Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 305. Ơ không nghĩ ra tên .

Chương 305. Ơ không nghĩ ra tên .


Chương 305.

Rời khỏi điện Kim Phụng hoàng đế lập tức trở về điện Bảo Quang, nơi mà từ lâu ngài thường không ở lại quá nhiều. Suốt cả buổi chiều đến sáng ngày hôm sau hoàng đế tự nhốt mình trong tẩm điện, không muốn gặp ai.

Trái ngược với tình cảnh tịch mịch trong điện Bảo Quang chính là khung cảnh đông đúc ở Đoan Môn, người nhà của chín vị tú nữ được giữ lại buổi sáng đều đang cùng nhau chờ đợi, bọn họ chờ không phải người mà là thông báo chính thức từ phía trong hoàng cung xem khuê nữ nhà ai có thể chính thức trở thành cung nhân của đương kim bệ hạ.

Chờ đợi hồi lâu cuối cùng cũng có người đi ra, khiến bọn họ ngạc nhiên là cả chín vị tú nữ đều trở lại. Ngay lập tức các bậc phụ mẫu tìm đến con gái nhà mình hỏi xem rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra, chẳng nhẽ lần này tuyển tú bệ hạ lại không vừa ý một ai.

Đào Chính Minh tiến tới chỗ Đào Phi Yến hỏi nhỏ :" rốt cuộc là có chuyện gì ? Lần này tuyển tú không ai được chọn sao ?"

Đào Phi Yến đang suy nghĩ đâu đâu, nào có chú ý nghe hỏi nên không trả lời phụ thân. Nàng vẫn không nguyện ý tiến cung làm nữ nhân của hoàng đế, trong lòng nàng đã có một người nam nhân khác, tiếc là phụ thân lại không thành toàn cho nàng cùng người thương, ông buộc nàng phải tham gia tuyển tú, lệnh cha khó cãi nên nàng chỉ có thể nghe theo.

Đào Chính Minh thấy nữ nhi không đáp lời lòng đầy tức giận nhưng đây là cửa hoàng cung lại có nhiều người xung quanh nên ông không thể quát mắng. Quan sát một lát thì thấy tỳ nữ của một số tú nữ xách theo giỏ đựng vàng, phía sau còn có nội quan giúp chuyển tơ lụa, có vẻ như là đồ được ban thưởng, nhìn lại phía này nha hoàn của nữ nhi không cầm giỏ chứa vàng, cũng không có người giúp chuyển tơ lụa phía sau. Lão nghi hoặc hỏi :" Tâm nhi, tại sao người khác được ban thưởng hậu mà tiểu thư lại không có gì vậy ?"

Tâm nhi nghe hỏi liền đáp :" bẩm lão gia, mấy vị tiểu thư khác được bệ hạ thưởng hoàng kim, tơ lụa cho phép hồi gia tìm nhà gả đi. Tiểu thư nhà chúng ta không giống, qua mùa xuân sẽ tuân chỉ nhập cung, vậy nên không có nhận được ban thưởng đợt này."

Nghe đến đây hai mắt Đào Chính Minh sáng rực, vậy có nghĩa là nữ nhi được chọn, tương lai không xa sẽ trở thành cung nhân của bệ hạ. Mọi gánh nặng trong lòng buông lỏng phần nào, cuối cùng nhà họ Đào cũng có một hy vọng quật khởi.

Năm ngoái nhị thúc lão là Đào Cử q·ua đ·ời, mấy vị biểu đệ đều tạm thời thôi chức quan về nhà chịu tang ba năm, dẫn đến thế lực của nhà họ Đào trong quan trường suy giảm rõ rệt. Phụ thân lão Đào Chính Kỷ cũng đã trí sĩ được mấy năm, chưa kể uy vọng cũng như những mối quan hệ trên quan trường của phụ thân hoàn toàn kém xa nhị thúc. Bản thân lão cũng chỉ giữ một chức quan ngũ phẩm trong Lại Bộ, cũng không coi là quan lớn gì. Đúng vào thời điểm thế lực của nhà họ Đào trên quan trường yếu kém nhất thì năm ngoái nhị đế cùng băng, hai lần thay đổi người ngồi trên ghế rồng, trong giai đoạn chuyển giao quyền lực Đào gia không đạt được bất kỳ lợi ích nào. Vậy nên Đào gia vốn sa sút so với những gia tộc lớn khác trong triều lại càng ngày càng bị tụt lại.

Ngay khi chiếu thư tuyển tú được ban xuống lão đã nghĩ đến việc thông qua con đường ngoại thích giúp nhà họ Đào có một vị thế tốt hơn trong tương lai. Hậu cung của bệ hạ mới chỉ có một Quý Phi phi, nữ nhi tiến cung nếu được bệ hạ sủng hoàn toàn có hy vọng được phong phi. Xa hơn một chút nếu Yến nhi có thể hạ sinh trưởng hoàng tử cho hoàng thượng, trong khi Quý Phi không thể sinh hoàng tử thì ngoại tôn của lão có nhiều khả năng trở thành Thái Tử. Chuyện này không phải suy nghĩ viển vông, ai cũng biết Quý Phi nhập cung đến nay đã một năm, lại được bệ hạ độc sủng nhưng vẫn chưa có long chủng, không ít người nghi ngờ năng lực sinh nở của Quý Phi có vấn đề. Nếu trữ quân Đại Việt là ngoại tôn của Đào gia, khi đó tương lai Đào gia có thể khôi phục lại vị thế như khi nhị thúc còn đảm nhận chức Thượng Thư năm nào.

Những chuyện này ngày sau lại nghĩ, Đào Chính Minh liếc nhìn một lượt cuối cùng xác định ngoại trừ con gái mình còn có khuê nữ hai nhà Đỗ-Trần cũng được chọn tiến cung, nghĩ một chút lão lại càng yên tâm. So nhan sắc nữ nhi của lão không thua kém khuê nữ hai nhà kia, xuất thân lại có phần chiếm ưu thế, việc cạnh tranh trong hậu cung tiên thiên có phần vượt trội với hai vị tú nữ kia.

Nói đi cũng phải nói lại, cả ba nhà có nữ nhi được chọn đều là những gia tộc có khuynh hướng xa sút. Đỗ gia là hậu nhân của khai quốc công thần Đại Tư Đồ Đỗ Bí, dưới thời Thái Tổ, Thái Tông hay Nhân Tông đều là huân quý hạng nhất. Khi Lê Nghi Dân thí quân đoạt vị có rất nhiều quần thần không phục lập mưu lật đổ y, trong đó có Đại Tư Đồ Đỗ Bí, tiếc là chuyện này bị lộ ra, hàng loạt công thần Lam Sơn như Đỗ Bí, Lê Ê, Lê Thụ đều bị g·iết đi. Dù vậy cuối cùng Lê Nghi Dân vẫn bị lật đổ, Thánh Tông hoàng đế thượng vị có cái nhìn không mấy thiện cảm với những vị công thần Lam Sơn bị Lê Nghi Dân g·iết trước đó, vì vậy mà gia tộc của các vị này từ huân quý hạng nhất trượt xuống phía dưới.

Nhân Mục- Trần Gia cũng chỉ là bàng chi của Dương Khê Hầu, sau khi Dương Khê Hầu mất thì hơn hai chục năm qua Trần gia ngày càng suy yếu, hiện tại dù là dòng chính cũng không so được với Đào gia, càng không cần nói đến chi thứ.

Mục đích ban đầu đã đạt được, Đào Chính Minh nhanh chóng dẫn theo nữ nhi rời đi, chờ đợi xuân sang sẽ lại đưa nữ nhi tiến cung hầu hạ thánh thượng. Bên kia khi hiểu rõ con gái nhà mình được chọn tiến cung hai nhà Trần-Đỗ cũng quyết định tương tự Đào Chính Minh.

**

Trong xe ngựa, Vinh Quốc Công Trịnh Thúc Tùng vô cùng đăm chiêu, tôn nữ của lão có thể nói là tài sắc vẹn toàn, cớ làm sao lại không lọt vào mắt xanh của bệ hạ. Lại nghĩ một chút, lão có một suy đoán, đó là bệ hạ lo sợ những thế gia có thế lực mạnh có thể khuynh đảo triều chính trong tương lai nên cố tình loại khuê nữ của các gia tộc này thậm gia tuyển tú, đồng thời chọn khuê nữ của các gia tộc có khuynh hướng suy yếu tiến cung. Nếu là như vậy thì không thể trách tôn nữ, nàng đã rất cố gắng học tập mấy tháng quá, tiếc là bệ hạ đã có ý đề phòng thế gia kết hợp với hậu cung mà vượt khỏi tầm kiểm soát.

Đối với Thủy Chú- Trịnh Gia thì việc này không có ảnh hưởng quá lớn, chỉ là kế hoạch của Nghĩa quận công có phần không ổn rồi. Trong số chín tú nữ được giữ lại sáng nay có tới 4 người vốn nằm trong kế hoạch của Nguyễn Văn Lang, cuối cùng không một ai được chọn, lão già kia hẳn là sẽ giận điên đi.

Không nghĩ thêm chuyện này, Vinh Quốc Công hỏi :" Giai nhi, hôm nay bệ hạ đã hỏi những gì ? Lại thế nào làm ra lựa chọn?"

Trịnh Giai nhẹ nhàng đáp :" thưa tổ phụ, hoàng thượng hỏi chúng con những vấn đề rất đơn giản như họ tên, tuổi tác, quê quán ... Mọi người đều tuần tự trả lời, cho đến lượt khuê nữ nhà họ Trần trả lời thì xảy ra chút biến cố, bệ hạ không hỏi nữa mà nhìn nàng ta rất lâu, cuối cùng ngài ngừng lại quá trình hỏi đáp mà đưa ra quyết định chọn những thiếu nữ mặc áo ấm, con và những người khác mặc trang phục mùa hạ thì được ban vàng, lụa, cho phép hồi gia."

Đối với chuyện tuyển tú thất bại Trịnh Giai không có để trong lòng, nàng tham gia lần tuyển tú này thực ra là do bề trên an bài, bản thân nào có thích tiến cung. Chỉ là việc diễn ra ngày hôm nay khiến lòng nàng có chút khó chịu. Xét về mỹ mạo, học thức, tài nghệ thì nàng tin mình vượt trội hơn bất kỳ ai trong số tám người còn lại, ấy vậy mà ánh mắt bệ hạ không thèm quan tâm đến nàng, ngược lại có vẻ si mê trước khuê nữ nhà họ Trần. Trần Thị Tùng đó có gì hơn nàng chứ, nàng có thể không quan tâm đến việc có thể trở thành phi tần của hoàng đế hay không nhưng việc có một nam nhân không bị sắc đẹp của nàng thu hút mà lại say đắm một thiếu nữ thua kém nàng về mọi mặt ngay trong lần đầu gặp mặt quả thực khiến nàng không cam lòng. Đã thế bệ hạ còn vì tú nữ họ Trần mà đưa ra một quyết định chọn tất cả những ai diện trang phục mùa đông giống nàng ta, đồng thời thẳng tay loại những ai diện trang phục mùa hạ, đây thể hiện rõ ràng bệ hạ đã thực sự si mê họ Trần, vì nàng ta mà làm đưa ra quyết định cảm tính một cách vội vàng.

Trái với sự không cam lòng của tôn nữ, Vinh Quốc Công khi nghe nàng nói bệ hạ chỉ hỏi họ tên, quê quán liền làm ra lựa chọn thì nhận định chắc chắn bệ hạ cố ý loại khuê nữ của các gia tộc lớn trong triều, cùng với đó ngài lựa chọn khuê nữ của các gia tộc suy yếu. Lần này thất bại Nguyễn Văn Lang hẳn cũng chỉ có thể chịu, không thể trách tôn nữ của lão không cố gắng.

Bỏ qua chuyện này, lão quyết định xuống xe, tôn nữ sẽ có người đưa về, bản thân lão còn có nơi muốn đi. Lần này đích thân lão tới Đông Kinh không phải chỉ vì đưa tôn nữ đi tham gia tuyển tú mà còn có mục đích khác.

Trịnh gia mấy năm nay đê điều rất nhiều nhưng không có nghĩa là họ Trịnh yếu, thậm chí so với Gia Miêu - Nguyễn Thị thì Trịnh gia cũng không kém vào đâu. Đều là mấy trăm năm thế gia, ở xứ Thanh Hóa nhà họ Trịnh sở hữu tài lực hùng hậu, thế lực mạnh mẽ, nhân tài lại càng không thiếu. Thế hệ của lão có Trịnh gia thập tử mà lão là một trong số đó, phía dưới một đời thì Trịnh Duy Đại, Trịnh Duy Sản đều không kém.

Vậy mà trong quan hệ hai nhà Trịnh-Nguyễn thì họ Trịnh vẫn thường yếu thế một chút, mấy huynh đệ bọn lão đương nhiên là không cam lòng như vậy. Hơn chục năm trước bọn họ từng m·ưu đ·ồ lớn một lần, nếu lần ấy thành công thì nhà họ Trịnh có thể vượt lên, dù không thể chiếm thế chủ đạo cũng không còn lép vế trước họ Nguyễn, tiếc là sự không thành, mấy huynh đệ bọn lão đành phải từ bỏ chức quan lui về Thủy Chú trải qua mấy năm thanh nhàn, họ Trịnh ngày càng phụ thuộc vào nhà họ Nguyễn.

Đối với chuyện Nguyễn Hữu Vĩnh quyết dẫn theo phương nam thế tộc ngả về phía Lữ Côi Vương thì mấy huynh đệ bọn lão đều cho rằng đây là quyết định không khôn ngoan, bọn lão có lựa chọn khác tốt hơn. Lần này Trịnh Thúc Tùng tiến về Đông Kinh thực ra mục đích chính là đi kết nối quan hệ, lần nữa m·ưu đ·ồ việc lớn.

Chương 305. Ơ không nghĩ ra tên .