cung liên tục suy nghĩ, không biết lần này đây bệ hạ lại có giải pháp gì hay giải quyết khó khăn cho Công Bộ. Chỉ là mạch suy nghĩ của lão bị cắt đứt bởi Lê Niệm, tên này giống như có ma đuổi chạy qua người lão, không thèm chào hỏi cho phải phép. Nhìn điệu bộ này chắc là hắn vội đi tìm bệ hạ, không biết là chuyện gì khiến cho đường đường là Lê Niệm mặt lạnh lại gấp gáp đến vậy.
**
Trong Ngự Thư Phòng, Lê Niệm cúi đầu chờ nghe an bài của hoàng thượng. Chuyện là vừa rồi lão nhận được phi cáp truyền tin từ Đông Bắc vội vàng tiến cũng báo lên, nội dung tin tức rất đơn giản nhưng chấn động. Theo đó chiều ngày hôm kia gần 60 chiến hạm lớn nhỏ cùng với 3000 ngàn thủy quân do đô đốc Lê Bưu chỉ huy chạm trán với hải tặc, kết quả bị toàn diệt, không có chiến hạm nào có thể trở về, tất cả đều bị hải tặc g·iết, bắt làm tù binh. Người của Cẩm Y Vệ nằm vùng trong hải tặc biết tin vội vàng dùng phi cáp truyền tin trở về, mong triều đình sớm chuẩn bị làm ra ứng đối.
Lê Tấn lúc này tỏ ra vô cùng phẫn nộ, hắn vỗ bàn mắng :" Lê Bưu bất tài hại quân ta thua thảm, đáng hận, thật đáng hận. Tốt nhất là hắn t·ử t·rận trên biển nếu không trẫm không tha cho hắn."
Lê Niệm cũng như những người xung quanh biết hoàng thượng nổi giận, không ai dám hó hé nửa lời. Mọi người đều im lặng, cúi đầu nhìn xuống dưới, ai nấy sợ bệ hạ không vừa mắt mà đem bản thân ra trút giận.
Mãi một hồi lâu, Lê Tấn mới bình tĩnh trở lại, hắn ra lệnh :" Khanh lập tức trở về, huy động tất cả nhân thủ điều tra tin tức về trận thủy chiến này, trẫm muốn biết tất cả diễn biến, càng chi tiết càng tốt."
Lê Niệm chắp tay tuân mệnh, sau đó xin phép cáo lui, lão lập tức xuất cũng đi an bài chuyện này.
Lê Niệm rời đi, Lê Tấn lại ra lệnh cho Đỗ Khắc Hải :" Ngươi đi truyền lệnh trẫm triệu tập tất cả cả các vị trọng thần tiến Cần Chính Điện, trẫm cần tìm họ thương nghị chính sự."
Đỗ Khắc Hải hiểu rõ chuyện khẩn cấp, lão lập tức tuân lệnh đi ngay. Khi chỉ còn lại một mình trong Ngự Thư Phòng, Lê Tấn mới khẽ thở dài, gương mặt cũng dãn ra.
Phía trên Quỷ Y nói vọng xuống :" làm sao, đây là chuyện tất yếu có gì đâu mà thở dài. Là ngươi đẩy bọn họ đi tìm c·hết, chẳng nhẽ còn bất ngờ hay sao."
Sở dĩ lão nói như vậy là vì lão hiểu rõ thực lực của đám hải tặc Nhai Châu. Dưới tay Hải Lão Quỷ có gần 2 vạn nhân mã, chiến thuyền mấy trăm, lại được trang bị đầy đủ hoả pháo, hỏa thương, thủy lôi, cung nỏ đao kiếm thì không cần bàn. Bọn họ quanh năm kiếm ăn trên biển, kinh nghiệm tác chiến phong phú, đều là kẻ trải qua máu tươi c·hiến t·ranh tẩy lễ, có thể nói là một đám hung nhân.
Bên phía này thì sao chứ, chỉ có 3000 thủy quân, lại còn là đám gà mờ chưa trải qua c·hiến t·ranh. Kể từ khi Thánh Tông diệt xong Chiêm Thành hơn 30 năm trước thì thủy quân Đại Việt không có một trận thủy chiến quy mô nào. Đám binh sĩ dưới trướng Lê Bưu thường ngày chỉ huấn luyện, tuần tra, thỉnh thoảng tham gia vận chuyển này kia, kinh nghiệm chiến đấu mà đặc biệt là chiến đấu trên biển là bằng không.
Chênh lệch quá rõ ràng vậy nên khi hai bên đụng độ thì kết quả không cần nghĩ cũng biết, lúc trước Lê Tấn phái Lê Bưu đi Đông Bắc lão đã nói rõ những hiểu biết của mình cho hắn nghe.
Trở lại cuộc trò chuyện, Lê Tấn nói :" ta biết là sẽ có kết quả này nhưng khi nó xảy ra vẫn có chút thương tâm, dù sao cũng là mấy ngàn nhân mạng, đều là binh sĩ Đại Việt, đều là con dân nước Nam."
Quỷ Y khẽ hừ một cái, rồi hỏi hắn :" còn không phải ngươi làm ra, nếu không muốn thương tâm lúc trước đừng có làm. Thực sự ta cũng không hiểu trong lòng ngươi tính toán cái gì mà đem thủy quân Đại Việt nướng hết vào chỗ ấy."
Lê Tấn thở nhẹ, hắn nói :" Đương nhiên là ta có tính toán của mình, đám thủy quân này ta không thể chưởng khống vậy thì dứt khoát không cần. Hy sinh toàn bộ bọn họ để đổi lấy lợi ích lớn hơn, đồng thời triệt tiêu một lực lượng có thể giúp Lê Bình tạo phản."
Quỷ Y không hiểu được, dù sao lão cũng không phải kiểu người có suy nghĩ thâm sâu như tiểu tổ tông hay là hoàng gia gia của hắn. Xét cho cùng lão chỉ là cận vệ, đồng thời là thầy thuốc phục vụ cho ông cháu bọn họ. Quỷ Y biết không nên hỏi chi tiết tính toán của tiểu chủ nhân, lão chỉ khẽ than :" Thủy quân Đại Việt phế rồi, ngày sau biết phải làm sao đối phó với những đe doạ trên biển."
Lê Tấn bình thản đáp lại :" Lão Quỷ ngươi không cần lo, trong tương lại không xa Thủy Quân Đại Việt sẽ là bá chủ vùng biển này. Giống như Phượng Hoàng trải niết bàn trùng sinh, sau khi c·hết đi một lần sẽ càng trở nên mạnh mẽ."
Quỷ Y dù còn hồ nghi cách thức mà Lê Tấn biến những lời này thành sự thực nhưng tin tưởng cuối cùng hắn sẽ làm được. Lão đi theo hắn mấy năm hiểu rõ tên này không nói chơi, hắn muốn làm thì sẽ làm được, dù khó khăn hắn vẫn sẽ tìm ra cách giải quyết tất cả biến điều nghe như không thể thành có thể. Bởi vậy lão không nói gì thêm, yên lặng canh gác, nhiệm vụ chính của Quỷ Ảnh bọn lão vẫn là thủ hộ bên chủ nhân.
Bên phía dưới Lê Tấn lấy ra một quyển sổ nhỏ, dùng bút lông gạch chéo cái tên Lê Bưu, tiếp đó đảo qua một vòng những cái tên còn lại, cứ từ từ sẽ tới, hắn sẽ xử trí từng tên từng tên trong cuốn sổ này.
Gấp lại cuốn sổ, hắn bắt đầu trù bị cho kế hoạch tiếp theo " nắm giữ quyền kiểm soát q·uân đ·ội Đại Việt". Đây chính là mục tiêu tiếp theo của hắn, hiện giờ hắn chỉ là được q·uân đ·ội ủng hộ nhờ vào những thủ đoạn lợi dụ, bất kỳ lúc nào đám q·uân đ·ội đại lão cũng có thể quay đầu giáo về phía hắn nếu hắn không thoả mãn được lòng tham của bọn họ. Điều này quá nguy hiểm, Lê Tấn không muốn như vậy, hắn muốn một q·uân đ·ội trung thành cảnh cảnh với hắn một cách vô điều kiện, như vậy cái ngai vàng này của hắn mới có thể vững chắc. Nắm chắc q·uân đ·ội mới có thể thích chơi thế nào thì chơi, đám quan văn dù có muốn làm loạn nhưng bọn họ không có sức mạnh nên không đáng lo, đợi quân quyền vào tay hắn sẽ mạnh tay chơi cùng mấy lão hồ ly kia.