Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Đại Việt Quỷ Vương
Unknown
Chương 44. Thực là vô tri.
Buổi trưa Lê Tấn ra lệnh cho đám túc vệ, thái giám tự kiếm chỗ ăn uống chờ đợi. Hắn ngồi trong đạo quán chờ đợi bọn họ ăn uống nghỉ ngơi đôi chút không thể để bọn họ đói buổi chiều còn đi c·ướp nha không có sức sao mà c·ướp. Đồng thời hắn cũng đang chờ lão đạo sĩ ăn uống thay bộ quần áo mới. Quần áo của lão lăn lộn dưới đất quá bẩn rồi còn dính nước mắt nước mũi tèm nhem . Dẫn lão trong bộ dạng ấy đi c·ướp Lê Tấn cảm thấy mất mặt, làm gì có t·ên c·ướp nào nhìn bẩn bẩn cười lên bỉ ổi như vậy.
Trong lúc rảnh rỗi hắn hướng lên nóc nhà hỏi :" Thế nào hôm nay mấy lão quỷ các ngươi là ai thắng? Thắng nhiều ít ? Tý nữa đặt cược chỗ nào ?"
Phía trên vang lên tiếng của lão ma rượu :" bàn cược đầu tiên là lão thắng lời 150 quan tuy nhiên bàn cược thứ hai thua thảm nên lỗ lại hết còn phải bù 50 quan."
Lão Thập thì hưng phấn bừng bừng nói : " bàn hai là lão thắng lời 600 quan trừ đi 50 quan thua bàn đầu dư ra 550 quan. Bàn cuối thắng tiếp phát tài lớn đêm nay có thể đi Đông thành lấy lại thể diện đã mất hôm qua ."
Ba lão quỷ còn lại bĩu môi, bon họ mới không tin cái gì mà lấy lại thể diện. Chỉ cần lão không thua cởi khố là tốt lắm rồi. Còn mong thắng ván cuối hừ hừ thật là mơ mộng hão huyền. Ba bọn lão đều tin là mình mới là người đoán đúng ý của tiểu tổ tông cả bốn lão quỷ không ai chịu phục ai.
Lê Tấn nghe vậy thì cười khẽ hắn lại hỏi :" ta không hỏi cũng biết tý các ngươi cược cái gì cũng không muốn biết ai đặt cửa nào như vậy không thú vị nữa . Ta chỉ muốn biết mấy lão quỷ các ngươi đang khô máu chơi lớn bao nhiêu ?"
Lão Bát nói : " cũng không chơi lớn lắm cược có 200 lượng vàng . Lão thì không lo thua chỉ lo lão Thập thua. Đến lúc đó hắn đi mượn tiền hơi cực nha . Còn lão Thất chắc phải cai rượu mấy tháng luôn."
Lão Thập và lão Thất 'hừ' một cái trong lòng thầm nói " ta thì làm sao mà thua được" . Lần này đảm bảo đoán trúng.
Lê Tấn không thèm hỏi nữa hắn cảm thấy thú vị. Mấy lão quỷ này chơi 200 lượng vàng . Là chơi tương đối to rồi, 200 lạng vàng bằng 2000 lạng bạc tính ra tiền đồng là khoảng 2700 quan nha . Phải biết thái tử tiền bổng lộc cũng chỉ có 500 quan một năm . Lão Thập mà thắng còn ổn chút nếu không lần này hắn phải tìm tên nào giàu vừa phải mượn tiền nha còn bọn mới giàu chút thì không có nhiều tiền vậy cho hắn mượn.
***
Đầu giờ chiều mọi sự chuẩn bị hoàn tất hoàng đế ra lệnh cả đoàn người xuất phát . Mọi người men theo hướng Bắc mà đi sau hai khắc đồng hồ cả đoàn người xe dừng lại trước cửa một cái am ni cô. Bên trên đề tên " Tịnh Tâm Am" . Cả đoàn người dừng lại đôi mắt hoàng đế sáng lên.
Lão đạo sĩ thì tâm tình kích động thật không ngờ bệ hạ lại nghe lão đi c·ướp Phật môn thật . Thật không thể tin được đúng là thiên cổ hiếm thấy hoàng đế c·ướp am ni cô. Sau này lão có về phương bắc cũng có cái mà đem ra kể cho đám đồng môn vểnh tai lên trời mà nghe rồi.
Phía sau cả đám thái giám túc vệ thì lòng đầy nghi hoặc . Bệ hạ đến đây làm gì ? Chỗ này có chút đặc biệt nha.
Trên một cái cây lớn quanh đó thì lão Bát cười tươi rạng rỡ lần này lão thắng rồi. Lão chỉ nghĩ làm gì có chuyện gì hoang đường hơn c·ướp am ni cô vậy nên mới đặt cửa này, vậy mà trúng phóc. Lão thầm nghĩ lần sau cược kiểu này có kinh nghiệm phải luôn chọn cái gì biến thái nhất hoang đường nhất mà cược.
Lão Thất thì hối hận xanh ruột, hơn ai hết lão hôm qua có nghe lão quỷ lười ( lão Ngũ ) gợi ý tiểu chủ nhân đi đón cô bé kia vào cung. Lão từng nghĩ qua như vậy sẽ rất thú vị nha nhưng hôm nay lão không nghĩ tới tiểu chủ nhân làm thật. Nhìn hướng đi lúc đầu lão còn đoán tiểu tổ tông sẽ vượt sông Nhị, đi hướng đông đánh bất ngờ phủ Lữ Côi Vương, binh pháp dạy binh bất yếm trá nha. Lần này lão sai rồi rượu bồ đào của lão tháng tới phải làm sao bây giờ. Không được phải kiếm cớ ra ngoài dạo một vòng học lão Thập mượn chút tiền nha không thể nhịn rượu không thể nhịn rượu.
Lão Thập thì mặt mày vặn vẹo mẹ kiếp đúng là niềm vui ngắn chẳng tày gang . Lão mới vui mừng vì lời 550 quan chưa bao lâu bây giờ thua ván này lão lại phải bù 2150 quan. Số này không nhỏ nha tên bất lương mà lão đang nhắm tới không có nhiều tiền như vậy, phải tìm mục tiêu mới thôi. Lão vốn nghĩ tiểu chủ nhân đánh nghi binh đi hướng bắc xong vòng lại cửa nam vào thành đánh úp c·ướp phủ Trình quốc công . Đi c·ướp thì phải chọn nhà giàu nhất nha Nguyễn gia là thiên hạ đệ nhất thế gia giàu đến chảy mỡ, không c·ướp nhà họ thì c·ướp ai. Lần trước nghe lão Lục ( ma đếm tiền) nói trong khố phòng phủ Trình quốc công có 8.647 lượng vàng 23.126 lạng bạc 866.345 quan tiền đồng nha . C·ướp một nhà đủ bù quốc khố sao mà tiểu tổ tông không c·ướp lại đi c·ướp cái am ni cô này chỗ này vẫn là hoàng gia cấp tiền nuôi nha. C·ướp cái gì chỗ này chứ, lão thật không hiểu được. Hại lão thua thảm rồi tiểu tổ tông thật hồ đồ lão thầm oán.
Lão Cửu thì thì không buồn lắm lão còn chút tích s·ú·c nha. Lần cược này thua lão vẫn chịu được thậm chí thua hai lần như vậy nữa mới cần lo lắng. Lão cũng không hiểu tiểu tổ tông sao lại c·ướp cái am ni cô này. Hướng này là hướng ra bến sông Nhị nha lão cho rằng ngài sẽ đi c·ướp kho Bạch Diêm Tinh. Hôm trước lão gác trên nóc Ngự Thư Phòng nghe thấy tiểu chủ nhân nói với Dương Nguyên Trực là sẽ có cách trị đám bán muối lậu nên lão liền nghĩ hướng này là đúng rồi, chắc chắn c·ướp kho bọn gian thương buôn muối lậu bất lương. Ai mà ngờ đâu lão vẫn sai rồi.
Lê Tấn mới không quan tâm bọn người dưới nghĩ gì hắn liếc mắt ra hiệu cho Nguyễn Nhữ Vi đi gõ cửa . Am ni cô này vốn là không thường mở cửa cho người khác tới nha.
Nguyễn tổng quản chạy đi gõ cửa rất nhanh một vị tiểu sư cô ra mở hé cổng ngó đầu ra hỏi :" các vị thí chủ đến am chúng tôi có việc gì sao?"
Nguyễn Nhữ Vi không biết bệ hạ muốn làm gì nên quay đầu xin ý chỉ bệ hạ. Lê Tấn thấy vậy liền lớn tiếng nói :" Chúng ta là đến dâng hương, muốn ăn bữa cơm chay xin cho phép được vào ?"
Tiểu sư cô đáp :" nơi này là chốn nữ lưu ở tu tập không đón tiếp nam nhân . Hơn nữa chỗ này chỉ tiếp người hoàng gia tới dâng hương, lễ phật. Vậy nên các thí chủ xin về đi thứ lỗi am chúng tôi không đón tiếp. "
Lê Tấn nói : " Chỉ đón tiếp người hoàng gia sao ta biết. Xin hỏi tiểu sư cô hoàng đế có tính là người hoàng gia sao? "
Tiểu sư cô đáp : " hoàng đế đương nhiên là người hoàng gia . Nếu ngài ấy đến am chúng tôi sẽ long trọng nghênh đón. Tôi đáp vậy thí chủ hài lòng rồi sao ?"
Lê Tấn không trả lời tiểu sư cô mà ra lệnh:" Nguyễn Nhữ Vi ngươi nói cho vị tiểu sư cô này chúng ta là ai . "
Nguyễn Nhữ Vi tuân mệnh khẽ tiến gần lại khe cổng nói nhỏ điều gì đó vào tai tiểu sư cô . Ngay sau đó tiểu sư cô đóng sầm cửa lại lập tức quay người xách quần chạy thẳng vào trong am đi thông báo . Nàng cảm thấy việc này nên thông báo cho am chủ để người quyết định có cho bọn họ vào không. Vì là hoàng đế nên nàng sẽ chạy nhanh một chút. Nàng cảm thấy mình thật thông minh, cơ trí. Đây có thể là công lớn nha sư thái chắc chắn sẽ thưởng lớn cho nàng. Càng nghĩ nàng lại càng phục bản thân mình thông minh.
***
Bên trong Tịnh Tâm Am là một khuôn viên rộng lớn. Dù tên chỉ là Am nhưng khuôn viên của nó khắp Đại Việt chẳng có mấy ngôi chùa nào sánh kịp. Cả khuôn viên được bao trong tường vây rộng hơn 50 mẫu đất còn lớn hơn Đại Việt hoàng cung.
Bên trong am là hàng loạt kiến trúc phật đường, phật điện phật tháp tàng kinh các nhà bếp khu phòng ở cho các sư cô. Nơi nào nơi nấy nguy nga đẹp đẽ . Kiến trúc điện thờ phật tháp phật đường phòng ở nhà bếp đều được xây dựng to lớn trang trí tinh tế, thanh nhã .
Trên phật tháp cao nhất có một quả chuông đồng to lớn treo cao bề mặt đầy những hoạ tiết trang trí tỉ mỉ đòi hỏi tay nghề thợ đúc chuông phải phi thường cao minh mới có thể làm ra.
Trong phật đường phật điện thì nơi nào cũng là tượng phật bằng đồng, có vài tượng đại phật được đúc bằng đồng đen mang theo truyền thuyết có màu sắc huyền bí chưa có lời giải.
Khu nhà bếp rộng rãi khói lửa nghi ngút đang chuẩn bị cho bữa cơm chay buổi tối. Bởi rất nhiều người tu tập ở đây nên nhà bếp phải chuẩn bị từ rất sớm mới có thể làm xong đồ ăn khi trời vừa tối.
Ở phía sau am có một cái hồ sen lớn một cây Bồ Đề vươn mình cao lớn toả bóng bên hồ sen. Hai bên trái phải của hồ sen là từng khu gian phòng ở của các sư cô. Trong các phòng đều trang trí thanh nhã không cầu kỳ, tuy nhiên để ý kỹ bất kỳ món đồ nào ở đây đều là sản phẩm thượng hạng. Trên từng giường ngủ chăn gối đều dùng vải loại tốt nhất may thành nằm ngủ vừa ấm lại vừa êm ngủ phi thường thoải mái.
Tịnh Tâm Am có rất nhiều sư cô cùng tu tập cụ thể hơn một ngàn hai trăm người cùng nhau tu tập tại đây. Sở dĩ đông như vậy là vì nơi này được hoàng gia chọn làm nơi an trí cho các cung nhân không có con của các vị tiên đế sau khi các ngài băng thì tới đây xuất gia tu tập đến cuối đời. Thánh Tông, Hiến Tông đều là người yêu mến cái đẹp hậu cung của hai vị tiên đế có khá nhiều cung nhân. Thánh Tông là hơn bảy trăm vị Hiến Tông thì hơn ba trăm năm mươi người. Trong số cung nhân đó rất ít người có con, đa số sau khi nhị vị ra đi đều được đưa tới đây tu hành. Một số trong họ cả đời trong hậu cung chỉ được ân sủng của hoàng đế một hai lần, số khác thì khá hơn một vài vị được ân sủng nhiều lần. Đáng nói là có người từ khi vào cung đến khi được đưa đến đây chỉ gặp mặt hoàng đế một vài lần chưa từng được nói chuyện với vua câu nào chứ đừng nói là sủng hạnh vậy nên bọn họ số mệnh chú định sẽ là hồn ma trinh nữ sau này.
Bởi sự đặc biệt của mình mà nơi này hầu như không mở cửa tiếp khách hành hương. Bọn họ chi dùng hàng năm đều là được hoàng gia mà cụ thể là hoàng cung nội phủ khố cung cấp tiền lương. Năm ít thì có 3000 thạch lương 6 vạn quan tiền năm nhiều thì hơn 10 vạn quan, như năm ngoái là 12 vạn quan tiền đồng và 3500 thạch gạo.
Trong thiên điện ba vị đứng đầu Tĩnh Tâm Am đang ngồi thiền tụng kinh gõ mõ. Bọn họ lần lượt là Tuyệt Trần Tuyệt Tình Tuyệt Ái ba vị sư thái. Tuổi bọn họ đều khoảng bốn mươi nhan sắc không phải tuyệt mỹ nhưng cũng khá xinh đẹp dù không có trang điểm gì và chỉ mặc nữ trang phục nhà phật. Tĩnh Tâm Am đời này bọn họ lần lượt là am chủ và hai vị phó am. Thế hệ trước các vị tiền nhiệm am chủ thái thượng trưởng lão đã lùi lại phía sau hậu viện an tâm tìm hiểu tu luyện phật pháp. Hiện tại ba người họ là quản sự tất cả mọi chuyện hàng ngày nơi đây.
Khi bọn họ đang tụng kinh thì tiểu sư cô chạy ù vào nàng vừa thở vừa hổn hển nói :" am chủ phó am chủ ngoài cổng có người đến dâng hương, muốn ở lại dùng cơm chay ." Nói xong nàng dừng lại tham lam hô hấp ổn định lại nhịp thở của bản thân.
Am chủ nghe vậy nhíu mày hỏi : " Tiểu Tuyết ta đã dạy con bao nhiêu lần gặp sự không sợ không hoảng mới là người nhà phật. Phải giữ vững phật tâm kiên định chỉ cần như vậy sóng to gió lớn gì đều có thể bình an vượt qua. Con cứ như thế này lúc nào mới ngộ ra chân ý nhà phật. Thật làm ta thất vọng về con."
Tiểu sư cô Tiểu Tuyết vội vàng nói :" con không có quên lời am chủ dạy. Chỉ là còn chạy có chút gấp nên có chút hơi thở r·ối l·oạn . Chuyện này ai cũng vậy thôi, con cho là như vậy. " Nàng vừa nói vừa rụt cổ lại mặt hướng xuống đất . Nàng có chút sợ bị mắng vì đã phản bác lời am chủ.
Am chủ Tuyệt Tình sư thái nói :" được con nói cho ta nghe chuyện gì xảy ra mà con chạy gấp vậy nào ? Ta thật không tin trong am chúng ta lại xảy ra việc gì khiến con phải chạy gấp như vậy?"
Sư cô Tiểu Tuyết đáp :" là bệ hạ, bệ hạ ngài tới rồi . Con để ngài chờ ngoài cổng vội chạy vào đây thông báo."
Am chủ bình thản đáp :" ai tới thì tới thôi sao mà phải hoảng hốt vậy." Vừa nói đến đây trong đầu nàng mới nắm bắt thông tin Tiểu Tuyết nói . Lập tức bật dậy vội vàng hỏi lại Tiểu Tuyết :" con vừa nói người tới là bệ hạ đúng không ? Không phải ta nghe nhầm đi ? Hay là con nói nhầm rồi ? Con chắc chắn mình nhận đúng người sao? "
Hai vị phó am chủ cũng vội vàng bật dậy nhìn về phía Tiểu Tuyết chờ đợi câu trả lời chắc chắn của nàng. Bọn họ đều cho rằng mình nghe nhầm hay là Tiểu Tuyết nói nhầm. Bệ hạ không thể nào đến lúc này, trong cung không có đưa đến thông báo từ trước nha. Bệ hạ làm sao có thể vô duyên vô cớ bất ngờ giá lâm toà am ni cô này của bọn họ được . Bọn họ thật không tin.
Tiểu Tuyết thấy phản ứng của ba vị sư thái thì vô cùng bất ngờ không phải mới trách nàng không đủ trầm ổn sao. Sao lúc này cả ba vị sư thái đều gấp gáp như vậy chả nhẽ bọn họ đạo pháp cao thâm mà cũng phản ứng giống nàng sao ? Đã vậy về sau tu tập còn có ý nghĩa gì nữa ? Đến mức phật pháp cao thâm như mấy vị sư thái mà cũng chỉ phản ứng như nàng không hơn không kém thì nàng còn tu gì mà tu .
Dù nghĩ như vậy nhưng nàng không thể không lập tức gật đầu liên tục vừa gật vừa nói :" con chắc chắn ngoài cổng còn đứng một đám người . Có một vị nghe giọng có vẻ là Thái giám tự báo tên họ là Nguyễn Nhữ Vi, vị cầm đầu nhìn rất trẻ tuổi rất mập mạp, cũng không cao lắm nói chuyện có chút đáng ghét . Theo lời vị thái giám kia thì đó là hoàng đế . Phía sau còn có một đám khoảng hơn năm chục người rất nhiều người mang đao. " Báo cáo xong nàng liền ngừng lại chờ các vị sư thái hỏi tiếp.
Tuyệt Trần sư thái phó am chủ gấp gáp hỏi :" ta không có nghe nhầm thì con nói rằng con để bệ hạ chờ ngoài cổng rồi chạy vào đây thông báo đi . Có phải như vậy không?"
Cả ba vị sư thái đều chân tay run rẩy trong lòng họ tràn đầy hoảng loạn. Họ hy vọng là mình nghe nhầm rồi . Chuyện này mà đúng như Tiểu Tuyết vừa nói thì trời sập đến nơi rồi. Ngươi dám để bệ hạ chờ ngoài cổng chờ được thông báo cái này không phải là gan lớn bình thường . Cái này là ăn gan rồng rồi đi mới to gan lớn mật như vậy. Trong lòng bọn họ hy vọng không phải là như vậy dù chỉ là may mắn nhỏ nhoi rằng Tiểu Tuyết nói nhầm rồi.
Tiểu Tuyết gương mặt toát lên vẻ tự tin nàng chắc chắn nói :" dạ vâng đúng là như vậy . Có người đến đương nhiên là phải chờ thông báo rồi. Vì ngài ấy là bệ hạ nên con mới chạy rất nhanh nha nếu không chắc lúc nữa mới đi bộ tới đây báo cho ba vị sư thái . Sư thái người phải khen ngợi con nha, con thật là nhanh trí đó ."
Ba vị sư thái trong đầu "ầm"một cái xong lần này xong thật rồi. Kiếp nạn này không thể tránh khỏi, không có may mắn nhỏ nhoi nào hết. Đứa nhỏ này quả là ngây thơ đáng yêu nha con quả là nhanh trí nha . Chuyến này con đem cả toà Tịnh Tâm Âm này đặt lên lò lửa rồi . Thật không biết phải dùng từ ngữ gì để nói nó nữa. Quả thật vô tri nha . Chỉ có trẻ con vô tri mới không biết sợ như vậy.
Tuyệt Tình sư thái sau khi tỉnh lại trong hoảng sợ thì liền vội vàng hô lớn :" lập tức đánh chuông tháp triệu tập tất cả đệ tử trưởng lão thái thượng trưởng lão lập tức tập trung đến cổng lớn nghênh đón bệ hạ. Tiểu Tuyết con tuổi trẻ chạy nhanh ta lệnh con bằng tốc độ nhanh nhất chạy tới cổng am . Truyền lệnh ta lập tức mở ra cổng lớn mời bệ hạ tiến vào trong am. Chuyện này không được chậm trễ con nhanh chạy đi."
Tiểu Tuyết nghe vậy thì trong đầu tràn đầy khó hiểu, sao am chủ gấp gáp vậy. Lại còn bắt nàng chạy vòng nữa lúc nãy nàng chạy đứt cả hơi sư thái còn không cho nàng nghỉ ngơi một chút đã bắt chạy trở lại cổng lớn. Nàng cảm thấy uất ức, sư thái không thương nàng nha bình thường ngài luôn nói người yêu thương nàng nhất nha, thật là lời nói dỗ dành trẻ con không đáng tin cậy. Nhưng đã là lệnh của am chủ tiểu đệ tử như nàng phải chấp hành, nàng lí nhí nói :" vâng con biết rồi, con lập tức chạy đi ngay."
Sau đó nàng lại dùng hết sức mình chạy trở lại cổng lớn nhưng trong lòng không thoải mái . Nàng thấy hoàng đế đợi thì đợi đi sao mà phải gấp vậy. Hoàng đế cũng là người nha nàng nhìn thấy rồi đâu phải thần tiên có ba đầu sáu tay đã thế còn mập mạp khó coi c·hết đi được, nàng thực ghét bỏ vị đó. Tại vì ngài mà hại nàng phải chạy hai vòng trong am gấp như vậy đều là ngài hại nàng sau này có cơ hội phải tìm ngài tính sổ mới được.
Ba vị sư thái thấy nàng chạy đi thì thở dài đồng âm nói : "thực là vô tri".
Cả ba lẩm bẩm cầu khấn Phật tổ, quan thế âm bồ tát phù hộ độ trì cho Tịnh Tâm Am Vượt qua kiếp nạn này. Bây giờ cả ba chỉ còn biết đặt hy vọng của mình vào các vị bề trên ở Linh Sơn thánh địa mà thôi.
PS: hôm nay tác đi ăn ké nhà trưởng bối . Có thể sẽ uống chút rượu bia. Vậy nên tối không có chương. Mong anh em thông cảm . Đừng chờ chương đêm muộn nhé. Cầu ủng hộ!