Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 300. Cha con.

Chương 300. Cha con.


Chương 300.

Thánh giá vừa rời đi không lâu nên Lê Lương rất nhanh đuổi kịp. Lê Tấn thấy viên thống lĩnh trong Túc Vệ này tìm mình thì có chút nghi ngờ, rốt cuộc là tại sao y lại chạy tới đây. Lập tức dừng lại hỏi:" Có chuyện gì vậy ?"

Lê Lương chắp tay thưa :" bẩm bệ hạ, khi người rời đi không lâu thì Thư Đồng cùng Tiểu Thái Giám hầu cận của người nảy ra xung đột, trong quá trình ẩu đã bọn họ đã làm hỏng đồ ngự dụng trong Ngự Thư Phòng. Sau khi phát hiện thần lập tức cho khống chế hai người bọn họ, tiếp theo xử lý như thế nào xin bệ hạ định đoạt."

Đạt và Tiểu Hắc Tử ra tay đánh nhau sao, Lê Tấn tò mò hỏi :" Theo quan sát của khanh thì hai bọn chúng có b·ị t·hương nặng không ?"

Lê Lương nhớ lại tình cảnh lúc ấy liền đáp:" bẩm bệ hạ, khi chúng thần tiến vào thì họ đã ngừng tay. Tuy nhiên nhìn bề ngoài thì có vẻ không gặp vấn đề gì quá lớn, chữa trị ít ngày chắc hẳn không có gì đáng ngại."

Lê Tấn lại hỏi :" trong ngự thư phòng rốt cục đã hư hỏng những gì ?"

Lê Lương báo lên việc đồ dùng trên bàn làm việc bị xô lệch, khay để bút lông bị rơi vỡ, ngoài ra không còn thiệt hại nào đáng chú ý.

Lê Tấn nghe xong liền ngẫm một chút, tiếp đó hắn ra lệnh :" khanh đưa bọn chúng đến Thái Y Viện để Ngự Y xem v·ết t·hương cho hai đứa. Nếu có gì khác thường liền để Ngự Y chữa trị cho chúng, ngược lại đều không nghiêm trọng thì để hai đứa tự về nghỉ ngơi."

Lê Lương nghe xong liền đoán được bệ hạ hẳn không tức giận, ngài nào có định trị tội hai đứa nhỏ. Lão hắn chắp tay nói tuân lệnh rồi rời đi.

Lúc này Lê Tấn mới sai Đỗ Khắc Hải :" ngươi an bài người tới Ngự Thư Phòng dọn dẹp, cái nào hỏng thì thay thế, sáng mai trẫm muốn thấy nơi đó thật sạch sẽ, ngăn nắp."

Đỗ Khắc Hải tuân lệnh mà làm, lão cũng cảm nhận được bệ hạ có phần nhân từ với hai đứa nhỏ kia, nếu là các vị tiên đế thì bọn chúng không thể nào tránh khỏi trừng phạt nghiêm khắc, dù không c·hết cũng bị lột một lớp da. Nghĩ kỹ lại mới thấy bệ hạ dù tính tình có chút thất thường khó hầu hạ nhưng hoàn toàn không phải kiểu người đối xử khắc nghiệt với đám người dưới.

An bài xong xuôi Lê Tấn tiếp tục bãi giá An Khang Cung đi tìm Tiểu Mai, hoàn toàn bỏ vụ ẩ·u đ·ả trong Ngự Thư Phòng qua một bên. Hắn coi chuyện đó chỉ là trẻ con đánh nhau, đã không có thương tích nghiêm trọng thì kệ đi, đương nhiên việc chúng dám đánh nhau trong Ngự Thư Phòng phải bị trừng phạt, chỉ là thay vì dùng b·ạo l·ực hắn sẽ tìm một cách trừng phạt khiến chúng nhớ mãi, ngày sau vĩnh viễn không dám tái phạm.

**

Có tới hơn bốn ngàn người tham dự kỳ thi Hội năm nay, có thể đề danh bảng vàng chỉ có 108 người, còn lại không ít phải thất vọng mà ra về, một trong số đó là Lê Thiên Trị. Hắn luôn tự cho rằng mình đã đọc rất nhiều sách, kinh sử có thể nói là thuộc làu làu, lần này ứng thí có nhiều khả năng đỗ cao, sự thực cho thấy tài học của hắn không tệ, kỳ thi Hương đỗ đệ nhất danh. Chỉ là nào ai ngờ đề thi Hội năm nay hoàn toàn không giống mọi năm, những gì hắn đã học nào có tác dụng. Bản thân hắn lại không phải người bản địa ở An Bang, không đủ am hiểu địa phương để đưa ra kế hoạch phát triển phù hợp, kết cục chính là trượt rồi.

Trượt đồng nghĩa với việc hắn không có cơ hội tiến vào hoàng cung, không thể tìm sư phụ, vậy nên hắn vô cùng thất vọng. Từ khi rời khỏi trường thi hắn đã biết mình làm bài không tốt, cơ hội đỗ không có bao nhiêu, hôm nay yết bảng đã xác thực cho suy đoán này. Quá chán nản hắn chỉ biết tìm đến rượu giải toả, từ trưa đến tận khi trời tối đã có mấy bình rượu lớn đi vào trong cơ thể hắn, hắn vẫn chưa say và không có dấu hiệu sẽ dừng uống.

Người cha tiện nghi của hắn Lê Khải Huyền thấy vậy chỉ biết im lặng, dù chưa thân thuộc quá lâu nhưng lão thấy được đứa con nuôi này là kẻ có tài, cũng có chút kiêu ngạo ẩn trong tính cách. Lần thất bại này không đến mức hắn không chịu được nhưng chắc chắn không thể hài lòng, vậy nên lão cứ để mặc hắn uống, đây có lẽ là cách để hắn tự cân bằng lại. Lão tin sớm thôi Lê Thiên Trị sẽ vượt qua được chuyện này, tiếp tục đứng lên làm lại lần nữa hoặc chuyển hướng gì đó, tham gia q·uân đ·ội hay kinh thương chẳng hạn.

Lần này cha con lão tới đây là muốn thử xem phản ứng của các bên thế nào trước việc phủ Vĩnh An Hầu muốn quay lại quan trường, đến lúc này chưa thấy ai có ý cản trở, chỉ xui cái là con nuôi thi không đậu. Mà có lẽ vì thi không đậu nên mới không có kẻ nhảy ra làm gì đó, vậy nên phép thử này có lẽ chưa hoàn toàn chính xác, cần phải làm lại.

Tuy nhiên không phải chuyến này không có thu hoạch, chỉ riêng việc nhận được sự bảo vệ của bệ hạ cho việc làm ăn trong nhà đã đáng giá đi chuyến này. Ngoài ra còn một chuyện thú vị nữa, đó là Lý Vĩ đỗ Hội Nguyên, nhà họ Lý có thể lại một lần nữa đông sơn tái khởi, hậu nhân của những kẻ năm xưa đã rèm pha dẫn đến c·ái c·hết của Lê Lăng hẳn sẽ lo lắng đi.

Dù chuyện này khá thú vị nhưng Lê Khải Huyền còn chuyện khác phải an bài, ngày mai cha con lão phải khởi hành về An Bang cho kịp thời gian, hơn mười ngày nữa là tết rồi, cần phải trở về cùng người nhà đón năm mới.

Đương nhiên lão không quên nhắc nhở con trai :" Sáng mai chúng ta lên đường trở về, uống bao nhiêu thì uống nhưng đừng đi đâu đấy."

Lê Thiên Trị nửa say nửa tỉnh, hắn đáp :" Con không muốn trở về, con sẽ ở lại kinh thành một thời gian, cha cứ về trước đi."

Lê Khải Huyền không vui, tuy nhiên lão cũng ép không được, quá khứ làm sơn đại vương của nghĩa tử này lão đã nghe qua. Suy tính một chút, lão bèn nói :" Con không về cũng được, dù sao nhà ta cũng có sản nghiệp ở kinh thành, con có thể ở lại đây coi sóc. Đương nhiên những việc làm ăn này đều có kẻ dưới phụ trách, thỉnh thoảng chỉ cần xem qua một chút là được. Ngoài ra tổ phụ có thể ra mặt xin cho con vào Quốc Tử Giám học tập, con tới đó cùng chúng bạn ôn luyện chờ đến khoa thi lần sau lại ứng thí."

Lê Thiên Trị không muốn trở về, hắn có ý muốn ở lại Đông Kinh một thời gian xem thử có cách nào tìm kiếm sư phụ hay không. Bây giờ được nghĩa phụ an bài cảm thấy cũng hợp ý, vậy nên hắn liền đồng ý nghe theo.

Lê Khải Huyền cảm thấy vậy cũng tốt, Vĩnh An Huyện quá nhỏ cũng không có thầy giỏi gì, để nghĩa tử ở lại Đông Kinh học tập có lẽ sẽ tốt hơn. Chuyện đi ở coi như đã sắp xếp xong, lão tiếp tục sai bảo kẻ dưới chuẩn bị hành trang, sáng ngày hôm sau lão sẽ dẫn người hồi gia.

**

Tin tức Lý Vĩ đỗ hội nguyên bằng tốc độ nhanh nhất lan ra toàn bộ Đông Kinh, mọi năm người đỗ vị trí này cũng là tâm điểm chú ý của mọi người, tuy nhiên năm nay sự chú ý này được đẩy lên cao độ, đơn giản thân phận của Lý Vĩ có phần đặc biệt.

Trong phủ Bùi Tướng Quốc cũng đang bàn về việc này, cuộc trao đổi gồm có hai người là Bùi Xương Trạch và con trai Bùi Trụ.

Nói về Bùi Trụ thì đây là trưởng tử của Bùi Tướng Quốc, tuổi đời 32. Hắn xuất thân là con đại thần nhưng không có đi theo con đường ấm chức mà tự thi đỗ tiến sĩ ra làm quan. Khoa thi lần trước hắn đã trúng cách, hiện đang nhậm chức tại Hàn Lâm Viện, quan hàm tòng lục phẩm.

Quay trở lại với chủ đề câu chuyện, Bùi Trụ hỏi:" cha, người có cái nhìn gì về chuyện của Lý Vĩ ?"

Đây là chuyện nóng hổi nhất hôm nay, thậm chí còn được chú ý hơn cả cuộc đấu giá trong Hoàng Cung buổi sáng . Bùi Tướng Quốc đương nhiên là biết, lão cũng có cái nhìn của mình, đối với người khác có lẽ lão sẽ không nói nhưng con trai thì có thể.

"Chuyện năm đó của Lão Thái Uý mọi người đều biết là án oan, Thánh Tông bệ hạ không hài lòng vì lão từng muốn ủng lập Cung Vương mà không phải ngài nên mới ép c·hết lão. Mấy chục năm qua đi nhưng mọi người đều biết Thánh Tông là kiểu người nhớ thù, kẻ đã bị ngài ghét bỏ chắc chắn sẽ bị chèn ép không ngóc đầu lên được. Vậy nên không ai tin nhà họ Lý có thể trở lại quan trường, ta cũng cho là vậy, thế nên chuyện Lý Vĩ đỗ Hội Nguyên khoa thi lần này mọi thu hút nhiều người chú ý như vậy.

Khi Hiến Tông tại vị đã tiếp tục làm như những gì Thánh Tông đã làm, thậm chí nếu như Túc Tông bệ hạ có thể tại vị đến bây giờ thì cơ hội cho nhà họ Lý vẫn bằng không. Chỉ là vận mệnh biến thiên, người bây giờ ngồi trên ngôi cửu ngũ lại là đương kim bệ hạ. Đương kim là người như thế nào chứ, cái gì quy củ, cái gì tiền lệ đối với ngài đều không có dùng, chỉ cần ngài thích thì chuyện gì cũng làm ra được. Vậy nên việc ngài phá bỏ phong sát ngầm đối với nhà họ Lý mà cho Lý Vĩ đỗ cao rất bình thường, thậm chí ta cho rằng bệ hạ sẽ trọng dụng hắn. Lý Vĩ có thể sẽ là kẻ có thể kéo cả nhà họ Lý quật khởi trong tương lai, về sau có cơ hội con nên giao hảo với hắn một chút, có lợi vô hại."

Bùi Trụ luôn nghe lời cha mình, không phải hắn không có chính kiến mà là biết ông có kinh nghiệm phong phú, khi nhìn nhận mỗi sự việc đều rất thấu đáo, làm theo lời ông thường không có sai. Hắn nói :" Con biết rồi thưa cha, ngoài ra còn một chuyện nữa, hai trong số năm thương nhân mà chúng ta hậu thuẫn đã thành công trong buổi đấu giá trên điện Kim Phụng ngày hôm nay. Theo thoả thuận trước đó nhà chúng ta có thể đạt được 3 phần lợi nhuận trong việc làm ăn này của bọn họ trong 5 năm tới, chiều ngược lại trong nhà cần bỏ ra 20 vạn quan tiền góp vốn. Con đã cho người cùng bọn họ ký kết khế ước, tiền cũng đã giao đủ."

Bùi Tướng Quốc hài lòng với kết quả này, bỏ ra 20 vạn quan tiền trong năm năm tới có thể thu về gấp 3-4 lần số đó, đây là vụ đầu tư có lời. Cũng vì lão là Tướng Quốc nên mấy tên thương nhân đó mới chấp nhận nhường ra lợi ích lớn như vậy, kẻ khác không có đãi ngộ này.

Chương 300. Cha con.