Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Đại Việt Quỷ Vương
Unknown
Chương 353. Đại Việt Thông Bảo.
Ngày hôm sau Kinh Vương dẫn theo 50 tùy tùng hành trang gọn nhẹ, mỗi người hai ngựa đi nhanh về phía Tây Bắc. Năm ngày sau đoàn người của Kinh Vương dừng chân tại đại doanh ở A Mú Sung một đêm, sáng ngày tiếp theo nhận được sự hộ tống của 200 kỵ binh qua biên giới sang Vân Nam thực hiện vai trò đi sứ.
Kinh Vương tới và đi vô cùng chóng vánh, tuy nhiên đã đem đến cho Lê Tử Văn cùng đám tướng lĩnh dưới trướng một nhiệm vụ khó nhằn. Chuyện là vương gia không chỉ tới nghỉ chân cùng nhận sự hỗ trợ của đại doanh A Mú Sung cho chuyến đi sứ lần này mà còn mang theo một đạo mật chỉ của đương kim bệ hạ. Không rõ nội dung bên trong viết gì mà lần lượt Lê Tử Văn, Lê Phụng Hiểu, Lê Hoài Ân, ... chư tướng đọc xong đều trầm ngâm đến lạ thường.
Lại nói về đại doanh bên bờ sông Đà, ngày 21-8 sau khi Nguyễn Kim dẫn tiền quân quay trở lại liền đảm nhận vai trò chủ tướng trong doanh. Đồng thời người vẫn luôn trấn thủ tại đây sau khi chủ soái Lê Tử Văn rời đi là Lê Tử Huyên lập tức dẫn theo hai vệ quân Phụng Trực hợp cùng với 4000 thổ binh dưới trướng của Đào Mạnh Hoạch, Hà Lô lên đường đi A Mú Sung. Đội quân này chủ yếu là bộ binh nên tốc độ hành quân rất chậm, dự kiến phải mất 10-12 ngày mới có thể tới được biên giới.
Bảy ngày sau khi nhánh quân của Lê Tử Huyên lên đường thì khoảng hơn 2 vạn quân còn lại ở đại doanh bên bờ sông Đà động. Nguyễn Kim dẫn theo đại quân men sông Đà một đường đi lên phía bắc, ý đồ là gì còn chưa biết. Chư tướng trong quân đều không rõ mục đích của chuyến này, chỉ biết quân lệnh Nguyễn Kim tuyên bố lần hành quân này theo thánh lệnh của hoàng thượng, trên tay của hắn có binh phù do bệ hạ ngự ban nên không tướng nào dám trái lệnh.
**
Đông Kinh, ngày 25-8 cuộc thi tuyển Đô Lực Sĩ chính thức bắt đầu, từ khắp nơi trên cả nước có tổng cộng 218 võ cử nhân tề tụ cùng nhau tranh tài tại Đông Kinh.
Kỳ thi này tổng có năm phần thi. Phần thi đầu tiên các thí sinh sẽ thi nâng tạ, ai nâng được mức tạ nặng hơn thì được điểm cao, đơn giản thuần so đấu sức lực. Phần thứ hai thi bộ chiến, các thí sinh sẽ phải băng qua quãng đường 30 trượng được thiết kế các trướng ngại vật, hố đất, cuối cùng cắm cây lao dài 8 thước trên tay vào người rơm ở vạch đích liền thông qua, ai tốn ít thời gian hơn liền điểm cao. Phần thi thứ ba các thí sinh sẽ thi cưỡi ngựa bắn cung, mỗi người có 5 mũi tên, bia ngắm bắn cách đường ngựa đi chuyển ngoài 15 trượng, ai bắn được nhiều điểm hơn liền xếp trên. Phần thi thứ tư là diễn võ, mỗi thí sinh tùy ý lựa chọn một binh khí sở trường tiến hành thi biểu diễn võ thuật cá nhân, giám khảo phần thi này là một hội đồng 5 người trong q·uân đ·ội mà thủ tịch hội đồng là quan Thái Uý. Tổng hợp điểm của cả bốn phần thi trên chọn ra 32 người đạt tổng điểm cao nhất, những người này có cơ hội được tiến sân Giảng Võ. Tại đây họ sẽ tham gia phần thi cuối cùng do đương kim bệ hạ ra đề, đồng thời làm chủ khảo.
Phần thi cuối cùng tại sân Giảng Võ là chuyện của mười ngày sau, tạm thời chuyển sự chú ý tới Đông Bắc. Cơn sốt của ngành khai thác than đá tại xứ An Bang đã hạ nhiệt nhanh chóng, thậm chí có thể nói là ngành này gần như rơi vào thời kỳ đóng băng. Nhiều khu hầm mỏ trước kia nhộn nhịp với hàng trăm công nhân khai thác than nay chỉ còn lác đác vài người được thuê ở lại làm nhiệm vụ trông coi vật tư, kho hàng tồn.
Nguyên nhân của tình trạng này là sự biến mất đột ngột của một nhóm thương nhân chuyên thu mua số lượng lớn trước đây. Phần đa thương nhân hiện nắm giữ lượng lớn than đá đều là những nhà đầu cơ, hoàn toàn không có nhu cầu sử dụng than. Bởi vậy khi thị trường có biến họ liền có xu thế bán tháo số hàng đang nắm giữ nhằm giảm thiểu thiệt hại, từ đó đẩy giá than đá lao dốc không phanh, hiện tại giá bán than đá đã giảm còn 1/10 so với mức giá đỉnh, thậm chí giá than chỉ còn tương đương khoảng 4/10 so với hơn một năm trước khi mức giá vẫn luôn ở mức ổn định trong nhiều năm.
Chỉ trong hơn một tháng khai thác than từ một ngành kinh doanh siêu lợi nhuận trở thành việc làm ăn lỗ vốn, vậy nên không chủ mỏ nào còn muốn duy trì sản xuất. Từ giấc mộng giàu sang nhờ than đá giờ đây mong muốn của đại đa số chủ mỏ là sớm bán hết số than tồn trong kho để thu được đồng nào thì được rồi rút khỏi ngành này, tuy nhiên thị trường khan hiếm người mua khiến nguyện vọng của họ khó thành hiện thực. Nhiều người bắt đầu liên tưởng đến cơn sốt muối năm ngoái cùng hướng ánh mắt về Đông Kinh, mong triều đình sẽ ra tay giải cứu, dù cho giá thu mua thấp họ cũng sẵn sàng bán để vớt vát ít đồng tiền vốn, chỉ là chờ mãi mà chưa thấy triều đình có động thái gì.
***
Trong hoàng cung tại Đông Kinh, Lê Tấn chú ý sát sao tình hình biến động của ngành than, hắn xác định bản thân cần phải có hành động. Trong kế hoạch 5 năm của hắn có một hạng mục rất quan trọng là thúc đẩy phát triển mạnh các ngành công nghiệp chủ chốt, trong đó có luyện kim, bởi vậy hắn không thể để nghành than sụp đổ. Giải cứu ngành than đương nhiên phải làm, chỉ là thời điểm cùng cách thức cần tính toán, không có hành động cụ thể một phần là vì hắn đang chờ.
Chiều ngày 28-8, Lê Năng Nhượng cuối cùng cũng về tới Đông Bộ Đầu, cùng theo hắn về ngoài binh mã dưới trướng còn có khoảng ngàn nhân thủ của Ám Vận Doanh của Lê Kiệm. Từ khi rời đại doanh A Mú Sung, Lê Năng Nhượng chỉ huy 3 vạn dân phu vận chuyển bằng đường bộ đi sâu vào nội địa, đến khi đủ xa biên giới thì chuyển từ đường bộ sang đường thủy, sử dụng mấy trăm bè gỗ xuôi sông Thao, sông Nhị nhanh chóng về tới kinh thành.
Lê Tấn tự mình ngự giá đến Đông Bộ Đầu đón bọn Lê Năng Nhượng, Lê Kiệm. Biết đám người này vất vả nhiều ngày, hắn lệnh cho quân dưới trướng Trình D·ụ·c đang huấn luyện tại đây chuẩn bị đầy đủ đồ ăn, chỗ nghỉ ngơi cho bọn họ. Việc thưởng công đương nhiên không thể bỏ qua, tuy nhiên không cần vội mà để bọn họ nghỉ ngơi hai ba hôm rồi sẽ cho ban xuống sau.
Vấn đề tiếp theo là sử lý số đồng mà Ám Vận Doanh mang về, 27 ngàn vạn cân tương đương với 13,5 ngàn tấn đồng. Dù là ở thời hiện đại đây cũng là con số khổng lồ, tại thời đầu thế kỷ 16 mà hắn đang sống số đồng này lại càng có giá trị. Việc hắn dùng số đồng này như thế nào nhận được sự quan tâm của rất nhiều người.
Đêm xuống, đầu canh hai Công Bộ Thượng Thư Ngô Minh cùng Hộ Bộ Thượng Thư Dương Nguyên Trực được triệu vào cung. Trong Ngự Thư Phòng Lê Tấn ngồi sau bàn làm việc nhận nhị vị thượng thư hành lễ xong xuôi bắt đầu mở hỏi :" hai khanh hẳn đoán được trẫm triệu hai khanh vào cùng là vì việc gì đi ?"
Dương - Ngô nhị vị đương nhiên đoán được, buổi chiều họ đã nhận được tin tức Lê Năng Nhượng đã áp tải số đồng mà Ám Vận Doanh mang về cập bến Đông Bộ Đầu. Bệ hạ cho triệu bọn họ tới đương nhiên là muốn bàn việc làm sao sử dụng số đồng này. Chỉ là hơi khó hiểu tại sao ngài chỉ gọi hai người bọn họ vào cung, vấn đề trọng yếu như vậy không phải nên triệu đại thần nhóm cùng thương nghị cho thoả đáng sao.
Ngô lão thượng thư như có suy đoán điều gì, liền hỏi lại :" Bệ hạ, người muốn đúc tiền sao ?"
Lê Tấn khẽ gật đầu đáp:" Ngô ái khanh quả nhiên tinh tường."
Ngô Minh lại hỏi :" bệ hạ, người muốn đúc là thông bảo, nguyên bảo hay đại bảo ? Định lượng mỗi đồng lại nặng bảo nhiêu ?"
Lê Tấn đáp :" là thông bảo, định lượng mỗi đồng nặng tương đương Hồng Đức Thông Bảo, khác biệt là phẩm chất có ưu hơn, trẫm muốn dùng đồng Ám Vận Doanh mang về để đúc."
Nghe vậy Ngô Lão thượng thư hơi nhăn mày, đơn giản theo ông làm như vậy hoàn toàn lãng phí. Từ thời Thái Tổ lập quốc đến nay triều đình luôn ưu tiên dùng đồng phẩm chất cao để sản xuất quân khí, đúc tiền thì dùng đồng kém một chút. Tiền đồng trước đến nay thông thường được đúc bằng một hợp kim mà hàm lượng đồng chỉ chiếm khoảng 5-6 thành, phần còn lại là các kim loại khác như sắt, chì, kẽm,..trong đó sắt thường chiếm tỷ lệ không nhỏ, thường khoảng trên 3 thành. Ưu điểm của tiền đồng được đúc bằng hợp kim này là tương đối cứng cáp đồng thời tiết kiệm, hạn chế là tiền đồng đúc ra dễ bị han gỉ, dùng lâu năm đồng tiền sẽ không còn được đẹp.
Giờ bệ hạ muốn dùng đồng Ám Vận Doanh mang về đúc tiền, sẽ có rất nhiều vấn đề phát sinh. Đầu tiên đồng mang về đều được xác định là phẩm chất tốt, tương đương với độ thuần trên 8 thành, hàm lượng sắt không quá 1 thành, khi đúc ra tiền mới có phẩm chất hoàn toàn vượt trội tiền đồng trước đây. Khi tiền mới được xuất ra rất dễ xảy ra tình trạng sức mua vượt trội đồng tiền cũ, dân chúng cũng sẽ xem tiền mới như bảo bối dẫn đến nhiều người muốn cất trữ đồng tiền mới, khi đó tiền mới được đúc ra hoàn toàn có thể bị cất trữ thay vì đưa vào lưu thông. Chưa hết, tiền đồng được đúc bằng đồng phẩm chất cao hoàn toàn có thể bị các nước lân bang đánh chủ ý tới. Hoàn toàn có thể xảy ra tình trạng các nước lân bang tìm cách gom tiền đồng Đại Việt mang về nước, họ chỉ cần nấu chảy tiền đồng là có thể đem đúc hoả khí. Vậy nên ý nghĩ dùng đồng phẩm chất cao của bệ hạ đi đúc tiền có nhiều nguy hại.
Ngô thượng thư cố hỏi thêm một vấn đề :" bệ hạ, người định đúc bao nhiêu Đoan Khánh Thông Bảo ?"
Lê Tấn khẽ lắc đầu đáp lời :" không phải, đồng tiền mới không gọi theo niên hiệu của trẫm, tiền mới sẽ gọi là Đại Việt Thông Bảo. Còn về số lượng thì có thể đúc bao nhiêu liền đúc bấy nhiêu."