Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 306. Hoàng đế bị ngất.

Chương 306. Hoàng đế bị ngất.


Chương 306.

Sáng sớm ngày 20, tháng Chạp, Đỗ Khắc Hải cùng những người hầu cận trong điện Bảo Quang đều mang tâm trạng lo lắng không thôi mỗi khi nhìn về phía tẩm cung hoàng đế. Không ai rõ chuyện gì đã xảy ra, chỉ biết chủ tử của bọn họ từ điện Kim Phụng trở về liền đóng cửa ở bên trong, từ chiều qua đến giờ chưa dùng thiện trà nước cũng không, đã thế ngài còn thức nguyên đêm. Long thể của bệ hạ liên quan đến an nguy của xã tắc nên đây quả thực là chuyện lớn, có kẻ dưới muốn đem chuyện nơi này đi tâu với Thái Hậu hoặc Quý Phi nương nương, mong hai vị đó có thể tới xem bệ hạ. Đỗ Khắc Hải cân nhắc rất lâu vẫn không đồng ý cho họ làm vậy, lão hiểu mọi người lo bệ hạ xảy ra chuyện sẽ chịu trừng phạt, lão cũng lo nhưng làm như vậy có thể phải chịu lửa giận của bệ hạ, vị chủ tử này còn khiến đại tổng quản sợ hãi hơn nhiều.

Đã qua Chính Mão, Lê Tấn gọi Đỗ Khắc Hải vào trong khẽ hỏi :" lúc này đã là giờ nào rồi ?"

Đại tổng quản đáp :" bẩm bệ hạ, vừa qua Chính Mão một khắc."

Lê Tấn nghe vậy liền lẩm bẩm " sắp sáng sao, cũng tới lúc phải thượng triều rồi." Xong đó hắn gọi người giúp mình làm vệ sinh cá nhân, thay đổi y phục, chuẩn bị cho buổi đại triều sáng nay.

Đỗ Khắc Hải nhìn thấy bệ hạ thần sắc rất xấu, hai bên mắt thâm quầng, hoàng đế thiết triều trong tình trạng này quả thật có chút không ổn, lão đành xé bỏ quy tắc của bản thân, lần đầu tiên nêu ý kiến của mình với chủ tử :" bệ hạ, người vì lo quốc sự mà thức đêm mệt mỏi, lão nô cho rằng bệ hạ nên nghỉ ngơi để bảo trọng long thể, triều hội có thể hủy bỏ hoặc hoãn lại một hôm cũng không sao ."

Lê Tấn khẽ lắc đầu nói :" không được, giờ này bách quan đều đã đến cửa cung rồi, chỉ vì một mình trẫm mà làm lỡ triều hội quả thật không ổn. Hơn nữa hôm nay có rất nhiều việc quan trọng, trẫm cũng còn chiếu chỉ phải tuyên bố, không thể hoãn, lại càng không thể hủy thiết triều."

Đỗ Khắc Hải nghe điệu không thể khuyên bệ hạ nghỉ ngơi, lão đành chuyển qua khuyên:" bệ hạ, người đã không nghỉ ngơi vậy nên dùng thiện một chút, dù sao từ trưa qua đến giờ người vẫn chưa cho truyền thiện."

Nhắc tới chuyện ăn uống bỗng Lê Tấn cảm thấy đói, rất đói, bụng bỗng kêu thành tiếng "ọc ọc". Hắn hỏi :" Sáng nay Ngự Thiện Phòng chuẩn bị những món gì?"

Đỗ Khắc Hải đáp :" bẩm bệ hạ, sáng nay có cháo Tổ Yến, Cháo gà,...."

Lê Tấn nghe đến đây liền đưa ra lựa chọn :" Vậy thì cho truyền người mang cháo gà tới đi."

Đỗ Khắc Hải tuân lệnh, lão ra ngoài truyền lệnh cho người của Ngự Thiện Phòng bên ngoài dâng lên món Cháo Gà. Hoàng thượng dùng một chén cháo nóng, cùng với một bên đùi gà rồi thượng triều, phần còn lại ban thưởng cho đám người hầu.

**

Trời mùa đông nên đến đầu giờ Thìn mới sáng tỏ, trong sân Phụng Tiên bách quan đều có mặt đông đủ trong buổi đại triều hội cuối cùng trong năm. Giờ Thìn một khắc hoàng thượng giá lâm nơi này, bách quan quỳ gối hành lễ, rất nhanh được cho đứng lên, triều hội chính thức bắt đầu.

Lê Tấn khởi đầu buổi chầu bằng việc tuyên chiếu, bách quan đều đã quên thuộc với chuyện này nên yên lặng lắng nghe, họ cũng tò mò xem nội dung của chiếu chỉ hôm nay như thế nào.

Đỗ Khắc Hải bắt đầu tuyên đọc :" Phụng thiên thừa vận......" chiếu chỉ này rất dài, lão phải mất hơn hai khắc đồng hồ mới tuyên xong. Nôi dung cơ bản bao gồm chính thức bổ nhiệm Hữu tướng quốc Lê Quảng Độ làm Khu Mật Sứ, Trấn Quốc Đại Tướng Quân, phụ trách bố phòng 13 đạo thừa tuyên trên lãnh thổ Đại Việt, đồng thời bổ nhiệm các vị tả hữu đô đốc ngũ quân phủ và Kim Ngô Vệ Đại tướng quân đảm nhiệm chức Khu Mật phó sứ. Chức trách tăng đồng thời chức quan cũng thăng lên hàm chính nhất phẩm, ngoài ra những vị đại lão q·uân đ·ội này còn được gia phong tước quốc công, ban thêm lộc điền. Ngoài ra các cấp tướng lĩnh trong quân đều được thăng thêm một cấp, đáng chú ý các vị Tổng Binh, Tổng Binh Đồng Tri, Tổng Binh Thiêm Sự tại các đạo đều được gia phong tước quận công.

Đây có thể xem như một lần đại quy mô thăng quan, tiến tước của tập thể tướng lĩnh q·uân đ·ội. Từ trước đến nay chưa từng có chiếu chỉ sắc phong nào quy mô lớn đến nhường này, dù cho năm xưa Thái Tổ khai triều luận công ban thưởng hay khi Thánh Tông thượng vị sau chính biến Thiên Hưng cũng không phong thưởng một cách ồ ạt như những gì đương kim bệ hạ đang làm.

Vậy nên những văn thần đầu triều đều có vẻ mặt khác nhau, Tả tướng quốc cùng Thái Sư sau khi bị việc này làm cho bất ngờ một chút liền bình tâm xem xét, cuối cùng bọn họ đã hiểu được tại sao hồi đầu năm q·uân đ·ội lại bỗng ngã về phía đương kim bệ hạ, thái độ còn quyết tâm đến như vậy. Đơn giản là bệ hạ cho nhiểu lắm, tính sơ sơ 12 tước quốc công, ba mươi mấy tước quận công, đã thế ai cũng quan thăng một cấp, từ nay tất cả các vị đô đốc đều hàm chính nhất phẩm, xét về phẩm trật họ hoàn toàn ngang bằng với Tam Công, Tả Hữu Tướng Quốc. Đứng trước lợi ích lớn như vậy ai mà không động tâm, Bùi Xương Trạch cho rằng nếu bệ hạ chịu dùng giá lớn như vậy hoàn toàn có thể thu mua lòng trung thành của toàn bộ sĩ phu Bắc Hà. Thái Sư thì cảm thấy mình thật buồn cười, vốn cho rằng lợi ích mình sẵn sàng bỏ ra để lôi kéo q·uân đ·ội đã rất lớn, Lê Quảng Độ và đám tướng lĩnh q·uân đ·ội dám từ chối quả thật quá tham lam, nào ngờ người ta đã đạt được hứa hẹn lớn hơn nhiều từ phía hoàng đế.

Một bên khác Kinh Vương Lê Kiện trong lòng chỉ biết than thở, hoàng điệt của hắn quả thật đủ quyết đoán, vì củng cố quyền lực của mình không ngại bỏ ra cái giá lớn như vậy. Điều này làm hắn dao động, chuyện là ngày hôm qua có một đại nhân vật đến thăm mẫu phi của hắn, người đó bóng gió nói rằng gia tộc hùng mạnh phía sau lão sẵn sàng phụ tá Lê Kiện thượng vị khi có cơ hội. Đối với hứa hẹn giúp đỡ từ đối phương mẫu phi không có thay mặt đồng ý, bà cho Lê Kiện toàn quyền quyết định chuyện này. Lê Kiện cân nhắc cả một đêm, cuối cùng ngả về hướng tiếp nhận sự trợ giúp của đối phương, tuy nhiên hắn chưa có chính thức làm ra hành động đáp lại, lúc này đổi ý vẫn còn kịp.

Một bên khác Ngô Minh lại liếc nhìn Dương Nguyên Trực, lão biết chuyện phong thưởng này chưa có kết thúc, có lẽ vị Hộ Bộ thượng thư trẻ tuổi mà bọn lão từng cố ý đào tạo cũng có một phần sắc chỉ, không rõ hắn sẽ được phong quốc công hay quận công đây, ngoài ra còn có hứa hẹn nào khác nữa hay không thì chỉ có người trong cuộc mới biết.

Quay lại triều hội, sau khi chiếu chỉ được tuyên xong Thái Uý dẫn đầu toàn thể những đại lão q·uân đ·ội hành lễ tạ ân. Đối với bọn lão đây chính là quà lớn cuối năm, dù đã biết trước nên không có gì bất ngờ nhưng khi thực sự nhận được phong thưởng bọn lão đều cảm thấy vui vẻ.

Đương thời không có chiến dịch nào lớn, q·uân đ·ội mấy năm qua không có quân công gì đáng kể nên việc tập thể tướng lĩnh được thăng quan tiến tước như vậy làm nhiều quan viên cảm thấy không xứng đáng. Chỉ là bọn họ đều giữ trong lòng chứ không ai đứng ra phản đối, đơn giản không ai lại muốn đứng mũi chịu sào, đứng ra can gián chính là kết thù với toàn bộ q·uân đ·ội, một thế lực rất mạnh ở Đại Việt .

Chiếu chỉ này vừa tuyên xong, Đỗ Khắc Hải lại lấy tới một đạo chiếu chỉ mới bắt đầu tuyên đọc :" Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết...."

Lão còn chưa đọc đến phần nội dung của chiếu chỉ thì một biến cố xảy ra, trên Long Ỷ hoàng đế bỗng nhiên một tay đỡ trán, mặt nhăn lại, có vẻ như ngài b·ị đ·au đầu. Giây phút tiếp theo hoàng thượng bỗng lăn ra ngất xỉu, ngài ngã về phía trước ghế, sự việc quá đột nhiên nên không ai kịp ra tay đỡ lấy bệ hạ.

Đỗ Khắc Hải vứt xuống chiếu chỉ nơi tay, lập tức lao tới xem chủ tử của mình, khi thấy bệ hạ đã b·ất t·ỉnh lập tức hô lớn " truyền thái y, nhanh truyền thái y".

Toàn bộ khung cảnh lập tức trở nên hỗn loạn, bách quan đều xôn xào không thôi. Trong lòng mỗi người đều có suy nghĩ riêng về chuyện này, có người cảm thấy đây là nguy cơ bất ổn đối với xã tắc, kẻ khác lại cho rằng có lẽ là cơ hội cho những tham vọng chính trị của mình tới rồi.

Thái Y Viện ở ngay trong khuôn viên hoàng thành, rất nhanh Thái Y Lệnh Triệu Khanh liền tới. Lão bắt mạch cho hoàng thượng, gương mặt rất trầm ngâm, qua một hồi lão lại để hai vị đồng liêu khác trong Thái Y Viện thay nhau xem mạch cho bệ hạ. Ba người bọn họ trao đổi nhanh một chút, rồi đưa ra kết luận cuối cùng. Triệu Khang lấy từ trong hộp thuốc ra một viên dược hoàn cho hoàng thượng dùng vào, tiếp đó yêu cầu dùng võng chuyển bệ hạ về Bảo Quang Điện để tiếp tục theo dõi điều trị.

Tả Tướng Quốc Bùi Xương Trạch thấy vậy liền tiến lên hỏi :" Triệu Thái Y, tình hình của bệ hạ thế nào?"

Triệu Khang cân nhắc một chút liền lớn tiếng đáp :" bệ hạ không sao, ngài chỉ là quá mệt nhọc nên bị ngất đi, hạ quan đã cho hoàng thượng dùng tạm một viên dược hoàn, đợi đưa về Bảo Quang Điện sẽ cho người sắc thuốc. Bùi Tướng yên tâm, vấn đề không quá lớn, chỉ cần tĩnh dưỡng vài ngày bệ hạ sẽ khoẻ lại."

Lời này của Triệu Khang ngay lập tức có hiệu quả chấn an toàn trường, khiến cho quan viên đang loạn liền có thể tĩnh trở lại.

Võng rất nhanh được chuyển tới, đám nội quan không quên dùng chăn dày lót dưới, sau khi chuyển hoàng đế lên võng bọn họ dùng tấm vải lớn vây kín lấy võng tránh xảy ra chuyện trên đường bệ hạ bị trúng

gió độc. Nhìn qua chiếc võng có cảm giác giống như võng khênh sản phụ sau sinh, chỉ có điều võng này đắt tiền hơn mà thôi. Võng có tới bốn người khiêng, cơ bản là đương kim bệ hạ khổ người lớn, hai nội quan khiêng võng thì có chút vất vả, phải biết để chuyển bệ hạ từ dưới đất nằm lên võng cũng cần tới 4 người cùng nâng.

Hoàng đế được dùng võng khênh đi, đại triều hội cuối năm mới bắt đầu được chưa lâu đã bất đắc dĩ phải kết thúc sớm. Bách quan kết bạn rời khỏi sân Phụng Tiên, đương nhiên trên đường trở về bọn họ sẽ trò chuyện một hai, chủ đề câu chuyện là gì thì ai cũng rõ.

Chương 306. Hoàng đế bị ngất.