Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Đại Việt Quỷ Vương
Unknown
Chương 60. Ba đạo chiếu chỉ.
27 tháng chạp năm Giáp tý không khí ngày tết đang đến rất gần trên toàn lãnh thổ Đại Việt. Dân chúng bắt đầu chuẩn bị họp nhau mổ heo, mổ dê trong một hai ngày tới. Các bà các mẹ thì bắt đầu chuẩn bị gạo lá dong lá chuối khô lá chuối tươi đậu xanh vân vân để tiến hành làm các loại bánh trái ngày tết. Không khí đi chợ rộn ràng vui tươi trên mọi miền đất nước chuẩn bị đón một năm mới sang. Năm nay mưa gió thuận hoà mùa màng tốt tươi nên đa số dân chúng đều có cuộc sống no đủ không khổ như năm trước đó. Sự bình yên vui tươi đang xuất hiện ở khắp mọi nơi.
Trong hoàng cung Đại Việt chú định hôm nay sẽ là một ngày trời long đất lở những gì sắp diễn ra trong hoàng cung sẽ khiến tầng lớp giai cấp phía trên của Đại Việt điên cuồng vì chúng.
Sáng sớm hoàng đế Lê Tấn dậy sớm theo thói quen hàng ngày. Bên cạnh hắn là mỹ nhân đang ngủ nàng quá mệt mỏi đêm qua cả hai đã rất điên cuồng mà vồ vào nhau mấy lần. Lê Tấn hành động nhẹ nhàng rời sập lớn mặc vào bào phục hàng ngày của vua có màu vàng hoàng gia . Sau đó hắn rón rén bước từng bước xuống lầu nơi đám hoạn quan đang túc trực chờ hắn để phục vụ hắn sinh hoạt hàng ngày vào buổi sáng. Hắn vừa đi tay vừa xoa nhẹ cái eo, cái lưng hậu quả của việc đêm hôm qua rất ra sức.
Tại lầu một đám nội quan đang đợi hắn, tâm trạng bọn họ rất lo lắng . Bọn họ biết điều gì đang diễn ra ở điện Bảo Quang, đám người cùng hầu hạ hoàng đế với bọn họ ít lâu nay đang chịu thảm cảnh. Bọn họ là n·ạn n·hân trong cuộc chiến người tìm người trốn của hai bà cháu tôn quý nhất Đại Việt. Bọn họ muốn cứu đám đồng nghiệp làm việc chung nhưng bản thân không có năng lực đó, mọi hy vọng chỉ có thể đặt lên vị hoàng đế mập mạp này. Nhưng ngài ấy đêm qua còn bận cùng phật môn mỹ nhân hưởng lạc bọn họ không dám quấy rầy chút nào . Tất cả mặc dù lòng nóng như lửa nhưng đều phải đợi vị chủ nhân này vô tình nghĩ tới mà thương xót đám kẻ dưới kia, đám đồng nghiệp của bọn họ.
Lê Tấn đi xuất hiện liền xua tay lệnh cả đám không được làm ồn. Xong đó hắn để người lệnh cho cung nữ ở lại chờ mỹ nhân Tiểu Mai ngủ dậy thì hầu hạ còn mình thì dẫn đám nội quan trở về điện Bảo Quang. Hôm nay hắn từ bỏ tập đi bộ buổi sáng cái lưng hắn không đồng ý nha.
Cả đám nội quan mừng thầm đám đồng nghiệp số khổ kia được cứu rồi. Vậy nên không ai bảo ai mà ăn ý an bài mọi việc rất nhanh.
Cuối canh năm Lê Tấn về tới điện Bảo Quang. Hiện ra trước mắt hắn là cảnh một đám hơn hai chục thái giám cung nữ hầu cận hàng ngày của hắn đang quỳ giữa sân trong trời đông giá rét . Có thể thấy hơn hai mươi người còn quỳ được bên cạnh đó là mấy chục người đã nằm gục dưới sân rồi. Bọn họ là đói quá mệt quá mà ngất cả đám rồi. Trong số người còn quỳ được Lê Tấn chỉ nhớ tên hai người là Đỗ Khắc Hải và Tiểu Hắc Tử. Hắn tiến lại chỗ Tiểu Hắc Tử để hỏi chuyện gì đã xảy ra.
Lê Tấn hỏi :" Tiểu Hắc chuyện gì đã xảy ra nói trẫm nghe coi?"
Tiểu Hắc Tử đáp:" bẩm bệ hạ hôm qua bệ hạ rời đi không lâu khoảng một canh giờ sau thì Thái Hoàng Thái Hậu giá lâm điện Bảo Quang. Nô tài không biết chuyện gì xảy ra nhưng thấy Thái Hoàng Thái Hậu có vẻ giận lắm . Sau đó người phạt tất cả đám người hầu chúng nô tài quỳ ở sân lớn này đến khi nào bệ hạ trở về thì thôi."
Lê Tấn khẽ nói :" Ồ ! Thì ra là vậy. Thế tại sao bọn chúng lại nằm ngất cả rồi, không quỳ nữa sao?"
Tiểu Hắc Tử đáp :" bẩm bệ hạ chắc là các vị tiền bối đói quá mệt quá không chịu nổi rồi mà ngất đi. Thái Hoàng Thái Hậu có dụ không cho chúng nô tài ăn cơm, uống nước cho đến khi nào bệ hạ trở về mới thôi. Nô tài cũng rất đói rất mệt rất lạnh nữa . Nếu còn phải bị phạt chắc một giờ nữa nô tài cũng ngất giống mấy vị tiền bối bên cạnh thôi ạ."
Lê Tấn trầm ngâm rồi ra lệnh :" trẫm về rồi, tất cả đứng lên đi. Nguyễn Nhữ Vi ngươi đi sắp xếp người đem bọn họ về phòng ở nghỉ ngơi. Nhớ cho ngự thiện phòng chuẩn bị cho bọn họ mỗi người một bát cháo thịt nóng, một chén canh gừng gọi thái y đi xem qua cho bọn họ. Nhớ rõ cả chưa?"
Nguyễn Nhữ Vi nghe vậy thì thở phào nhẹ nhõm, đám đồng nghiệp này được cứu rồi. Bệ hạ có chút hoang đường có chút tà ác nhưng lúc này vẫn rất tốt làm ra an bài rất chu đáo. Lão chắp tay nói :" Bẩm bệ hạ nô tài nhớ kỹ lời người rồi ạ."
Lê Tấn khẽ nói :" nhớ kỹ thì mau đi làm đi à khoan đã nhớ làm xong thì đến Hàn lâm Viện gọi cho trẫm tên nào làm quan Hàn Lâm Thừa Chỉ đến Ngự Thư Phòng đợi trẫm . Trẫm hôm nay cần ban chiếu."
Nguyễn Nhữ Vi ngay lập tức tuân mệnh đi ngay. Lão rất gấp gáp đám thuộc hạ đang chờ cứu đâu.
Lê Tấn thì vào trong tẩm điện được đám nội quan ít ỏi còn lại hầu hạ vệ sinh buổi sáng thay bào phục mới rồi ăn sáng.
Bữa sáng hôm nay của hắn là cháo gà hầm hạt sen có thêm táo đỏ rất ngon ngọt. Như lần trước hắn lại sai nội quan đi truyền lời món này "tạm ổn" .
Giờ Thìn, Lê Tấn đến ngự thư phòng làm . Ở đây đã có một quan viên Hàn Lâm Viện mặc bào phục chắc là ngũ lục phẩm gì đó. Đây hẳn là tên giữ chức thừa chỉ mà Lê Tấn cho truyền tới.
Hàn Lâm Viện thừa chỉ có vài người người hôm nay tới là Phạm Nhật Minh . Hắn sáu năm trước đỗ Bảng Nhãn nổi danh chữ đẹp trong hội thi năm đó nên được bổ nhiệm giữ chức quan soạn chỉ này. Năm nay tuổi hắn mới ba mươi quan cũng làm đến tòng ngũ phẩm rồi. Đây là kẻ rất có tiền đồ trong thế hệ trẻ Hàn Lâm Viện hiện nay.
Thấy hoàng đế tới hắn quỳ xuống hành lễ hô lớn:" bẩm bệ hạ thần hàn lâm viện thừa chỉ Phạm Nhật Minh tuân theo lời dụ mà tới đây nghe bệ hạ sai bảo."
Lê Tấn xua tay nói :"Cho ngươi miễn lễ đứng lên đi."
Phạm Nhật Minh đáp lời :" thần tạ ơn bệ hạ." Xong thì hắn từ từ đứng lên, đầu hơi cúi chút hắn không dám nhìn thẳng hoàng đế . Cứ như vậy hắn chờ đợi bệ hạ ra lệnh.
Lê Tấn hài lòng vì tên này cũng hiểu quy củ lễ nghĩa, mặc dù hắn không thích mớ quy củ lễ nghĩa đó lắm. Hắn chỉ tay vào một cái bàn nhỏ nói :" ngồi vào bàn kia trẫm đọc ngươi viết. Trẫm cần ban ba đạo chiếu chỉ bây giờ . Cho nên tạm để lại phần đầu và cuối cứ viết nội dung trước đi tý nữa ngươi bổ sung sau rồi gọi người giữ ấn đóng dấu là được."
Phạm Nhật Minh rất nhanh tuân lệnh ngồi vào bàn nhỏ tay cầm bút lông sẵn sàng . Trước mặt hắn trải sẵn tờ khuôn thánh chỉ để trống chưa viết . Hắn vểnh tai lắng nghe hắn biết nghề này cần phải nghe rõ viết chuẩn từng câu từng chữ hoàng đế nói ra không thể có sai xót nếu không là có tội.
Lê Tấn thấy hắn đã sẵn sàng thì bắt đầu nói :" Chiếu chỉ thứ nhất có nội dung sau : Trai lớn dựng vợ gái lớn gả chồng là đạo lý xưa nay vậy . Trẫm nay đã đến tuổi trưởng thành theo lý nên có cung phi . Gần đây bách quan có người khuyên trẫm lập phi trẫm thấy có lý nên quyết định nghe theo. Ngày hôm qua trẫm xuất cung dạo chơi gặp một người con gái xinh đẹp tên nàng là Lê Thị Mai. Trẫm vừa gặp đã yêu nên lập tức đưa nàng vào cung làm cung nhân của trẫm. Hôm nay ban chiếu phong nàng là Đại Việt Hoàng Quý Phi ban cho chữ "Hoa". Từ nay về sau Lê Thị Mai nàng là Hoa Quý Phi của trẫm Đoan Khánh đế Lê Tấn."
Phạm Nhật Minh tai nghe tay viết không chậm một chút, không sai một chữ. Mặc dù hắn thấy nội dung có chút không được hành văn mượt mà cho lắm nhưng bệ hạ đọc sao thì hắn viết vậy không dám tự sửa một chữ. Trong lòng hắn cũng nghi hoặc vị tân tấn Quý Phi này là con cái nhà ai sao số lại may mắn đến vậy hôm qua vào cung hôm nay được phong Hoàng Quý Phi, đây là trước đây chưa bao giờ có. Có thể nói cổ kim chưa từng thấy qua trường hợp như vậy cung nhân. Hắn thật tò mò là Phủ nhà vị đại nhân nào có may mắn này con gái mới vào cung được phong hào cao nhất theo quy củ lễ chế dành cho cung nhân khi còn sống.
Lê Tấn lại nói :" Tiếp chiếu chỉ thứ hai nội dung như sau : Lệnh cho hoàng gia điền trang ở Lam Kinh phóng thích công nô điền trang có tên : Lê Phúc Lê Lộc Lê Thịnh, Lê Thị Hồng, Lê Thị Đào . Cả năm người vốn là con cái viên quản lĩnh Lê Trinh ở châu Minh Linh họ tám năm trước b·ị b·ắt làm công nô do người cha phạm tội. Nay tha cho họ trở về quê cũ ở châu Minh Linh. Lại ban cho mỗi người này 100 quan tiền đồng 100 lạng bạc, 100 mẫu ruộng tốt ở quê cũ. Nam phong tước bá nữ phong thất phẩm cáo mệnh phu nhân. Lệnh cho viên tri châu châu Minh Linh phụ trách tìm nơi phong thủy tốt cải táng vợ chồng Lê Trinh, lại cho xây dựng lăng mộ họ to đẹp nhất châu Minh Linh. Chiếu lệnh này lập tức có hiệu lực, các bên liên quan lập tức thi hành."
Phạm Nhật Minh vẫn hoàn thành công việc vừa nghe vừa viết chiếu chỉ một cách chính xác tuyệt đối. Trong lòng lão thì lại thầm hỏi đám người này ai vậy ? Tại sao bệ hạ thả tự do còn cho ban thưởng tiền ruộng ban tước bá ban cáo mệnh phu nhân . Cha mẹ bọn họ còn được triều đình cải táng, xây dựng lăng mộ. Hắn thật tò mò nhà này là có ai lập công lớn gì nha.
Lê Tấn nghỉ chút lại nói :" chiếu chỉ thứ ba có nội dung sau :" Phật tổ nói phật môn nói chữ duyên. Cửa phật vốn nên là đến đi tùy duyên, chúng đệ tử tu phật đều nên đến đi tự do không nên cấm cản. Tịnh Tâm Am lại không theo nguyên tắc nhà phật đó . Đức Phật đi vào giấc mộng của trẫm nói nơi đây là nguồn gốc oán khí ăn mòn khí vận vương triều ta nên dạy trẫm rằng nên mở cửa nơi này để chúng đệ tử có thể đến đi tự do. Nay trẫm tuân lời dạy của Đức Phật quyết định mở rộng cổng lớn Tịnh Tâm Am, cho phép đệ tử trong am tự do tới lui . Cho phép ai muốn hoàn tục thì hoàn tục ai muốn lập gia đình thì lập ra gia đình. Nội phủ khố sẽ cấp cho mỗi đệ tử hiện tại muốn rời đi khỏi Tịnh Tâm Am 10 quan tiền làm lộ phí an gia phí. Chiếu lệnh này lập tức có hiệu lực các bên liên quan lập tức thi hành."
Lần này thì Phạm Nhật Minh không giữ được bình tĩnh rồi. Hắn viết xong nội dung tờ chiếu này thì bỏ xuống bút đọc lại một lần nữa tay run run, lòng đầy kh·iếp sợ. Đại Việt hôm nay muốn biến thiên xảy ra đại sự đại đại sự rồi.
Lê Tấn không quan tâm Phạm Nhật Minh phản ứng như thế nào . Hắn lại lệnh :" ngươi lập tức hoàn chỉnh ba tờ chiếu này nhanh trẫm còn cho đóng ấn dấu, để phát xuống."
Phạm Nhật Minh có hít sâu một hơi lấy lại bình tĩnh trong tâm vẫn chưa hết kh·iếp sợ . Hắn nỗ lực hoàn thành phần còn lại của ba đạo chiếu chỉ này. Sau hai khắc đã làm xong hắn lập tức được cho lui về về Hàn Lâm Viện của hắn. Khi hắn rời đi bước chân không vững, hắn không thể tin mình vừa mới soạn ba tờ chiếu chỉ có nội dung khủng kh·iếp cỡ nào. Hai cái đầu còn đỡ, có chút vô lý nhưng không là gì khi người ban chiếu là Đoan Khánh đế cái chiếu cuối cùng thì đúng là trời sắp sập rồi. Hắn phải lập tức cáo ốm về nhà trốn trong phòng thôi, nếu để mấy vị đại học sĩ mà biết hắn soạn tờ chiếu này chắc chắn hắn sẽ bị chửi cả người đầy máu c·h·ó mà không phải chỉ chửi là xong đâu . Vậy là hắn vội vàng mà chạy đi, thỉnh thoảng lại vấp ngã một cái.
Lê Tấn nhanh chóng sai người đóng ấn lên chiếu chỉ hắn sai hai nội quan bằng tốc độ nhanh nhất đi tuyên chiếu chỉ thứ hai và thứ ba. Chiếu chỉ xác phong của Tiểu Mai thì hắn dặn dò nội quan đứng chờ ở dưới điện Đãi Lâu đợi khi nào nàng thức dậy ăn uống bữa sáng xong xuôi thì tuyên.