Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 349. Trung Thu dạ chiến (3).

Chương 349. Trung Thu dạ chiến (3).


Sau khi quân Minh chặn đường bị giải quyết, đám người trên bờ nam nhanh chóng tìm kiếm những bè gỗ chưa bị thần công quân Minh phá hủy, dìu dắt nhau cùng theo đội ngũ trên sông xuôi về hạ du. Nhiều người muốn mang theo các huynh đệ đã hi sinh cùng về cố quốc nhưng bị quân lệnh ngăn cản, chỉ có thể trơ mắt nhìn t·hi t·hể huynh đệ chìm nổi bên bờ sông. Không ít người không kìm được lòng rơi lệ, máu và nước mắt khiến gương mặt họ lem luốc trong đêm trăng.

Trên thuyền chỉ huy, Lê Kiệm đang được quân y băng bó dùng ánh mắt oán hận nhìn về phía Lê Hoài Ân trầm giọng hỏi:" ngươi đến trễ?"

Lê Hoài Ân hiểu tâm trạng của đối phương, làm một người chỉ huy mà phải thấy thủ hạ của mình hết người này đến người kia ngã xuống thì dễ chịu mới lạ. Quân lệnh mà lão nhận yêu cầu đội ngũ thủy quân phải đến gần khúc sông này vào đầu canh tư, khi có tiếng thần công vang lên liền nhanh chóng tiếp ứng. Đội của lão không đến đúng giờ khiến đội ngũ của Lê Kiệm tổn thất nặng nề, đương nhiên đối phương không thể hoà nhã nói chuyện cùng lão.

Lê Hoài Ân biết mình đuối lý, chỉ có thể thở dài mà nói:" là lỗi của ta, thân làm tướng chỉ huy mà không lường trước được tình huống có thể xảy ra dẫn đến lộ trình chậm trễ, không thể phối hợp tác chiến đúng thời điểm cùng đội ngũ của ngươi gây nên tổn thất lớn. Đợi khi về Đông Kinh ta sẽ tâu rõ với bệ hạ, xin người trừng phạt, cho ngươi cùng huynh đệ của ngươi một câu trả lời ."

Nghe ra đối phương không phải cố ý đến muộn, Lê Kiệm hơi hạ hoả, hỏi lại :" rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì ?"

Lê Hoài Ân giảng thuật :" từ chiều hôm qua chúng ta đã neo thuyền cách A Mú Sung 20 dặm về phía hạ du, đầu canh ba chúng ta bắt đầu đi chuyển ngược dòng. Nào ngờ, mới đi được một đoạn, còn chưa tới địa phận A Mú Sung liền bị quân Minh phục kích. Bị bất ngờ, đội ngũ của ta tổn thất 2 chiến thuyền, 83 huynh đệ hi sinh mới có thể vượt qua trận địa phục kích của địch, tới được chỗ này tiếp ứng các ngươi."

Lê Kiệm hoài nghi hỏi lại :" không đúng, trong khu vực này biên quân nước Minh chỉ có một đội thủy quân là quân Cẩm Lý, sao lại có đội quân khác phục kích các ngươi cho được ?"

Lê Hoài Ân khẽ lắc đầu, tiếp đó giải thích :" không phải thủy quân, người Minh cho lập trận địa ở bờ bắc, ngụy trang bằng cành cây rất kỹ, đi trên sông không thể phát hiện. Khi đội ngũ của ta lọt vào tầm bắn thì hàng loạt thần công, nỏ lớn từ trên bờ công kích vào đội thuyền."

Lê Kiệm nghe vậy liền nhíu mày hỏi lại :" khi vượt qua khúc sông đó các ngươi đã phá hủy trận địa của quân Minh chưa ?"

Lê Hoài Ân khẽ lắc đầu, tiếp đó nói :" ta nghĩ sau khi tới được A Mú Sung đội ngũ của ngươi lập tức cập bờ nam. Nếu không đội bè lớn như vậy dù có chúng ta dùng hoả lực yểm hộ thì qua trận địa phục kích của quân Minh cũng sẽ tổn thất rất nhiều. Chưa kể đoạn đường sông từ A Mú Sung đến Hà Khẩu dài trăm mấy mươi dặm, vượt qua được trận địa phục kích này còn có thể có trận địa phục kích khác ở hạ du mới được thiết lập. Muốn an ổn chỉ có bỏ bè lên bờ, chuyển đi đường bộ. Từ A Mú Sung thì bờ nam là lãnh thổ Đại Việt ta, quân Minh chắc hẳn sẽ không liều lĩnh xông qua biên giới truy đuổi đổi ngũ của ngươi."

Lê Kiệm trầm mặc, bản thân hắn biết Lê Hoài Ân xuất phát từ trách nhiệm mà đưa ra đề nghị này, chỉ là chuyện đổi từ đường thủy sang đường bộ có quá nhiều vấn đề. Thứ nhất, bọn họ không chỉ có người mà trên bè còn lượng lớn hàng mang về, nội việc chuyển hàng lên bờ đã cần rất nhiều nhân lực cũng như thời gian, trong khi đội ngũ của hắn đã hi sinh quá nửa, nhân lực không đủ. Thứ hai, cập bờ nam chính thức ở trong lãnh thổ Đại Việt thì sẽ an toàn sao, hắn không cho là vậy, quân Minh hoàn toàn có thể vượt biên t·ấn c·ông, với lực lượng hiện tại khó mà chống lại sức mạnh của lực lượng bộ binh của biên quân nước Minh. Lê Kiệm đã đối đầu với chỉ huy quân Minh trong trận chiến trên khúc sông vừa rồi, có những tướng lĩnh quyết đoán, tàn nhẫn như vậy thì không có gì không thể, dẫn quân vượt biên t·ấn c·ông nào có gì. Nếu bị quân Minh c·ướp đi hết số hàng chở trên bè thì Lê Kiệm cùng huynh đệ thà c·hết còn hơn.

Bên phía đối diện, Lê Hoài Ân nhìn thấy đối phương chần chừ không chấp nhận đề nghị của mình liền nói :" Lên bờ chúng ta có thể kêu gọi biên quân gần đây đến hỗ trợ, đi trên sông có quá nhiều bất trắc có thể xảy ra. Chỉ cần ba trận địa phục kích như chúng ta từng gặp thì khi chúng ta qua được Hà Khẩu e rằng đội bè của ngươi mười không còn một, đội ngũ của ta cũng chẳng khá hơn."

Nghe vậy, đến lượt Lê Kiệm thở dài, hắn đành đồng ý cập bờ, hi vọng biên quân có thể đến hỗ trợ kịp thời, nếu không chuyến này khả năng lành ít dữ nhiều.

***

Lại nói về Lão Lục, sau khi rời khỏi doanh trại của Cẩm Lý hắn đã đổi sang tả ngạn sông, tìm kiếm tới doanh trại biên quân gần nhất ở bên tả ngạn là doanh trại biên quân ở Tả Lũng. Trong doanh trại Tả Lũng vốn có đủ lực lượng của một vệ ( 2400 quân ) tuy nhiên từ nửa tháng trước 1200 binh sĩ đã bị điều đi tham gia huấn luyện theo lệnh từ Tổng Binh Vân Nam. Hiện giờ trong doanh chỉ còn 1200 binh mã với một nửa là kỵ binh, có được điều này là vì Vân Nam xưa nay có tiếng là xứ nhiều ngựa, quân Vân Nam được trang bị lượng lớn chiến mã.

Mang theo ấn tín của Từ Tuấn Du hắn nhanh chóng điều động được lực lượng của doanh trại Tả Lũng. Lão Lục dẫn theo 600 kỵ binh cấp tốc tới trợ chiến, viên tướng lĩnh Biện Chỉ của quân Tả Lũng chỉ huy bộ binh sẽ tới sau. Chạy gần tới nơi thì đội kị binh này bắt gặp đám người Hướng Tả, trao đổi tin tức một chút Lão Lục liền lệnh cho đám người này cùng mình quay lại chiến trường bên bờ sông cùng đi trợ chiến. Bởi vì hắn mang theo ấn tín của thiên hộ đại nhân nên đám người Cẩm Y Vệ này không thể không phục tùng mệnh lệnh.

Khi đội ngũ này tới được vị trí từng xảy ra chiến đấu cách đó không lâu thì đội ngũ trên sông của Lê Kiệm cùng Lê Hoài Ân đã rời đi, chỉ còn lại hàng ngàn t·hi t·hể nằm la liệt trên đất cũng như mép bờ sông. Đất cùng dòng nước ven bờ nhuộm đỏ màu của máu, có thể tưởng tượng trận đánh vừa diễn ra vô cùng tàn khốc.

Lão Lục nhanh chóng kiểm tra chiến trường, phán đoán sơ bộ rằng tặc quân đi chưa xa, hắn dẫn theo đội ngũ kị binh men theo bờ sông lao nhanh về phía hạ du tiếp tục đuổi theo. Chạy được 7-8 dặm thì phát hiện tặc quân đang di chuyển xuôi dòng, đồng thời gặp được cấp trên trực tiếp của hắn là Từ Tuấn Du đang âm thầm theo dõi đội thuyền bè. Quyền chỉ huy đội ngũ được chuyển cho họ Từ, Lão Lục lại nhận lệnh qua bên kia sông dùng tốc độ nhanh nhất tìm kiếm biên quân ven bờ hỗ trợ chặn đánh đội thuyền bè.

**

Khi trời tờ mờ sáng đội thuyền bè của Lê Hoài Ân và Lê Kiệm chỉ huy về tới địa phận A Mú Sung, đúng theo kế hoạch hai người bàn từ trước đó đội bè nhanh chóng cập bờ nam. Tiếp đây quân của Lê Hoài Ân chịu trách nhiệm canh chừng, bảo vệ cho đội ngũ của Lê Kiệm dỡ hàng. Hơn ba ngàn người khoẻ mạnh cùng mấy trăm mang thương tích nhẹ trong người bất chấp mệt mỏi sau đêm dài thức trắng liên tục khiêng đồ lên bờ. Từng sọt từng sọt tre chứa đồ được chuyển khỏi bè gỗ. Vốn dĩ có 200 bè, mỗi bè chở ba trăm sọt, tổng cộng sáu ngàn sọt, tuy nhiên trận chiến trên sông khi trước có hai mươi bè đã b·ị đ·ánh chìm làm mất đi một phần mười.

Phía bên kia, Từ Tuấn Du dẫn vài nhân mã vượt biên theo sau đội bè đứng từ xa quan sát hành động của đội ngũ trên bờ sông. Nắm rõ đội bè đang dỡ hàng ngay cách biên giới hai nước không xa, họ Từ quyết đoán lệnh Hướng Tả đi điều động 600 kị binh toàn bộ vượt biên toan đánh bất ngờ, hòng c·ướp đoạt hàng hoá đang được bốc dỡ.

Hướng Tả trong lòng chưa quên vị thiên hộ đại nhân trước mắt này trong trận chiến bên bờ sông trước đó đã hạ lệnh cho quân Cẩm Lý bắn đ·ạ·n thần công, tên nỏ về phía hắn cùng đồng đội đang cận chiến với tặc quân. Ngoài miệng thì nhận lệnh đi ngay nhưng trong lòng thầm có mưu tính riêng. Khi trở lại bên kia biên giới hắn thay mặt truyền lệnh cho đội kị binh vượt

biên theo quân lệnh của Từ Tuấn Du. Làm xong việc này hắn không theo đội ngũ quay lại mà một đường hướng Tây Bắc mà đi, bị kẻ khác hỏi thì hắn nói mình nhận lệnh đi điều động đội bộ binh do Biện Chỉ suất lĩnh tới trợ chiến.

**

Hai khắc sau, khi đội ngũ của Lê Kiệm đã chuyển được quá nửa số sọt tre lên bờ thì sáu trăm kị binh nước Minh như một cơn gió ào ạt lao tới t·ấn c·ông. Ở địa hình bằng phẳng ven bờ, kị binh có ưu thế tuyệt đối nhanh chóng đánh cho người của Lê Kiệm không kịp trở tay. Phải nhờ sự yểm trợ của thần công cùng quân nỏ từ quân của Lê Hoài Ân trên chiến thuyền, hai ngàn người mới thành công rút lên các bè gỗ trên sông, bắt đầu tổ chức cố thủ.

Lê Kiệm một lần nữa chứng kiến hàng ngàn huynh đệ của mình bị tàn sát, hai mắt đỏ ngầu điên cuồng dùng quân nỏ bắn về phía kị binh. Trong lòng hắn thù hận ngập trời, hắn thề nếu có cơ hội sẽ g·iết sạch đám quân Minh c·h·ó c·hết này. Đồng thời hắn cũng cho rằng lần này hết thật rồi, hàng hoá không thể giữ được, hắn có cả trăm điều tiếc hận, giá mà Lê Hoài Ân có thể tới sớm, giá mà bệ hạ sắp xếp thêm một vài đội ngũ tới hỗ trợ...

Như thể được trời cao nghe thấu nỗi lòng, Lê Kiệm bỗng nghe được tiếc hò hét xung trận từ phía hạ du lao tới, bằng mắt thường có thể thấy tới là quân Đại Việt, tốc độ rất nhanh vì thuần một màu kỵ binh. Lê Phụng Hiểu tới rồi, hắn dẫn theo hai ngàn kị binh Ngự Mã Doanh xông lên đánh g·iết cùng kị binh nước Minh. Nhờ áp đảo về quân số, lại có trang bị vượt trội về chiến giáp, v·ũ k·hí nên Ngự Mã Doanh hoàn toàn nghiền ép đối phương. Trong chốc lát kị binh Tả Lũng dưới sự chỉ huy của Từ Tuấn Du b·ị đ·ánh cho chỉ có thể quay đầu bỏ chạy. Ngự Mã Doanh được thế không tha người liền t·ruy s·át, muốn toàn diệt đội kị binh người Minh đã vượt qua biên giới này. Lê Kiệm c·ướp được chiến mã của một kị binh người Minh t·ử t·rận cũng tham gia t·ruy s·át. Không mất bao lâu toàn bộ quân Minh không kịp trốn về bên kia biên giới đã bị g·iết sạch. Đáng chú ý là Từ Tuấn Du thân mang tuyệt kỹ cũng không thể chạy thoát khỏi sự truy đổi của hàng trăm kỵ binh, dưới cơn mưa tên từ quân nỏ b·ị b·ắn thành con nhím hình người.

**

Lại nói về Hướng Tả, hắn một đường hướng Tây Bắc chạy đi thực sự đã gặp đội ngũ bộ binh của Biện Chỉ suất lĩnh. Bổn cũ soạn lại, hắn lần nữa lệnh cho đối phương mang người vượt biên đi trợ chiến, bản thân tiếp tục đi điều binh. Họ Biện dù có chút e ngại nhưng đã là quân lệnh từ Cẩm Y Vệ thiên hộ hắn cũng không dám không theo, chỉ có thể chấp hành. Kết cục của mấy trăm bộ binh thuộc quân doanh Tả Lũng này có thể nghĩ, còn Hướng Tả không chút khó khăn thành công trốn lui.

Chương 349. Trung Thu dạ chiến (3).