Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Đại Việt Quỷ Vương
Unknown
Chương 328. Thưởng phạt.
Tháng hai thấm thoắt lại qua đi, guồng quay thời đại vẫn tiếp diễn. Ngày 2 tháng 3, Hoàng đế ngự giá đến doanh trại thủy quân Đông Bộ Đầu.
Trước tiên, Đông Bộ Đầu là doanh trại thủy quân quy mô lớn nhất Đại Việt, nơi đây sở hữu gần 30 khu neo tàu, khi khai thác tối đa nó có thể dung nạp hàng trăm chiến thuyền. Trong doanh trại có đầy đủ kho bãi, khu nhà ở dành cho binh sĩ, thao trường huấn luyện trên bộ, về cơ bản được thiết kế đủ cho trên hai vạn binh sĩ đồn trú.
Doanh trại quy mô lớn nhưng Đông Bộ Đầu chưa bao giờ được khai thác hiệu quả một cách tối đa, dù dưới thời Hồng Đức cũng chưa từng có 1 vạn thủy quân đóng tại đây, những năm gần đây lại càng không phải nói, thủy quân từ 6 hạm đội đã cắt giảm còn 4, đã thế quân số mỗi hạm đội còn giảm từ 2400 xuống còn 1000 quân. Cuối năm ngoái 3 hạm đội Hải Hồng, Hãi Mã, Hải Kình dưới sự thống lĩnh của Lê Bưu cơ bản đã bị hủy diệt ở vùng biển Đông Bắc, hiện tại hạm đội thủy quân cuối cùng của Đại Việt là Hải Điểu dưới sự chỉ huy của Lê Hoài Ân trú đóng tại đây.
Giờ Tỵ, Lê Hoài Ân dẫn theo bộ hạ quân dung chỉnh tề nghênh đón thánh giá. Hoàng đế xa giá nhanh chóng nhập doanh, hộ tống ngài là 2 ngàn quân Túc Vệ, cùng 300 nhân thủ Cẩm Y Vệ do Chỉ Huy Sứ Lê Niệm trực tiếp chỉ huy, công tác an ninh được siết chặt, quyết không để cho chuyện thích sát lại diễn ra.
Lê Tấn xuống xe, nhìn thấy cả ngàn binh sĩ đang quỳ gối hành lễ, hắn lập tức cho phép tất cả được đứng lên, tiếp đó cho gọi Lê Hoài Ân đến hỏi chuyện. "Khanh cùng các binh sĩ ra bắc đã quen sinh hoạt hay chưa ?"
Sở dĩ hỏi vậy là vì đa số quân Hải Điểu đều xuất thân từ vùng Nghệ An, Thuận Hoá, thay đổi nơi đóng quân có thể không quen thủy thổ.
Phía đối diện chủ tướng Lê Hoài Ân nghe rõ câu hỏi liền đáp: " bẩm bệ hạ, lúc ban đầu trong quân có xuất hiện tình trạng binh sĩ ngã bệnh, tuy nhiên sau 10-15 ngày hầu như đã thích ứng được, đến hiện nay đã không còn vấn đề."
Lê Tấn lại hỏi :" Khanh cùng các binh sĩ có nhớ nhà hay không ?"
Lê Hoài Ân nghe hỏi vậy thì không vội trả lời mà bắt đầu suy tư. Lão cùng với đám thuộc hạ đều là người phương nam, sau khi lập gia đình lão cũng như không ít huynh đệ dưới trướng cố gắng mua đất dựng nhà cho vợ con sinh sống gần nơi đóng quân, tiện khi được nghỉ có thể dễ dàng về nhà cùng họ đoàn tụ. Lần này toàn quân di chuyển ra Bắc Hà, người nhà đương nhiên không thể cùng đi theo, bởi vậy chuyện nhớ nhà là không thể tránh khỏi. Lão không thực sự hiểu rõ dụng ý của bệ hạ khi hỏi câu này, tuy nhiên sau khi cân nhắc lão vẫn quyết định thành thật đáp :" bẩm bệ hạ, không chỉ binh sĩ, nghe bệ hạ hỏi khiến mạt tướng cũng có chút nhớ vợ con."
Lê Tấn:" Khanh cùng binh sĩ cố chịu một chút, cuối năm trẫm sẽ để quân Hải Điểu các khanh lại về bảo vệ vùng biển phía nam."
Lê Hoài Ân nghe vậy trong lòng mừng rỡ, lời này của bệ hạ rõ ràng là phát đi thông điệp rằng ngài sẽ không tước đoạt quyền chỉ huy nhánh thủy quân tinh nhuệ cuối cùng của Đại Việt trong tay lão, đương nhiên chuyện thuyên chuyển làm Tổng Binh Thuận Hoá gì đó mà Lê Thái Uý đề xuất cũng sẽ không xảy ra. Đây cũng là lời hứa hẹn mà bệ hạ giành cho các binh sĩ, cuối năm nay mọi người có thể về nam đoàn tụ với người thân.
Lê Hoài Ân tâm sự trong lòng đã giải, lão không còn phải lo lắng việc mất quyền chỉ huy quân Hải Điểu. Lúc này lão mới hỏi :" Bệ hạ, người hôm này đến đây là muốn huấn dụ quân Hải Điểu điều gì chăng ?"
Sở dĩ hỏi điều này là vì lão chưa nghĩ ra bệ hạ lần này giá lâm vì mục đích gì ? Nếu chỉ vì muốn truyền cho lão những thông điệp vừa rồi thì không cần ngài ngự giá đến Đông Bộ Đầu mà gọi lão tiến cung là được. Còn như ngài có mệnh lệnh gì đó muốn ban xuống thì chỉ cần cử một nội quan tới truyền chỉ. Xem duyệt binh thì càng không phải, bởi Thủy Quân huấn luyện chiến trận thường trên hồ lớn, quanh kinh thành có Hồ Tây, hồ Bảy Mẫu là thích hợp, Đông Bộ Đầu chỉ là nơi neo đậu thuyền chiến.
Lê Tấn lúc này mới bật mí :" không giấu gì khanh, thực ra lần này trẫm đến đây chủ yếu là vì bọn họ." - Vừa nói tay hắn chỉ về một nhóm nhỏ binh sĩ đang xếp hàng ở phía xa.
Lê Hoài Ân nhìn theo hướng tay chỉ, lúc này lão mới nhớ ra ba ngày trước nhận được thuộc hạ bẩm báo rằng có 68 binh sĩ thuộc ba hạm đội khác nhập đại doanh. Bởi vì bọn họ vốn không phải là người của quân Hải Điểu nên lão để họ ở riêng một khu doanh trại phía Tây Nam, tiếp đó dâng tấu xin chỉ thị làm sao bố trí. Không ngờ nhanh như vậy bệ hạ đã tới đây, hẳn ngài muốn đích thân an bài điều gì đó.
Ở phía bên kia Trình D·ụ·c cùng đám chiến hữu của hắn nghiêm trang hành quân lễ nghênh đón thánh giá. Lê Tấn liếc nhìn những gương mặt này một lượt, tiếp đó cao giọng nói :" Chào mừng các ngươi đã trở lại hội quân, trẫm rất vui khi nhìn thấy các ngươi tại đây, đương nhiên cũng có phần thất vọng vì số người trở lại đại doanh chỉ chiếm hơn một nửa tổng số binh sĩ được cứu về. Bởi vậy trẫm có lời ngợi khen vì tình thần muốn tiếp tục cống hiến cho quốc gia của các ngươi."
Phía đối diện đồng thanh Trình D·ụ·c đại diện cho đám người tiến lên trước thưa rằng :" Cảm tạ bệ hạ đã khen, tuy nhiên chúng tiểu nhân là lính bại trận, bị kẻ địch bắt làm tù binh, trong lòng mỗi người đều thẹn mình không xứng được với lời vừa rồi của bệ hạ ."
Lê Tấn xua tay nói :" Các ngươi nghĩ vậy là sai rồi, trên đời nào có đội quân bách chiến bách thắng, đối với mỗi tướng sĩ quan trọng là thua trận không thua người, nếu các ngươi để thất bại khiến bản thân trở nên tự ti vậy thì đã triệt để bại, cả đời không thể trở mình. Trẫm cũng như Đại Việt không cần những binh sĩ như vậy, tất cả đều bỏ thất bại đó ở lại phía sau cho trẫm."
Trình D·ụ·c cùng các đồng đội nghe vậy chỉ biết cúi đầu, họ cũng muốn nhưng trong lòng bọn họ khó buông được. Họ cũng cảm kích bệ hạ đã không coi khinh hay trách tội, cảm thấy xấu hổ khi hưởng sự đối xử này.
Lê Tấn chờ cho cảm xúc mọi người ổn định hơn, lúc này hắn mới hỏi :" Nhiệm vụ hồi trong tết trẫm giao cho các ngươi đều hoàn thành tốt chứ ?"
Mấy chục người có người cao giọng, người thấp giọng đều đồng thành đáp :" bẩm bệ hạ, chúng tiểu nhân đã hoàn thành đúng nhiệm vụ bệ hạ giao phó."
Lê Tấn lúc này mới vào vấn đề chính, hắn liếc nhìn Lê Niệm đang ở phía sau ra hiệu cho lão làm việc.
Lê Chỉ Huy Sứ lúc này mới tiến lên hành lễ tiếp đó lớn tiếng báo cáo:" bẩm bệ hạ, tổng cộng có 105 binh sĩ đã nhận nhiệm vụ, trong đó 62 người hoàn thành không có sai xót, số còn lại trong quá trình thực hiện nhiệm vụ đã có vi phạm lớn nhỏ khác nhau."
Lời này của Lê Niệm khiến không người kẻ trong đám binh sĩ giật mình, họ không ngờ có người của Cẩm Y Vệ giá·m s·át chuyện này, có kẻ bắt đầu lo sợ bất an.
Ở bên kia Lê Niệm nhận lệnh công bố danh sách cụ thể ai hoàn thành tốt, ai vi phạm. Lão mang danh sách bắt đầu đọc lớn.
Nhóm binh sĩ hoàn thành tốt có được công bố trước, trong đó có Trình D·ụ·c, Lê Tuyển, Đào Khiêm ... từng người được xướng tên đều có thể ưỡn ngực, tự tin chờ nghe phần tiếp theo.
Nhóm binh sĩ vi phạm từng người được nêu tên, lỗi vi phạm của từng người được nêu rõ. Đa số đều là mưu lợi bỏ túi ít nhiều nhưng vẫn giao phần lớn tiền đến tay từng gia đình liệt sĩ, duy có trường hợp của Cao Thái Sơn là biển thủ toàn bộ số tiền, không chỉ vậy tên này còn bỏ trốn.
Trong số 68 binh sĩ quay trở lại hội quân thì có không ít người phạm lỗi, khi đọc đến tên ai người đó chỉ biết cúi đầu, ai cũng không rõ h·ình p·hạt gì đang chờ bọn họ.
Sau khi Lê Niệm công bố xong, đến lượt Lê Tấn lên tiếng :" chấp hành mệnh lệnh là nghĩa vụ của quân nhân, bởi vậy kẻ nào vi phạm quân lệnh đương nhiên phải xử phạt, tất cả những người vì phạm đều đứng sang bên trái cho trẫm."
Mệnh lệnh nhanh chóng được thì hành, nhóm người rời hàng đứng sang trái chờ chịu phạt. Phía đối diện Lê Tấn đếm nhanh tổng cộng 25 người, hắn chưa vội xử lý bọn họ thấy vào đó lệnh cho áp giải Cao Thái Sơn tới trước mặt.
Họ Cao được đưa tới, trên người y mặc bộ đồ tù phạm màu trắng, đầu tóc và quần áo đều sạch sẽ gọn gàng, có vẻ như đã sớm được cho tắm rửa thay đồ. Nhìn thấy đương kim bệ hạ y vội vàng hô lớn :" Xin bệ hạ khai ân, xin bệ hạ khai ân... Xin hãy tha cho người nhà của tiểu nhân, bọn họ không có lỗi, hoàn toàn đều là lỗi của tiểu nhân ."
Lời này của y khiến đám người phạm lỗi đứng phía xa run sợ, không ngờ họ Cao còn liên lụy người nhà, bọn họ thì sao đây.
Bên kia Lê Tấn nói với Cao Thái Sơn :" yên tâm, trẫm chỉ trị tội ngươi, sau ngày hôm nay người nhà ngươi sẽ được thả về quê."
Cao Thái Sơn dập đầu liên tục hô :" Tạ bệ hạ, tạ bệ hạ khai ân..." - Hắn biết mình phạm lỗi lớn, bệ hạ không thể tha cho mình, chỉ cầu không liên lụy người nhà.
Lê Tấn khẽ ra lệnh " hành hình" ngay tức khắc có hai Cẩm Y Vệ binh sĩ tiến tới áp họ Cao sang một bên, đao phủ đã được điều tới, chỉ mất chưa đến một khắc đầu của họ Cao đã được treo trên một cây cột cờ gần đó.
Tiếp theo đó hắn tuyên bố h·ình p·hạt giành cho những người phạm lỗi khác, theo đó yêu cầu bắt buộc tất cả phải hoàn lại số tiền đã mưu lợi, 25 người ở hiện trường chịu phạt 40 quân trượng, đối với 17 người khác không trở lại hội quân thì h·ình p·hạt gấp đôi là 80 trượng.
Nghe được quyết định xử phạt, đám người vi phạm tại hiện trường thở phào nhẹ nhõm, 40 quân trượng đủ bọn họ chịu khổ da thịt, tuy nhiên chỉ cần tĩnh dưỡng nửa tháng có thể hồi phục. Họ cũng thấy may mắn vì mình đã chọn quay lại hội quân, nếu không chịu phạt 80 trượng chắc chắn bản thân dù không tàn phế cũng rất lâu mới có thể hồi phục.
Có phạt phải có thưởng, Lê Tấn quyết định thưởng cho 43 binh sĩ hoàn thành tốt nhiệm vụ đã trở lại hội quân mỗi người 5 quan tiền, đồng thời cho mỗi người giữ chức thống lĩnh đứng đầu một ti ( theo quy định mỗi ti gồm 100 binh sĩ) lại giao cho bọn họ quyền tự chiêu mộ binh sĩ dưới quyền, triều đình sẽ cấp tiền lương cùng hỗ trợ về hành chính. Đối với những người hoàn thành tốt nhiệm vụ mà không trở lại hội quân, Lê Tấn không thưởng cũng không phạt bọn họ.
Phần thưởng 5 quan tiền đối với mỗi quân sĩ đều là số tiền không nhỏ, quan trọng hơn tất cả đều trở thành thống lĩnh lại được làm chủ việc tuyển chọn bình sĩ dưới quyền, đối với Trình D·ụ·c và những người khác thì đây chính là phần thưởng hậu hĩnh rồi. Tất cả quỳ gối tạ ơn, không quên nói lời trung cũng như thề sẽ nhanh chóng hoàn thành việc tuyển tân binh dưới quyền.
Giữa giờ Tỵ, hoàng đế rời khỏi đại doanh Đông Bộ Đầu trở về hoàng cung. Những quyết định thưởng phạt của ngài ngày hôm nay sẽ tạo sóng dư luận, được cả Đông Kinh quan tâm, bàn tán suốt những ngày tiếp theo.