Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 282. Trình D·ụ·c.

Chương 282. Trình D·ụ·c.


Bốn ngày sau, Cẩm Y Vệ chỉ huy sứ Lê Niệm đưa một binh sĩ thủy quân tiến Ngự Thư Phòng của hoàng đế. Tên binh sĩ này dập đầu hành lễ, hô lớn :" Ngũ Trưởng Trình D·ụ·c thuộc Hải Kình Quân khấu kiến ngô hoàng, ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế."

Lê Tấn xua tay ra lệnh :" cho ngươi miễn lễ, đứng dậy đi."

Trình D·ụ·c khấu đầu tạ ân, chậm rãi đứng lên, chờ nghe hỏi chuyện.

Lê Tấn bắt đầu bằng câu hỏi :" Trẫm nhận được tin 3000 quân Hải Kình, Hãi Mã, Hải Hồng theo Lê Bưu ra biển đều bị hải tặc toàn diệt. Nói cho trẫm nghe tại sao ngươi có thể xuất hiện ở đây ?"

Trình D·ụ·c cúi đầu rất thấp, nhỏ giọng đáp :" bẩm bệ hạ, tiểu nhân bị hải tặc bắt làm tù binh, sở dĩ có thể về được là do hải tặc cố ý thả ra, chúng muốn thần trở về thay chúng truyền tin."

Lê Tấn hỏi tiếp :" bọn chúng muốn ngươi truyền tin tức gì tới trẫm ?'

Trình D·ụ·c đáp :" bẩm bệ hạ, bọn chúng muốn tiểu nhân quay về truyền lời rằng bọn chúng sẵn sàng trao trả tù binh b·ị b·ắt giữ sau trận chiến lần này, đương nhiên chúng không có ý định thả người vô điều kiện mà yêu cầu tiền chuộc, giá đưa ra là 100 lượng vàng một người."

Hừ, lũ hải tặc này thật to gan, chúng thực cho là Đại Việt không làm gì được chúng sao. Mỗi tù binh 100 lượng vàng, đây là giá cao cắt cổ, ra chợ dùng 2 lượng vàng có thể mua 1 tên nô lệ trẻ tuổi, cao lớn khoẻ mạnh. Tuy nhiên Lê Tấn lúc này không thể không đồng ý trao đổi, đơn giản bỏ rơi đám tù binh này sẽ làm quân dân Đại Việt phẫn nộ, bọn họ sẽ cảm thấy thất vọng với triều đình. Khoản này phải bỏ ra, người bắt buộc cứu về, cái này chính là đạo lý ngàn vàng mua xương ngựa, dù giá trị món hàng không tương xứng như có lợi cho danh tiếng về sau, nhờ vào đó mà gia tăng lòng tin của dân chúng và q·uân đ·ội vào triều đình, vào hoàng đế hắn đây.

Xác định rất rõ ràng, Lê Tấn nói :" được, triều đình chấp nhận chuộc người, ngươi nói xem tổng cộng mấy ngàn tù binh."

Trình D·ụ·c cúi đầu mắt đỏ hoe, nước mắt không tự chủ được chảy ra. Hắn nghẹn ngào nói :" bẩm bệ hạ, chiến đấu rất ác liệt nên t·hương v·ong rất nhiều, cuối cùng chỉ có hơn một trăm người bị hải tặc bắt làm tù binh."

Lê Tấn và Lê Niệm đều rất sửng sốt, còn số này cũng quá đáng sợ, 3000 binh sĩ cuối cùng chỉ có hơn trăm người b·ị b·ắt thì t·hương v·ong khổng lồ cỡ nào chứ. Đợi bình tĩnh lại, Lê Tấn nói :" Trẫm biết ngươi rất đau đớn, tuy nhiên đây không phải lúc khóc lóc, còn có những chiến hữu của ngươi cần chúng ta cứu về, những người đã hy sinh cần được tế bái, vậy nên nuốt hết vào trong cho trẫm. Ngày nào đó chúng ta sẽ tính toán món nợ này với bọn chúng, hãy tin trẫm, sẽ có ngày đám hải tặc đó phải trả giá gấp năm gấp mười những gì đã gây ra."

Trình D·ụ·c tuân theo, hắn tự nhủ mình phải mạnh mẽ hơn, ngày nào đó sẽ thay các huynh đệ Hải Kình Quân báo thù.

Đợi Trình D·ụ·c ổn định tâm trạng, Lê Tấn lại hỏi :" ngươi có thể kể chi tiết cho trẫm chiến đấu ngày hôm đó đã diễn ra như thế nào không ? Trẫm muốn biết tại sao thủy quân ta lại thua thảm như vậy ?"

Trình D·ụ·c hồi tưởng, tiếp đó bắt đầu kể :" bẩm bệ hạ, hôm đó hạm đội của chúng ta đang đi thì phát hiện hai tàu hải tặc, đô đốc đại nhân ra lệnh đuổi bắt bọn chúng. Chỉ là thuyền của đối phương nhìn nhỏ nhưng tốc độ rất nhanh, quân ta đuổi mãi mà không bắt được, rồi lọt vào trong trận địa phục kích của địch lúc nào không hay. Ở giữa vịnh Hạ Long, quân ta bị hàng trăm chiến thuyền đối phương siết chặt vòng vây, từ bốn hướng đâu đâu cũng là thuyền chiến của chúng.

Đô đốc đại nhân biết trúng kế liền hạ lệnh ba quân Hải Hồng, Hải Mã, Hải Kình tập trung phá vây theo hướng Tây nhằm chạy vào đất liền. Tuy nhiên hải tặc có bố trí từ trước, hàng loạt các thuyền có trang bị Đại Pháo của chúng tập trung ở hướng này. Dưới hoả lực quá mạnh quân ta không thể phá vây thành công, cuối cùng tất cả chiến thuyền b·ị đ·ánh chìm, đa số mọi người đều táng thân nơi đáy biển, chỉ có mấy trăm người được hải tặc vớt lên. Trong số này phần đa đều b·ị t·hương nặng, do không muốn bỏ công sức chữa trị nên hải tặc lại tặng những người này lại cho biển cả, tính cả tiểu nhân chỉ có 105 người b·ị b·ắt làm tù binh."

Lê Tấn nghe xong nhận định rõ ràng, kẻ cầm đầu hải tặc có năng lực, lại rất thông thuộc vùng vịnh Hạ Long, hắn đã thiết kế một cái bẫy hoàn hảo c·hôn v·ùi Lê Bưu và 3000 thủy quân Đại Việt nơi đáy biển.

Quay trở lại chuyện chính, Lê Tấn hỏi :" Trình D·ụ·c, ngươi dám thay mặt triều đình đi một chuyến nữa tới chỗ bọn chúng hãy không ?"

Trình D·ụ·c không do dự đáp :" tiểu nhân nguyện ý, xin bệ hạ cho phép tiểu nhân cùng tham gia đoàn đi chuộc tù binh."

Lê Tấn khen :" tốt, đã vậy ngươi bây giờ theo Lê Niệm đi nghỉ ngơi, ngày mai lên đường. Trẫm lập tức cho người đi chuẩn bị hoàng kim làm tiền chuộc người."

Trình D·ụ·c cùng Lê Niệm tuân lệnh rời đi, trong Ngự Thư Phòng chỉ còn lại Lê Tấn. Lúc này hắn mới ngửa cổ lên hỏi :" tên họ Hải kia và ngươi có nhận biết không ?"

Quỷ Y từ phía trên nói :" Cũng coi là nhận biết, làm sao, ngươi muốn ta thay ngươi đi thương lượng với hắn ư ?"

Lão cho rằng tiểu tổ tông không nỡ bỏ ra khoản tiền lớn hơn vạn lượng hoàng kim chuộc người nên muốn nhờ vào quan hệ của lão giảm bớt khoản này.

Lê Tấn lắc đầu, hắn nói :" Vậy thì không cần, ngươi đã nhận biết vậy theo ngươi tên họ Hải đó năng lực thế nào ?"

Quỷ Y đáp :" Hải Đông Dương là một tên hải tặc hung hãn, tuy nhiên hắn không phải kiểu thô lỗ không có đầu óc. Ngược lại hắn rất có mưu lược, cả trong điều hành thuộc hạ đánh c·ướp cũng như thống ngự cấp dưới đều rất có phương pháp, có thể xem là kẻ tài hiếm có trong đám hải tặc đương thời."

Qua lời này có thể thấy Quỷ Y đánh giá kẻ này khá cao, một kẻ có năng lực thống ngự hơn 2 vạn hải tặc thì tài trí, phách lực không tầm thường. Lê Tấn lại cân nhắc một chút, cuối cùng nói :" ta muốn ngươi thay ta đi một chuyến, truyền lời ta cho tên họ Hải đó, ta muốn hắn và thuộc hạ của hắn vĩnh viễn không đi vào vùng biển của Đại Việt thêm lần nào nữa, nếu không tự nhận hậu quả."

Quỷ Y cảm thấy tiểu chủ nhân đưa ra lời đe doạ này không đủ sức nặng, tên họ Hải kia đã kiếm ăn trên biển hàng chục năm nay, gan của hắn đương nhiên không nhỏ, muốn doạ lùi hắn nói dễ hơn làm. Biết vậy những lão vẫn nhận lời, dù sao cũng chỉ là ra ngoài chạy một chuyến, coi như là đi dạo, an toàn chuyến này không cần lo, lão có ân với tên họ Hải, chắc chắn hắn sẽ không làm khó lão. Ngoài ra lão theo tới thì Hải Đông Dương sẽ nể mặt một chút, ít nhất trong việc trao đổi sẽ không làm ra tay chân gì.

Lê Tấn an bài xong chuyện này, lập tức lớn tiếng gọi Đỗ Khắc Hải từ ngoài vào, ra lệnh cho lão đi tới Nội Khố Phủ lấy đủ 1 vạn 400 lượng hoàng kim, kiểm đếm chuẩn xác, xếp vào từng thùng niêm phong lại, chuẩn bị cho ngày mai sử dụng.

Đỗ Khắc Hải tuân lệnh làm việc, lão biết việc này lớn, 1 vạn 400 lượng hoàng kim không phải con số nhỏ.

Lê Tấn thì ở lại trong Ngự Thư Phòng mở ra một quyển sổ con, ghi lên đó cái tên Trình D·ụ·c, bên cạnh hắn là những cái tên như Nguyễn Vĩnh Tín, Đàm Thận Huy, Ngô Hoán... Đúng vậy tên này sắp nhận được trọng dụng, Lê Tấn cảm thấy hắn tuổi còn trẻ, lại có can đảm, biết nghĩ đại cục. Trong tình cảnh như vậy mà tên đó vẫn đủ cứng cỏi để sống tiếp, biết suy tính cứu ra huynh đệ, cũng như không quên thù này, khắc ghi chuyện phục hận. Đây là tâm tính của kẻ làm đại sự, chỉ cần cho hắn một cơ hội chắc chắn Trình D·ụ·c này sẽ trở nên mạnh mẽ, có thể trở thành cánh tay đắc lực cho hắn.

Lê Tấn muốn sau khi chuộc 104 người này trở về sẽ dùng bọn họ làm nòng cốt xây dựng một hạm đội thủy quân mới, người đứng đầu chính là Trình D·ụ·c. Quy trình huấn luyện của đội quân mới này sẽ do hắn soạn ra, theo phương pháp huấn luyện thời hiện đại, định hướng phát triển theo hướng thủy bộ đều có thể tác chiến giống như lực lượng thủy quân lục chiến.

Không chỉ vậy, hắn còn muốn cải tiến chiến thuyền của Đại Việt. Lật lại trí nhớ của mình hắn vẽ ra một loạt bản vẽ chiến thuyền hình con rùa, chuẩn bị cho sản xuất vài chục chiếc. Đây là kiểu chiến thuyền mà người Triều Tiên đã dùng để đánh bại các hạm đội của người Nhật Bản trong cuộc hải chiến giữa hai bên vào cuối thế kỷ 16 đầu thế kỷ 17.

Loại chiến thuyền hình con rùa này có lớp vỏ bọc thép, khoang thuyền bọc kín có mái che cắm đầy cọc thép nhọn như con nhím, không cho kẻ thù có thể đổ bộ lên tàu khi chiến đấu giáp lá cà. Trên tàu có thiết kế các lỗ châu mai để xạ thủ bên trong dùng s·ú·n·g hỏa mai t·ấn c·ông kẻ địch, ngoài ra còn trang bị một số đại pháo. Loại này cơ bản không yêu cầu kỹ thuật cao siêu gì, chỉ cần cải tiến một chút từ các mẫu t·àu c·hiến hiện có là có thể làm ra, vậy nên hắn không lo lắng về mặt kỹ thuật.

Điểm đặc biệt của loại tàu này chính là khả năng chịu đòn phi thường mạnh, dù là đại pháo bắn trúng cũng không thể xuyên qua lớp bọc thép. Sau khi sản xuất thành công thì đây chính là loại t·àu c·hiến có sức chiến đấu mạnh nhất thời đại này, cơ bản nó giống như một chiếc xe tăng trên biển có thể nghiền nát mọi đối thủ.

Một điểm nữa thôi thúc hắn tạo ra quái vật này là vì kỹ thuật mạ kẽm giúp tăng khả năng chống ăn mòn từ nước biển, những t·àu c·hiến hình con rùa được bọc thép mạ kẽm đảm bảo độ bền, có thể dùng thời gian tương đối dài. Giấc mộng bá chủ trên biển của hắn không phải nói chơi, đều có tính toán từ trước, hãy chờ mà xem.

Chương 282. Trình D·ụ·c.