Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 55 . Quách Bảo Mệnh.

Chương 55 . Quách Bảo Mệnh.


Đoàn người hoàng đế cùng tùy tùng bằng tốc độ nhanh nhất chạy về hoàng cung bệ hạ còn đang nóng lòng muốn nhanh chóng cùng mỹ nhân động phòng đâu không nhanh không được. Trên đường đi Lý Phong đạo sĩ rời đoàn trở về Bắc Đại Đạo Quán, hắn phải vội chạy về tiến hành cái kế hoạch mà bệ hạ bày cho hắn đâu . Hắn hưng phấn bừng bừng mà trở về lần này hắn phải kinh doanh cái đạo quán này thành đạo quán đệ nhất Bắc Hà như lời bệ hạ nói.

Cửa Diệu Đức cửa phía bắc của hoàng thành qua cổng này chính là đặt chân vào hoàng cung Đại Việt. Trong lúc này đứng một đội túc vệ 50 người đang xếp hàng cạnh gác trong ngoài cổng. Bên một góc cửa Diệu Đức có một ông lão mặc bộ quần áo bẩn thỉu trên vai treo bao hành lý tay lão cầm một cây gậy chống đang vô cùng sốt sắng. Lão đang đợi đương hoàng đế xa giá.

Sáng nay lão mới về kinh thành không thèm tìm nơi tắm rửa thay quần áo mà lập tức chạy đến cửa Tường Phù đông hoàng cung xin túc vệ thông báo hộ lão muốn cầu kiến hoàng đế. Nhưng không may cho lão sáng nay hoàng đế đã xuất cung đi đâu đó nghe túc vệ nói lại là bệ hạ đi ra từ hướng bắc nên lão chạy tới đây chờ đợi.

Lão không phải cố ý dò la hành tung của hoàng đế mà là vô tình nghe túc vệ nói chuyện với nhau mà biết được. Nghe nói trong cung đang loạn một đoàn Thái Hoàng Thái Hậu vì chuyện gì đó mà nổi trận lôi đình . Người đang đem cả đám người hầu trong điện Bảo Quang của bệ hạ phạt quỳ nghe nói phạt quỳ từ sáng đến khi nào bệ hạ trở về mới quyết định h·ình p·hạt cuối cùng.

Rất nhanh lão nhìn thấy một đoàn người ngựa tiến về cửa Diệu Đức có vẻ như muốn vào cung hơn 50 người hộ vệ một cái xe ngựa lớn . Lão lập tức nhìn thấy một người là Nguyễn Nhữ Vi, lão biết mặt lão thái giám này. Vừa nghe được đám túc vệ nói chuyện thì hắn bây giờ đã là tổng quản thái giám trong cung chuyên đi theo hầu hạ tân đế. Như vậy có thể chắc chắn người ngồi trong xe ngựa này chính là tân đế Đoan Khánh hoàng đế hay khi trước lão vẫn trong kinh thì vẫn còn là Tĩnh vương.

Lão chống gậy đi đến giữa đường lớn chắn đường của đoàn người xe này. Lão cần gặp bệ hạ khẩn cấp có nhiều điều lão muốn cùng người nói còn cái gì hậu quả phía sau lão không quan tâm. Dù phải c·hết vì cản đường xe vua lão cũng cam lòng lão cần biết rõ chuyện gì đã xảy ra hơn mười ngày trước tại sao tiên đế lại bất ngờ băng hà. Trong đầu lão toàn là hình ảnh của tiên đế chủ tử của lão.

Đoàn xe bị người chặn lại đám túc vệ phi thường tức giận hôm nay đã có ba lần xe vua bị chặn lại . Bọn họ hai lần trước không thể ra sức lần này còn không giải quyết được lão già này thì thể hiện ra bọn họ quá phế vật rồi. Vậy nên tên đội trưởng túc vệ quân lăm lăm tay đao hét lớn :" kẻ nào to gan dám chắn đường xe vua còn không mau tránh ra có tin ta g·iết ngươi rồi g·iết cả nhà ngươi hay không . "

Ông lão bỏ gậy nơi tay ra lập tức quỳ xuống hành lễ hô lớn :" thần Thái Y viện thái y Quách Bảo Mệnh cầu kiến bệ hạ. Bệ hạ vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế."

Lê Tấn đang ngồi trong xe thấy xe dừng lại có chút bất ngờ lại nghe có người to tiếng ở đường trước thì gọi Nguyễn Nhữ Vi lại bảo hắn đi xem chuyện gì xảy ra .

Rất nhanh Nguyễn Tổng quản quay lại phục mệnh . Hắn tâu :" bẩm bệ hạ Thái Y viện thái y Quách Bảo Mệnh chặn đường vào cung nói là muốn yến kiến bệ hạ . Chỉ có điều nhìn lão như thể ăn mày vậy quần áo lấm bẩn tóc tai rối bù y như nhiều ngày không tắm rửa vậy. Xin bệ hạ quyết định cho gặp hay là đánh đuổi lão đi, bắt tội lão bây giờ ạ."

Lê Tấn trầm tư Quách Bảo Mệnh vốn là thái y chuyên trách chăm sóc sức khỏe của tiên đế em trai hắn Lê Thuần . Hắn biết người này đây là một thái y rất có trách nhiệm luôn hết mình vì chủ tử mà mình phụ trách chăm sóc . Chỉ có điều không rõ vì nguyên do gì ba tháng trước lão biến mất khỏi kinh thành, không ai rõ lão đi đâu làm gì. Thật không ngờ hôm nay lão lại xuất hiện ở đây.

Lê Tấn ra lệnh :" mang lão tới đây trẫm muốn hỏi xem lão định làm gì ."

Nguyễn Nhữ Vi vâng lệnh mà đi rất nhanh dẫn Quách thái y đến gần xe vua. Lê Tấn nhìn thấy bộ dạng lão thì dụ hỏi :" Quách Bảo Mệnh ngươi tại sao lại chặn đường xe trẫm ? Đã thế còn dùng bộ dạng bẩn thỉu như vậy chặn xe vua ngươi đây là khinh nhờn trẫm sao ?"

Quách Bảo Mệnh quỳ xuống đáp :" bẩm bệ hạ thần không dám. Thần chỉ là có điều khẩn cấp muốn cùng bệ hạ nói nên mới vội vàng như vậy. Sáng nay thần mới về kinh, không có về nhà mà tới cửa cung đợi bệ hạ từ sáng đến giờ . Thần một hạt cơm một giọt nước đều chưa có dùng qua . Mong bệ hạ minh giám."

Lê Tấn nghe vậy thì nhíu mày tên này có gì muốn cùng hắn nói mà gấp vậy đây là liều mạng tiết tấu nha.

Hắn hỏi :" Ngươi muốn cùng trẫm nói gì ? Nếu không phải việc khẩn cấp trẫm sẽ phạt nặng ngươi vì tội lừa dối trẫm. Ngươi nghe rõ chưa?"

Quách Bảo Mệnh đáp :" Thần đã nghe rõ. Thần muốn cùng bệ hạ nói về việc tiên đế bất ngờ băng hà . Mong bệ hạ thành toàn tâm nguyện này của thần . Xong đó bệ hạ muốn phạt thần thế nào thần cũng xin nhận dù đầu rơi máu chảy quyết không nhíu mày . "

Lê Tấn trầm ngâm đôi chút rồi ra lệnh :" Nơi này không thích hợp nói chuyện. Ngươi theo sau xe trẫm vào cung gần nhất là điện Đãi Lâu chúng ta đến đó nói chuyện này ."

Quách Bảo Mệnh lập tức tuân mệnh làm lễ tạ ân. Đoàn người lại tiếp tục tiến vào hoàng cung. Quách bảo mệnh được túc vệ giúp đỡ theo kịp đoàn người.

***

Lê Tấn ôm Tiểu Mai lên tầng hai của toà lầu này đặt nàng nằm nghỉ trên chiếc sập lớn ở đây không quên dùng chăn gối ủ ấm cho nàng. Làm xong xuôi hắn xuống lầu một ngồi sau bàn lớn uống trà gặp Quách thái y.

Tại tầng một Quách Bảo Mệnh đang đợi chờ hoàng đế nói chuyện. Lão rất bất ngờ khi nhìn thấy bệ hạ mặc bộ đồ vải màu đen trên tay ôm theo một sư cô trẻ tuổi đi xuống xe ngựa. Bây giờ lão có thể đoán là do bệ hạ mặc như vậy nên trong điện Bảo Quang mới diễn ra tình cảnh đám người hầu đều bị phạt quỳ từ sáng tới giờ, hẳn là còn chưa được đứng lên. Hoàng đế mặc màu đen hoàng tổ mẫu của ngài không nổi giận lôi đình mới lạ cái này kiêng kỵ nha .

Quay lại lầu một điện Đãi Lâu Lê Tấn ngồi sau bàn trà tay cầm chén trà ấm uống mấy hớp rồi nói :" Quách Bảo Mệnh ngươi muốn nói gì thì nói đi . Nhanh trẫm còn bận việc cho ngươi nửa canh giờ muốn nói gì thì nói nhanh lên."

Quách Bảo Mệnh đáp :" bẩm bệ hạ tiên đế băng hà quá đột ngột . thần biết chút tình hình sức khỏe của tiên đế nên thấy điều này rất bất thường muốn cùng bệ hạ nói chuyện này."

Lê Tấn khẽ nói:" Ồ! Ngươi biết những gì ? Tại sao cho là tiên đế c·ái c·hết có bất thường ?"

Quách Bảo Mệnh đáp :" bẩm bệ hạ thần là người chăm sóc y bệnh của tiên đế mấy năm nay. Thần rõ ràng tiên đế bệnh rất nặng, thần và Thái y viện các thái y khác không ai có thể chữa khỏi cho ngài. Vậy nên ba tháng trước thần đưa ra một hạ sách cho tiên đế và được người chấp thuận."

Lê Tấn hỏi :" ngươi đã đưa ra hạ sách gì nói trẫm nghe xem."

Quách Bảo Mệnh đáp :" bẩm bệ hạ ba tháng trước thần đã kê cho tiên đế một phương thuốc bảo mệnh tạm thời. Thần còn khuyên tiên đế uống thuốc thần kê đều đặn buông bỏ chính sự, không cần lao tâm lao lực . Chỉ cần ngài ấy làm theo lời thần thì chắn chắn có thể tại thế thêm hơn nửa năm nữa. Trong thời gian đó thần sẽ bôn ba khắp nước tìm kiếm Quỷ y tiên sinh cầu y. Quỷ y tiên sinh y thuật thông thần chắc chắn sẽ có cách chữa trị cho bệ hạ. Đáng tiếc thần còn chưa tìm thấy Quỷ y vì tiên đế cầu y thì ngài ấy đã bất ngờ băng. Vậy nên thần mới nói tiên đế băng tất có bất thường xin bệ hạ tra rõ vì tiên đế làm chủ chuyện này. "

Lê Tấn thở dài nói :" Ngươi không thể tìm thấy Quỷ y cũng không cần tìm. Thật ra trước khi tiên đế băng hà 10 ngày tên Quỷ y mà ngươi nói đã phụng lệnh chủ nhân đến xem bệnh cho tiên đế. "

Quách Bảo Mệnh nghe vậy thì sửng sốt lão thầm nghĩ Quỷ y đã xem bệnh rồi sao mà tiên đế vẫn băng. Chả nhẽ thiên hạ đệ nhất thần y cũng không có cách trị cho tiên đế. Mà khoan bệ hạ nói là Quỷ y phụng mệnh chủ nhân Quỷ y danh chấn giang hồ Đại Việt . Y thuật của lão có thể nói là đệ nhất cũng quỷ dị nhất tính cách làm người lại rất ngông nghênh rất quái đản. Thậm chí nghe nói lão thích g·iết người thích dùng người sống thử độc rồi mổ người ta ra nghiên cứu triệu trứng trúng độc của từng loại độc trong cơ thể con người. Người như vậy mà lại nhận người làm chủ ư, thật không thể tin được. Tin này mà nói ra sẽ làm giang hồ dậy sóng nha ai mới có đủ năng lực làm chủ nhân của đại nhân vật phong vân như lão Quỷ y chứ. Thật hiếu kỳ mà.

Quách Bảo Mệnh nghĩ vậy liền hỏi :" bệ hạ thần muốn biết ai là chủ nhân của Quỷ y tiên sinh ? Bệ hạ có thể nói cho thần không?"

Lê Tấn đáp :" chuyện này không khó ngươi đi tìm tên Quỷ y đó hỏi đi . Chắc hắn sẽ biết."

Quách Bảo Mệnh nghe vậy thì cạn lời, lão mà tìm thấy Quỷ y thì nói làm gì. Quỷ y xuất quỷ nhập thần ít người được tận mắt thấy lão . Càng không cần phải nói là trò chuyện cùng lão mà có được nói chuyện lão cũng không dám hỏi Quỷ y ai là chủ nhân của lão . Quỷ y sở thích quái đản, chọc lão tức giận thì cả nhà Quách Bảo Mệnh sẽ bị lão độc c·hết một cách không thèm thương tiếc. Dù sao người giang hồ đều biết lão không biết sợ ai bao giờ chọc lão ai lão cũng dám g·iết.

Thôi không hỏi chuyện này nữa Quách Bảo Mệnh lại hỏi :" Bẩm bệ hạ ngài có biết Quỷ y tiên sinh xem bệnh cho bệ hạ xong đã nói thế nào ? Lão có chữa được không ? "

Lê Tấn nói :" lão Quỷ đó nói bệnh tiên đế còn có thể cứu chữa nhưng khả năng cứu chữa thành công chỉ là năm thành mà thôi. Còn lại năm thành là thất bại thì mùa thu năm sau tiên đế vẫn không qua được. Là vậy đấy ngươi còn muốn hỏi gì nữa không?"

Quách Bảo Mệnh lại nói :" đã thế tại sao tiên đế lại băng hà sớm như vậy? Không phải Quỷ y đã có cách chữa sao ?"

Lê Tấn nói :" bệnh lao của tiên đế mùa hạ mới có thể bắt đầu chữa trị nhưng lão tam hắn không chờ được đến mùa hạ năm sau thì đã bị ép c·hết gần nửa tháng trước rồi."

Quách Bảo Mệnh nghe vậy thì sửng sốt lão vội vàng hỏi lại :" bệ hạ, tại sao ngài lại nói như thế ? "

Lê Tấn đáp :" Bệnh lao của lão tam rất nặng muốn sống qua mùa hè năm sau thì hắn phải bỏ lại chính sự, không thể lao lực, càng không thể tức giận. Kết quả hắn bị người khác ép tức giận đến thổ huyết mà c·hết. Là như vậy đó."

Quách Bảo Mệnh nghe vậy thì nắm đấm nắm chặt. Hắn hỏi :" Là ai đã ép c·hết tiên đế, bệ hạ có thể nói cho thần biết sao ?"

Lê Tấn hỏi lại :" ngươi muốn biết để làm gì? Muốn vì tiên đế báo thù rửa hận sao ? Ngươi bỏ suy nghĩ đó đi, ngươi làm không được."

Quách Bảo Mệnh phi thường muốn biết là ai đã ép c·hết tiên đế . Hắn thề sẽ vì tiên đế báo thù hắn không sợ gì hết hắn quyết tâm phải vì chủ báo mối thù này.

Vậy nên hắn không ngần ngại quỳ xuống dập mạnh đầu xuống đất mà nói :" thần thỉnh cầu bệ hạ nói cho thần biết là ai ép c·hết tiên đế nếu không hôm nay thần nguyện dập đầu tới c·hết ở đây. "

Lê Tấn phục sự trung thành của lão già này với Lê Thuần. Hắn hỏi lại : " Ngươi thực sự muốn biết ?"

Quách Bảo Mệnh không chần chừ mà trả lời ngay :" thần thực sự muốn biết xin bệ hạ thành toàn cho thỉnh cầu này của thần. Thần nguyện trả bất kỳ cái giá nào để được biết chuyện này ".

Lê Tấn nói :" ngươi tội gì phải tự làm khó mình biết được chuyện này không phải là chuyện tốt đẹp gì . Sẽ doạ ngươi phá tim gan, ngươi cũng không thể báo thù cho tiên đế, vậy nên ngươi đừng biết tốt hơn."

Quách Bảo Mệnh lại đập đầu trán lão đã chảy máu lớm chớm . Lão nói :" thần không sợ dù kẻ đó là ai thì thần cũng liều mạng với hắn. Xin bệ hạ cho thần biết hắn là ai."

Lê Tấn lại thở dài nói :" thực ra là có ba nhóm người đã ép c·hết tiên đế . Không phải một người mà là rất nhiều người . Ngươi còn muốn biết sao?"

Quách Bảo Mệnh lớn giọng đáp : " thần muốn biết."

Lê Tấn trầm ngâm đôi chút rồi nói :" có ba nhóm người khác nhau ép c·hết tiên đế. Nhóm thứ nhất là hai n·gười c·hết . Nhóm thứ hai là ba người sống . Nhóm thứ ba là một đám kẻ đáng c·hết nhưng vẫn còn sống được dẫn đầu bởi một người có bối phận rất cao rất tôn quý."

Nghe đến đây Quách Bảo Mệnh trực tiếp mộng. Bệ hạ nói như vậy là ý gì? Cái này thật rối não. Lão vì vậy mà lâm vào trầm mặc.

Chương 55 . Quách Bảo Mệnh.