Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Đại Việt Quỷ Vương
Unknown
Chương 58. Mười cái bóng người.( Kẹo ke gì đi anh em)
Trong khi ở điện Đãi Lâu đang im ắng thì điện Bảo Quang đang trời long đất lở. Huy Gia Thái Hậu nghe được tin hoàng đế trở về cung mà không về tẩm điện Bảo Quang lại qua đêm ở điện Đãi Lâu thì phẫn nộ vô cùng.
Bà nhìn Trần cô cô mà nói :" Tên cháu trai này của ta là cố ý tránh ta đây mà. Hắn biết bà già này chờ hỏi tội hắn từ sáng tới giờ nên quyết định trốn đến điện Đãi Lâu. Hắn lại muốn chơi trốn tìm với ta lần nữa đây mà . Đứa cháu bất hiếu này của ta nó muốn chọc tức c·hết ta mới cam lòng đây mà . Lệ ngươi nói ta bây giờ nên làm gì với nó ?"
Trần cô cô đứng có chút khập khiễng cúi đầu nói :" Thái Hậu người có thể ngay lập tức giá lâm điện Đãi Lâu tìm bệ hạ nói chuyện. Nô tỳ cho rằng ngài bây giờ đuổi tới ắt hẳn bệ hạ không dám tránh né . Bệ hạ sẽ ngoan ngoãn chờ nghe người dạy bảo."
Huy Gia Thái Hậu nói :" đứa cháu trai của ta có gì mà không dám nó chắc chắn sẽ trốn tiếp cho ngươi xem. Trong hoàng cung này hẳn nó cũng có tai mắt của mình. Chỉ cần ta đi chuyển thì người của nó sẽ báo lại, sau đó nó liền chạy . Ta đến Đãi Lâu nó liền chạy đi Ngự Thư Phòng, ta đến Ngự Thư Phòng nó liền chạy đi Xuân Hoa cung . Cứ như thế hai bà cháu chúng ta sẽ chơi đuổi bắt trong hoàng cung này cả đêm. Ngươi nói như vậy còn gì là uy nghiêm cung đình, còn gì là thể diện hoàng gia . Cách này không dùng được. "
Trần cô cô nói :" vậy Thái Hậu có thể sai người đến truyền khẩu dụ cho bệ hạ lập tức tới yết kiến . Như vậy bệ hạ không dám không nghe. "
Huy Gia Thái Hậu lại lắc đầu bà nói :" cách này cũng không ổn. Trời đã tối rồi."
Trần cô cô hỏi :" Trời tối và chuyện truyền khẩu dụ có gì liên quan tới nhau sao Thái Hậu."
Huy Gia Thái Hậu nói :" Có đương nhiên là có có điều ta chưa kể cho ngươi . Năm ngoái nó phạm tội lớn chọc phụ hoàng nó tức giận đang canh hai hạ lệnh khẩu dụ triệu nó vào cung hỏi tội ngay lập tức. Kết quả đâu đứa cháu này của ta rất khó chơi. Nội quan đến truyền khẩu dụ thì nó giả say rượu, cứ nằm ngủ li bì ai gọi cũng không dậy còn giả nói mớ tát nội quan một bạt tai. Phụ hoàng nó giận lắm nhưng không làm gì được vẫn phải đợi trưa hôm sau nó vào cung yết kiến. Nhờ vậy mà cơn tức của Chanh nhi đã nguội, vậy là hắn chỉ bị phạt nhẹ cắt bổng lộc ba tháng cấm túc một tháng trong phủ . Trong khi hắn phạm tội gì chứ hắn là chụp bao đánh quan ngự sử giữa đường phố kinh thành dân chúng còn vây xem đều làm chứng chuyện này ."
Dừng lại một chút Huy Gia Thái Hậu lại nói :" bây giờ cho nội quan đi truyền khẩu dụ mà nó có tình tránh ta thì sẽ làm y chang năm ngoái ngươi tin không?"
Trần cô cô đúng là cũng bất lực rồi, năng lực trốn tránh của vị đó quá mạnh đi, ai cũng không bắt được cái đuôi của ngài ấy. Gặp người như này ai cũng đau đầu.
Trần cô cô hỏi :" Vậy theo Thái Hậu bây giờ nên làm gì cho phải ạ."
Huy Gia Thái Hậu trầm ngâm suy nghĩ một lát : " nó trốn thì cho nó trốn chạy được hoà thượng miếu vẫn còn . Chúng ta trở về Trường Lạc Cung nghỉ ngơi sáng mai lại tới . Tuy nhiên phải bắt đám người hầu cận của nó trong Bảo Quang điện này quỳ cả đêm cho ta cơm không cho ăn nước không được uống. Hừ Ta muốn xem nó có dám vì trốn tránh ta mà để đám kẻ dưới này quỳ tới c·hết hay không."
Cứ như vậy Thái Hoàng Thái Hậu rời đi điện Bảo Quang để lại phía sau là đám cung nữ thái giám thảm không thể tả. Bọn họ là quỳ từ sáng tới giờ cơm nước đều chưa có dùng qua một ít gì. Cả đám chuẩn bị tâm lý sẽ bị phạt đến đói lả đến mệt c·hết.
***
Trên nóc tầng sáu của điện Đãi Lâu có mười cái bóng đang ngồi thì thầm to nhỏ. Bọn họ chọn vị trí rất ẩn khuất người khác đi qua không thể nhìn thấy họ giọng nói cũng rất nhẹ người ở xa chút đều không thể nghe thấy.
Lão Bát hưng phấn nói :" lần này ta lại thắng rồi, lần này ta lại đoán trúng là hai canh giờ hơn . Ba người các ngươi nhớ nhanh chung tiền cược . Phát tài phát tài rồi."
Lão Cửu hơi nhíu mày lần này thua có chút lớn hắn tạm không đủ tiền chung đêm nay hoặc ngày mai phải ra ngoài mượn chút rồi. Hắn hỏi : " Lão Lục nhà nào trong kinh thành có 20 viên Đông Hải dạ minh châu?"
Lão Lục hỏi lại :" ngươi muốn mượn nhà nào ? Phú thương, huân quý quan lớn hay thế tộc ?"
Lão Cửu suy nghĩ rồi nói :" chọn nhà phú thương đi dù sao như vậy ít gây sóng gió nhất."
Lão Lục đáp :" Vậy thì đến Hà phủ bên thành đông. Hắn là thương nhân gốc Minh rất giàu có . Ở trong phòng ngủ dưới gầm giường viên đá lát sàn thứ hai lật lên . Dưới đấy có một cái hộp mà hắn giấu đồ trân quý có 23 viên Đông Hải dạ minh châu tám món ngọc khí quý hiếm một bức tranh cổ thấy đề tên thì là của Vương Hi Chi vẽ, ta không biết thật giả ngoài ra có 100 thỏi vàng mỗi thỏi 10 lạng."
Lão Cửu liếm liếm lưỡi nói :" Tạ ơn ngươi đã chỉ điểm mai ta mời ngươi ăn cơm ta nấu."
Lão Thập mặt đang vặn vẹo rất khó nhìn nói :" cái đống đồ ăn c·h·ó má ngươi nấu dám cho người ăn hả. Lão Lục ngươi chỉ ta xem nhà nào khác có 20 viên Đông Hải dạ minh châu, xong việc ta mời ngươi đi đ·ánh b·ạc ở đông thành."
Lão Lục dùng vẻ mặt ghét bỏ cả hai tên này mà hỏi :" ngươi muốn mượn nhà nào ?"
Lão Thập đáp :" Lão Cửu mượn nhà phú hộ rồi ta đi mượn nhà huân quý đi ."
Lão Lục nói :" Vậy thì qua phủ Nghĩa quận công đi. Nguyễn Văn Lang không biết vì sao mà sai còn trai lão Nguyễn Hoằng Dụ đem hết tiền đồng đổi ra vàng, lại mua vào đồ trân quý gọn nhẹ như dạ minh châu, ngọc khí đồ cổ, đá quý . Sáng nay ta có qua xem qua khố phòng nhà lão có vừa tròn 20 viên Đông Hải dạ minh châu đấy. Nhưng mà nhà lão đang tích cực mua vào chắc là đêm nay sẽ có tăng lên đôi chút."
Lão Thập vỗ vai Lão Lục nói :" cảm ơn ngươi lão lục. Lần sau ta rủ ngươi đi đ·ánh b·ạc yên tâm đi ta không có thất hứa bao giờ."
Lão Thất thì thở dài mà nói :" Ta cũng cần chỉ điểm . Lão Lục nhà quan lại nào có 20 viên Đông Hải dạ minh châu?"
Lão Lục đáp :" quan viên thì ngươi qua phủ tên Đàm Văn Lễ đi. Hắn mới được quan địa phương đạo An Bang tặng quà nhân dịp lên chức hữu tướng mấy hôm trước. Hộp quà đó có 24 viên dạ minh châu. Lão cất ở sau giá sách trong thư phòng, chỉ cần đẩy cái bàn nhẹ sang trái là cửa bí mật tự mở. Nhớ chọn lúc ít người qua lại mà mượn nếu không động tĩnh có chút lớn sẽ bị lộ."
Lão Thất nói :" cảm ơn ngươi đợi xong vụ này ta mời ngươi uống rượu Bồ Đào của ta. Chúng ta cùng nhau uống. "
Bên góc kia thì Nhị nương ghét bỏ Lão Ngũ xua tay đuổi hắn đi chỗ khác một tay bịt bịt mũi. Nàng nói :" Lão Ngũ ngươi bao lâu rồi chưa tắm ? Sao thối quá vậy."
Lão Ngũ ( lão quỷ lười) đáp : hôm nay là ngày thứ 87 theo lịch thì 3 ngày nữa ta phải đi tắm một lần. Ta thấy mình vẫn thơm tho mà nhị tỷ là mũi ngươi có vấn đề đi. "
Tứ nương tử nói :" Nhị tỷ so đo với hắn làm gì ? Hắn xưa nay vẫn vậy mà cứ đuổi hắn xa xa ra là được rồi."
Lão Tam nói :" tứ muội nói đúng . Tên quỷ lười đó bảo hắn đi tắm khó hơn lên trời. May mà tiểu tổ tông bắt hắn tối thiểu ba tháng tắm một lần không thì như xưa ta nhớ có lần hắn ba năm liền không có tắm."
Lão Ngũ ủy khuất nói: " bọn họ đều ghét bỏ ta Lão Đại ngươi phải làm chủ cho ta. Ta không có thối."
Lão Đại khẽ nói :" hừ hừ bọn họ nói có sai sao. Nếu không phải có thuốc nước của ta bảo vệ ngươi đã ghẻ lở khắp người."
Lão Ngũ ấm ức quá trốn vào một góc ngủ. Hắn phải ngủ một chút để qua cái ấm ức này. Với hắn chỉ cần được ngủ thì cái gì cũng có thể bỏ qua trừ g·iết người.
Lão Thất uống ngụm rượu rồi hỏi :" Lão Đại ngươi không đưa thuốc cho tiểu tổ tông hả ? Sao hắn lại thương lượng với cô bé kia rồi không phải hắn nên dùng thuốc luôn sao?"
Lão Đai đáp :" hừ ta đưa rồi . Xuân dược cho nữ có 18 loại mạnh nhẹ nước bột có cả ta còn dùng tinh chất các loại hoa trộn vào thơm rất nhẹ nữa. Còn cả 26 loại thuốc cường dương nữa tiểu tổ tông mà không đủ sung sức thì có thể dùng, có vài loại rất mạnh uống vào một viên cả đêm cứng rắn, muốn xìu cũng không được. Chỉ là không rõ sao tiểu tổ tông lại không dùng. Mọi khi hắn rất thích dùng xuân dược cho nữ nhân kích thích trợ hứng mà. Chiêm Hồng Cơ bị hắn bỏ thuốc hoài mà không có biết nàng còn nghĩ mình ham muốn tăng cao đâu. "
Cả đám mười người đều suy nghĩ chẳng lẽ tiểu tổ tông đổi tình thú rồi, hay cô bé này có gì đặc biệt.
Nhị nương hỏi:" Lão Tam dạo này vẽ sách gì mới chưa ta xem hết sách của ngươi rồi."
Lão Tam thần thần bí bí nói :" ta đang vẽ sách mới rất hấp dẫn đợi ta đi xem vài hôm nữa sẽ hoàn thành . Yên tâm sẽ cho nhị tỷ xem đầu tiên . Sách này không thể cho tiểu tổ t·ông x·em nếu không hắn lại bỏ đem đốt . Tâm huyết của ta không thể bỏ phí như vậy được. "
Mấy người khác nghĩ thầm. Đáng thương tên nào lại bị lão quỷ hoạ sĩ đi xem rồi. Hắn hẳn không biết có người đem việc hắn làm vẽ thành sách một cách chi tiết a.
Cứ như vậy cuộc trò chuyện không lâu thì kết thúc. Lão đại và lão tam ở lại gác còn những người khác tản đi. Có người về ngủ có người đi tìm thú vui có người thì đi mượn chút đồ.
Hôm nay bọn họ cả mười cùng chạy tới Đãi Lâu điện chỉ là muốn xem thiếu chủ nhân mới nữ nhân nhìn như thế nào? Có phải xinh đẹp như lão Ngũ vẫn nói hay đó chỉ là lão lười nên bịa ra. Cuối cùng xác định là xinh đẹp như tiên thật thì cả đám không còn gì để nói vậy nên tản đi. Bọn họ cũng muốn rình xem nam nữ tắm chung bồn nhưng không dám. Tiểu chủ nhân đã nắm tay giơ lên tức là lập tức bọn họ phải tránh đi nếu không thì sẽ chịu trừng phạt bọn họ sẽ được nếm mùi đau khổ, đau khổ thực sự.