Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 336. Báo cáo công việc.

Chương 336. Báo cáo công việc.


Sáng ngày 1 tháng 5, hoàng đế trong Cần Chính Điện tiếp kiến một số quan viên vào cung báo cáo công việc.

Người đầu tiên là Tả Thị Lang Binh Bộ Giang Cảnh Thạc, hành lễ quân thần xong xuôi lão tâu : " bẩm bệ hạ, 42 thủy quân thống lĩnh mới được người bổ nhiệm đã hoàn thành nhiệm vụ tuyển quân, Binh Bộ chúng thần đã kiểm tra tư lịch, lập danh sách tân binh, quân tư trang cơ bản cũng đã được cấp xuống. Tất cả đều được thể hiện đầy đủ trong những tấu chương này, xin bệ hạ ngự lãm." - tâu xong lão hai tay kính cẩn dâng lên 4 quyển sổ con.

Lê Tấn nhận được tấu chương, mở ra xem qua rồi bỏ sang một bên, chuyện này tạm thời vậy đi. Hắn quay ra hỏi Giang Cảnh Thạc:" công tác thay phiên thế nào rồi, không xảy ra vấn đề gì chứ ?"

Giang Thị Lang đáp :" bẩm bệ hạ, thay phiên năm nay đã hoàn thành, không xảy ra vấn đề lớn nào, đương nhiên cũng có một vài nơi xảy ra sai phạm nhỏ, Binh Bộ chúng thần đã kịp thời chấn chỉnh, không để xảy ra hậu quả gì đáng tiếc."

Lê Tấn hài lòng, hắn dành vài lời khen ngợi rồi cho đối phương lui đi.

Giang Thị Lang rời đi, đến lượt Ngô Thượng Thư tiến vào. Lão tâu lên :" bẩm bệ hạ, qua thời gian mấy tháng thử nghiệm, Công Bộ chúng thần xác định Kẽm có tính chống ăn mòn, trong môi trường bình thường hiệu quả rất tốt, khi đối diện với một số môi trường đặc biệt hiệu quả có phần giảm sút, ví như trong môi trường nước biển những tấm sắt có mạ kẽm có thể tồn tại tương đối lâu dài so với những tấm sắt thông thường."

Lê Tấn nghe xong liền dụ :" Nếu chỉ mạ kẽm không thì khả năng chống ăn mòn trong môi trường nước biển vẫn chưa đủ tốt, phía trên bề mặt có thể quét thêm một lớp sơn, như vậy sẽ tối ưu hơn khả năng chống ăn mòn của kim loại mạ kẽm."

Ở kiếp trước hắn được biết tàu đi biển đều được phủ một lớp sơn mạ kẽm, đương nhiên kỹ thuật hiện đại thời này khó mà theo kịp, tuy nhiên có thể bắt chước một chút, hiệu quả đã vượt trội so với đương thời.

Bên kia Ngô lão thượng thư vui vẻ tiếp nhận ý kiến này của hoàng thượng, trong lòng lão cũng khá tò mò vị này sao biết được những kiến thức mới lạ như vậy.

Chuyện này tạm qua, nhớ tới điều gì đó hắn sai Đỗ Khắc Hải tới Ngự Thư Phòng một chuyến. Tiếp đó Lê Tấn lại quay ra hỏi qua vấn đề khác :" Công tác đào hồ chứa nước mưa trên cánh đồng hiện tại như thế nào rồi ?"

Ngô thượng thư đáp :" bẩm bệ hạ, từ năm ngoái đến giờ trên toàn quốc đã triển khai kế hoạch này, theo thống kê báo về thì hiện đã có 1.143 hồ đã được đào, cái nhỏ nhất rộng 8 mẫu, cái lớn nhất thì rộng hơn 100 mẫu đất."

Hồ chứa có tác dụng giữ nước tưới tiêu mùa hạn, hạn chế n·gập l·ụt mùa mưa, cộng hưởng với hệ thống Cối Xay Gió tham gia chuyển nước sông vào hệ thống kênh mương nội đồng, nền nông nghiệp Đại Việt coi như có được một hệ thống thủy lợi tương đối hoàn thiện. Nghĩ đến đây Lê Tấn liền hỏi :" công tác kiến tạo Cối Xay Gió như thế nào rồi ?"

Ngô thượng thư đáp:" bẩm bệ hạ, Công Bộ chúng thần đang triển khai, đã có lượng lớn thợ giỏi cùng quan viên được phân đi các nơi đào tạo nhân lực địa phương kiến tạo Cối Xay Gió. Thời gian đầu có thể chưa quen thuộc kỹ thuật nên tốc độ kiến tạo sẽ chậm, dần dần sẽ tăng nhanh lên. Theo chúng thần dự tính thì trong năm nay cả nước có thể hoàn thành trên dưới 200 Cối Xay Gió, năm tới số lượng có thể đạt 400-500 chiếc, không có gì bất ngờ thì trước mùa mưa năm kia có thể hoàn thành kiến tạo 1000 chiếc theo kế hoạch."

Một ngàn Cối Xay Gió vận chuyển nước cung cấp cho tưới tiêu là kế hoạch ban đầu của Lê Tấn, hắn muốn đợi qua hai năm đánh giá hiệu quả lại cho đầu tư thêm, mục tiêu là hơn sáu ngàn xã trên cả nước mỗi xã tối thiểu có một Cối Xay Gió, hậu thế sẽ nói Đại Việt mới là xứ sở Cối Xay Gió chứ không phải một quốc gia Châu Âu nào đó.

Đỗ tổng quản được phái đi rất nhanh trở lại, trên tay lão mang theo một chiếc hộp gỗ cẩn thận dâng lên. Lê Tấn nhận lấy, từ trong cầm ra một tập bản vẽ, một tay đưa tới phía trước, miệng nói :" Ngô ái khanh, Khanh xem qua một chút thứ này."

Ngô thượng thư mang theo lòng hiếu kỳ tuân lệnh xem bản vẽ. Chỉ nhìn qua ông có thể chắc chắn đây là bản vẽ do bệ hạ ngự bút, cơ bản là không đẹp mắt, tuy nhiên vẫn có thể rõ ràng là bệ hạ vẽ là chiến thuyền, chỉ là hình thù có chút kỳ lạ, không giống với chiến thuyền thông thường trong thủy quân nước nhà. Quan trọng nhất bệ hạ có chú thích chi tiết vỏ bên ngoài của chiến thuyền trong bản vẽ phần lớn được bọc bằng tấm sắt có mạ kẽm, trên mái thuyền còn cắm đầy cọc nhọn bằng sắt. Tổng thể mà nói thì chiến thuyền của bệ hạ hình thù giống như một con rùa, trên mai rùa gắn đầy chông nhọn giống như một con nhím khổng lồ. Chỉ cần xem qua Ngô thượng thư biết chiến thuyền này rất mạnh mẽ khi đối đầu một một trong các cuộc thủy chiến, tuy nhiên chi phí chế tạo, duy tu hàng năm là con số khổng lồ.

Bên kia Lê Tấn thấy Ngô Minh xem xong liền đặt câu hỏi :" Khanh giúp trẫm trù tính xem muốn chế tạo một chiến thuyền kiểu này cần tốn bao nhiêu tiền ?"

Ngô thượng thư không mất nhiều thời gian đưa ra đáp án :" bẩm bệ hạ, chiến thuyền bọc sắt của bệ hạ cần chi phí khoảng 10-15 vạn cho mỗi chiếc, giá cả phụ thuộc vào biến động giá nguyên liệu, chi phí nhân công, vận chuyển. Người cũng biết thời điểm hiện tại giá cả biến động lên xuống không ít.

Tuy nhiên, theo thần bệ hạ cần lưu ý một vấn đề khác. Việc bọc thân tàu bằng thép tốn kém rất nhiều, t·àu c·hiến hoạt động thời gian dài trên biển không thể tránh được việc những tấm sắt bị ăn mòn, việc duy tu hàng năm sẽ tốn kém không ít. Thần cho rằng thời điểm không cần thiết không nên bọc sắt, thay vào đó chúng ta cho đóng thân tàu bằng gỗ riêng, đồng thời cho tách lớp vỏ thép bên ngoài đúc riêng. Thời bình cất trữ vỏ thép trên bờ, khi xảy ra chiến sự quan trọng mới trang bị lớp vỏ bọc sắt lên chiến thuyền. Làm như vậy vừa giảm thiểu tốn kém chi phí duy tu, đồng thời tạo được bất ngờ trên chiến trường cho kẻ địch."

Lê Tấn nghe xong kiến nghị của Ngô Minh cảm thấy vô cùng hợp lý, liền quyết định nghe theo. Hắn ra lệnh :" trẫm giao việc này cho khanh chủ trì, thân tàu bằng gỗ sẽ để xưởng đóng tàu mới tại Hải Dương phụ trách, Bách Tác Cục chịu trách nhiệm chế tạo vỏ thuyền bằng sắt. Trong vòng hai năm tới trẫm muốn thủy quân Đại Việt trang bị thêm 10 chiến thuyền loại này."

Ngô thượng thư nghe xong hơi chút nhíu mày, lão tâu :" bẩm bệ hạ, đóng mới mười chiến thuyền loại này tốn kém không nhỏ, quốc khố e là không thể chi ra nhiều tiền như vậy."

Lê Tấn liền dụ hỏi :" tiền trẫm tự nhiên sẽ cấp đủ, Khanh chỉ cần nói cho trẫm biết Khanh có làm được hay không?"

Ngô thượng thư nghe vậy chỉ biết tặc lưỡi, tối thiểu 100 vạn quan tiền, cũng không biết bệ hạ làm sao an bài. Ngài đã nói chắc nịch như vậy thì kệ đi, lão chắp tay tuân mệnh đi làm là được, dù sao chủ trì mấy việc chế tạo cũng làm quen tay.

Không còn chuyện gì, Ngô thượng thư liền được phép cho lui. Người tiếp theo tiến điện là Thái Y Lệnh Triệu Khang, lão đến báo cáo công tác chiêu sinh của Tuệ Tĩnh Y Sư Học Viện.

Theo báo cáo thì tuyển sinh khoá đầu tiên đã kết thúc, tổng cộng nhận vào 30 y sinh, chương trình giảng dạy cũng đã được soạn ra, từ trung tuần tháng 5 này các y sinh sẽ chính thức nhập học.

Lê Tấn khá hài lòng, đây là bước khởi đầu, đợi khi việc dạy và học nghề y trong học viện có thể vận hành trôi chảy hắn sẽ cho mở rộng quy mô giảng dạy. Mục tiêu cuối cùng là cho chuẩn hoá chất lượng đào tạo, đảm bảo trình độ chuyên môn của những người hành nghề y trong cả nước.

Triệu Khang rời đi, người cuối cùng tiến điện không phải là quan viên nào khác mà là tổng công trình sư Vũ Như Tô. Hắn tới báo cáo tiến độ xây dựng của Đại Việt Hoàng Gia Học Viện. Trường học lớn này đã cơ bản thành hình bộ khung, phần việc tiếp theo là hoàn thiện.

Lê Tấn hài lòng với năng lực họ Vũ thể hiện, không ngại khen ngợi vài câu, tiếp đó hỏi :" Tổng chi phí đến thời điểm hiện tại là bao nhiêu ?"

Vũ Như Tô đúng sự thực trình bày :" bẩm bệ hạ, tính đến thời điểm này đã tiêu tốn 68 vạn 3 ngàn 521 quan tiền. Tất cả mục chi tiêu, con số cụ thể, thảo dân đều có ghi chép kỹ lưỡng, hôm nay có đem theo, xin bệ hạ kiểm tra." - Nói xong hắn từ trong ngực móc ra một quyển sổ lớn, hai tay kính cẩn dâng lên.

Lê Tấn nhận được cũng chẳng mở ra, hắn hỏi :" quyển sổ này chỗ ngươi còn bản sao chứ ?"

Vũ Như Tô đáp :" dạ, còn hai phần bản sao thưa bệ hạ."

Lê Tấn lệnh :" ngươi trở về làm thêm một quyển sổ chi, trẫm không cần biết ngươi cân đối thế nào, tổng số tiền chi đến thời điểm này phải chạm con số 150 vạn quan, khi hoàn công bắt buộc phải vượt con số 250 vạn quan. Còn bản sao gì đó khi trở về ngươi lập tức đem hủy đi. Rõ rồi chứ ?"

Hơi bất ngờ một chút, tuy nhiên bằng sự nhanh trí họ Vũ sớm nhận ra vấn đề. Hắn chắp tay tuân lệnh, dù sao tiền cũng không phải của hắn, lệnh vua ban ra cứ thế mà làm.

Họ Vũ sau đó rời đi, Lê Tấn kết thúc buổi làm việc. Hắn liền bãi giá Từ Ninh Cung đi thăm Lan Phi Trần Thị, từ ngày nàng mang thai sự quan tâm của hắn giành cho nàng ngày càng lớn hơn, thậm chí thời gian dành cho nàng có phần nhiều hơn nàng Tiểu Mai ở An Khang Cung.

Chương 336. Báo cáo công việc.