Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Đại Việt Quỷ Vương
Unknown
Chương 322. Quay lại làm việc.
Mùng 3 tháng 2 năm Đoan Khánh thứ nhất, sau nhiều ngày lười biếng hoàng đế cuối cùng cũng quay lại làm việc. Trên bàn lớn ở Ngự Thư Phòng tấu chương đã chồng chất từ lâu, đương nhiên phần lớn đây chỉ là bản sao, bản gốc đã được Bùi Tướng Quốc phê duyệt rồi cho phản hồi các nơi, chỉ có tấu chương hai ngày gần đây là chưa được phê duyệt. Theo lệ nhà vua sẽ kiểm tra lại đống tấu chương đã được phê duyệt xem có sai lầm nào không nhưng hơn một năm nay số tấu chương được xem lại cũng chẳng bao nhiêu.
Bùi Tướng Quốc làm việc rất tích cực, năng lực xử lý mọi việc cũng vô cùng xuất sắc nên nhìn chung một tháng qua triều đình vẫn duy trì vận chuyển không ngừng. Người thiện thì cho rằng Tả Tướng Quốc quả là lương đống nước nhà, một tay ông gánh vác biết bao chính vụ quốc gia, công lao cư lớn. Kẻ ác ý lại rèm pha Tướng Quốc lũng đoạn triều chính, mọi việc lớn nhỏ đều do Bùi Tướng điều hành hoàng đế cái gì cũng không quản, tiết tấu này thì Bùi Xương Trạch chẳng phải là vua không ngai hay sao.
Bùi Tướng nghe được những lời đồn ác ý này thì cảm thấy không ổn, nghiên cứu mãi cuối cùng lão tìm được một đối sách đó là bệnh, đúng vậy hai ngày trước Tả Tướng Quốc bỗng nhiên bị trúng gió ngã bệnh rồi. Theo lệnh từ trong cung Thái Y Viện cử hết người này đến người khác đến thăm khám, thậm chí Vô Ưu đại sư đang tham gia biên soạn Y Điển cũng được mời tới xem cho Tướng Quốc đại nhân, đây có thể xem như những danh y giỏi nhất Đại Việt đương thời, đương nhiên trừ vị Quỷ Y hành tung vô định kia. Dù đã huy động nhiều người như vậy nhưng bệnh tình của Bùi tướng quốc không đơn giản, Vô Ưu đại sư cùng Thái Y Lệnh Triệu Khang cùng kết luận phải ít nhất nửa tháng uống thuốc cùng điều dưỡng cẩn thận thì Tướng Quốc mới có thể khoẻ lại.
Tả Tướng lâm bệnh, Hữu Tướng Quốc thì nhận nhiệm vụ đi xa phía nam, chính vụ không người giải quyết vậy là hoàng đế dù không muốn cũng phải đích thân đến Ngự Thư Phòng xem tấu chương.
Trong Ngự Thư Phòng, Lê Tấn gặp lại thư đồng của mình Nguyễn Văn Đạt, phải hắn khoẻ rồi, từ sau tết Nguyên Tiêu ngày nào hắn cũng tới đây phân loại, lưu trữ tấu chương gửi tới, mọi thứ đều được Đạt sắp xếp gọn gàng ngăn nắp. Người từng cùng hắn đánh nhau trong căn phòng này này đã chuyển đi, nghe đâu theo một thái giám già trong Đông Cung theo học tập.
Lê Tấn khoan thai dùng xong một chén trà mới bắt đầu hỏi Đạt :" có bao nhiêu tấu chương mới gửi tới hai ngày nay ?"
Đạt đáp :" bẩm bệ hạ, tổng cộng có 129 bản tấu chương mới được gửi tới, trong đó có bốn mươi hai bản tấu chương được đánh dấu."
Năm ngoái sau khi cho thiết lại chức Tướng Quốc thì hoàng đế cũng cho thiết lập lại hai cơ quan Thượng Thư Sảnh, Môn Hạ Sảnh. Môn Hạ Sảnh chịu trách nhiệm tiếp nhận tấu chương và công văn từ các nơi gửi tới, sau đó phân loại theo từng mức độ quan trọng. Bước tiếp theo, những tấu chương quan trọng phải trình lên hoàng thượng sẽ được đánh dấu rồi chuyển tới Ngự Thư Phòng, số còn lại được chuyển lên Thượng Thư Sảnh chờ Tướng Quốc phê duyệt, sau khi hoàn thành lại được chuyển xuống Môn Hạ Sảnh để trả về các nơi. Trên lý thuyết là như vậy nhưng Lê Tấn lười làm nên đẩy hết phần lớn việc của mình cho Bùi Xương Trạch đảm nhiệm, chỉ có vô cùng ít ỏi tấu chương thực sự được hắn ngự phê. Lần này thì hay rồi, Thượng Thư Sảnh không có Tướng Quốc xử lý công việc nên tấu chương đều được đẩy đến chỗ hắn chờ phê duyệt.
Lê Tấn xem qua vài bản tấu chương đã nhức đầu, hắn cảm thấy bản thân không thể tự giải quyết hết công việc, cần phải tìm giải pháp khác. Ngay lập tức mệnh lệnh cho triệu Thái Sư Nguyễn Hữu Vĩnh, Thượng Thư Hình Bộ Lê Kiện, Thượng Thư Hộ Bộ Dương Nguyên Trực tới Ngự Thư Phòng nghe sai xử được ban ra.
Nửa canh giờ trôi qua, ba vị trọng thần được triệu kiến xếp hàng ngang đứng trước mặt hoàng đế trong Ngự Thư Phòng. Trong lòng mỗi người đều đang suy đoán xem bệ hạ triệu mình tới đây là có chuyện gì. Không để bọn họ chờ lâu, Lê Tấn bắt đầu phân công :"
- Dương ái khanh, từ hôm nay ngươi tới Thượng Thư Sảnh thay Bùi Tướng Quốc phê duyệt công văn, tấu trình. Nhiệm vụ này chỉ kết thúc khi Bùi ái khanh khoẻ lại và có thể xử lý công việc.
- Kinh Vương, mỗi buổi chiều khanh tới Cần Chính Điện giúp trẫm làm việc.
- Thái Sư, Khanh dẫn người của Lục Khoa kiểm tra lại hết tất cả số tấu chương đã được phê duyệt từ đầu năm ngoái đến nay, nếu có chỗ nào sai xót thì tổng hợp lại rồi tấu lên.
Ba người ngày lập tức chắp tay hô "tuân mệnh" dù không thể hiện ra mặt nhưng mệnh lệnh ban ra khiến ba vị trọng thần mừng thầm, đây chính là thời cơ của mỗi người.
+ Trước tiên là Dương Nguyên Trực, lão vẫn luôn mong nhớ chức Tướng Quốc mà bệ hạ hứa sẽ giao cho lão đảm nhiệm ở vài năm sau, lần này ngài để lão tới Thượng Thư Sảnh tạm thời thay Bùi Tướng Quốc chính là thời cơ để lão thể hiện cho bệ hạ cùng triều thần thấy được năng lực của lão, chỉ cần làm tốt thời gian này thì việc xác lập ấn tượng lão có Tướng Quốc chi tài hoàn toàn khả thi.
+ Tiếp theo là Kinh Vương, mặc dù bệ hạ không nói rõ là triệu hắn tới làm việc gì nhưng có thể dễ dàng đoán được ngài muốn hắn thay vua phê duyệt tấu chương, Cần Chính Điện chính là nơi mà lâu nay Bùi Tướng Quốc vẫn đảm nhiệm công việc này, vậy nên không khó đoán ra. Hoàn thành tốt nhiệm vụ này chính là cơ hội thể hiện cho toàn bộ triều đình thấy được năng lực của hắn, nếu ngày nào đó ngai vàng lại bỏ trống thì đây chính là tư bản để hắn chiếm được ưu thế trong cuộc tranh đấu.
+ Cuối cùng là Thái Sư, việc Bùi Xương Trạch trong tay có càng ngày càng có nhiều thực quyền khiến lão và phe phương nam thế gia của lão không hề dễ chịu. Lão từng để phê mình công kích đối phương chuyên quyền, làm việc không công chính, tuy nhiên chẳng đạt được kết quả nào, bệ hạ bảo vệ Bùi Xương Trạch. Lần này thì hay rồi, có lẽ hành vi cố tình đổ bệnh tránh sóng gió của Bùi Xương Trạch khiến hoàng thượng khó chịu nên ngài giao công việc bới lông tìm vết này cho lão chủ trì. Dù biết khó có thể một lần vặn đổ cây đại thụ trong triều như Bùi Xương Trạch nhưng lão phải tìm cho sai phạm của đối phương, ít nhất phải khiến uy tín của đối phương rơi rớt phần nào, lão không tin một năm qua Bùi Xương Trạch xử lý công việc hoàn toàn công chính.
Sắp xếp xong công việc Lê Tấn hỏi lại :" Các vị ái khanh có gì muốn biết thêm có thể tấu hỏi bây giờ ? Nếu không trẫm cho các khanh lui."
Thái Sư cùng Kinh Vương vô sự muốn hỏi, Dương Thượng Thư là người duy nhất tấu hỏi :" bệ hạ, kế hoạch phân bổ ngân sách năm nay vẫn chờ được bệ hạ phê duyệt, xin người sớm ngự lãm và đưa ra quyết đoán ?"
Phân bổ ngân sách là hạng mục quan trọng trong tài khoá hàng năm, trừ hoàng đế không ai có thể quyết định, việc này đáng ra nên xong từ trước tết chỉ là do hoàng đế xảy ra vấn đề về sức khoẻ nên bị gác lại.
Lê Tấn hiểu sự quan trọng của việc này, hắn đáp :" trẫm sẽ xem ngay, triều hội hai ngày sau sẽ định xong việc này." Ngừng lại một chút, hắn hỏi :" Vậy các nơi đang thế nào vận chuyển ?"
Dương Nguyên Trực đáp :" bẩm bệ hạ, do tình hình cấp thiết nên trước tết thần cùng nhị vị Tướng Quốc quyết định tạm duyệt chi 3 tháng tiền lương đầu năm duy trì vận chuyển các nơi trọng yếu."
Lê Tấn gật đầu tuyên dương :" khanh đã làm rất tốt, trẫm có lời ngợi khen."
Dương Nguyên Trực chắp tay :" thần nào dám nhận, tạ ơn bệ hạ đã không trách chúng thần vượt quyền."
Lê Tấn chậm rãi nói : " Các khanh hết sức lo nghĩ vì nước, trẫm sao lại trách tội cho được, chuyện này các khanh làm rất thoả đáng, triều đình không thể vì thiếu ai mà ngừng vận chuyển, dù cho người đó có là hoàng đế đi chăng nữa." Ngừng chút hắn hỏi tiếp :" Khanh còn chuyện gì muốn tấu nữa không?"
Dương Nguyên Trực chắp tay xin phép lui lại, ba vị trọng thần lần nữa chắp tay hành lễ rồi rời đi. Lê Tấn ra lệnh cho Đạt chuyển tới bàn hắn tấu chương có nội dung kế hoạch phân bổ năm nay mà Hộ Bộ trình lên, rất nhanh lệnh này của hắn được Đạt chấp hành xong.
Mở tấu chương ra xem, từng con số bắt đầu đập vào trong tầm mắt của Lê Tấn :" Tổng tiền thu vào của Quốc Khố năm trước đạt 592 vạn quan tiền, tăng đáng kể so với năm trước. Thu lương thì chỉ đạt 172 vạn thạch, có bản không tăng bảo nhiêu số với năm trước. Hộ Bộ dựa trên nguyên tắc mà hắn đã lập trước đó mà soạn thảo bản kế hoạch này.
+ Theo đó năm nay chi cho q·uân đ·ội 80 vạn thạch lương cùng 118 vạn quan tiền, con số này đảm bảo lương hưởng, quân giới trong quân tương đối đầy đủ.
+ Tiếp đó là khoản chi trả bổng lộc cho quan lại và huân quý 118 vạn quan, 40 vạn thạch lương. Năm nay này vẫn thấp hơn năm Giáp Tý khoảng 1/4, tuy nhiên cũng đã tăng nhiều so với năm ngoái, nhìn chung Lại Bộ có thể tạm hài lòng với con số này.
+ Các khoản chi cho tiêu dùng cung đình, Công Bộ xây dựng, Lễ Bộ tổ chức lễ nghi và các khoản trà nước, giấy mực ở các cấp nha môn, tiền dự trù khen thưởng đều là một thành tiền ngân sách, tương đương 59 vạn quan. Có thể thấy nội khố tiền lương năm nay không còn có quá eo hẹp, trong cung năm ngoái đã cắt giảm lượng lớn nhân số, năm nay không cần lại thắt lưng buộc bụng.
+ Dự trù 59 vạn quan, 25 vạn thạch lương giành cho cứu tế t·hiên t·ai, d·ịch b·ệnh, chiến phí. Nói đến khoản tiền này thì Hộ Bộ cùng bách quan không khỏi khâm phục tầm nhìn của hoàng đế, năm ngoái nhờ có khoản dự trù này mà khi phía nam xảy ra l·ũ l·ụt triều đình có thể nhẹ nhàng ứng đối, không còn phải lo việc tiền lương chẩn tai phải lấy từ đâu như trước kia.
+ Cuối cùng là 59 vạn quan tiền và 27 vạn thạch lương được trữ vào các kho Tả Tàng, Thái Thương. Cùng với lượng tiền lương được trữ vào năm trước, đến nay các kho coi như có lượng tồn tiền lương đáng kể, dù chưa được sung túc như 4-5 năm về trước nhưng cũng không còn trống rỗng như khi Lê Tấn mới thượng vị.
Lê Tấn cảm thấy kế hoạch này khá đầy đủ, chỉ tiết, mọi khoản chi đều ở mức hợp lý. Đã không có vấn đề gì hắn liền đóng dấu thông qua, kế hoạch chi tiêu ngân sách năm Đoan Khánh thứ 2 chính thức được phê chuẩn.
PS : hy vọng các bạn đọc cũng quay lại với truyện.