Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Đại Việt Quỷ Vương
Unknown
Chương 325. Tin tức truyền ra.
Hứa Tam Tỉnh năm nay 24 tuổi, là sĩ tử quê Kinh Bắc, trên đất Đại Việt người họ Hứa khá hiếm gặp, trước tới nay ít người họ này đỗ đạt cao, phần đa chỉ đến Sinh Đồ, hiếm ai đỗ Hương Cống, thi Hội thì chưa từng, hắn chính là người đầu tiên. Đỗ tiến sĩ rồi ra làm quan vẫn hay được ví von là cá chép vượt long môn là mơ ước của rất nhiều người, tuy nhiên Hứa Tam Tỉnh không tự mãn với những gì đạt được, mục tiêu của hắn là đỗ cao trong kỳ thi Đình. Bởi vậy sau khi có kết quả hắn vẫn ngày ngày chăm chỉ ôn tập, không dám buông lỏng chút nào.
Chiều hôm nay việc học tập của hắn bị cắt ngang bởi có bạn tới chơi, người tới là Lê Nại. Hứa Tam Tỉnh và Lê Nại gặp nhau hồi trong năm tại một buổi hội tụ của các sĩ tử Bắc Hà đỗ kỳ thi Hội khoá này. Từ đó thỉnh thoảng Lê Nại lại chạy đến tìm hắn uống trà, đàm luận thế sự, trao đổi học vấn ... Hai bên nói chuyện rất hợp nên ngày càng thân thiết.
Trong phòng trọ, Lê Nại vừa tới đã lớn tiếng thông báo :" Hứa huynh, kỳ Thi Đình sẽ diễn ra vào ngày 18 tới."
Hứa Tam Tinh nghe xong vội hỏi lại :" Thật ư, tin chính xác sao ?"
Lê Nại ngồi xuống tự rót họ mình một chén trà, không khách sáo một hơi uống cạn. Tiếp đó hắn đáp :" Đương nhiên là thật, tin tức từ chỗ Nhạc Phụ ta."
Hứa Tam Tỉnh biết nhạc phụ của Lê Nại làm quan trong triều, tin này hẳn là không có sai. Quá tốt rổi, cuối cùng cũng tới, mấy hôm nay hắn vẫn lo không biết khi nào mới Thi Đình. Chẳng là tiền trong người hắn còn lại không nhiều, nếu còn chờ 1-2 tháng nữa thì phải xin ở quê tiếp tế đôi chút, giờ không cần lo lắng nữa.
Lê Nại lúc này đùa rằng :" Hứa huynh ngày đêm ôn tập, quyết đỗ đệ nhất giáp chăng ?"
Hứa Tam Tỉnh xua tay, vội vàng :" nào có, nào có, tôi cũng chỉ là nỗ lực thêm mong có thể đỗ cao một chút. Tài học của tôi hữu hạn, có thể đỗ Hoàng Giáp đã đủ mãn nguyện, không dám mơ tưởng quá xa vời. Ngược lại là huynh, Á khoa thi Hội kỳ này Đệ Nhất Giáp trong tầm tay."
Lê Nại cười nói :" Nào đâu, ta cũng giống huynh chỉ mong có thể đỗ nhị giáp đã rất tốt, đỗ đệ nhất giáp cần dựa vào may mắn. Thực ra Thi Hội và Thi Đình bất đồng, thứ hạng trước đó không nói lên điều gì, đặc biệt người ra đề lại là đương kim bệ hạ thì lại càng khó lường, cơ hội vẫn luôn giành cho tất cả mọi người."
Theo lệ sau kỳ thi Đình 108 tiến sĩ sẽ được bán cho học vị, cơ bản phân thành ba hạng: Đệ Nhất Giáp tức tam khôi (Trạng Nguyên, Bảng Nhãn, Thám Hoa); Đệ Nhị Giáp tiến sĩ (Hoàng Giáp); Đệ Tam Giáp đồng tiến sĩ xuất thân.
Hứa Tam Tỉnh nghĩ một chút cảm thấy lời Lê Nại cũng có lý, còn nhớ khi mới nhận đề thi Hội hắn cũng rất bất ngờ, nào đâu chỉ hắn hay Lê Nại cả trường thì ai cũng không thể lường đề ra như vậy. Nhỡ lần này đề ra trúng phải sở trường của hắn thì bản thân lại máy mắn đỗ cao cũng không biết chừng. Nghĩ một chút hắn hỏi :" Đề thi Hội bệ hạ ra yêu cầu chúng ta lập kế hoạch, huynh nghĩ có khi nào đề thi Đình cũng theo hướng đó chăng ?"
Lê Nại lắc đầu nhẹ đáp :" Cái này ta chịu, đoán không được." - Quả thực là vậy, đương kim bệ hạ làm việc không ai đoán được.
Chuyện đoán đề thi quá khó khăn, hai người chỉ là ngẫu nhiên nói tới. Tiếp theo lại như mọi lần hai người tiến hành trao đổi học vấn, bàn luận mấy sự kiện nổi bật gần đây.
Sĩ tử nhận được tin tức sớm không chỉ có Hứa Tam Tỉnh, rất nhiều thí sinh có nguồn tin tức từ quan trong triều, một trong số đó là Lý Vĩ. Nhân giờ nghỉ giải lao buổi trưa đồng môn Chu Cẩn đã đến báo cho hắn biết tin tức.
Đối với Lý Vĩ kỳ thi này rất quan trọng, hắn không chỉ muốn là người có tư cách tham gia mà còn phải là kẻ có biểu hiện nổi bật, tốt nhất là giành được vị trí hạng nhất như kỳ Thi Hội. Sở dĩ mục tiêu của hắn cao như vậy là vì hắn cho rằng chỉ có vậy mới được chú ý, tiếp đó được trọng dụng, đường làm quan của hắn về sau mới có thể thuận lợi, nhanh chóng cao thăng. Lý Vĩ tham vọng nhưng không phải chỉ vì bản thân, hắn khát vọng dùng tài năng của mình phục hưng gia tộc, để nhà họ Lý bọn hắn có thể trở lại với vị thế hàng đầu mà một gia tộc khai quốc công thần nên có.
Lý Vĩ mong ngóng lần đầu được diện kiến đương kim hoàng đế, hắn muốn tiếp xúc nhiều hơn người đã mở ra cho mình cơ hội này. Dù chưa được đích thân gặp nhưng thông qua lời kể của người khác hắn có thể tạm đánh giá vị bệ hạ này có chút đặc biệt, cách nghĩ cách làm của ngài không tuân theo lẽ thường. Khi biết nhiều hơn về hoàng thượng thì hắn không còn thấy việc ngài bỏ qua xuất thân mà chấm cho mình đỗ khó tin nữa.
Quay trở lại cuộc gặp giữa Lý Vĩ và Chu Cẩn, họ Lý nói :" giờ giải lao không nghỉ ngơi còn chạy tới báo tin cho ta, vất vả rồi Lão Chu, cảm ơn ngươi."
Họ Chu đáp lại : "Giữa hai chúng ta còn khách sáo, Cái gì mà vất vả với không vất vả, ta cả buổi ngồi trong công sở phát chán, ra ngoài đi lại cho giãn gân giãn cốt cũng tốt."
Lý Vĩ rất biết ơn Chu Cần, khi biết hắn đỗ đã cho người tới báo, khi hắn quay lại kinh thành trong túi trống rỗng cũng là người bạn thân này giúp đỡ. Lòng hắn thầm hứa ngày sau nếu có cơ hội phải báo đáp ân tình của đối phương.
Tạm gác lại chuyện này, Lý Vĩ hỏi :" Lão Chu, trong triều gần đây còn có tin tức gì khác đáng chú ý hay không ?"
Chu Cẩn cân nhắc một chút liền kể :" Tả Tướng Quốc lâm bệnh, bệ hạ giao Dương Thượng Thư đi chủ trì công việc ở Thượng Thư Sảnh, Kinh Vương gần đây cũng được đặc biệt trọng dụng. Nhiều quan viên trong triều bắt đầu qua lại nhiều hơn với Kinh Vương."
Lý Vĩ trầm ngâm, sau khi trở lại Đông Kinh hắn luôn cố gắng thư thập tin tức, muốn dựa vào khả năng phân tích của mình để dự đoán những nội dung có thể xuất hiện trong đề thi Đình. Hiện giờ hắn đã tự khoảnh vùng một vài vấn đề mà hắn cho rằng có thể liên quan tới đề thi, đồng thời giành thời gian để tìm hiểu.
Trò chuyện thêm một lát, đầu giờ chiều Chu Cẩn trở lại Hàn Lâm Viện làm việc, Lý Vĩ tiếp tục chương trình dò đoán đề thi của mình.
Chiều cùng ngày nha môn Lê Bộ dán thông báo cụ thể về lịch trình tổ chức kỳ thi Đình cho các thí sinh được biết, tất cả thí sinh dù biết trước hay chưa đều kéo đến xem kỹ càng thông báo, tránh cho nhầm lẫn mà bỏ lỡ điều gì.
***
Chiều tà, Binh Bộ Lang Trung Nguyễn Tùng từ nha môn hồi phủ. Nguyễn Lang Trung năm nay tuổi ngoài ngũ tuần, là một trong những hậu nhân đời thứ tư của Thái Bảo Hiến Quốc Công Nguyễn Chích (Lê Chích) tuy nhiên chỉ là chi thứ.
Nguyễn Mạnh Tùng vẫn luôn cho rằng năng lực của mình không thua kém bất kỳ người nào trong dòng chính, tại sao bên kia được tập ấm tước Hầu, giữ chức quan cao mà mình chẳng chút tước vị, cả đời cũng chỉ làm quan lục phẩm. Chẳng nhẽ chỉ vì lão xuất chi thứ, đều là con cháu Hiến Quốc Công sao đãi ngộ lại bất công như vậy, lão không cam lòng.
Nguyễn Mạnh Tùng đặt kỳ vọng vào thế hệ tiếp theo có thể thay đổi thực trạng đáng buồn này vậy nên đầu tư hết tâm huyết đào tạo mấy đứa con trai. Bốn con trai lần lượt là Nguyễn Mạnh Hoạch, Nguyễn Mạnh Hùng, Nguyễn Mạnh Lân, Nguyễn Mạnh Khôn. Còn trai nhỏ tên Khôn chính là đứa có thiên phú nhất, lão đặt rất nhiều kỳ vọng.
Nguyễn Mạnh Khôn từ nhỏ đã thể hiện năng khiếu võ thuật, từ khi lên 6 đã theo thầy học nghệ, đến nay đã được hơn mười ba năm. Khôn giờ sở hữu thân thủ không tầm thường, thuần thục nhiều loại binh khí, tài cưỡi ngựa bắn cung vô cùng xuất sắc. Không chỉ giỏi võ, hắn còn thường học tập, nghiên cứu binh pháp. Nguyễn Lang Trung định hướng Khôn theo đường dùng võ lập thân, lão cho rằng chỉ có dùng quân công mới là cách nhanh nhất đạt được tước vị.
Quay trở lại câu chuyện, Nguyễn Lang Trung về nhà liền cho gọi Khôn đến thông báo :" Thời gian tổ chức Võ Cử đã được ấn định ."
Khôn biết năm nay sẽ có Võ Cử, hắn chờ đợi có thể thông qua kỳ thi này thể hiện bản lĩnh bác một tiền đồ xán lạn, đền đáp lại sự kỳ vọng của phụ thân. Nghe lịch thi đã định hắn hai mắt phát sáng, vô cùng tự tin nói :" Con vẫn luôn sẵn sàng, kỳ này chắc chắn còn sẽ giành vị trí hạng nhất."
Nguyễn Lang Trung cảm thấy con trai hơi thiếu khiêm tốn, lão khẽ "hừ" một tiếng răn dạy :" Nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên."
Khôn chỉ biết cúi đầu nghe phụ thân dạy dỗ, dù trong số thanh niên thế hệ này ở Đông Kinh, xét về võ công Khôn tự tin mình không thua một ai. Lại nói trong 10 khoa Võ Cử gần nhất thì có Võ Trạng Nguyên đều là xuất thân Đông Kinh, hắn tin mình có thể là người tiếp theo giành hạng nhất Võ Cử. Mặc dù không quá lo ngại sự cạnh tranh từ thí sinh khác, tuy nhiên Khôn vẫn quyết định từ hôm nay tăng gấp rưỡi cường độ luyện tập, hắn muốn dùng thời gian còn lại đẩy trình độ võ thuật của mình lên cao nhất có thể.
**
Vài ngày sau, Binh Bộ phát xuống thông báo về lịch tổ chức Võ Cử năm nay. Theo đó từ đầu tháng 4 nhận báo đánh, vòng đầu tiên ở địa phương sẽ tổ chức vào trung tuần tháng 6, cuối tháng 8 sẽ diễn ra vòng thi thứ hai ở Đông Kinh. Thông báo này nhận được sự quan tâm của đông đảo người dân trên cả nước, thành niên luyện võ trên cả nước hào hứng chuẩn bị tham gia.
Tại Nghi Dương, Mạc Đăng Dung đang tham gia hội đấu vật đầu năm vui mừng ra mặt khi nhận được tin, hắn không mất nhiều thời gian để đưa ra quyết định sẽ tham gia kỳ Võ Cử năm nay.
Cũng tại Nghi Dương, Vũ Hộ gần đây luyện đao pháp gặp bình cảnh, dù chăm chỉ thế nào cũng không tiến bộ. Trong hoàn cảnh này muốn đột phá cần được cao nhân chỉ điểm hoặc thực chiến với đối thủ mạnh mẽ. Vừa hay gặp triều đình tổ chức Võ Cử hắn liền quyết định sẽ tham gia.
PS: đây có lẽ là chương viết vất vả nhất của tác. Cứ viết rồi xoá, xoá rồi viết, đi đi lại lại nhiều lần. Cuối cùng hoàn thành, mặc dù tác chưa ưng lắm. Các bác đọc có gì cmt góp ý hôn tác nha. Cảm ơn mọi người đã ủng hộ.