Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 347. Trung Thu dạ chiến (1).

Chương 347. Trung Thu dạ chiến (1).


Sông Thao tức chỉ đoạn thượng du của sông Hồng ( sông Nhị ) con sông này khởi nguồn từ Vân Nam theo hướng Tây Bắc-Đông Nam chảy vào nước ta, tại Trung Hà hợp lưu với Sông Đà, sau đó ở Bạch Hạc đón nhận thêm sông Lô hoà cùng dòng nước, từ đoạn này chảy về xuôi chính thức có tên Sông Hồng ( sông Nhị ). Về mặt địa lý, sông Thao tiếp xúc với lãnh thổ nước ta từ địa phận xã A Mú Sung ( Bát Xát, Lào Cai ). Từ A Mú Sung đến Thành Phố Lào Cai, dòng sông Thao đóng vai trò ranh giới tự nhiên phân chia lãnh thổ của Việt Nam và Trung Quốc, phía bờ bắc là Trung Quốc, bờ nam là Việt Nam. Đường biên giới tự nhiên này không phải đến thời hiện đại mới có, từ thế kỷ XV nó đã xuất hiện, làm nhiệm vụ phân chia một đoạn biên giới Đại Việt và Đại Minh.

**

Chiều ngày 13 tháng 8, Ngự Mã Doanh dừng chân lập doanh trong rừng cách A Mú Sung 60 dặm về hướng nam. Hiệu Uý Lê Phụng Hiểu quan sát vẻ mặt mệt mỏi của đám binh mã dưới quyền lớn tiếng :" tạm đóng tại chỗ, mọi người có một ngày để nghỉ ngơi dưỡng sức, ngày hôm kia theo lệnh hành sự. Giữ nghiêm quân kỷ, cấm rời doanh trại tìm kiếm rượu thịt, đàn bà.

Mỗ nói trước, quân pháp vô tình, bất kể kẻ nào vi phạm đều phải nhận trừng phạt nghiêm khắc. Chưa hết, nếu để lộ vị trí dẫn đến làm hỏng đại sự bệ hạ giao phó thì tất cả chúng ta đều gặp xui xẻo, đầu không giữ được mà còn liên lụy người nhà, các ngươi coi đấy hành sự."

Đám thuộc hạ im lặng, sự im lăng này đại biểu cho tất cả đã nghe rõ, không ai có ý kiến phản đối với những lời trên của Lê Phụng Hiểu.

Cùng trong chiều ngày 13, một ngàn thủy quân sau nhiều ngày vất vả ngược dòng mà đi đã tới được Sin Quyền. Nghỉ ngơi một đêm, ngày kế tiếp Lê Hoài Ân chỉ huy 20 chiến thuyền ngược dòng chạy dọc biên giới Việt- Minh. Sự xuất hiện của thủy quân khiến bên kia sông biên quân nước Minh vốn luôn lười biếng bỗng nâng cao cảnh giác, không ngừng phái trinh sát tuần tra ven bờ.

**

Đêm Trung Thu, vầng trăng đỏ tròn dần nhô lên từ phía đông chân trời, nhà nhà cùng nhau tụ họp ăn cơm đoàn viên, xong xuôi xóm làng tổ chức vui chơi. Không khí lễ hội có thể bắt gặp ở khắp nơi trên lãnh thổ các nước theo văn hoá Á Đông như Đại Việt, Đại Minh, Triều Tiên, Oa Quốc... Nào có ngờ, trăng bắt đầu lên lên báo hiệu cho một đêm không yên bình nơi biên giới Việt - Minh.

Cách A Mú Sung 120 dặm về hướng Tây Bắc, khi mặt trời khuất núi từ rừng rậm hai bên ven bờ sông hơn 300 bè lớn được tháo bỏ những cành cây ngụy trang. Ánh trăng bắt đầu phản chiếu trên mặt sông cũng chính là lúc tất cả bè gỗ bắt đầu thả trôi theo dòng nước. Hàng trăm bè lớn, gần vạn chi chúng chầm chậm theo dòng nước bắt đầu hành trình trở về cố hương.

Đoàn bè gỗ trôi được 30 dặm thì bị một nhóm khoảng 20 người đứng ở đỉnh một ngọn núi cao bên tả ngạn sông Thao phát hiện. Thủ lĩnh đội ngũ này là Đại Minh Cẩm Y Vệ Bách Hộ Hướng Tả, đội ngũ của Hướng Tả đương nhiên không ngẫu nhiên xuất hiện tại đây, họ chỉ là một trong số 30 đội ngũ được phái đi Vân Nam truy xét lần này, người dẫn đầu hành động là Thiên Hộ Từ Tuấn Du.

Ngay khi phát hiện sự khác thường trên sông, Hướng Tả quay sang ra lệnh cho thuộc hạ :" A Tài lập tức truyền tin cho Thiên Hộ đại nhân, những người còn lại theo ta tới bờ sông tra rõ tình hình."

Người tên A Tài nhanh chóng viết một đoạn tin tức lên tờ giấy nhỏ, tiếp đó mở ra lồng sắt luôn mang theo người, nhét mẩu giấy vào ống trúc nhỏ ở chân chim đưa thư rồi thả nó bay đi. Hắn sẽ ở yên tại chỗ chờ Từ Thiên Hộ mang người tới, nhiệm vụ của hắn là dựa theo ám hiệu của đội ngũ dẫn đại đội phía sau nhanh chóng đuổi kịp đám người Hướng Tả.

Khoảng một khắc sau tại một điểm nghỉ chân trong rừng rậm cách chỗ A Tài chờ đợi 40 dặm theo đường chim bay, Từ Tuấn Du nhận được tin tức lập tức quay sang ra lệnh cho thuộc hạ thân cận :" Lão Lục, ngươi mang theo ấn tín của ta lập tức đi tìm doanh trại biên quân điều động q·uân đ·ội, bằng mọi giá phải chặn lại đội bè trôi sông này, nếu đối phương kháng cự cứ thẳng tay g·iết. Rõ rồi chứ ?"

Người gọi Lão Lục nhận lệnh, lập tức nhận lấy ấn tín phi thân rời đi. Sở dĩ hắn được lựa chọn cho nhiệm vụ này là vì hắn sở hữu khinh công thượng thừa, ở địa hình đồi núi như đây tốc độ di chuyển của hắn còn nhanh hơn tuấn mã.

Họ Từ tiếp đó lệnh cho thuộc hạ truyền đi lệnh triệu tập tất cả các đội ngũ dưới quyền, mệnh lệnh tất cả theo bờ sông lao về phía hạ dụ cùng hắn tập hợp đội ngũ.

Xong xuôi, Từ Tuấn Du dẫn theo gần trăm tên thuộc hạ nhanh chóng tìm được A Tài, theo hướng hạ du đuổi theo đội ngũ của Hướng Tả.

Lại nói Hướng Tả, đội của hắn một đường đuổi tới bờ sông bằng mắt thường có thể thấy được đội thuyền bè khổng lồ hàng trăm chiếc, không còn nghi ngờ gì nữa đây chính là mục tiêu mà bọn họ vẫn luôn tìm kiếm hơn nửa tháng nay. Biết rõ bên mình yếu thế, không thể làm gì được đối phương ở trên sông, Hướng Tả cùng thuộc hạ dựa vào tốc độ vượt trội của chiến mã lao nhanh về phía hạ du.

**

Trên sông, người cầm đầu đội bè là Lê Kiệm biết đội ngũ của mình đã bị phát hiện, không hề nao núng bắt đầu truyền lệnh :" các huynh đệ lấy ra v·ũ k·hí, đêm nay chúng ta sẽ kề vai chiến đấu, dù gì sinh lớn thế nào đều phải hoàn thành nhiệm vụ."

Đáp lại mệnh lệnh của của thủ lĩnh, mọi người lặng lẽ lấy ra v·ũ k·hí của bản thân. Chỉ trong chốc lát ánh trăng phản chiếu hàng ngàn thanh đao kiếm làm loá mắt đám người trên bờ. Ẩn giấu dưới rừng gươm đao chói lóa đó là những mũi tên rình rập của hàng trăm quân nỏ, nếu tinh mắt cũng có thể nhìn thấy sự xuất hiện lác đác của lượng nhỏ hoả khí cầm tay hạng nhẹ. Cả một đội ngũ im lặng trôi theo dòng nước nhưng chiến ý toả ra không hề tầm thường.

**

Vân Nam có một đội thủy quân canh giữ trên dòng sông Thao đó là thủy quân Cẩm Lý, đóng tại thủy doanh cách A Mú Sung khoảng 10 dặm về phía thượng du. Nhiệm vụ của đội ngũ này là kiểm soát đường sông, đề phòng người phương nam theo đường thủy xâm nhập Vân Nam cũng như người dân nước Minh vượt biên sang Đại Việt. Cơ bản ít kẻ dám trái lệnh chạy ngược xuôi trên đoạn sông này nên nhiệm vụ của quân Cẩm Lý chẳng có bao nhiêu vất vả. Nhàn hạ lâu ngày thành ra quân tướng đều có chút lười biếng, quân kỷ không đủ nghiêm. Thường ngày doanh trại phòng bị lỏng lẻo, không hiếm cảnh tượng tướng sĩ tụ tập đ·ánh b·ạc, uống rượu.

Tuy nhiên đó là chuyện từ ngày hôm qua trở về trước, ngay khi nghe tin báo có một đội thủy quân Đại Việt chạy ngược dòng sông Thao hướng về phía A Mú Sung thì mọi chuyện hoàn toàn thay đổi. Thống lĩnh của thủy quân Cẩm Lý Lưu Bình Dương lập tức siết chặt quân kỷ, tất cả trên dưới thủy doanh tập trung tinh thần sẵn sàng chiến đấu. Quân lệnh yêu cầu binh sĩ dù đi ngủ cũng không cởi giáp, binh khí không cách người quá nửa thước.

Cuối canh hai, Lão Lục mang theo ấn tín của Từ Tuấn Du tìm tới thủy doanh Cẩm Lý. Lưu Bình Dương nghe tin có người cầm ấn tín Thiên Hộ Cẩm Y Vệ tới tìm mình nhanh chóng chạy tới cổng doanh nghênh đón.

Lão Lục không có thời gian để nhiều lời, vừa nhìn thấy người hắn liền truyền đạt mệnh lệnh :" bằng mọi giá phải chặn đoàn bè gỗ, không thể để chúng vượt qua khúc sông này. Đây là lệnh của Thiên Hộ đại nhân, ngươi nghe rõ rồi chứ ?"

Lưu Bình Dương chẳng hiểu chuyện gì xảy ra, người của Cẩm Y Vệ thậm chí không thèm hỏi tên hắn, cứ như vậy hạ đạt mệnh lệnh, thông tin cũng không rõ ràng. Họ Lưu liền hỏi :" Cẩm Y Vệ đại nhân, ngài muốn quân Cẩm Lý chúng tôi chặn bè gỗ nào? kẻ cần bắt là ai ...."

Không chờ đối phương đưa ra hết câu hỏi, Lão Lục liền cắt ngang :" ngươi cái gì cũng đừng hỏi, ta không có thời gian giải thích cho ngươi, quân Cẩm Lý lập tức phong toả mặt sông, thượng hạ đều không cho kẻ nào thông qua, đợi Thiên Hộ đại nhân đuổi tới là được." - Vừa nói xong lão liền nhún người phi thân rời đi, khiến Lưu Bình Dương ngẩn người tại chỗ.

Họ Lưu dù không rõ đầu đuôi thế nào nhưng ấn tín đối phương mang đến thật là của Cẩm Y Vệ, hắn không dám không nghe lệnh. Trong vòng một khắc đồng hồ, toàn bộ binh sĩ dưới trướng hắn tập hợp, lại sau hai khắc đồng hồ tất cả hai mươi chiến thuyền trong thủy doanh Cẩm Lý xuất động. Dưới sự chỉ huy của Lưu Bình Dương, hai mươi chiến thuyền này dàn trận hình võng trên mặt sông Thao, hai chiến thuyền lớn nhất neo ở hai bên đầu võng, một sợi xích sắt nối liền hai đầu thuyền lớn giăng ngang khúc sông. Trên các chiến thuyền quân nỏ lên dây, mười tám khẩu thần công được nhồi đ·ạ·n sẵn sàng điểm hoả, bất kỳ lúc nào cũng có thẻ tiến hành công kích bão táp.

***

Giữa canh ba, đội ngũ của Hướng Tả tới được khúc sông thủy quân Cẩm Lý bày trận. Thông qua tin tức của hắn cung cấp Lưu Bình Dương nắm được tình hình, vừa nghe xong liền mặt mày nhăn nhó. Đùa cái gì vậy, đám người Cẩm Y Vệ này thật dám nói. Dưới trướng hắn chỉ có 400 binh sĩ, hai chiếc thuyền chiến hạng trung, còn lại 18 chiếc đều là thuyền nhỏ. Bằng vào đội thủy quân này của hắn mà muốn ngăn hơn 300 bè gỗ lớn xuôi dòng, đối phương nhân số còn đông đảo gấp hàng chục lần, tất cả đều có binh khí thì đúng là hoang tưởng.

Trong lúc họ Lưu đang bối rối không biết phải làm sao thì đầu canh tư Từ Tuấn Du cùng đội ngũ của hắn đuổi tới, tiếp đó trong vòng hai khắc đồng hồ tất cả đội ngũ của Cẩm Y Vệ đều lục tục tập hợp hai bên bờ khúc sông này. Quân số lên tới mấy trăm người, đều mỗi người một ngựa. Cũng bởi vì đều cưỡi ngựa nên bọn họ có thể tập hợp nhanh chóng đến vậy.

Từ Tuấn Du lúc này lên thuyền cùng với Lưu Bình Dương trao đổi. Mấy trăm nhân mã Cẩm Y Vệ tới Vân Nam lần này người người đều võ công cao cường, có thể lấy một địch mười nhưng Lưu Bình Dương vẫn không tin bằng vào đội ngũ của hắn cùng với sự hỗ trợ của Cẩm Y Vệ có thể hoàn thành nhiệm vụ bất khả thi này. Đây là thủy chiến, đối phương đông đảo với hàng trăm bè lớn, lại có thế xuôi dòng nước, nếu kẻ đến không màng hi sinh quyết tâm đột phá thì không thể ngăn cản.

Cái lắc đầu của họ Lưu khiến Từ Tuấn Du có chút thất vọng. Đã không thể ngăn cản hoàn toàn hắn đành hạ lệnh cho Lưu Bình Dương cùng thủy quân Cẩm Lý toàn lực chiến đấu, phải kéo dài thời gian nhiều nhất có thể, tạo điều kiện để Lão Lục đi điều thêm biên quân tới trợ chiến. Để tăng thêm sức mạnh trên sông họ Từ lệnh cho đám thủ hạ Cẩm Y Vệ của mình xuống nước, thuyền chiến không có thì dùng bè mảng chiến đấu. Dù biết rằng một khi bỏ ngựa xuống sông là từ bỏ sở trường dùng sở đoản nhưng trong trường hợp này không còn cách nào khác.

Chương 347. Trung Thu dạ chiến (1).