Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Đại Việt Quỷ Vương
Unknown
Chương 51. Đức phật nhờ trẫm. ( Cầu tặng hoa , tặng kẹo , thả like , thả tim , cmt các kiểu con đà điểu. Viết chương này hơi mệt não , anh em rủ lòng thương xót , rủ lòng thương xót..... Đi)
Chương 51. Đức phật nhờ trẫm. ( Cầu tặng hoa , tặng kẹo , thả like , thả tim , cmt các kiểu con đà điểu. Viết chương này hơi mệt não , anh em rủ lòng thương xót , rủ lòng thương xót..... Đi)
Chương 51. Đức phật nhờ trẫm. ( Cầu tặng hoa tặng kẹo thả like thả tim cmt các kiểu con đà điểu. Viết chương này hơi mệt não anh em rủ lòng thương xót rủ lòng thương xót..... Đi mà năn nỉ đấy )
Cao tầng Tịnh Tâm Am vội vàng đuổi tới thì nhìn thấy cảnh tượng hoàng đế đang muốn rời đi thì bị chặn cổng . Chặn cổng của ngài là một đám tiểu sư cô đang chân tay run rẩy đặc biệt sư cô Tiểu Tuyết đã ngất xỉu. Cảnh này hôm nay đã là lần thứ hai diễn ra khác là lúc trước bệ hạ ở bên ngoài lần này ở trong. Quả là thiên cổ kỳ đàm trong một ngày hoàng đế bị một tiểu sư cô chặn cổng hai lần nha.
Dù không biết rõ tình hình nhưng cũng đã đoán được một hai am chủ Tuyệt Tình sư thái đến trước xe vua chắp tay hành lễ hỏi :" bẩm bệ hạ là bổn am tiếp đón có gì sơ xuất nên người không vui mà đi sớm như vậy ?"
Lê Tấn đã vào trong xe trông lấy Tiểu Mai . Hắn nghe sư thái hỏi vậy liền đáp :" không có . Am chủ và các vị đón tiếp trẫm rất tốt, rất nhiệt tình trẫm cũng định ở lại ngắm cảnh chùa thêm chút nữa buổi tối ăn bữa cơm chay rồi mới hồi cung. Ai ngờ trong cung xảy ra chút chuyện trẫm cần về gấp để xử lý . Khi rời đi thì lại bị đệ tử quý am chặn cổng không cho ra. Trẫm đã nỗ lực dùng lời hay ý đẹp khuyên bảo bọn hắn nhanh chóng mở cổng để trẫm nhanh chóng về cung xử lý công việc. Ai ngờ đệ tử quý am lại tuổi nhỏ vô tri, không hiểu lý lẽ cứ khăng khăng làm theo ý mình giữ chặt cổng am không cho trẫm đi."
Đám tiểu sư cô chặn cổng nghe thấy hoàng đế nói vậy thì trong lòng ấm ức lắm. Ngài rõ ràng đổi trắng thay đen cái gì mà công việc khẩn cấp bọn họ trông cổng từ trưa tới giờ làm gì thấy ai đến báo tin cho đoàn người bệ hạ. Cái gì mà lời hay ý đẹp ngài đòi ăn thịt trẻ con cũng tính là lời hay ý đẹp sao. Làm hoàng đế mà ngài cũng dám trắng trợn nói dối ngay ở nơi cửa phật trước sự chứng kiến của Phật tổ Bồ tát như vậy sao. Thật là vô sỉ hoàng đế các nàng thật hận, ai nấy đều móng tay đâm nát bàn tay răng nghiến ken két.
Tuyệt Tình sư thái dù sao cũng là phật môn lão sư thái kinh nghiệm sống phong phú biết đối nhân xử thế hơn nhiều. Nàng trong lòng hiểu rõ bệ hạ đang nói càn nói xiên nhưng không bóc mẽ . Sư thái lại nói :" Chuyện là như vậy sao ? Vậy thì mời bệ hạ ở lại thêm một chút bần ni sẽ trước mặt bệ hạ và tất cả đệ tử trong am xử phạt đám đệ tử nhỏ đã bất kính với bệ hạ. Xin bệ hạ có thể hoãn lại đôi chút hành trình về cung ở lại xem bần ni xử lý kẻ phạm lỗi trong am chúng tôi . Nếu không phải vậy bên ngoài lại nói chúng tôi dung túng đệ tử mạo phạm bệ hạ thì chúng tôi biết đi đi rửa sạch nỗi oan này ."
Lê Tấn cảm nhận rõ ràng mình gặp phải cao thủ trong đạo múa mép này. Vị sư thái này rõ ràng là nói đám trẻ con không hiểu chuyện mới mạo phạm hắn hắn là đế vương chả nhẽ so đo với trẻ con vậy thì quá hạ thấp thân phận rồi sẽ bị khinh bỉ nha . Cứ như vậy chút nữa nàng chỉ cần xử phạt qua loa bọn tiểu sư cô là xong chuyện này có thể kết thúc tốt đẹp không còn hậu hoạ . Đã thế nàng dùng lý do là chấp hành quy củ trong am trách phạt bọn nhỏ để tránh người đời nói xấu am ni cô này. Mời bệ hạ ở lại làm chứng để tránh người đời nói họ chỉ là nói ngoài miệng mà không có hành pháp. Cứ như vậy ép buộc Lê Tấn phải ở lại thêm không thể vội vã rời đi. Lý do này quá chính đáng Lê Tấn không có cơ hội phản bác.
Lê Tấn nghĩ trong đầu thú vị thật thú vị nha . Đã như vậy hôm nay chúng ta cùng đánh một trận miệng lưỡi chiến . Trẫm thật hy vọng sư thái nàng càng mạnh càng tốt đạo này nha lâu nay trẫm vẫn vô đối quá tịch mịch rồi. Hy vọng hôm nay có thể chiến một trận cao hứng Tuyệt Tình sư thái ngài đừng làm trẫm thất vọng nha. Đừng có thua quá nhanh, nếu thắng được trẫm lại càng tốt, lần sau muốn tìm người chiến đấu miệng lưỡi đã có sẵn đối thủ . Không như bây giờ trước mặt toàn một lũ nghiệp dư muốn chiến không có hứng mà chiến .
Lê Tấn nghĩ vậy liền hưng phấn chờ mong cuộc chiến này . Hắn đáp :" Vậy thì trẫm đồng ý với thỉnh cầu của sư thái. Hy vọng ngài không làm trẫm thất vọng."
Tuyệt Tình sư thái không hiểu bệ hạ hy vọng điều gì nàng thấy mình đã thành công giữ bệ hạ lại trong am như vậy là thành công một nửa rồi. Còn lại chuyện khác phải từ từ m·ưu đ·ồ, từ từ sắp xếp. Nàng không cho là vị bệ hạ này có thể qua được ải này của nàng, chỉ cần nàng chắn ở đó thì bệ hạ không thể vượt qua khuôn khổ mà làm bậy tại Tịnh Tâm Am này.
Sư thái ra lệnh cho đệ tử đi đánh chuông lớn trên tháp cao triệu tập toàn am đệ tử. Xong đó lại chắp tay nói :" Mời bệ hạ cùng chúng bần ni tới sân lớn trong am chúng tôi cùng xem chấp pháp xử phạt."
Lê Tấn đáp nhẹ :" Được mời sư thái đi trước dẫn đường xe ngựa của trẫm sẽ theo sau. Thứ cho trẫm không cùng đi bộ đồng hành. Hôm nay đi bộ có chút nhiều bàn chân không chịu nổi đau rát nữa. Sư thái thông cảm cho trẫm."
Tuyệt Tình sư thái thì trong lòng cười lạnh. Bệ hạ thật khéo lấy lý do chứ không phải ngài muốn trốn trong xe để tiện che giấu nữ đệ tử am ta bị ngài b·ắt c·óc sao . Ngài cứ chờ đấy người của ta ngài mang không đi đệ tử am này không có dễ b·ị b·ắt nạt như vậy .
Tuyệt Tình sư thái đáp lời :" không có gì không có gì . Mời bệ hạ theo sau bần ni. "
Cứ như vậy đoàn người quay đầu trở lại đi hướng sân lớn chuyên dùng để Tịnh Tâm Am làm đàn giảng đạo làm đại lễ phật ngoài trời hàng năm.
Trong bóng tối Lão Thập liếc nhìn ba người còn lại hỏi :" có mở thêm bàn cược xem đám ni cô này chịu được bao lâu trước tài ngụy biện của tiểu tổ tông không ? Cái này có thể cá nha ."
Lão Bát Lão Cửu không đang nghĩ xem có nên chơi hay không. Lúc nãy tiền cược là 20 viên Đông Hải dạ minh châu bây giờ mà cá thì tiền cược phải lớn hơn lúc nãy như vậy thì dùng gì làm tiền cược cho hợp lý.
Lão Thất thì chửi luôn :" mẹ kiếp Lão Thập nhà ngươi thua chưa đủ thảm sao? Lão tử không chơi cái quần lão cũng sắp mất rồi. Tháng sau rượu cũng không có mà uống đây có khi phải mặt dày đi xin Nhị tỷ chút rượu cho đỡ khát. Còn ngươi nữa Lão Thập ngươi còn cái gì có thể cá sao ? Bàn trước mà thua thì ngươi chuẩn bị cởi chuồng chạy khắp Đông Kinh kiếm tiền đi. Ở đó mà đòi mở thêm bàn đồ ma cờ bạc điên khùng."
Nghe lão Thất nói vậy cả ba người còn lại liền im lặng . Thôi vậy khỏi cược bàn nữa đi. Cứ thế kết thúc trò chuyện họ lại ẩn núp theo sau xe vua.
***
Sân lớn Tịnh Tâm Am đúng là rất lớn rộng có gần hai mẫu đất nền sân được lát đá xẻ đã mài nhẵn bề mặt. Chỉ nhìn thôi là biết cái nền sân này tốn biết bao nhiêu sức người sức của mới hoàn thành được. Ở một góc chính Bắc có một cái khu đài cao rộng mười lăm trượng dài năm mươi trượng . Lê Tấn nhanh chóng được am chủ sư thái mời lên đài ngồi lên ghế cao nhất chờ xem chấp hành xử phạt.
Phía dưới rất nhanh các sư cô đệ tử trong am đều tới già trẻ lớn bé gì đều có mặt. Kể cả các vị thái thượng trưởng lão, các sư cô phụ trách nhà bếp những người trực phật điện phật đường tàng kinh các người phụ trách đều không ai ngoại lệ.
Ngay sau khi chúng sư cô tập trung xếp hàng ngay ngắn trong sân lớn. Am chủ Tuyệt Tình Sư thái yêu cầu mọi người bắt đầu điểm danh từng người trong am rất nhanh điểm danh xong.
Tuyệt Tình sư thái khẽ liếc mắt nhìn hoàng đế một cái rồi chắp tay nói :" bẩm bệ hạ am chúng tôi có một đệ tử không thấy đâu. Người dưới báo lên nàng tên là Tiểu Mai là một đệ tử trẻ trong am. Bệ hạ ngài từ lúc tiến am có từng thấy nàng ? Nếu thấy xin thương xót mà báo cho chúng bần ni một tiếng để chúng tôi còn nhanh chóng đi tìm nàng tới. Không thể bắt đầu chấp pháp khi chưa có đủ mặt chúng đệ tử như vậy không thể răn dạy được hết chúng nhân. Xin bệ hạ trả lời giúp bần ni câu hỏi này bần ni sẽ vô cùng biết ơn bệ hạ ."
Đến rồi, rất khéo léo sắp xếp nha . Quả là cái cao thủ chơi tâm kế chơi miệng lưỡi nha. Lê Tấn thầm nghĩ hừ ngươi đã thích vòng vo trẫm sẽ chơi bá đạo trực diện coi ngươi làm sao ứng đối.
Lê Tấn nói :" Thực ra sư cô Tiểu Mai đang ở trong xe của trẫm. Trẫm lần này đến đây là phụ người nhờ vả đón nàng đi khỏi đây cùng trẫm trở về hoàng cung."
Tuyệt Tình sư thái thấy bệ hạ rất nhanh nhận là mình đem người đi thì có chút bất ngờ. Không ngờ bệ hạ nhanh vậy chịu thua rồi sao . Nhưng mà khoan ngài nói phụ người nhờ vả đem Tiểu Mai rời đi là ý gì . Sao lại đem Tiểu Mai về hoàng cung . Sư thái nghĩ mãi không ra bệ hạ đây là chơi chiêu gì rồi. Nàng cân nhắc rất kỹ xem bệ hạ có dụng ý cao thâm gì không có đào hố gì không. Sau một lúc nàng chắc chắn bệ hạ không thể chơi ra hoa chiêu gì dù là ai nhờ vả bệ hạ nàng cũng có cách nói lý để ngài phải từ bỏ ý định này chắc chắn là như vậy.
Sư thái tự tin nói : " thì ra là vậy Bệ hạ có thể vui lòng cho chúng tôi biết là ai nhờ bệ hạ đón nàng rời đi nơi này tiến vào hoàng cung được chăng ? Bần ni muốn có cơ hội gặp người đó một lần có được không?"
Lê Tấn đáp : " thực ra ngài ấy tất cả mọi người ở đây đều biết. Còn muốn gặp ngài ấy hơi khó nha. Ta không rõ ngài ấy có muốn gặp các vị sư thái hay không, chuyện này ta không dám thay ngài ấy làm chủ. Vị này thân phận rất cao bối phận lại lớn ta không dám mạo phạm ngài một chút nào."
Tuyệt Tình sư thái nghĩ mãi mà không ra bệ hạ nói tới ai chả nhẽ là Thái Hoàng Thái Hậu, hay Nguyễn Thái Hậu . Chuyện này không hợp lý nha hai vị đó không có lý do làm vậy. Vậy thì đó là ai?
Nghĩ mãi không ra nàng liền hỏi lại hoàng đế :" Chúng ta có biết một cao nhân như vậy sao. Xin bệ hạ cho chúng bần ni biết quý tính đại danh của vị cao nhân đó ."
Lê Tấn dùng ánh thần thần bí bí nhìn nàng hắn đáp:" Là Đức Phật Thích Ca Mâu Ni đã nhờ ta làm vậy."
"Ầm" cả đám sư thái trong đầu nổ vang. Không thể tin được vào lỗ tai mình, bọn họ thực sự kh·iếp sợ với câu trả lời của bệ hạ. Trong lòng thì tràn đầy nghi hoặc là như vậy phải không?
Cứ như vậy cả sân lớn chìm vào tĩnh lặng. Một cây kim rơi lúc này cũng có thể nghe được tiếng.
Trong bóng tối đám lão quỷ lại lẩm bẩm " đến nữa rồi, tiểu tổ tông lại sắp bịa chuyện lừa người lần này ngài dùng hẳn Đức Phật ra làm mộc bài doạ người rồi. Chuyện tiếp theo sẽ thú vị lắm đây."