Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Đại Việt Quỷ Vương
Unknown
Chương 68. Tả tướng quốc.
( Cảm ơn bạn Nguyễn Minh Nhật đã ủng hộ cho bé con nhà mình 100k tiền bỉm . Đội ơn bạn bé con nhà mình yêu bạn rất nhiều )
Bùi phủ sáng sớm tả tướng quốc Bùi Xương Trạch dậy sớm như mọi ngày đầu canh năm đã bắt đầu luyện tập môn võ dưỡng sinh. Bùi thị gia tộc của lão là nho học thế gia tuy nhiên các đời cũng có chú trọng luyện tập một môn võ dưỡng sinh nhẹ nhàng. Bùi Xương Trạch từ bé đã học môn công phụ dưỡng sinh này mỗi ngày lão đều dậy sớm tập luyện hai khắc thời gian rồi mới làm việc khác chỉ trừ khi có công việc quá khẩn cấp hay lâm bệnh lão mới bỏ qua thói quen này.
Đầu giờ Thìn khi tả tướng chuẩn bị xuất phát đến nơi mình vẫn làm việc bao năm để hoàn thành trách nhiệm của bản thân mỗi ngày thì trong cung người tới. Nội quan Đỗ Khắc Hải tuân theo lệnh của bệ hạ tới đây truyền khẩu dụ triệu tả tướng tới Cần Chính điện giúp bệ hạ lần nữa phê tấu chương. Bùi tướng quốc nhận được lệnh không dám chậm trễ nên đã tới ngay.
Từ sáng tới chiều muộn ngày 28 tháng chạp tả tướng quốc đều ở điện Cần Chính phê tấu chương. Lão nghe nội quan thì thầm với nhau mà biết được người đáng ra phải làm công việc này hoàng đế bệ hạ cả ngày đều không rời điện Đãi Lâu . Lão có nghe nói qua bệ hạ mới có cung nhân đầu tiên ngài còn rất chóng vánh mà phong người cung nhân đó làm Hoàng Quý Phi. Bên ngoài đều đang đồn vị Quý Phi này có chút đặc biệt lão thì không quan tâm lắm vấn đề này chỉ là nghe vợ lão nói qua.
Hoàng hôn buông xuống, Tả tướng về nhà sau một ngày làm việc vất vả . Lão không quên lời bệ hạ sai Nguyễn Nhữ Vi đến truyền cho lão. Ngài dặn dò từ giờ trở đi cứ đầu giờ mùi thì lão lại tới Cần Chính điện giúp bệ hạ phê tấu đây chính thức trở thành công việc mới nhất mà lão phải đảm nhận. Sau khi nghe xong lão chỉ biết lắc đầu cười khổ bệ hạ đúng là không thương cái thân già này của lão . Hằng ngày lão phụ trách xử lý không ít chính vụ của triều đình Đại Việt, nay bệ hạ còn thêm cho lão một công việc mới một công việc rất tốn thời gian cũng rất mệt đầu. Lão cảm thấy nếu mình không được giảm bớt gánh nặng trách nhiệm e là không còn trụ được mấy năm ở vị trí này.
Sau khi về nhà tắm rửa thay đồ tả tướng lại ngồi xe ngựa đi tới phủ thượng tướng quân Thái Úy còn đang đợi lão đâu.
Chuyện là mấy hôm trước Lê Thái Uý mời lão uống rượu mà lão không muốn uống rượu ngày hôm đó nên đã hẹn vào ngày hôm nay cả hai đối ẩm.
Lê Quảng Độ rất nồng nhiệt mà đón tiếp tả tướng quốc, lão tự mình ra cổng nghênh Bùi tướng quốc vào phủ. Rất nhanh cả hai cùng đến một cái đình nhỏ giữa hoa viên trong phủ ngồi trò chuyện. Người hầu dọn lên một bàn món nhậu, hôm nay Thái Uý đãi Tả tướng mỹ vị nhân gian cầy tơ bảy món. Đi kèm với thịt c·h·ó là rượu táo mèo mà Lê Quýnh tặng lão ở Tây Bắc loại rượu này rất được ưa chuộng táo mèo ở đây cũng được thu hoạch rất nhiều chủ yếu là mọc tự nhiên chứ không phải do dân chúng cố ý trồng.
Rượu thịt c·h·ó là một nét văn hoá ăn nhậu có lịch sử lâu đời ở nước ta . Từ xa xưa các cụ đã có nghiên cứu rất sâu về văn hoá ăn nhậu này đám tướng lĩnh q·uân đ·ội đặc biệt mê món này . Lê Thái Uý cũng là như vậy hôm nay lão cho làm con c·h·ó lớn nấu đủ các món từ nhựa mận, xào lăn hấp luộc làm chả c·h·ó ....và đương nhiên thịt c·h·ó là phải đi kèm với mắm tôm Thanh Hoá và một rổ lá mơ củ xả tươi .
Bữa nhậu khai màn Thái Uý đúng tác phong q·uân đ·ội ăn miếng thịt to uống chén rượu đầy. Tả tướng thì phong cách văn nhân nhẹ nhàng hơn lão ăn uống đều rất từ tốn . Nhưng có một điều lão và Thái Uý giống nhau là không dứt mồm khen ngon.
Sau vài chén rượu qua đi cũng đã ăn kha khá đặc sản xứ An Nam Lê Thái Uý bắt đầu đàm chính sự với Tả tướng.
Thái Uý hỏi :" lão Bùi ngươi đánh giá bệ hạ là người như thế nào ? Có thể cùng ta chia sẻ sao ?"
Tả tướng đáp :" Thái Uý ngài định hại ta sao ? Chúng ta là thần tử sao lại dám đánh giá đế vương. Ngài ấy là quân chúng ta là thần vậy nên chúng ta phải hết sức trung thành với ngài không thể lén đàm luận sau lưng ngài đó là tội lớn ."
Thái Uý khẽ cười nhẹ nói :" Ngài sợ cái gì nơi này chỉ có ta với ngài nói một chút có làm sao đâu . Ta chẳng lẽ còn đi cáo trạng ngài với bệ hạ sao . Ngài thấy Lê Quảng Độ ta là kẻ tiểu nhân vậy sao ?"
Tả tướng vội xua tay nói :" ta là không có ý đó Thái Uý hiểu nhầm ý ta rồi. Ta chỉ là giữ đúng đạo quân thần mà thôi."
Lê Quảng Độ biết rõ đây là Bùi Xương Trạch đang kiếm cớ thoái thác mà thôi lão hẳn là cảm thấy mình vẫn chưa đáng tin cậy để có thể cùng nhau chia sẽ suy nghĩ về chuyện này. Lão quyết định hỏi vấn đề khác vấn đề mà lão vẫn suy nghĩ mấy ngày hôm nay.
Thái Uý hỏi :" Lão Bùi ta muốn hỏi ngài một câu hy vọng ngài sẽ thật lòng trả lời ta . Ngài sẵn lòng chứ ?"
Tả tướng đáp :" Thái Uý cứ hỏi đi ngài hỏi tôi nào dám không đáp lại."
Thái Uý nhíu nhẹ đôi mắt nhìn thẳng vào mắt Bùi tướng quốc mà hỏi :" Ta muốn hỏi là nếu như chỉ là nếu như thôi nhé, chưa chắc đã xảy ra thật. Nếu không may ngai vàng lại bỏ trống Tả tướng ngài có đứng ra kêu gọi ủng lập Thông vương điện hạ hay không ?"
Bùi Xương Trạch trầm ngâm tay vẫn cầm chén rượu không có bỏ xuống. Bản thân lão sợ nhất bị người khác hỏi câu này cũng rất hay gặp người khác hỏi câu này. Mỗi khi như vậy lão luôn tìm cách lãng tránh câu hỏi này lão chưa bao giờ trả lời ai cả. Không phải trong lòng lão không có suy tính mà là chuyện này lão sẽ vĩnh viễn không nói ra đáp án của mình. Khi thời cơ đến lão có thể làm nhưng sẽ không nói.
Thành thật mà nói khi tiên đế băng hà lão đã đứng trước sự lựa chọn rất gian nan. Một bên là cám dỗ của quyền lực to lớn địa vị tôn sùng khi thành công, còn thất bại sẽ là hoạ diệt môn. Một bên là an phận làm tròn chức trách tránh xa cuộc chiến hoàng quyền này như vậy sẽ đảm bảo cả nhà chắc chắn bình an địa vị của lão trong triều đình vẫn vững chắc . Cuối cùng lão vẫn dằn lòng mà chọn phương án an toàn hơn.
Lão cân nhắc rất rõ ràng lão biết một khi mình đăng cao nhất hô sẽ có rất nhiều người theo sau giúp lão ủng lập Thông vương, khả năng thế lực này của lão thành công đẩy cháu ngoại lão lên ngôi là rất lớn.
Nhưng sau đấy rồi sao chứ ? Lão sẽ thành đệ nhất quyền thần trong khoảng mười năm đi. Trong mười năm đó sẽ tích tụ oán khí của hoàng thất đối với lão tích tụ một đám quan viên phản đối lão . Rồi đùng một ngày khi cháu ngoại lão đã trưởng thành nó muốn chính thức nắm mọi quyền hành khi đó lão chính là cái gai trong mắt nó. Bùi thị có thể rớt xuống khỏi chính đàn một cách thê thảm đế vương sẽ vì thanh trừ ngoại thích ảnh hưởng đến uy quyền mà không thương tiếc chèn ép Bùi thị dù đó có là nhà ngoại của hắn đi chăng nữa. Không phải năm xưa Hán Vũ đế cũng tìm đủ mọi cách loại bỏ ảnh hưởng của Đậu thị trong triều đình nhà Hán hay sao ? Bài học còn đó nên lão rất lo lắng. Còn khả năng khác là giành quyền thất bại thì ngay lập tức cả nhà lão và đám người đứng sau lão sẽ bị tân đế thanh trừng. Lão thấy như bây giờ là tốt nhất hoàng đế có chút hoang đường, có chút kém nhưng ngài không vô cớ đụng lão lão cũng sẽ rất cẩn thận không cho ngài có cớ mà đụng đến lão sau này.
Tả tướng đáp lời: " Thái Uý ta có thể nói cho ngài câu hỏi này có nhiều người hỏi ta . Ta không có trả lời ai bao giờ, ngài cũng không phải ngoại lệ ".
Trầm ngâm chút lão lại nói :" Thành thật mà nói ta thấy như bây giờ rất tốt đương kim bệ hạ là người tài ba rộng lượng sẽ không làm khó chúng ta . Chúng ta nên cúc cũng tận tụy mà phò tá ngài. Ta không bao giờ nghĩ đến chuyện ngài sẽ rời đi nhanh chóng khỏi vị trí đó. Ta thật tâm muốn ngài mãi mãi ngồi ở đó, ít nhất là trước khi ta trí sĩ ngài ấy vẫn nên ngồi ở cái ghế đó . Đây là lời thật lòng của ta."
Lê Quảng Độ trong lòng thầm mắng to . Lão Bùi ngươi quá không coi ta là người. Đây rõ ràng là nói lời ma quỷ mà có khi ngươi nói ra cũng không có tin lời mình đi. Bệ hạ có tài ba hay không lão chưa dám đoán định nhưng bảo người rộng lượng thì quá lừa người rồi. Mẹ kiếp không thấy ngài ẩn nhẫn chờ thời để xử lý Đông thành sở binh mã sao. Người này là kiểu người có thù tất báo chỉ là sớm muộn nặng nhẹ mà thôi.
Còn nói ngươi Bùi tướng quốc hài lòng với hiện tại thì càng là lời ma quỷ lừa trẻ con. Ai mà có thể chống lại cám dỗ của quyền lực chí cao chứ. Chỉ cần ủng lập Thông vương thành công với tư cách là ông ngoại của hoàng đế mà vua còn nhỏ tuổi Bùi tướng quốc ngài không phải sẽ làm nh·iếp chính đại thần vài năm đi . Khi đó có thể nói là quyền khuynh triều chính còn uy quyền hơn đám người Lê Sát Lê Ngân, Đinh Liệt Đinh Lễ năm xưa . Khi đó nếu ngài đủ gan lớn một chút thì có thể học Hồ Quý Ly nha giấc mơ chí tôn là có thể có cơ hội mặc dù sẽ rất khó khăn vì uy vọng họ Lê vẫn rất lớn trong triều đình và dân chúng. Dù không có mộng bá vương cũng có thể làm quyền thần một đời Tả tướng quốc ngài sẽ thật không động tâm Lê Quảng Độ ta không tin.
Thái Uý đánh bạo nói nhỏ một câu :" Ta không biết ngài trong lòng thật ra nghĩ gì. Ta hôm nay chỉ là muốn nói cho ngài một việc. Nếu ngày đó xảy ra ta sẽ sẵn sàng dẫn theo đám huynh đệ trong quân theo sau ngài ủng lập Thông vương làm đế vương. Chuyện này xin ngài hãy giữ trong lòng không cần nói cho ai khác biết khi thời khắc đến ta nhất định sẽ làm vậy. "
Lão đã cân nhắc mấy ngày hôm nay nên lúc này mới dám nói ra lời này. Lão cho rằng cái ghế rồng có ba chân mới vững chắc. Đầu tiên một chân là sự chính thống cái này vị trong cung kia là có. Cái thứ hai là sự hiệu trung tuyệt đối của bách quan văn võ cái này bệ hạ chưa có lão chưa nghe nói ai hiệu trung tuyệt đối với bệ hạ. Cái thứ ba là dân tâm cái này bệ hạ hẳn là rất yếu danh tiếng ngài quá xấu dân chúng ít người lại đi ủng hộ ngài. Vì vậy lão cho rằng cái ghế rồng đó đương kim ngồi không có vững bất kỳ lúc nào cũng có thể ngã xuống .
Lão biết vậy nhưng không dám đứng ra trực tiếp đối đầu bệ hạ. Thực sự là sau buổi triều hội cuối năm lão có chút sợ hãi trước sự âm trầm của vị trong cung kia. Nếu được lão hy vọng trong cung có thể đổi một vị chủ nhân ít làm lão sợ hãi hơn. Tốt nhất là một đứa trẻ như Thông vương vậy như thế thì lão có thể yên tâm mà làm Thái Uý của lão đêm về ngủ cũng ngon hơn không có bất an lo sợ nữa. Lão cũng không hẳn mưu cầu được trở thành quyền thần gì mà chỉ là muốn có một vị quân vương phía trên khiến lòng mình an tâm hơn một chút mà thôi. Vị kia quá khó đoán, quá âm trầm lão có thể nói là sợ hãi vị đó rất nhiều.
Tả tướng quốc nghe Thái Uý nói vậy thì ngẩn người. Lê Thái Uý đây là bày tỏ thiện chí nha. Nếu như ngày đó đến thật, với uy vọng của lão trong triều, có được sự ủng hộ tuyệt đối của sĩ phu Bắc Hà do đám Đàm Văn Lễ dẫn dắt q·uân đ·ội do Thái Uý đứng đầu . Vậy thì cơ hội thành công đưa cháu ngoại lão là Thông vương lên ngôi là chín thành thậm chí mười thành, khi đó rất khó thất bại.
Nghĩ như vậy nhưng lão hiểu chuyện này không nên nói ra miệng chỉ cần ám chỉ một chút là được rồi. Thái Uý đây là quá không cẩn thận rồi .
Tả tướng đáp lại :" Thái Uý ngài uống say rồi . " Xong đó nhìn Lê Quảng Độ mà nhíu nhẹ đôi mắt.
Thái Uý cũng cười lớn mà nói :" Đúng ta là say rồi. Haha."
Lê Quảng Độ thấy tướng quốc không có buông lời khiển trách mình thì ngầm hiểu là lão thầm chấp nhận thành ý này của mình. Lão hiểu chuyện này Tả tướng hẳn là sẽ không muốn nói ra mà cả hai cứ ngầm hiểu với nhau là được . Khi thời cơ đến thì cùng nhau hành sự, cái gì cũng không cần nói nữa.
Cứ như vậy hai lão trọng thần tiếp tục bữa nhậu thịt c·h·ó. Cả hai ăn nhiều uống càng nhiều rượu táo mèo thơm ngọt. Mãi đến khuya Tả tướng quốc say rồi thì được gia nô đỡ lên xe ngựa trở về nhà. Khi rời đi trong sâu mắt lão có chút tia sáng lóe lên.
***
Phạm Văn Truyền tiên sư ngài chỉ cho kẻ phàm nhân này cách mưu cầu bỉm sữa mà không chịu nói cho ta biết thiên địa này cấm sắc d·ụ·c. Hại ta cứ vô tri mà vi phạm thiên điều tý nữa thì tác phẩm này đã phải theo ngài đi truy đuổi vì sao trời.
Sắc d·ụ·c không thể phạm không thể phạm . Nam mô a di đà phật! Amen!