Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 35. Trẫm muốn làm Đông Phương Giáo Chủ.

Chương 35. Trẫm muốn làm Đông Phương Giáo Chủ.


Chương 35. Trẫm muốn làm Đông Phương Giáo Chủ.

Lần này đến lượt Binh bộ thượng thư đứng ra tấu trình. Lão chắp tay tâu: " Bẩm bệ hạ thần có điều muốn tấu."

Lê Tấn nhìn thấy người đứng ra là Nguyễn Quang Mỹ thì thầm ghét bỏ lão này rất không hiểu chuyện dám phá ngang hắn chơi đùa . Tuy nhiên đây là chính sự nên hắn đành nói : " Chuẩn. Nguyễn khanh tấu đi".

Người bình thường sẽ không để ý thấy điều gì không ổn trong tình huống này. Chỉ những ai tinh tế mới thấy bệ hạ lời nói bỏ mất từ 'ái' trước chữ 'khanh' khi nói chuyện.

Nguyễn thượng thư tâu:" bẩm bệ hạ theo quy định mới về chi dùng quốc khố thì q·uân đ·ội tiền lương giảm sút . Vậy nên bệ hạ có ra dụ cho q·uân đ·ội cắt giảm một phần ba quân số . Binh bộ chúng thần đang chuẩn bị phương án cho việc này . Tuy nhiên có điều chúng thần chưa rõ nay muốn xin chỉ dụ của bệ hạ."

Lê Tấn nói : " Khanh có gì chưa rõ thì hỏi đi trẫm sẽ quyết đoán."

Nguyễn Thượng Thư lại tâu:" bẩm bệ hạ khi cắt giảm quân số là cắt giảm quân số đồng đều các nơi trong cả nước hay có chừa lại nơi nào không cắt giảm không ạ. Ví dụ như Phụng Trực Quân có cắt giảm không chúng thần xin bệ hạ định đoạt ."

Đây là một chuyện lớn . Cắt giảm quân số không đồng đều sẽ gây ra bất mãn trong các quân phủ đạo binh. Quân Phụng Trực là q·uân đ·ội đóng ở kinh thành. Đạo quân này có hơn bốn vạn rưỡi quân số chuyên môn nghe lệnh trực tiếp từ hoàng đế nên không có chức đô đốc. Các vệ các hiệu quân đều có thống lĩnh riêng theo lý chỉ nghe lệnh hoàng đế. Tuy nhiên thực tế trừ năm ngàn túc vệ quân chuyên thay phiên bảo vệ hoàng cung và Cẩm Y Vệ làm công tác tình báo tất cả các vệ quân còn lại đều xem Kim Ngô Vệ đại tướng quân là thủ lĩnh của bọn họ. Kim Ngô Vệ đại tướng quân theo lý chỉ nắm quyền chỉ huy 2400 quân Kim Ngô, chuyên trách bảo vệ bốn cổng thành Đông Kinh và tuần tra duy trì trật tự trị an trong thành, nhưng lão là tướng lĩnh có cấp bậc cao nhất trong Phụng Trực Quân nên được ngầm tôn là thủ lĩnh.

Lê Tấn suy nghĩ đôi chút rồi nói:" Cắt giảm quân số là quyết sách chung của q·uân đ·ội. Phụng Trực Quân cũng nằm trong quyết sách này . Trừ Túc vệ quân, Cẩm Y vệ còn lại đều cắt giảm. Đầu tiên ưu tiên cắt giảm Vũ Lâm quân Tuấn sĩ đội Cẩm Y. " Nói đến đây hắn dừng lại .

Bách quan nghe xong thì hiểu bệ hạ đây là nhằm vào đám con cháu quan lại huân quý. Bách quan trong triều hầu như nhà nào cũng có con cháu tòng quân trong hai nơi này. Họ quá rõ tính cách năng lực của bọn chúng . Đây chỉ là đám binh có vẻ ngoài đẹp mã mà không dùng được, thường ngày bọn chúng trong quân doanh tụ tập uống rượu, đ·ánh b·ạc thỉnh thoảng còn mang cả kỹ nữ vào doanh vui vẻ. Quân kỷ gần như không tồn tại trong Vũ Lâm quân và Tuấn sĩ đội cẩm y phía trên mọi người đều biết nhưng thường lờ đi. Bây giờ bệ hạ cắt giảm đám binh sĩ này không ai dám phản đối. Đám binh lính bị cắt giảm lại càng không phản đối bọn họ là bị người nhà ép vào quân doanh bây giờ có thể xuất ngũ tự do vui chơi nhảy nhót rồi.

Lê Tấn lại nói thêm : " Đông thành sở binh thuộc Kim Ngô Vệ cũng cắt giảm đi tất cả từ trên xuống dưới toàn sở đều cho giải giáp."

Nghe đến đây Kim Ngô Vệ đại tướng quân Lê Tử Văn không đứng yên được nữa. Kim Ngô Vệ là địa bàn của lão binh lính Kim Ngô có thể xem là thân binh của lão. Bây giờ bệ hạ cắt giảm hẳn một sở binh lại còn từ trên xuống dưới không xót một ai sao mà lão chịu . Lão phải đứng ra phản đối quyết định này. Ngay khi lão đang bước ra hai bước thì Thái Uý Lê Quảng Độ đứng phía trước lão quay lại kéo áo lão một cái lắc đầu ra hiệu lão đứng im. Mặc dù không rõ Thái Uý tại sao làm như vậy nhưng lão tin tưởng Thái Uý nên đứng lại chỗ cũ, trong lòng hậm hực không thôi lão quyết tan triều phải hỏi Thái Uý vì sao.

Lê Tấn lại nói : " sau khi cắt giảm ba nơi này các vệ quân còn lại chia đều chỉ tiêu cắt giảm cho đủ một phần ba quân số. Đối với các Quân phủ Đạo binh Quảng Nam, Thuận Hoá ... đều làm như vậy. Nguyễn khanh chuyện này định như vậy đi."

Nguyễn Quang Mỹ đạt được bệ hạ chỉ đạo thì chắp tay lui về chỗ. Đến đây lão đã rõ phải làm như thế nào khi trở về có thể cùng cấp dưới và trong quân các vị đại lão bàn giao.

Tiếp sau đó Lễ bộ thị lang Lương Đắc Bằng đứng ra chắp tay tấu lên : " Bẩm bệ hạ thần có việc muốn tâu."

Lê Tấn nói : " Chuẩn, Lương ái khanh mời tấu."

Lương Đắc Bằng tâu : " Bẩm bệ hạ năm nay Triều đình yến tiệc tất niên sẽ tổ chức ra sao xin bệ hạ định đoạt."

Hàng năm vào ngày cuối cùng trong năm là ba mươi tháng chạp ( có năm tháng chạp thiếu sẽ là hai chín) Triều đình sẽ tổ chức yến tiệc tất niên. Đây là thông lệ dịp này là lúc vua quan cùng nhau chung vui

chờ đón năm mới. Trong yến tiệc thường sẽ có lễ nhạc cung đình múa hát vua quan cùng làm thơ phú cùng nhau đối chữ.

Lê Tấn đối với múa hát thì còn hứng thú cái này hắn am hiểu. Mấy năm nay hắn gần như là rảnh rỗi lại đến Hoan Lạc Viên bên chợ Tây Nhai làm khách ở đó toàn là các vũ nữ ca cơ người Chiêm ăn mặc thiếu vải vô cùng hấp dẫn ánh mắt nam nhân. Nghĩ tới đây hắn có chút tiếc nuối nếu lão tam có thể tiếp tục làm hoàng đế thì giờ này chắc hắn vẫn cùng đám bạn bè Tây Nhai ở Hoan Lạc Viên uống rượu xem hát đ·ánh b·ạc, chơi gái rồi. Thật là tiếc nuối thời gian được vui chơi đó đặc biệt hắn lại là được vui chơi miễn phí .

Đối với mấy cái làm thơ, đối chữ trong yến tiệc triều đình vốn chỉ dành cho đám tài cao học rộng thì Lê Tấn đúng là một khiếu không thông. Từ nhỏ đến lớn hắn chỉ học đọc viết Hán tự để khỏi mù chữ ở thời đại này . Còn lại cái gì mà tứ thư ngũ kinh cái gì thơ Đường Tống từ Nguyên phú đều trốn học. Vậy nên bảo hắn làm thơ phú, đối chữ thì hắn mù tịt.

Thôi suy nghĩ miên man Lê Tấn nói : " triều đình yến tiệc cuối năm nay sẽ tổ chức đơn giản . Năm nay nhị đế vừa băng nên sẽ không có lễ nhạc múa hát còn lại tất cả như củ. Việc này Lễ bộ tự chuẩn bị phương án, trẫm chỉ có một yêu cầu đó là phải tổ chức tiết kiệm."

Bách quan cảm thấy lời bệ hạ nói đều hợp tình hợp lý còn chuyện tổ chức tiết kiệm là đương nhiên bệ hạ hiện đang là người khởi xướng cổ vũ tiết kiệm.

Lương Đắc Bằng nhận được bệ hạ chỉ đạo thì tuân mệnh lui xuống. Lễ bộ xem như có phương hướng cụ thể cho việc tổ chức yến tiệc tất niên.

Thời gian triều hội kéo dài đã lâu buổi trưa đã gần đến. Mặc dù không nắm chuẩn thời gian đã là lúc nào nhưng mọi người đều biết bây giờ hẳn sắp sang giờ Ngọ đi. Vậy là không ai bảo ai rất ăn ý đứng im tại chỗ. Dù có người định đứng ra sẽ có người bên cạnh khẽ kéo áo hắn lại. Bọn họ đang chờ tiết mục cuối cùng của triều hội cuối năm. Ai cũng muốn xem bệ hạ sẽ làm sao đối phó với đống tấu chương xếp đống trên bục cao kia. Cả đại điện lâm vào trầm mặc bầu không khí triều hội lộ ra cổ quái .

Lê Tấn nhìn thấy vậy thì giận lắm. Đám thần tử khốn kiếp này lại có thể cùng nhau phối hợp ăn ý đến vậy để ép hắn vào thế khó. Đây rõ ràng là thần tử đồng lòng ép buộc đế vương mà. Nếu thường ngày bọn họ cũng có thể phối hợp ăn ý như vậy trong công việc vì nước vì dân mưu lợi thì tốt biết bao. Được vậy thì cái ghế rồng này cho một pho tượng ngồi lên thì Đại Việt vẫn quốc thái dân an. Khi đó Lê Tấn hắn có thể học Đông Phương Giáo Chủ để Dương Liên Đình tìm một tên khôi lỗi thay mình ngồi trên cao còn bản thân tha hồ ở hậu cung mà vui chơi qua ngày. Nghĩ vậy hắn có chút muốn làm Đông Phương Bất Bại đương nhiên hắn sẽ không luyện Quỳ Hoa Bảo Điển.

Chương 35. Trẫm muốn làm Đông Phương Giáo Chủ.