Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 4. Luận đế vương .

Chương 4. Luận đế vương .


Trong đại điện bỗng nhiên im lặng, có thể nghe rõ từng tiếng thở nhẹ . Bách quan gương mặt vô cùng đặc sắc, biểu hiện của nhà vua khiến bọn họ quá bất ngờ. Từng lời nói ngài nói ra phi thường sắc bén, có lý có chứng, lập luận rõ ràng vận dụng tổ tông quy củ khiến người khác vô lực phản bác.

Trong lòng bách quan đều âm thầm đánh giá lại vị Đại Việt tân đế này, đây rõ ràng là long chủng, thật đến thời điểm lộ sẽ ra móng vuốt . Đế Vương nhà không có người nào kém, Thái Hoàng Thái Hậu hoàn toàn bị áp chế tức giận đến không nói nên lời.

Một khắc qua đi, Huy Gia Thái Hậu mới có thể bình ổn lại cảm xúc. Bà bắt đầu tổ chức lại mạch suy nghĩ, lựa chọn điểm mình có thể dùng để công kích Lê Tấn . Hôm nay bà liên tiếp chịu đả kích khiến bà khó chịu, quyết không thể bỏ qua cho hắn như vậy.

" Ngươi nói là ngươi vì lo việc nước nên vội vàng kế vị, là tuân theo di mệnh tiên đế mà làm. Bổn cung không đồng ý lời này, trước khi tiên đế băng hà một ngày ta đã tìm nó nói chuyện. Bổn cung khuyên nó không nên lập ngươi nó đã nhận lời với ta là sẽ nghĩ lại. Vậy nên trước khi băng hà nó hẳn là không còn đồng ý để ngươi kế vị, chỉ là đột ngột q·ua đ·ời chưa kịp sửa lại di mệnh."

Ngừng lại một chút, liếc nhìn toàn triều đình, Huy Gia Thái Hậu hỏi : " đi mệnh trước đó không thể dùng nữa, chúng ái khanh cảm thấy lời bổn cung nói có lý chứ?"

Lê Tấn mỉm cười nhẹ nhàng nói : "Tổ mẫu vốn là người trong hậu cung theo tổ huấn không thể can thiệp chính sự . Đằng này người lại bỏ qua quy củ can thiệp vào việc lập trữ quân, điều này rất không đúng.

Còn việc người nói rằng tiên đế đã đồng ý với người, tôn nhi còn có nghi vấn. Thứ nhất, chuyện này ngoài tổ mẫu cùng tiên đế không có ai nghe thấy tiên đế có nói vậy hay không. Thứ hai, tổ mẫu là trưởng bối của trẫm và tiên đế, khi tổ mẫu mở lời tiên đế không tiện trực tiếp từ chối . Vậy nên tiên đế mới trả lời là sẽ nghĩ lại, thực ra đây rõ ràng là một cách từ chối khéo léo của tiên đế."

Hắn lại b·iểu t·ình không nỡ thở dài nói : "kể ra cũng là do tiên đế trọng hiếu đạo, không muốn làm người buồn lòng nên mới không nói rõ ràng. Chung quy tiên đế trước khi băng hà là không có sửa lại di mệnh, cũng không có tìm bất kỳ ai trong bách quan văn võ nói đến chuyện này ."

Huy Gia Thái Hậu cơn tức lại trào lên người tức giận hỏi : "Tấn nhi, ngươi đây là nghĩ bà già này ngu xuẩn không nhận ra tiên đế chân ý hay là nói ta đang bịa chuyện nói láo ? Ngươi thực muốn làm ta tức c·hết mà ?"

"Tôn nhi không dám tôn nhi có tội, mong tổ mẫu không nên vì tôn nhi mà tức giận, tức giận hại thân. Tôn nhi đây chỉ là thấy sự luận sự, theo đúng sự thật nói chuyện mà thôi." - Lê Tấn trưng ra gương mặt mập mạp có vẻ ngốc nghếch của mình trả lời.

"Ngươi nói là không dám có nghĩa là trong lòng ngươi là có cho rằng ta ngu xuẩn hoặc nói láo . Có phải như vậy không?" - Huy Gia Thái Hậu gằn giọng hỏi.

Lê Tấn chắp tay nói : "tôn nhi thật không dám, tổ mẫu không nên suy nghĩ như vậy."

Lời nói của Lê Tấn như thể khẳng định suy đoán của Thái Hoàng Thái Hậu, bà thực sự bị lửa giận công tâm . Toàn thân bà run rẩy, tay chỉ vào mặt Lê Tấn, thổ ra một ngụm huyết liền ngất đi.

Đại điện trở nên hỗn loạn thái y được vội vàng triệu đến. Thái Y Lệnh Triệu Khang vội vàng chẩn mạch cho Thái Hoàng Thái Hậu. Không khó để Triệu Thái Y tìm ra nguyên nhân Thái Hậu ngất đi, mọi người trong điện đều biết bà đây là lửa giận công tâm . Triệu Thái Y dùng kim bạc châm vài châm trên người Huy Gia Thái Hậu khiến người tỉnh lại, xong đó hắn lấy ra một lọ ngọc chứa dịch thuốc cho Thái Hậu uống một chút .

Mất hai khắc thời gian đi qua Huy Gia Thái Hậu mới bình ổn trở lại. Lê Tấn tiến tới quỳ gối nói : "tôn nhi không biết cân nhắc lời nói khiến tổ mẫu tức giận, tôn nhi có tội tôn nhi xin tạ lỗi với tổ mẫu. Xin tổ mẫu lập tức về tẩm cung tĩnh dưỡng, nếu không xảy ra chuyện gì không may tôn nhi tội đáng muôn c·hết."

Một màn thể hiện quan tâm của cháu dành cho bà vô cùng thâm tình của nhà vua khiến cho bách quan trọng điện cảm thấy lạnh sống lưng. Bệ hạ thật là lợi hại, đây là dùng hiếu đạo đuổi khéo Thái Hậu, quả là dưới mặt cười tàng đao, kiểu tình cảm này bọn họ không dám cũng không muốn nhận . Thái Hoàng Thái Hậu hôm nay triệt để bị cháu mình dùng lời lẽ áp chế tới ngất xỉu, quả thật là đặc sắc. Bọn họ trong lòng lại thêm một lần đánh giá lại tân đế sở hữu bề ngoài mập mạp mà mọi người vẫn cho là ngu ngốc này.

Huy Gia Thái Hậu hiểu ý, đây rõ ràng là Lê Tấn muốn đuổi bà đi để tranh thủ thời gian ổn định quyền lực. Đợi năm bữa nửa tháng bà dưỡng bệnh khoẻ thì cái gì cũng xong rồi, lúc đó muốn nói gì cũng đã muộn. Bà hừ lạnh nói :"không cần ta còn chịu được, ta vẫn còn chuyện muốn nói ở đây."

Lê Tấn biết việc mình mong muốn không được như ý nguyện, đành phải nhượng bộ nói : "vậy tôn nhi lại kính cẩn lắng nghe Hoàng Tổ Mẫu dạy bảo."

Huy Gia Thái Hậu vịn vai nội quan hầu cận đứng dậy, bà nhìn quanh bách quan một vòng bắt đầu nói : " Bổn cung không nói về chuyện di mệnh tiên đế nữa ta bây giờ muốn nói về việc lập đế vương.

Từ xưa đến nay người làm hoàng đế quan hệ chặt chẽ của hưng suy của quốc gia. Hoàng đế cần phải là người tài giỏi, nhân đức quốc gia mới có thể hưng thịnh, ngược lại không thịnh tất suy . Thế nên bất kỳ triều đại nào cũng chú trọng việc lựa chọn người tài đức lập làm trữ quân, bồi dưỡng thành tài để sau này kế thừa đại thống. Triều ta từ khi Thái Tổ lập quốc đến nay cũng là như vậy.

Ấy vậy mà hiện nay tiên đế băng các khanh lại lập Tấn nhi làm tân đế. Tấn nhi là người thế nào chúng ta ai cũng đều biết rõ, hắn tài sơ học thiển, đạo đức có khuyết . Thuần nhi tuổi trẻ không nhận thức rõ sự quan trọng trong việc lập đế vương. Các ái khanh lúc trước không kịp thời đứng ra can gián Thuần nhi làm ra quyết định này là sai lầm. Hiện giờ vẫn còn kịp, các khanh phải cùng bổn cung chung sức vì nước chọn một người tài đức ủng lập làm vua, có như vậy mới tạo phúc cho thiên hạ muôn dân, duy trì triều ta hưng thịnh . Đạt được điều này khi c·hết đi dưới lòng đất gặp lại các vị tiên đế mới có thể không thẹn với lòng mà đối mặt với họ. Các ái khanh hãy cùng ta đứng chung một chỗ vì tương lai Đại Việt mà lập vua hiền minh."

Thái Hoàng Thái Hậu lời lẽ chân thành tha thiết, đánh sâu vào lòng bách quan. Nhiều người động tâm nhưng không ai dám đứng ra ai muốn làm chim đầu đàn chứ. Chỉ cần có một vị đại thần lúc này đứng ra hô hào thì sẽ có thể tạo thành hiệu ứng domino, các quan viên sẽ xung phong đi theo Thái Hoàng Thái Hậu.

Lê Tấn trong lòng thầm cười khổ, cũng chỉ vì trước đây hắn biểu hiện quá kém, danh tiếng quá xấu. Đây rõ ràng là điểm yếu chí mạng của hắn mà Thái Hoàng Thái Hậu có thể nhắm vào. Từng câu từng chữ bà nói ra như mỗi lưỡi đao sắc bén công kích về phía hắn. Hắn cần tìm ra cách ứng đối nhanh chóng, phải cố gắng tạo ra cơ hội để lật bàn, tình thế rất không ổn. Tính toán trong đầu, lắp ráp thời sơ một kế hoạch, hắn bắt đầu triển khai phản kích. Bằng mọi giá phải giữ bằng được ngôi vị này, không chỉ vì hắn mà còn vì lời hắn đã hứa với người em cùng cha khác mẹ của mình. Hắn đã hứa sẽ thay Túc Tông thủ hộ cái này gia, cái này thiên hạ.

Chương 4. Luận đế vương .