Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 70. Lê Niệm hiệu trung.

Chương 70. Lê Niệm hiệu trung.


Chương 70. Lê Niệm hiệu trung.

Ngay khi hoàng đế rời đi dưới áp lực của hàng trăm ánh mắt đổ dồn vào bản thân Lê Niệm đã lấy cớ vội vã rời đi. Hắn phải nhanh chóng chạy đi tìm bệ hạ hỏi rõ mọi chuyện.

Trong điện Bảo Quang Lê Tấn đang ngồi nghỉ ngơi thì nội quan thông báo Cẩm Y Vệ chỉ huy sứ Lê Niệm yêu cầu được vào yết kiến. Lê Tấn khẽ mỉm cười hắn biết lão nhất định là sẽ tới tìm hắn. Lê Tấn ra lệnh cho nội quan dẫn Lê Niệm vào trong điện gặp mặt.

Lê Niệm quỳ xuống hành lễ hô :" Thần Lê Niệm khấu kiến bệ hạ . Bệ hạ vạn tuế, vạn tuế vạn vạn tuế."

Lê Tấn nhìn lão ra lệnh : " miễn lễ . Đứng dậy đi ."

Lê Niệm tạ ơn rồi đứng lên gương mặt lão vẫn lạnh băng, nhưng ánh mắt nhìn về phía bệ hạ như có điều muốn hỏi vậy.

Lê Tấn từ thấy vậy thì lên tiếng trước hắn hỏi :" Ngươi tìm trẫm là có gì muốn nói sao ?"

Lê Niệm trong lòng rất phẫn nộ bệ hạ ngài biết rồi còn cố ý hỏi rõ ràng là ngài hại ta cùng cẩm y vệ chúng ta thảm rồi lại làm như cái gì cũng không biết vậy.

Lão vẫn giữ mặt lạnh băng mà nói :" bệ hạ ngài hại thần cùng cẩm y vệ của thần rồi."

Lê Tấn nhìn lãi khẽ nói :" Ồ! Sao ngươi lại nói vậy ? "

Lê Niệm thấy bệ hạ cứ vòng vo như vậy lão trong lòng thực tức giận lão lạnh lùng nói :" Bệ hạ ngài nói chuyện kể trong yến tiệc là do thần và cẩm y vệ chúng thần báo lên . Cái này là bệ hạ oan uổng cẩm y vệ chúng thần rồi. Chuyện này thần chưa từng nghe qua trước đó chứ đừng nói là báo lên. "

Lê Tấn khẽ nói :" Ồ ! Vậy sao ? Có lẽ là trẫm nhớ nhầm chăng ? Để trẫm nghĩ xem nào là ai đã báo lại cho trẫm nhỉ ?"

Sau đó hắn cứ thế làm động tác chống cằm, nhíu mày lại tỏ ra vẻ đăm chiêu như đang nghĩ điều gì. Thời gian cứ thế trôi đi nửa chén trà một chén trà nửa khắc một khắc.

Lê Niệm thấy bệ hạ không có dấu hiệu gì là sẽ cất lời trước nên lão lại càng tức giận. Lão trực tiếp hỏi :" bệ hạ thần không biết mình và cẩm y vệ đã phạm lỗi gì mà bị bệ hạ làm như vậy để trừng phạt chúng thần xin bệ hạ nói rõ cho thần được biết. "

Lê Tấn nghe lão nói vậy thì cũng lạnh nhạt khẽ đáp : " các ngươi là có tội nhưng cũng không xem là tội ".

Lê Niệm nghệ vậy thì càng khó hiểu cái gì mà có tội lại có thể nói là không chứ. Bệ hạ là muốn đem lão ra đùa rồi, lão có nghe qua những trường hợp bị bệ hạ đùa bỡn c·hết đi sống lại . Bọn họ đều kết thúc rất thảm đều là khóc lóc van xin được tha thứ có người còn xin được c·hết. Lão không thể để bệ hạ quay vòng vòng như bọn người kia.

Lê Niệm rất thành khẩn mà nói :" Bệ hạ chúng thần có tội lỗi gì xin bệ hạ nói cho cẩm y vệ chúng thần biết chúng thần nguyện chịu trừng phạt thích đáng theo tội đã phạm phải ."

Lê Tấn không có trực tiếp trả lời lão mà hỏi lại :" Trẫm hỏi ngươi Cẩm Y vệ quan trọng sao ?"

Lê Niệm không rõ bệ hạ có ý gì nhưng vẫn đáp : " Bẩm bệ hạ, cẩm y vệ làm công việc điệp báo là tại mắt theo dõi trong và ngoài nước đương nhiên là quan trọng ."

Lê Tấn lại hỏi :" Đã quan trọng như vậy thì người làm đế vương có phải nên nắm nó trong tay mình hay không ? "

Lê Niệm đáp :" chuyện này đương nhiên là có bệ hạ nên nắm giữ Cẩm y vệ trong tay."

Lê Tấn lại hỏi :"ta làm sao nắm giữ được cẩm y vệ đây ."

Lê Niệm đáp :" đương nhiên là bệ hạ nên dựa vào nắm giữ những người phụ trách chưởng quản cẩm y vệ bọn thần thông qua đó nắm giữ cẩm y vệ. "

Lê Tấn hỏi :" trẫm phải làm sao để nắm giữ những người các ngươi ?"

Lê Niệm đáp :" thần cho rằng bệ hạ không cần làm gì cả cẩm y vệ đám chúng thần luôn luôn hiệu trung Đại Việt hiệu trung vương triều vì vậy tất nhiên là hiệu trung với bệ hạ . Bệ hạ có được sự trung thành của chúng thần đương nhiên là đã nắm chắc cẩm y vệ trong tay."

Lê Tấn khẽ lắc đầu mà nói :" không đúng không đúng rồi. Cẩm y vệ các ngươi là hiệu trung vương triều, hiệu trung Đại Việt mà không phải là hiệu trung với trẫm."

Lê Niệm nghe vậy thì hỏi lại :" bệ hạ cách nói này làm sao giảng."

Lê Tấn nói :" đối với cẩm y vệ các ngươi thì trẫm không hoài nghi gì về lòng trung với vương triều họ Lê ta với nước Việt ta. Tuy nhiên trong mắt các ngươi ai làm hoàng đế cũng như nhau cả thôi vậy nên các ngươi trên cơ bản là không có hiệu trung với trẫm. Trẫm muốn là sự trung thành tuyệt đối của các ngươi với trẫm mà không phải là như vậy. "

Lê Niệm nói :" bệ hạ chắc người có hiểu nhầm gì đó mà nhận định như vậy về chúng thần . Cẩm y vệ luôn kẻ là phụng sự trung thành nhất của đế vương, vậy nên chúng thần đương nhiên là trung thành tuyệt đối với bệ hạ. "

Lê Tấn khẽ cười nói :" Lê Niệm à Lê Niệm, ngươi tin lời mình nói ra sao ? Chính ngươi còn không có trung thành tuyệt đối với trẫm đâu. "

Lê Niệm nhíu mày khẽ lão hỏi : " bệ hạ cớ sao lại nói vậy ? Thần luôn là trung thành tuyệt đối với bệ hạ ".

Lê Tấn khẽ lắc đầu nói :" ngươi đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ nha. Không chịu nhận có phải không, có cần trẫm kể một câu truyện cho ngươi nghe không?"

Lê Niệm trong lòng lại giật thót một cái . Chả nhẽ bệ hạ lại biết việc gì xấu của lão nên ngài mới nói thế. Lão có chút không tin lời này của bệ hạ có thể bệ hạ đây chỉ là nói lời hù doạ để thử lão .

Lão nói :" Bệ hạ ngài không nên tin lời kẻ khác mà nghĩ oan cho thần . Lòng trung của thần có nhật nguyệt chứng giám. "

Lê Tấn thở dài :" được vậy ngươi nói cho trẫm mười ngày trước ngươi cùng với thư đồng của mình đã nói gì trong thư phòng vậy ?"

Lê Niệm nghe đến đây thì có chút kinh hãi. Bệ hạ sao lại biết chuyện này là ai đã đem chuyện này báo lại bệ hạ vậy? Chả nhẽ tên thư đồng mà lão luôn yêu thương đó lại bán đứng lão ? Không thể nào hắn không thể làm vậy lão tin chắc là như vậy. Có thể đây chỉ là bệ hoạ lại đang hù doạ lão mà thôi chuyện hôm đó không thể có kẻ thứ ba nghe thấy . Với võ công của lão nếu có người nghe lén thì lão sẽ phát hiện ra ngay. Ừ thì cũng có một số cao thủ ẩn thân đỉnh tiêm có thể tránh đi cảm giác của lão nhưng loại người đó thiên hạ cũng rất hiếm gặp. Chả nhẽ lại có cao nhân như thế đi rình mò lão chuyện này không hợp lý.

Lão hỏi :" Bệ hạ chuyện này là có người kể cho bệ hạ nghe đi. Ngài không thể tin lời vô căn cứ như vậy mà định tội thần . Rõ ràng có kẻ vu oan cho thần đó thưa bệ hạ ".

Lê Tấn nói :" Tối hôm đó vào lúc canh hai có một tên Cẩm y vệ đi thu thập tin tức tình cờ chạy qua nhà ngươi đã nghe được cuộc trò chuyện của ngươi với thư đồng. Sau đó biết chuyện này quan trọng nên đã báo lại với trẫm.

Ngươi nói với thư đồng là :"đương kim dù đã lên ngôi nhưng ngồi còn chưa có vững cái ghế rồng đó, vậy nên hắn không đáng ta hiệu trung bây giờ. Cứ chờ thêm chút thời gian đi tạm thời ta sẽ không đắc tội hắn nhưng cũng không cần vội vàng hiệu trung hắn ."

Tên cẩm y vệ đó còn kể sau khi hai người các ngươi đàm luận một lúc thì ngươi đã cùng tên thư đồng đó làm chút chuyện có chút cay mắt hắn. Hại hắn cả ngày hôm sau ăn không được cơm . "

Lê Tấn dùng ánh mắt có chút cổ quái nhìn Lê Niệm. Ngươi cũng là cái lão biến thái nha.

Lê Niệm nghe vậy thì tim rơi cái bịch. Bệ hạ chuyện này cũng biết vậy thì không phải nói dối rồi. Cả phủ nhà lão không ai biết quan hệ có chút khác thường của lão và tên thư đồng trắng trẻo đẹp trai đó.

Tuy nhiên lão cũng không tin cái gì mà có tên Cẩm y vệ nào đó nghe thấy rồi báo lại với bệ hạ. Lời này rõ ràng là lời ma quỷ lừa người mà. Cẩm y vệ có mấy tên có thể nghe lén lão mà không bị lão phát hiện chứ . Có hai người một người bị lão phái đi phương bắc nằm vùng mấy năm rồi. Kẻ còn lại là trộm quân tử thì tháng trước bị lão phái đi Quảng Nam đạo làm việc đến nay chưa có trở về.

Lão biết mình bị bệ hạ nắm được điểm yếu, trong tay ngài hẳn có cao thủ ẩn thân nghe lén nên mới biết được chuyện này. Vì vậy lão quyết định thành khẩn nhận tội.

Lão nói :" thần Lê Niệm có tội xin bệ hạ trừng phạt thần. "

Lê Tấn nói :" trẫm cần là sự trung thành tuyệt đối của ngươi với trẫm còn muốn trừng phạt ngươi để mà làm gì."

Lê Niệm nghe vậy thì hiểu bệ hạ đây là dùng kế ép hắn phải trung thành với ngài. Theo tình hình này thì lão và cẩm y vệ đã đứng đối lập với bách quan trọng triều đình. Bọn họ chỉ còn một con đường có thể chọn là trung thành tuyệt đối với bệ hạ. Nếu bệ hạ ngã xuống bất kỳ ai lên ngôi vì lấy lòng bách quan sẽ không ngần ngại thanh tẩy cẩm y vệ . Tại bọn họ biết quá nhiều chuyện xấu nhà quan viên lại còn đem viết thành sách đem dâng lên . Cái này là chọc chúng nộ rồi, không ai cứu nổi bọn lão có giải thích là không phải như vậy cũng không ai tin. Có ví dụ của Trương Chấn Nam ai mà tin bọn lão cho được. Vận mệnh tương lai của trên dưới cẩm y vệ bọn lão từ giờ hoàn toàn cột chặt vào bệ hạ rồi. Nếu bệ hạ mà ngã thì bọn lão cũng xong đời, vậy nên chỉ có cách trung thành với ngài. Dùng hết sức giúp bệ hạ ổn định ngồi trên ngai vàng một cái ngai vàng mà từ khi ngài ngồi lên thì đầy bất ổn.

Lão đành quỳ xuống :" Thần Lê Niệm nguyện cả đời này trung thành tuyệt đối với bệ hạ cẩm y vệ tất cả nhân viên cũng là như vậy."

Lê Tấn ý vị thâm trường nói :" Được rồi ngươi chắc chắn là sẽ trung thành trẫm không nghi ngờ điều đó . Bây giờ ngươi thử nói xem ngươi có gì giấu diếm không báo lên trẫm không?"

Lê Niệm trong lòng thầm nghĩ bệ hạ ngài đủ hung ác. Ngài vì muốn chúng ta trung thành với ngài nên đem cẩm y vệ làm bia cho cả triều oán hận . Ngài ép chúng ta bị bách quan cùng căm thù sau này chúng ta dám không trung thành với ngài sao .

Lê Niệm vẫn quỳ đáp :" bẩm bệ hạ hôm qua thần có nhận được điệp báo . Trong đó ghi tin mà các nội tuyến cài vào các phủ thân vương báo lại . Có mười vị vương gia gần đây có dị động."

Lê Tấn khẽ nói :" Ồ ! Mấy vị hoàng thúc của trẫm đang làm gì vậy ? "

Lê Niệm đáp :" Bẩm bệ hạ các vị vương gia gần đây lén cho gia nô luyện tập giống như huấn luyện tân binh vậy nhà ít thì vài trăm người nhà nhiều thì khoảng hai ngàn người. Ngoài ra nhiều người phái thuộc hạ lén mua sắm v·ũ k·hí chiến giáp số lượng lớn. Đây rõ ràng là các vị đó đang lén huấn luyện tư binh theo quy củ thì phiên vương không thể tự nuôi binh. Bệ hạ nếu ngài muốn bắt bọn họ thần xin dâng lên nhân chứng vật chứng để đoái công chuộc tội . "

Lê Tấn nói :" Thú vị thật thú vị . Ngươi giúp trẫm kiếm vài người có thể dùng để liên lạc với người của bọn họ ta muốn bán v·ũ k·hí áo giáp cho chúng . Trong kho công bộ có một số v·ũ k·hí áo giáp cũ không dùng tới nữa ta bán hết số đồ đó cho bọn họ kiếm tiền đi trẫm đang thiếu tiền nha. "

Lê Niệm nghe vậy thì sửng sốt, bệ hạ đây là hồ đồ rồi đi . Các vị đó luyện binh là có ý đồ xấu muốn chuẩn bị lực lượng tranh giành đế vị của ngài vậy mà bệ hạ làm gì. Ngài không bắt bọn họ lại trị tội cũng thôi đi còn lén bán cho họ v·ũ k·hí áo giáp . Đây rõ ràng là thông địch nha tự mình trang bị v·ũ k·hí cho kẻ thù tương lai đây là ngài muốn gì . Ngài làm như vậy không phải đem cẩm y vệ cũng cho hố sao vận mệnh hai bên từ giờ cột chặt lại với nhau rồi. Bệ hạ mà thua thì cẩm y vệ đa số nhân viên cũng xong đời.

Nghĩ vậy lão hỏi lại :" Bệ hạ thần không có nghe nhầm là bệ hạ định bán v·ũ k·hí cho họ đi."

Lê Tấn lập tức nói :" đúng vậy chuyện này không chậm trễ được . Trẫm lệnh ngươi lập tức trở về chuẩn bị người đi làm việc này. Nhớ là phải nhanh chóng nhưng cẩn thận, không thể để bọn họ biết bên bán là trẫm nếu không sẽ doạ bọn họ không dám mua. Tiền cũng sẽ không có ngươi trở về đi làm luôn đi không cần quỳ ở đây nữa ."

Lê Niệm nghe vậy thì hoang mang khó hiểu nhưng lão vẫn tuân mệnh mà đi. Vừa đi lão vừa nghĩ xem bệ hạ đây là có ý đồ gì. Rõ ràng là việc làm thông địch mà ngài vội vàng đến vậy sao.

PS: từ hôm nay mỗi ngày chỉ có một chương. Tại mình đang dồn chương xin duyệt vip. Đợi vào vip rồi mình sẽ bạo chương cho mọi người đọc. Mọi người thông cảm hộ mình. Lần đầu viết truyện nên cứ viết xong là đăng nên hiện tại không có chương tồn.

Chương 70. Lê Niệm hiệu trung.