Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 331. Trở lại viết chuyện nào. Ò ó o.

Chương 331. Trở lại viết chuyện nào. Ò ó o.


Sau một hồi, dù không hẳn đã phục lý lẽ của hoàng đế nhưng Phó Đô Ngự Sử cũng đành lui về. Lúc này Dương Nguyên Trực đứng ra chắp tay tâu hỏi :" Bệ hạ, thuế có hai hình thức thu là thu tiền và sản vật như thóc, vải vóc.. quy định mới chỉ đề cập đến việc ban thưởng đối với các mốc nộp thuế bằng tiền đồng. Phải chăng có thể hiểu rằng khi xét ban thưởng sẽ quy đổi tương đương giữa tiền và sản vật ?"

Lê Tấn lập tức phủ định :" không thể, quy định mới chỉ áp dụng đối với người nộp thuế bằng tiền."

Lời này vừa ra không ít quan viên im lặng suy tính, lúc này họ hiểu quy định mới này của bệ hạ không chỉ vì muốn khuyến khích thương nhân tự giác nộp thuế đầy đủ mà còn ẩn tàng ý đồ bên trong.

Dương Nguyên Trực nghi vấn được giải đáp, lão chắp tay xin phép lui về, lòng lão không ngừng suy tính, cuối cùng chỉ biết than thở trước mưu tính cao siêu của bệ hạ.

Phản đối không có hiệu quả, vấn đề duy nhất cần giải đáp cũng đã có câu trả lời, phần còn lại đều rất dễ hiểu, bách quan tạm thời chỉ có thể chấp nhận quy định mới này.

Vấn đề này coi như xong, triều hội bước vào quá trình tấu báo. Người đầu tiên đứng ra tấu lên là Đô Ngự Sử Nguyễn Vĩnh Tín, lão tấu lên kết quả giá·m s·át quan viên trong quá trình cứu trợ, giúp đỡ người dân ổn định cuộc sống sau đợt l·ũ l·ụt cuối năm trước ở hai đạo Quảng Nam, Thuận Hoá. Về cơ bản quan viên hai đạo này đã làm tốt, những quan viên có sai phạm đã sớm được chấn chỉnh. Trình bày xong lão hai tay dâng lên bản tấu ghi lại những lỗi lầm của các quan viên đã phạm phải, chờ hoàng thượng xem xét rồi quyết định xử phạt.

Lê Tấn xem xong tấu chương, nhìn chung đều là lỗi không quá nghiêm trọng, hắn quyết định giao cho Lại Bộ xử lý vấn đề này.

Đô Ngự Sử lui về vị trí, bước ra là Thái Uý Lê Quảng Độ. Lão báo cáo về chuyến đi phía nam lần này, cơ bản đều thuận lợi, không có vấn đề gì lớn xảy ra.

Lê Tấn nói vài câu khen ngợi, rồi cho phép lão lui về. Tiếp đó đến lượt Thái Sư đứng ra hạch tội Bùi Tướng Quốc trong quá trình phê duyệt tấu chương đã không công chính. Cụ thể, năm trước khi nước sông Nhị lên cao, nguy cơ vỡ đê có thể xảy ra, trong quá trình điều hành phòng chống l·ũ l·ụt Bùi Tướng đã ưu tiên nhân lực, vật lực cho việc gia cố một số đoạn đê, kiểm tra cho thấy phần lớn đoạn đê được chọn có vị trí gần điền trang của Bùi Gia.

Đối với cáo buộc này, Bùi Tướng Quốc rất bình thản trình bày mình hoàn toàn không biết chuyện này, khi đó đều dựa trên khuyến nghị của Hà Đê Sứ ra quyết định.

Nhìn chung chỉ vì chuyện này muốn kéo ngã Bùi Xương Trạch là không thể, Lê Tấn chỉ muốn dùng lý do tỵ hiềm bỏ đi công việc giúp hắn phê tấu hàng ngày của lão, thay vào đó người được chọn là Kinh Vương Lê Kiện.

Mấy vấn đề nhỏ tạm thời qua đi, Binh Bộ Tả Thị Lang Giang Cảnh Thạc đứng ra tâu :" bẩm bệ hạ, cuối năm trước vì cứu trợ t·hiên t·ai triều đình đã cho mộ thêm 4 vệ binh ở hai đạo Quảng Nam, Thuận Hoá, tổng cộng 9600 người. Gần đây bệ hạ lại cho xây dựng lại thủy quân, theo đó sẽ tuyển mới 4200 binh sĩ. Trong vòng chưa đến nửa năm tổng quân số nước ta sẽ vượt mức 162.00 trước kia 11.800 người. Quân số lớn hơn dẫn đến tiêu tốn lương hưởng nhiều hơn, đặc biệt trang bị cho cho nhánh thủy quân mới tốn kém vô cùng, quân phí Binh Bộ được cấp năm nay khó lòng gánh vác mức chi tiêu này. Nay thần tấu lên xin bệ hạ xem xét."

Lúc trước Lê Tấn quyết định cho mộ thêm 4 vệ binh ở phía nam để rút lượng lớn tráng đinh khỏi dân chúng. Mục đích của việc này có rất nhiều : đầu tiên là để xây dựng một lực lượng lớn phụ trách công tác cứu trợ t·hiên t·ai của triều đình ; thứ hai là để nắm giữ nhóm người này trong tay triều đình tránh cho kẻ có m·ưu đ·ồ xấu lôi kéo bọn họ làm loạn, không chỉ vậy khi có giặc cỏ nổi lên thì có thể dùng lực lượng này trấn áp; thứ ba là thông qua trả lương hưởng cho nhóm tân binh này giúp người thân bọn họ có được cái ăn, một cách gián tiếp cứu trợ dân chúng.

Có lợi đương nhiên cũng có mặt hại, mà đơn giản nhất là việc quân số tăng lên hao phí tiền lương không nhỏ. Dù vậy nếu chỉ là tăng thêm 4 vệ binh này Binh Bộ cũng không đến nỗi kêu ca, bởi nhẽ thủy quân cuối năm trước ít đi 3 hạm đội, bù qua sớt lại có thể cân bằng quân phí. Chỉ khi Lê Tấn cho xây dựng lại thủy quân thì quân phí mới thành vấn đề lớn. Thêm 4200 thủy quân đồng nghĩa với việc phải cung cấp lượng lớn t·àu c·hiến, v·ũ k·hí, quân trang, mà trang bị cho thủy quân đắt đỏ hơn bộ binh rất nhiều, tốn kém tiền lương sẽ không nhỏ.

Lê Tấn tính toán một chút rồi hỏi :" Giang ái khanh, cuối tháng sau là q·uân đ·ội ở các đạo tiến hành thay phiên đúng chứ ?"

Giang Thị Lang đáp :" vâng, thưa bệ hạ."

Lê Tấn liền đưa ra phương án giải quyết :" năm nay hai đạo Quảng Nam, Thuận Hoá thay phiên tráng đinh được gọi tòng quân giảm đi 9600 người, như vậy quân số có thể giảm xuống bằng với trước đây.

Còn về vấn đề kinh phí tái xây dựng thủy quân trẫm đã có trù bị. An Vương ở cảng Hoằng Tĩnh bán đất thu được một số tiền, chín thành trong số đó đã chuyển về kinh nhập vào quốc khố. Khi đó trẫm đã lệnh cho Hộ Bộ cất riêng số tiền này, không tính vào thu ngân sách năm trước. Vốn định là dùng số tiền này đầu tư mở rộng quy mô thủy quân, tăng cường sức mạnh của Đại Việt ta trên biển. Đáng tiếc thủy quân lại xảy ra chuyện, không còn cách nào khác chỉ có thể dùng số tiền này tái thiết hạm đội."

Nghe đến đây phần lớn bách quan đều cảm thấy phương án này hợp lý, không chỗ có thể chê, tuy nhiên suy nghĩ sâu xa một chút bỗng cảm thấy lạnh sống lưng. Giờ thì bọn họ hiểu rồi, từ khi đăng cơ hoàng thượng đã tính toán sẽ hủy diệt 3 hạm đội thủy quân trong tầm kiểm soát của Lê Bưu. Bước đầu tiên ngài cho mở cảng biển, bán đất thu tiền. Tiếp theo ngài để cho Lê Bưu dẫn theo 3000 thuộc hạ đi Đông Bắc chịu c·hết. Cuối cùng ngài dùng tiền thu được từ bán đất cảng biển để tái xây dựng hạm đội, đương nhiên bệ hạ sẽ nắm chặt quyền khống chế những hạm đội thủy quân này trong tay. Quả là đáng sợ, vì mục đích của bản thân không tiếc hi sinh tính mạng 3000 binh sĩ, bệ hạ đủ tàn nhẫn.

Không để ý đến phản ứng khác thường của quần thần, Lê Tấn lại nói :" Ngoài ra, trong vòng 5 năm tới tất cả thuế khoá thu được ở cảng Hoằng Tĩnh sẽ được giành riêng sử dụng để chỉ trả lương hưởng cũng như đầu tư mở rộng quy mô của thủy quân nước ta."

Lời này vừa ra bách quan đều âm thầm tính toán, thuế thu từ cảng biển hiện giờ chưa có bao nhiêu, tuy nhiên với sự phát triển theo thời gian của ngoại thương thì nơi đây sẽ trở thành nơi buôn bán sầm uất bậc nhất trong cả nước, tiền thuế thu được cũng sẽ là con số khổng lồ. Một nguồn lực lớn như vậy được đầu tư toàn bộ cho thủy quân, điều này cho thấy tham vọng trên biển của hoàng thượng là rất lớn, tương lại không xa quy mô của thủy quân Đại Việt không chỉ dừng lại ở mấy ngàn binh sĩ cùng hơn trăm chiến thuyền như hiện tại.

Quay lại với chương trình tấu báo, Giang Thị Lang sau khi có được chỉ đạo phương từ hoàng đế liền lui về, người tiếp theo bước ra là Lại Bộ Thượng Thư Bùi Minh Lễ. Lão tâu :" bẩm bệ hạ, số tiến sĩ năm nay lên tới 108, Lại Bộ chúng thần tạm thời khó mà phân bổ hết."

Lại Bộ lúc trước đã tâu lên vấn đề này, Lê Tấn nhớ khi đó mình đã nói sẽ có cách sắp xếp. Lần này Bùi Minh Lễ lại tâu lên, cốt là muốn đẩy lại trách nhiệm giải quyết vấn đề này cho hắn .

Lê Tấn chỉ đạo :" trước tiên cứ an bài tất cả tân khoa tiến sĩ tới Hàn Lâm Viện nhậm chức nửa năm, sau đó trẫm sẽ có phương án bổ dụng."

Bùi Minh Lễ chắp tay tuân lệnh, tuy nhiên lão chưa lui về mà tiếp tục tâu hỏi :" bệ hạ, chức Thừa Chính Sứ Thuận Hoá đã để trống hai tháng, chính vụ tồn đọng không ít, xin bệ hạ sớm bổ nhậm người mới."

Lại một lời nhắc khéo, Lê Tấn trong buổi trầu trước đây có nói sẽ cân nhắc rồi quyết định chuyện này, thực ra là đang chờ đợi. Ngày hôm trước nội quan hắn phái đi theo Lê Quảng Độ tới viếng An Quận Công đã mang theo thư nhà của Ý Đức công chúa trở về, trong thư Nhị Hoàng Cô đã nói rõ nhà họ Nguyễn tiến cử Bộ Tướng của An Quận Công là Lưu Khoát đảm nhiệm chức Tổng Binh Thuận Hoá, còn chức Thừa Chính Sứ thì họ không có nhân tuyển thích hợp. Ý tứ rất rõ ràng, nhà họ Nguyễn muốn giữ lại quân quyền, còn vị trí Thừa Chính Sứ sẵn sàng nghe theo Lê Tấn sắp xếp. Bọn họ đã nhượng bộ như vậy, Lê Tấn không có lý nào không đồng ý. Hắn sắc dụ :" thăng huyện lệnh Siêu Loại Đàm Thận Huy giữ chức Thừa Chính Sứ Thuận Hoá ; Tổng Binh Thiêm Sự Thuận Hoá Lưu Khoát giữ chức Đô Tổng Binh Sứ Thuận Hoá."

Chỉ lệnh vừa ra khiến nhiều quan viên giật mình, lại một quyết định bổ nhiệm bất ngờ, một viên quan tri huyện hàm Thất Phẩm được thăng lên giữ chức Thừa Chính Sứ hàm chính Tứ Phẩm, đây là vượt bao nhiêu cấp chứ. Chưa hết, cái tên Đàm Thận Huy này cũng không phải xa lạ, lão vốn là quan trong triều, từng nhậm chức ở Hàn Lâm Viện, đồng thời cũng là thành viên hội Tao Đàn, tương đối được Thánh Tông hoàng đế thưởng thức. Hiến Tông thượng vị lại không coi trọng Đàm Thận Huy, trong một lần nhân lão phạm lỗi đã giáng chức làm huyện lệnh, đến nay cũng đã được gần 7 năm. Mọi người nghĩ đường quan lộ của lão từ giờ đến cuối đời chỉ có thể dừng lại ở vị trí huyện lệnh Siêu Loại, thật không ngờ đương kim bệ hạ lại dùng lão.

Còn về Lưu Khoát, việc lão được bổ nhậm làm Tổng Bình Sứ không gây chú ý nhiều, thực ra lão nắm quyền và Nguyễn Đình Thắng nắm quyền không có nhiều khác biệt, quân quyền Thuận Hoá vẫn trong tay nhóm thế lực của nhà An Quận Công.

Quyết định bổ nhiệm đã có, Bùi Minh Lễ không còn việc gì liền xin phép lui lại. Tấu báo tiếp tục, cũng không còn vấn đề gì quá lớn, cơ bản đều được thương nghị nhanh chóng giải quyết. Giờ Ngọ vừa điểm, hoàng đế liền tuyên bố bãi triều trở lại hậu cũng, bách quan thì rời đi.

Chương 331. Trở lại viết chuyện nào. Ò ó o.