Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Đại Việt Quỷ Vương
Unknown
Chương 304. Tuyển tú.
Chương 304.
Cuối cùng thì ngày 19 cũng tới, hoàng cung trang hoàng rực rỡ vừa là để chào đón những khuê nữ tham gia tuyển tú, vừa là chuẩn bị cho năm mới. Hoàng Thái Hậu muốn mọi việc thật hoàn mỹ nên không tiếc bỏ tiền, cũng như huy động nhân thủ chuẩn bị mấy ngày này, điện Kim Phụng được chọn làm nơi tổ chức tuyển tú. Không giống lần trước chỉ có Thái Hậu phụ trách tuyển chọn, lần này Quý Phi nương nương với vai trò là chính cung của hoàng thượng cũng tới xem.
Chính Thìn cuộc tuyển chọn chính thức bắt đầu, lần lượt từng tốp khuê nữ theo sắp xếp tiến vào trong điện Kim Phụng để Thái Hậu chọn người.
Thái Hậu khá hài lòng với những tú nữ lần này, nhiều cô nương xinh đẹp động lòng người đến bà cũng yêu thích chứ nói gì đến nam nhân. Tuy nhiên không phải cứ xinh đẹp sẽ được chọn, các tú nữ còn phải có ứng xử khéo léo, thể hiện hiểu biết lễ nghĩa, quy củ mới được.
Chọn cả một buổi cuối cùng Thái Hậu cũng chọn được 9 người ưng ý nhất trong số gần ba trăm tú nữ. Lần lượt là Trịnh Giai, Đào Phi Yến, Lê Thị Xuân, Đinh Thị Hạnh, Ngô Thị Duyên, Vũ Ngọc Như, Trần Thị Tùng, Nguyễn Thị Hà, Đỗ Quỳnh Trang. Đây đều là những tú nữ có mỹ mạo, hiểu lễ nghĩa, lại có xuất thân tốt.
Thái Hậu ra lệnh giữ chín người ở lại, những người khác đều ban cho vàng bạc, tơ lụa đưa ra khỏi cung. Đây cũng có nghĩa ngoài chín người bọn họ ra thì những người khác không có duyên với hậu cung của hoàng đế.
Đợi những người khác rời đi Thái Hậu mới dụ :" Chín người các ngươi đã được bổn cung lựa chọn nhưng không có nghĩa là các ngươi đã chính thức trở thành cung nhân của hoàng đế, ai có thể ở lại, ai được phép hồi gia vẫn là do hoàng đế quyết định. Chút nữa sẽ có người dẫn các ngươi đi dùng bữa, nghỉ ngơi buổi trưa. Buổi chiều hoàng đế sẽ tới, giữ ai, không giữ ai sẽ do hoàng đế quyết định, vậy nên các ngươi cố mà thể hiện cho tốt. Bổn cung chúc các ngươi may mắn, có phúc được hầu hạ bên người thiên tử ."
Chín vị tú nữ nhẹ nhàng đáp lại, thể hiện bản thân đã hiểu rõ, cũng như cảm tạ lời chúc của Thái Hậu. Tiếp đó bọn họ được nữ quan dẫn đi.
Hoàng Thái Hậu lúc này mới nhìn về phía Quý Phi, cũng là nữ nhân nên bà có phần áy náy với nàng. Làm thê tử ai không muốn độc chiếm tình yêu thương của trượng phu, nếu được lựa chọn không ai muốn nam nhân của mình có quan hệ với nữ nhân khác. Chỉ là xã hội này chính là như vậy, đàn ông tam thê tứ th·iếp là bình thường, chuyện người vợ phải chấp nhận cho chồng mình cưới vợ lẽ, nuôi nàng hầu rất phổ biến, thậm chí nhiều khi chính thê phải đứng ra cưới thêm th·iếp thất cho trượng phu. Vậy nên bà cảm thấy đồng cảm với cảm giác mà con dâu phải trải qua, tuy nhiên ước nguyện sớm có cháu bồng của bà vẫn vượt lên phía trên.
Thái Hậu biết việc mình giả bệnh ép hoàng đế tuyển tú có chút không phải, tuy nhiên bà cho rằng đây là điều tất yếu phải xảy ra, dù sao việc hoàng đế chỉ có một cung phi rất không ổn, đặc biệt cung phi ấy được sủng hạnh thời gian dài mà vẫn không dấu hiệu mang long chủng lại càng không ổn. Thái Hậu cho rằng việc mình làm là vì sự ổn định của xã tắc, đại nghĩa trong lòng nên không cần ngại ngùng. Bà chậm rãi quay qua nói với con dâu :" ta có chút mệt muốn về cung nghỉ ngơi một chút, con đi tìm hoàng đế, nhắc nhở nó chiều nay cần tới đây một chuyến."
Quý Phi cung kính nhận lệnh, tiếp đó hành lễ tiễn Thái Hậu rời đi. Khi loan giá của Thái Hậu đã đi xa thì nàng mới tỏ vẻ lo lắng. Chín tú nữ được Thái Hậu chọn lựa ai nấy đều quốc sắc thiên hương, lại tinh thông một hay nhiều môn tài nghệ nào đó, xuất thân đều là hậu nhân nhà huân quý, quan lại. Đem bản thân nàng ra so với bọn họ thì đúng là thua kém, muốn tài nghệ không có tài nghệ, xuất thân cũng không lấy gì cao quý, lợi thế duy nhất của nàng là nhập cung sớm, có quen biết với bệ hạ từ nhỏ. Vậy nên Quý Phi trong lòng lo lắm, nàng lo bọn họ nhập cung sẽ chiếm mất ân sủng của bệ hạ vẫn giành cho mình.
Dù lo lắng nhưng nàng biết chuyện này không thể tránh khỏi, chuyện bệ hạ có thêm phi tử trước sau gì cũng phải xảy ra. Cố bình tâm trở lại, Quý Phi cất bước rời khỏi điện Kim Phụng, nàng đi tìm hoàng thượng thay Thái Hậu truyền lời.
**
Trúc Uyển, là nơi chín tú nữ được an trí nghỉ ngơi buổi trưa. Đây là một kiến trúc theo kiểu tứ hợp viện, có tới 12 phòng lớn đủ cho nhiều người ở lại. Nơi này vốn chuyên dành cho những tú nữ mới nhập cung sinh sống, thời Hiến Tông, Thánh Tông đều có không ít tú nữ phí hoài thanh xuân chờ đợi ngày được hoàng thượng thị tẩm tại đây. Tuy nhiên hơn một năm nay nơi này được để trống nên nhìn qua có chút hiu quạnh.
Mỗi tú nữ được an bài một gian phòng riêng, lần lượt trà nước được bưng lên, tiếp đó là thức ăn được Ngự Thiện Phòng đưa tới cho các nàng hưởng dụng, thậm chí đám người dưới còn chuẩn bị đầy đủ chậu than sưởi ấm gian phòng. Những nữ quan, nội quan đều biết trong số những tú nữ này rất có thể vài người sẽ trở thành các vị chủ tử mới trong hậu cung, không ai dám chậm trễ bọn họ.
Mỗi tú nữ đều có quyền mang theo hai người hầu hạ, vậy nên thực tế mỗi gian phòng có tới 3 người. Trong gian phòng của mình khuê nữ nhà họ Trần cùng với hai nhà hoàn Tiểu Liên, Tiểu Thanh đang trò chuyện.
Tiểu Thanh nhắc :" lão gia có dặn nếu được giữ lại diện kiến thánh thượng thì cô nương phải thay đổi y phục."
Trần Thị Tùng nghe vậy liền hỏi :" phụ thân có dặn dò như vậy thật sao ?" - Nàng thấy khó hiểu, bởi vì y phục mình đang mặc rất đẹp, không cần thiết phải thay đổi.
Tiểu Liên gật đầu tỏ vẻ xác nhận những gì Tiểu Thanh nói là đúng, tiếp đó lấy từ trong bao hành lý ra một bộ y phục đưa lại phía cô nương nhà mình.
Trần Thị Tùng nghe được là phụ thân an bài nên cũng không chối, nàng nhận lấy y phục thay vào. Chỉ là vừa mặc lên thì cảm thấy không ổn, bộ đồ này khá mỏng, dáng lại ôm người, nhìn qua gương thấy phần ngực nhô ra khiến nàng thẹn đến đỏ mặt. Đỏ mặt không chỉ vì e thẹn mà còn vì lạnh, bây giờ đang là mùa đông mọi người đều phải mặc áo bông giữ ấm, nhà có điều kiện có thể mặc áo lông thú, giờ đây nàng diện trang phục của mùa hạ thì không lạnh đến đỏ bừng cả người mới lạ. Không chịu được lạnh nàng liền thay ra, mặc lại bộ đồ ấm áp lúc trước.
Tiểu Thanh, Tiểu Liên khuyên không được đành chịu, chấp nhận cho cô nương mặc áo ấm đi diện kiến thánh thượng. Bọn họ hiểu lão gia muốn để cô nương mặc trang phục mùa hạ để khoe khéo dáng người như vậy mới có thể khiến thánh thượng chú ý, chứ mặc bộ đồ mùa đông dày cộp đâu thể hiện ra được nét quyến rũ của người con gái.
Tình cảnh tương tự cũng diễn ra trong những gian phòng khác, có người chấp chấp nhận chịu lạnh khoác lên mình y phục mùa hạ, cũng có người lựa chọn giống như tú nữ họ Trần.
**
Giờ Mùi tam khắc hoàng đế giá lâm Điện Kim Phụng, tới chung còn có Quý Phi nương nương. Hoàng Thái Hậu đến sớm hơn một khắc, bà nhường lại vị trí trung tâm cho hoàng đế, bản thân ngồi sang bên trái. Quý Phi thì ngồi bên phải hoàng đế.
Sau khi trò chuyện một chút Thái Hậu mới nhẹ nhàng hỏi :" chúng ta bắt đầu được chưa ?"
Lê Tấn thưa :" có thể bắt đầu rồi thưa mẫu hậu." - bản thân hắn không có xem trọng chuyện tuyển tú, chỉ là Thái Hậu đã nóng lòng thì hắn sẽ chọn tạm vài người nhập cung, coi như để dỗ mẫu hậu vui vẻ.
Thái Hậu liền lệnh cho nữ quan đi tuyên các tú nữ tới diện kiến hoàng đế. Chín vị tú nữ đã đến từ sớm, đều đang chờ được gọi vào yết kiến. Chỉ mất một lúc lần lượt chín vị tú nữ xếp thành 3 hàng tiến vào trong điện, cùng quỳ gối hành lễ hô lớn :" Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế, Thái Hậu vạn an, Quý Phi nương nương cát tường."
Lê Tấn xua tay ra lệnh cho bọn họ miễn lễ, dù sao trời cũng lạnh như vậy quỳ dưới sàn lâu cũng không tốt. Tiếp đó hắn liếc nhìn một hồi, có tổng cộng chín người, ba người mặc trăng phục mùa đông, còn lại sáu người mặc trăng phục mùa hạ để lộ dáng người. Có thể nhận ra đây đều là những tiểu mỹ nhân, dù tuổi này còn chưa hoàn toàn phát d·ụ·c nhưng đường cong cơ thể đã dần lồ lộ, đợi 2-3 năm nữa chắc hẳn đều đại mỹ nhân khiến nam nhân say đắm. Chỉ có điều hắn là người xuyên qua, thời kỳ hiện đại internet phát triển có kiểu người đẹp gì chưa thấy qua, mấy ảnh hoa hậu, minh tinh diện trang phục s·exy, táo bạo hơn là bikini đều thấy quá không ít, vậy nên hắn không có phản ứng gì lớn.
Lê Tấn ra lệnh cho từng người ngẩng đầu để chiêm ngưỡng dung nhan của các nàng, không quên hỏi thêm về họ tên, quê quán, tuổi tác của từng người.
Theo thứ tự từ trước ra sau, từ trái sang phải, lần lượt Ngô Thị Duyên, Trịnh Giai, Đào Phi Yến, Đỗ Quỳnh Trang ngẩng đầu đáp lời hoàng thượng.
Cho đến người thứ bảy là Trần Thị Tùng thì xảy ra chuyện khác thường, khi nàng ngẩng đầu lên thì hoàng đế vốn rất điềm tĩnh hỏi chuyện từng tú nữ bỗng ngẩn ra không hỏi nữa. Điều này khiến Trần Thị vô cùng bối rối, gương mặt có chút phiếm hồng.
Ở phía trên, Thái Hậu thấy vậy trong lòng liền mừng thầm, bà cho rằng nhan sắc của Trần Thị khiến con trai yêu thích đến ngây người, hậu cung ngày sau lại có thêm một sủng phi, chuyện có hoàng tôn không còn xa. Quý Phi thấy phản ứng của hoàng thượng lớn như vậy thì buồn lắm, nàng không ngờ nam nhân vẫn luôn hết mực yêu thương mình có thể vì một nữ nhân lần đầu gặp mặt mà thất thố đến nhường này.
Chỉ là không ai biết trong lòng hoàng đế đang hoảng sợ đến nhường nào, gương mặt này giống, rất giống. Trong đầu Lê Tấn đang có hàng ngàn những câu hỏi, tại sao người với người lại giống nhau đến như vậy, đây là vô tình gặp được hay có một bàn tay nào đó vô hình sắp xếp. Không thể tự có cho mình một đáp án, hắn càng cảm thấy sợ hãi, cơ thể bắt đầu run rẩy, hay tay hắn nắm chặt, các cơ gồng lên cố che đậy sự bất thường của bản thân.
Tiếp đó hắn gắng dùng hết sự bình tĩnh có thể mà ra lệnh :" ban cho những người mặc trang phục mùa hạ mỗi người 100 lượng hoàng kim, 30 xấp lụa tốt, một bộ nữ trang, cho phép hồi gia định hôn sự, những người còn lại qua tết nhập cung."
Tiếp đó không để ý đến cái nhìn của người khác, hắn lập tức đứng dậy rời đi, không quên để lại một câu " mẫu hậu, trẫm còn có việc, xin phép đi trước."
Dù mọi người đều thấy bệ hạ không được tự nhiên nhưng không ai dám gặng hỏi, rất nhanh mọi chuyện được an bài theo mệnh lệnh của hoàng đế. Ba người được chọn tiến cung vào mùa xuân sang năm lần lượt là Trần Thị Tùng, Đỗ Quỳnh Trang, Đào Phi Yến.
Ba người không nhiều nhưng cũng đủ khiến Thái Hậu hài lòng, hậu cung của hoàng đế có thêm người, việc kế thừa đại thống có hy vọng rồi, mong là cuối năm tới trong hoàng cung này sẽ có trẻ con cất tiếng khóc chào đời, bà thực sự ngóng trông ngày đó.