Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 303. Dương Hoa

Chương 303. Dương Hoa


Chương 303.

Ngày 19, tháng chạp, hoàng cung sẽ tổ chức tuyển tú, chuyện này được rất nhiều người quan tâm, đặc biệt là những gia tộc thời gian qua sa sút, bọn họ hy vọng khuê nữ trong nhà có thể giành được đương kim bệ hạ sủng ái, từ đó giúp gia tộc quật khởi trở lại. Tiêu biểu trong nhóm này chính là Trần gia làng Nhân Mục phía nam kinh thành.

Nhân Mục Trần Gia là một chi thứ trong số hậu nhân của Dương Khê Hầu Trần Trừng, so với các chi còn lại trong gia tộc thì chi này có phần thua kém. Gia chủ chi này là Trần Lượng, đương chức quản lĩnh nhỏ trong vùng. Trần Lượng không có năng lực gì nổi bật, thậm chí có hơi hướng của một thổ hào nhỏ hơi gian manh, nhưng nhà hắn nổi tiếng trong vùng vì có hai cô con gái xinh đẹp như hoa. Cô chị tên Tùng, em là Trúc, tuổi chỉ mới 15-16 nhưng dung mạo xinh đẹp, lại được hưởng giáo d·ụ·c tốt, đều là người hiền dịu, nết na. Trai lớn trong vùng ai cũng mơ ước được lọt vào mắt xanh của hai nàng họ Trần, cũng có người đánh tiếng này kia nhưng Trần Lượng chưa thấy được ai ưng ý.

Khi chiếu tuyển tú lần này ban ra Trần Lượng cảm thấy đây là một cơ hội, hắn lập tức liên hệ chuẩn bị cho con tham gia. Được cái nhà họ Trần cũng là hậu duệ Dương Khuê Hầu, dù không phải dòng chính nhưng vẫn dính chút phúc ấm, hắn thuận lợi đăng ký cho con gái lớn tham gia tuyển tú.

Ngoài những người muốn mưu cầu vinh hoa phú quý nhờ con đường ngoại thích như nhà họ Trần thì còn có người mang m·ưu đ·ồ khác mà tới. Tiêu biểu là Trịnh Giai, một trong những mỹ nữ mà Nghĩa Quận Công chọn lựa cho kế hoạch của mình.

Nàng xuất thân từ Thủy Chú Trịnh Gia, là tôn nữ của Vinh Quốc Công Trịnh Thúc Tùng, năm nay tuổi vừa trăng tròn, dung mạo, khí chất đều hơn người. Trịnh Giai được giáo d·ụ·c rất tốt, cầm-kỳ-thi-hoạ đều tinh thông, đặc biệt mỗi khi nàng gảy đàn tỳ bà đều khiến người nghe phải say mê.

Nửa năm trước trong nhà đã bắt đầu chuẩn bị cho chuyện nàng nhập cung. Ban đầu là có nữ giáo sư đến dạy nàng lễ nghi trong cung, tiếp đó là có người dạy nàng cách ứng xử ra sao để lấy lòng hoàng thượng, thậm chí vài chuyện tế nhị cũng được dạy dỗ cẩn thận, tránh cho khi nàng được hoàng thượng sủng hạnh lại không biết cách nắm lấy cơ hội.

Dù là Trịnh Giai hay Trần Thị Tùng thì các nàng đều nghe theo an bài của trưởng bối mà tham gia tuyển tú lần này, không có một ai thực sự hỏi các nàng có muốn hay không. Trái lại với bọn họ là Dương Hoa, bởi vì nàng thực sự muốn tham gia tuyển tú, cũng đã đề đạt nguyện vọng của mình với phụ thân nhưng không được cho phép.

Nói đùa, cha nàng Dương Nguyên Trực nào dám để thứ nữ tham gia tuyển tú, lão không thể quên được chuyện bị bệ hạ dọa cho s·ợ c·hết kh·iếp khi có ý định đưa trưởng nữ vào cung hồi cuối năm trước. Mà nói đi cũng phải nói lại, sau khi ý định đưa trưởng nữ vào cung hầu hạ hoàng thượng không thành lão đã đồng ý gả nàng cho trưởng tôn nhà Ngô lão thượng thư, từ đó hai bên thân càng thêm thân. Trưởng nữ đã xuất giá được mấy tháng, hiền tế cũng đối xử với nữ nhi rất tốt, vậy nên mỗi khi trưởng nữ về thăm nhà đều có thể thấy được sự nụ cười hạnh phúc trên mặt nàng. Đầu tháng này trưởng nữ báo có tin vui, hai nhà Ngô-Dương đều vô cùng hoan hỉ, qua tết năm sau Dương thượng thư đại thọ 40 đã có đủ cháu nội, cháu ngoại.

Lại nói về Dương Hoa, nàng năm nay mới 15 tuổi, dung mạo xinh đẹp, chỉ có điều tính cách hơi ngang bướng. Không ai biết Dương Hoa thực sự thích Lê Tấn, không phải khi hắn lên làm hoàng đế mới thích mà là từ khi hắn còn là một hoàng tử.

Chuyện là từ khi Hiến Tông thượng vị thì cha nàng luôn được tin dùng, cũng nhờ vậy mà nữ quyến trong nhà thường có dịp được tiến cung gặp gỡ quý nhân. Bốn năm trước khi 11 tuổi, nàng theo mẫu thân tiến cung tham gia tiệc thọ sáu mươi của Thái Hoàng Thái Hậu, đó là lần đầu tiên nàng gặp nhị hoàng tử Lê Tấn.

Bánh hoa quế trong cung làm rất ngon, Dương Hoa rất thích, nàng muốn mang về cho nhũ nương cùng thưởng thức, chỉ là mẫu thân không cho phép, đây cũng là quy củ, đồ ăn trong cung chỉ có thể đem về khi được ban cho, không được trộm giấu mang đi. Lê Tấn khi đó ngồi gần hai mẹ con, nàng còn nhớ hắn cả buổi chẳng nói nửa lời chỉ ngồi đó uống rượu một mình, đến khi mẹ con nàng xuất cung thì hắn bất ngờ tặng nàng hộp bánh hoa quế trên bàn của mình, hắn nói là bản thân định đem về ăn nhưng bỗng không còn hứng thú, vậy nên tiện tay cho nàng. Từ lần đó trong lòng Dương Hoa luôn nhớ đến nhị hoàng tử, muốn lớn lên gả cho hắn, dù cho mấy năm nay danh tiếng của hắn không được tốt nhưng lòng này vẫn không thay đổi.

Chiếu tuyển tú lần trước ban ra chỉ tuyển khuê nữ tuổi từ 20 trở lên khiến cho Dương Hòa rất thất vọng, nàng hận mình sao không lớn nhanh hơn nữa để có thể sớm được toại nguyện. Có lẽ ông trời cũng chiếu cố nàng, trong cung lại lần nữa ban chiếu tuyển tú, lần này không còn giới hạn tuổi tác, Dương Hoa lòng đầy mừng rỡ, nàng cho rằng cơ hội của nàng đến rồi, vậy là tự đi tìm phụ thân nói chuyện. Vốn cho rằng phụ thân sẽ vui mừng chấp thuận, nào ngờ ông lại ngăn cấm. Nàng không biết phải làm sao chỉ có thể khóc lóc cầu xin, nhưng mà phụ thân nàng không suy chuyển chút nào, đã mười ngày nay nàng cả ngày buồn bả, ăn uống không vô, tiều tụy thấy rõ.

Đào Thị, mẫu thân của nàng vô cùng lo lắng trước tình trạng của con gái, bà tìm chồng tâm sự." Lão gia, Hoa nhi đã mấy ngày cơm nước kém nhiều, cứ thế mãi e là không ổn, lão gia xem làm sao cho phải."

Dương Nguyên Trực rất bất đắc dĩ nói :" làm sao, còn có thể làm sao, nếu như có thể đồng ý thì tôi đâu có từ chối thỉnh cầu của nó. Nàng cố gắng quan tâm nó nhiều hơn, nếu không dẫn nó về nhà ngoại chơi ít ngày cũng được."

Đào Thị không thể hiểu tại sao phụ quân lại cứng rắn từ chối thỉnh cầu của con gái như vậy, các nhà khác dù con gái không muốn nhưng phụ mẫu vẫn cố ép khuê nữ tham gia tuyển tú, nhà này thì ngược lại, con gái muốn đi mà lão gia không cho. Giống như nhà mẹ đẻ của nàng, Yến nhi không muốn vẫn bị đại ca nàng ép phải tham gia tuyển tú năm nay.

Nghĩ một chút, Đào Thị lại nói :" Lão gia, th·iếp nghe nói lão gia là trọng thần được bệ hạ tin dùng, nếu con gái chúng ta có thể đạt được bệ hạ sủng ái thì không phải càng thêm tốt cho tiền đồ về sau của lão gia hay sao? cớ gì lão già lại không cho Hoa nhi tham gia tuyển tú ?"

Dương Nguyên Trực chỉ có thể thở dài mà nói :" nàng không hiểu, có nhiều chuyện không đơn giản như nàng vẫn nghĩ đâu."

Đào Thị lại càng hiếu kỳ, nàng hỏi :" vậy lão gia có thể giảng cho th·iếp được nghe chăng, dù sao th·iếp cũng phải hiểu nguyên nhân lão gia không đồng ý thỉnh cầu của Hoa nhi mới có thể lựa lời khuyên con cho hợp nhẽ."

Dương Nguyên Trực nghĩ cũng phải, dù sao đây là nương tử kết tóc của lão, có thể nói rõ ràng. " Nàng cũng biết ta được bệ hạ trọng dụng, chưa bốn mươi tuổi đã được giữ chức thượng thư một bộ. Không giấu gì nàng, bệ hạ còn nói qua nếu ta làm tốt tương lai lại còn có thể thăng chức. Chính vì nguyên nhân này mà ta mới không cho Hoa nhi tham gia tuyển tú, bởi nhẽ bệ hạ không cho phép. Không chỉ Hoa nhi mà chỉ cần là con gái của Dương Nguyên Trực ta thì đều không thể tiến cung làm phi tử của bệ hạ."

Đào Thị cũng xuất thân từ thế gia, nàng hiểu còn có thể thăng chức là ý gì, lão gia hiện đã là thượng thư một bộ phía trên chỉ còn chức Tướng Quốc, cùng với Tam Công. Chỉ cần nghĩ đến chuyện tương lại có thể làm Tướng Quốc phu nhân nàng cũng cảm thấy mát mày mát mặt. Chỉ có điều tại sao bệ hạ đã tín nhiệm lão gia lại không cho phép con gái nhà nàng tiến cũng làm phi chứ, chẳng nhẽ là sợ hậu cung cùng đại thần trong triều liên kết nhiễu loạn triều cương ư, không đúng nha, dù sao bệ hạ vẫn làm chủ thiên hạ, ngài không cho phép thì kẻ nào dám làm loạn. Các vị tiên đế đều có tiền lệ nạp con gái của trọng thần vào cung làm phi tử, từ đó có thể gia tăng độ bền chặt quan hệ hai bên, giống như một kiểu hôn nhân chính trị, dù cho hoàng đế chưa hẳn đã thích nạp con gái đại thần nhưng vẫn làm như vậy. Hiến Tông hoàng đế nạp con gái của Tả Tướng Quốc Bùi Xương Trạch, Thái Hoàng Thái Hậu cũng là con gái của Trình Quốc Công đấy thôi. Bởi vì không hiểu nên nàng đem hết những suy nghĩ này nói cho lão gia.

Dương Nguyên Trực nghe xong từng thắc mắc của vợ chỉ có thể than thở :" bệ hạ không giống các vị tiên đế, tiền lệ với ngài không có dùng được . Theo ta biết bệ hạ chắc chắn không vì mục đích chính trị mà nạp con gái của trọng thần hay các thế gia vào cung. Không chỉ vậy ta còn biết bệ hạ thực ra không có ý muốn tuyển thêm cung nhân, chỉ là Thái Hậu Nương Nương thúc ép nên ngài mới miễn cưỡng cho tổ chức tuyển tú, có thể sẽ nạp vài người cho Thái Hậu vui vẻ, tuy nhiên những người mới này khó mà được bệ hạ yêu thích, trong lòng ngài chỉ có Quý Phi Nương Nương."

Nghe đến đây thì Đào Thị cũng trầm ngâm, đã như vậy con gái không tiến cung có lẽ tốt hơn, dù sao vào cùng cung chỉ có thể hiu quạnh một mình, làm nữ nhân không được nam nhân của mình để ý đến thì cả đời chịu khổ. Nàng đã không còn gì để nói, chỉ đành tiếp tục đi quan tâm khuyên giải con gái, mong rằng nó sẽ sớm hiểu chuyện.

Chương 303. Dương Hoa