Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 348. Trung Thu dạ chiến (2).

Chương 348. Trung Thu dạ chiến (2).


Trận địa trên sông của thủy quân Cẩm Lý và Đại Minh Cẩm Y Vệ đã sẵn sàng khai chiến, cuối canh tư đội bè gỗ tới gần khúc sông nơi họ bày trận. Khi khoảng cách chỉ còn khoảng 2 dặm, dựa vào ánh trăng rằm hai bên có thể lờ mờ phát hiện lẫn nhau.

Đoàn bè gỗ xuôi dòng không biết từ lúc nào chia làm ba. Dẫn đầu là một đội gồm 20 bè gỗ, bên trên mỗi bè chỉ có vài ba người. Ngay phía sau bọn họ 3 dặm là một đội ngũ khoảng 80 bè, nhân số đông đảo, người người tay lăm lăm binh khí. Sau cùng là đội ngũ hơn 200 bè, đi chậm hơn đội thứ hai khoảng 8-9 dặm đường sông.

**

Quay trở lại thời điểm một khắc trước, Lưu Bình Dương sau khi nhận được thám báo của Cẩm Y Vệ truyền về tin tức đội ngũ của đối phương phân chia làm 3 đã vội vàng hạ lệnh cho thuộc hạ bỏ đi xích sắt giăng ngang lòng sông, đồng thời chuyển đổi trận hình từ hình võng mắc ngang thành hai chữ nhất song song sát theo hai bên bờ.

Từ Tuấn Du thấy họ Lưu truyền lệnh như vậy vô cùng khó hiểu, làm như vậy chẳng phải là mở ra thông đạo để tặc quân vượt qua khúc sông này hay sao. Hắn yêu cầu họ Lưu đưa ra lời giải thích lý cho quân lệnh này.

Lưu Bình Dương giảng giải :" Thiên Hộ đại nhân, theo phán đoán của tại hạ thì kẻ địch muốn dùng đội bè đầu tiên như cảm tử quân phá vỡ trận hình của chúng ta mở đường cho đại đội phía sau. Kế hoạch của ta là thả đội bè đầu tiên đi về hạ du, từ đội bè thứ hai chúng ta sẽ công kích nhưng không đánh mạnh, đợi khi đội ngũ cuối cùng của địch tới chúng ta mới toàn lực đánh g·iết."

Từ Tuấn Du nghe qua liền hiểu, kế hoạch của họ Lưu là muốn thả hai đoàn bè gỗ thứ nhất và thứ hai vượt vượt qua khúc sông này, tiếp đó mới tiến hành đuổi g·iết đội bè gỗ thứ 3. Như vậy vừa có thể tránh đi mũi nhọn lại còn có thể hoán đổi vị trí, đội ngũ của hắn sẽ chiếm lợi thế từ thượng du đuổi g·iết đối phương từ phía sau. Quân của hắn dùng thuyền chiến có lợi thế về tốc độ cũng như độ linh hoạt trên sông lớn hơn so với bè gỗ, từ đó luôn chiếm thế chủ động trong chiến cuộc. Bằng cách này hạn chế tối đa tổn thất của phe mình, cũng như đạt được chiến quả lớn nhất, trong tình thế lực lượng của bản thân không bằng đối phương đây là lựa chọn khôn ngoan.

**

Quay trở lại thực tại, bên kia chiến tuyến nhìn vào trận hình song song hai bên bờ, 20 bè gỗ đi đầu chia tách đội ngũ, mỗi bên 10 bè gỗ quyết đoán toàn lực đâm thẳng vào trận hình ven bờ của đối phương.

Đối với hành vi cảm tử lao tới của những bè gỗ này quân Minh bên kia không thể ngồi yên, dù muốn tiết kiệm hoả lực nhưng Lưu Bình Dương cùng Từ Tuấn Du đành hạ lệnh cho thuộc hạ tiến hành công kích. Đồng loạt 18 khẩu thần công được điểm hoả, t·iếng n·ổ đùng đoàng chát chúa liên tiếp vang lên, đồng thời mưa tên từ hàng trăm quân nỏ bắn tới.

Hoả lực của quân Minh quá mạnh khiến cho những người chống bè gỗ buộc phải bỏ xuống nước trốn khỏi công kích, có một số không kịp nhảy bị mưa tên che lấp mất đi sinh mệnh. Bè gỗ mất người điều khiển chỉ có thể trôi theo dòng nước.

Kế hoạch dùng đội bè gỗ đầu tiên đâm vào trận hình Quân Minh thất bại, Lê Kiệm hơi cân nhắc một chút liền hạ lệnh cho 80 bè gỗ thứ hai đều lao nhanh về trận hình Quân Minh bên bờ nam. Ý muốn của hắn rất rõ ràng, dùng số lượng áp đảo, không tiếc hi sinh nhân mạng cũng phải đến gần, cùng thủy quân Minh bên bờ nam hỗn chiến.

Sau khi cảm tử vượt qua qua hai loạt đ·ạ·n pháo cùng 4 lượt mưa tên nỏ từ quân Minh bên phía bờ nam thì đội bè gỗ đồ Lê Kiệm trực tiếp chỉ huy áp sát được bờ sông. Trong quá trình này đội ngũ của hắn cũng đáp trả đối phương bằng hai loạt tên nỏ cùng một loạt đạt từ hoả khí cầm tay.

Khi hai bên đội ngũ đã áp sát vào nhau, Lê Kiệm dũng mãnh dẫn theo huynh đệ chèo lên thuyền quân Minh. Lúc này không còn chỗ cho quân nỏ, s·ú·n·g thần công, tất cả đều cầm đao kiếm lao vào nhau đánh giáp lá cà. Trong chốc lát tiếng la hét, tiếng kêu gào bởi v·ết t·hương đau đớn, tiếng binh khí v·a c·hạm, tất cả tạo nên khung cảnh chiến đấu hỗn loạn, đầy mùi máu tanh.

**

Bên phía bờ bắc, Lưu Bình Dương bị bất ngờ, đội ngũ của hắn neo sát bờ bắc, tầm bắn quân nỏ không đủ để công kích đoàn bè gỗ đổi hướng lao về phía bờ nam vậy nên chỉ có thể chỉ huy 9 khẩu thần công bắn hai lượt đ·ạ·n vào đội bè. Khi thấy đội bè cùng đội ngũ phía bờ nam hỗn chiến hắn vô cùng băn khoăn, không biết là có nên dẫn theo đội ngũ bên bờ bắc lao tới giúp đội ngũ đóng ở bên kia chiến đấu với tặc quân hay không.

Nếu hắn dẫn quân qua trợ chiến thì sợ là bị kéo vào cuộc hỗn chiến, không thể kịp thời chặn đánh đội bè cuối cùng của đối phương. Nhưng không tới thì đội ngũ ở phía bờ nam có thể bị tặc quân đông đảo gấp nhiều lần g·iết sạch trong cuộc chiến giáp lá cà, trong đó có hai trăm huynh đệ trong quân Cẩm Lý của hắn. Phải làm sao đây, hắn quay sang hỏi ý Từ Tuấn Du xem nên lao tới bờ nam hay giữ nguyên vị trí đội ngũ bên bờ bắc.

Họ Từ nghĩ nghĩ một chút, tiếp đó nói :" Đi, chúng ta nhanh cho thuyền ra giữa sông, từ vị trí đó dùng s·ú·n·g thần công và quân nỏ bắn về phía bờ nam tiêu diệt tặc quân. Đồng thời có thể đón đánh đội bè cuối cùng của chúng."

Nghe Từ Tuấn Du nói vậy họ Lưu liền nhíu mày, hắn nói :" đại nhân, như vậy không ổn, nếu dùng quân nỏ, thần công bắn về phía bờ nam thì không chỉ tiêu diệt tặc quân mà còn n·gộ s·át quân ta. Triều đình điều tra xuống chúng ta khó mà ăn nói."

Họ Từ khẽ "hừ" một cái rồi gằn giọng hỏi lại :" trong tình thế này còn có cách nào tốt hơn ư? Bên bờ nam chỉ có hai trăm quân Cẩm Lý của ngươi cùng với 300 thuộc hạ của ta, dù người Cẩm Y Vệ chúng ta võ công cao cường có thể lấy một địch nhiều nhưng tặc quân quá đông, bọn họ cũng chống không nổi. Chẳng lẽ ngươi muốn chờ tặc quân g·iết sạch người của chúng ta bên bờ nam, chiếm lấy chiến thuyền, s·ú·n·g thần công, quân nỏ rồi đánh về phía đội ngũ của chúng ta bên phía này sao ?"

Lưu Bình Dương nghe vậy á khẩu, đành theo lời của Từ Tuấn Du chỉ huy đội ngũ đi chuyển tới giữa dòng, tiếp đó hạ lệnh công kích về phía bờ nam. S·ú·n·g thần công từ giữa sông bắn liền 5 lượt đ·ạ·n, mục tiêu là các chiến thuyền, nhanh chóng phá huỷ tất cả không cho tặc quân có cơ hội chiếm được, đồng thời quân nỏ liên tiếp phóng ra hàng chục lượt mưa tên.

**

Công kích từ giữa sông liên miên, tính sát thương cao, dù là quân Minh hay người của Lê Kiệm đều chịu t·hương v·ong rất nhiều, không còn cách nào khác phải chạy lên bờ trốn tránh. Chỉ không tới 30 người của Cẩm Y Vệ Đại Minh ở bờ nam trong đó có Hướng Tả thành công rút vào rừng sâu, tuy là trốn thoát nhưng đa số đều b·ị t·hương, trong khi 200 quân Cẩm Lý toàn bộ t·ử t·rận. Trong rừng sâu, Hướng Tả không ngừng thầm chửi rủa :" đồ c·h·ó đẻ Từ Tuấn Du, đến lão tử cũng muốn g·iết, thù này không báo thề không làm người."

Bên phía Lê Kiệm, hắn cũng may mắn thoát c·hết, tuy nhiên bên vai trái bị trúng một mũi tên nỏ. Có thể nói lần này hắn lại thảm bại, đội bè thứ hai của hắn có tới gần sáu ngàn người, giờ nhìn quanh có lẽ chưa đủ ngàn người còn sống sót, đa số lại mang thương tích trên người. Lê Kiệm tự nhủ thua không oan, hắn đánh giá quá thấp sự tàn nhẫn cùng sự quyết đoán của kẻ chỉ huy quân Minh bên phía bờ bắc.

Từ trên bờ nhìn về phía lòng sông, thấy đội ngũ thuyền chiến quân Minh đang dàn trận sẵn sàng, lại nhìn thấy đội bè gỗ thứ ba từ thượng dù đang chầm chậm tiến vào phạm vi công kích của đối phương, 200 trượng, 150..100... Tiếp đó hàng loạt đ·ạ·n thần công, tên nỏ bắn về phía những bè gỗ đang xuôi dòng. Nhìn thấy cảnh đội bè gỗ cuối cùng b·ị đ·ánh cho không không có sức đánh trả, n·gười c·hết bè tan hắn chỉ biết thở dài mà than " hết rồi, thực sự hết thật rồi".

Lê Kiệm dùng ánh mắt uất hận nhìn về phía hạ du, hắn hận những kẻ được sắp xếp tiếp viện cho đội ngũ của hắn mãi không tới, hại hắn cùng các huynh đệ phải bỏ mạng vô ích tại khúc sông này, cái gì cũng không mang về được. Cảm thấy trở về Đại Việt không biết ăn nói làm sao, hắn nâng lên chiến đao định tự kết thúc tính mệnh.

Bỗng lúc này từ phía hạ du một đội thuyền chiến hơn 10 chiếc băng băng lao tới, từng loạt đ·ạ·n thần công hướng về đội thuyền chiến của Lưu Bình Dương bắn tới tấp.

Bị đánh bất ngờ, quân Minh tổn thất thảm trọng, chỉ sau một loạt đ·ạ·n có tới 6 chiếc thuyền chiến b·ị đ·ánh chìm. Lại thêm hai loạt đ·ạ·n được bắn ra thì tất cả thuyền chiến cùng bè mảng của quân Minh đều không còn, hàng trăm quân Cẩm Lý cùng nhân thủ Cẩm Y Vệ ngã xuống sông tìm cách bơi vào bờ. Hoàn cảnh thay đổi, giờ khắc này bọn họ bị hàng trăm quân nỏ trên những chiến thuyền đang tới không ngừng săn g·iết. Cơ bản không có mấy kẻ mày mắn chạy thoát. Tuy nhiên Từ Tuấn Du dựa vào khinh công đỉnh tiêm có thể đạp nước mà đi đã chạy trước rồi.

Chương 348. Trung Thu dạ chiến (2).