Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 73 . Hắt xì .( Cảm ơn Helo123 , Nguyễn Minh Nhật đã tặng quà cho mình. Cảm ơn các bạn rất nhiều.)

Chương 73 . Hắt xì .( Cảm ơn Helo123 , Nguyễn Minh Nhật đã tặng quà cho mình. Cảm ơn các bạn rất nhiều.)


Chương 73 . Hắt xì.

Cùng với thời điểm gia đình nghèo ở Hải Dương đạo nâng chén chúc tụng trong Bảo Quang điện hoàng đế Lê Tấn bỗng hắt xì một cái . Hắn lẩm bẩm:" là tên nào lại nhắc ta rồi ."

Trên nóc điện Bảo Quang có hai nữ nhân đang ngồi xem Lê Tấn. Một người mặc trang phục màu đỏ có thêu hình uyên ương nàng trên tay cầm khăn lụa ngửi ngửi . Người kia mặc trang phục màu xanh có thêu rất nhiều loại hoa ở trên đó trên tay nàng đang cầm kim thêu nhẹ nhàng từng nhịp kim thêu một chiếc vỏ gối, nàng đang thêu một bông sen xanh trên nền gối màu hồng.

Nữ nhân thêu hoa khẽ hỏi :" Nhị tỷ cẩm y vệ có quyển sách ghi lại chuyện thú vị như vậy sao chị còn không đi mượn về xem ."

Nữ nhân áo đỏ khẽ cười nói :" Tứ nương em thêu hoa đến ngốc luôn rồi."

Tứ nương hỏi lại :" sao chị lại nói em ngốc? em là không có ngốc đâu. "

Nhị nương nói :" không ngốc mà em vẫn hỏi câu lúc nãy? "

Tứ nương hỏi lại :" em hỏi câu đó tại sao lại là ngốc rồi ?"

Nhị nương nói :" Cẩm y vệ thực ra chả có quyển sách nào ghi chép những chuyện đó cả ."

Tứ nương khẽ nói :" Ồ! Tại sao lại như vậy? Tiểu tổ tông lại bịa chuyện gạt người nữa sao ?"

Nhị nương đáp :" cũng không phải là hắn bịa chuyện tất cả những gì hắn kể đều là sự thực."

Tứ nương nghi hoặc hỏi :" tại sao chị biết đó là sự thực."

Nhị nương đáp :" truyện mà hắn kể ta đều xem qua rồi, đương nhiên đều là sự thực."

Tứ nương khẽ vỗ trán nói :" Thì ra là vậy. Hoá ra tiểu tổ tông đem truyện tranh lão quỷ hoạ vẽ ra kể. "

Nhị nương nói :" Đúng vậy hai truyện đó đều là lão quỷ hoạ vẽ thành sách. Ta có xem rồi trong sách hắn vẽ rất chi tiết tên đồ tể và người vợ kia trên giường đã làm những tư thế nào gã đồ tể ra vào bao nhiêu nhịp mỗi tư thế. Tên Lê Niệm kia cùng tiểu đồng cũng vậy lão quỷ hoạ vẽ rõ ràng tay tên kia để đâu ra vào như thế nào tư thế ra làm sao. Nhìn chung là xem cũng được không đặc sắc lắm ."

Tứ nương khẽ nói :" Ồ ! Vậy còn không đặc sắc thế nào mới đặc sắc ?"

Nhị nương nói :" quyển truyện lần trước lão quỷ hoạ vẽ một phu nhân trung tuổi cùng một gia đinh cường tráng một nha hoàn nhỏ tuổi ba người chung phòng cả đêm khá đặc sắc. Nghe nói lão đang đi xem hai vị lão gia cùng một tiểu đồng một tỳ nữ chung phòng. Ta đang chờ xem quyển này hẳn là hấp dẫn đi."

Tứ nương khẽ lắc đầu nghĩ thầm Đông kinh thật lắm kẻ nhà giàu biến thái làm tư liệu cho Lão Tam vẽ truyện . Bảo sao cứ tối đến là lão chạy đi suốt.

***

Trở lại bữa cơm tất niên của gia đình nghèo tại làng ven sông tại Hải Dương đạo.

Người anh trai hỏi em :" còn chuyện thứ hai mà chú cho là thú vị là gì ?"

Em trai đáp :" là chuyện triều đình thiếu tiền lương nên Hộ bộ ra công văn thông báo sẽ vay tiền dân chúng . "

Người mẹ lo lắng hỏi :" Triều đình thiếu tiền sao ? Vậy lại khổ dân đen chúng ta rồi. Không biết lần này phải nộp thuế trưng bao nhiêu đây ?"

Con trai thứ đáp lời mẹ :" Vâng thưa mẹ công văn có ghi là triều đình thiếu tiền . Cũng ghi là Hộ bộ sẽ đứng ra vay tiền dân chúng ."

Người mẹ khẽ lắc đầu nói :" làm gì có chuyện triều đình vay tiền dân. Nói là vay cho đỡ khó coi thôi chứ ai mà không biết vay rồi sẽ không trả . Bánh bao đánh c·h·ó mà thôi, cho vay thì xác định là mất."

Người con trưởng nhíu mày hỏi em trai :" chú có nghe nói công văn ghi rõ mỗi hộ phải cho vay bao nhiêu không?"

Em trai trả lời anh : " không có ghi rõ số tiền anh à ."

Người anh trai khẽ thở dài :" xong lần này dân đen chúng ta khổ rồi. Không ghi rõ số tiền đám quan xã quan huyện tha hồ mà bắt chẹt dân chúng . Mỗi hộ phải cho vay bao nhiêu mới đủ không phải là do bọn họ định đoạt sao . Đây rõ là cơ hội cho đám người đó làm tiền dân chúng mà nhà nào biết điều hiếu kính một chút chắc còn không đến nỗi thảm ai mà cố giữ khư khư có khi cả nhà không còn lại một đồng."

Em gái út khẽ nói :" triều đình cũng thật độc ác chúng ta mới sống tốt một chút thì lại vơ vét tiền của chúng ta ."

Con trai thứ nói :" mọi người đừng lo công văn ghi rõ là việc này không ép buộc dân chúng tự nguyện cho vay bao nhiêu thì cho không có quy định số lượng là vì như vậy."

Ba người còn lại nghe vậy thì bất ngờ hoá ra không phải là trưng thu tiền lương trá hình. Vậy là vay mượn thật sao triều đình sao lần này lại tốt tính vậy. Cả ba như trút hết nỗi lo lắng bọn họ còn tưởng tai hoạ sắp tới đâu.

Anh trai hỏi em :" chuyện vay mượn này quy định thế nào ?"

Người em trai đáp :" triều đình Hộ bộ sẽ phát hành một loại giấy là trái phiếu . Ai muốn cho vay thì đem tiền đến đổi trái phiếu về . Nghe nói cho vay sẽ được trả tiền lãi . "

Người anh nghe vậy thì đầy nghi hoặc cái gì mà trái phiếu sao nghe lạ vậy. Không phải vay mượn thì phải lập khế vay sao ?

Anh trai lại hỏi :" cái trái phiếu đó là sao ? Chuyện này nghe thật lạ ."

Người em trai đáp :" cũng có nhiều người hỏi giống anh. Trong huyện nha có giải thích hộ bộ nói trái phiếu là một loại khế vay chỉ là đổi cái tên . "

Người anh trai nói :" thì ra là vậy, bảo sao nghe lạ vậy." Dừng chút hắn lại hỏi :" mà em vừa nói là có tiền lãi sao?"

Người em trai nói : " công báo có ghi kỳ hạn cho vay có 3 mức là 1 2 và 5 năm lãi suất tương ứng là một thành hai thành rưỡi và bằng số tiền gốc ."

Người mẹ nói :" sao lãi xuất thấp vậy rõ ràng là triều đình muốn vay tiền lãi thấp từ dân chúng."

Con trai trưởng nói :" lãi suất thấp thì dân chúng có thể không cho vay mà chuyện này không đáng lo. Dù sao triều đình cũng không ép buộc nên mọi người hẳn là sẽ không cho vay bao nhiêu đâu."

Người mẹ nói : " Đúng vậy đúng vậy đã không bị ép buộc thì ai lại ngốc mà chịu thiệt vậy chứ. "

Con trưởng nghi hoặc nói :" cái chuyện triều đình vay nợ này rõ ràng là có gì đó không đúng ."

Người em trai nói :" Trong huyện thành có lời đồn đây là kế hoạch do tân đế đưa ra. Nói rằng tân đế đây là muốn học Hồ Quý Ly phát hành một loại tiền giấy khác. Sau này trả nợ cũng dùng loại tiền giấy này trả. Có thể nói cái tờ trái phiếu này sẽ giống tiền giấy thời nhà Hồ nhanh chóng trở thành giấy lộn . Vậy nên đây không phải vay mượn gì cả đây chỉ là trò lừa gạt tân đế muốn gạt hết tiền đồng của người trong thiên hạ. "

Người em gái nghe vậy thì hoảng hốt :" thì ra là vậy . Hoá ra tân đế là tên lừa gạt là người xấu . Em mới không lấy hắn đâu em hối hận rồi."

Ba người còn lại chỉ biết lắc đầu với cô út . Cô tưởng cô muốn là được sao ?

Còn trai trưởng khẽ lắc đầu nói :" tân đế không có lừa gạt người khác đây là ngài bị người ta lừa gạt đi."

Em gái út hỏi :" sao anh cả lại nói như thế . Hắn làm vua mà cũng bị lừa gạt sao ? Ai dám lừa hắn chứ ?"

Anh trai đáp :" Bệ hạ cũng là bị quan viên phía dưới che mắt lừa gạt thôi. Sở dĩ ta nói như vậy là vì chuyện này rất không hợp lý ."

Em gái hỏi lại :" không hợp lý ở chỗ nào vậy anh ?"

Anh trai đáp :" làm gì có ai gạt tiền mà làm như vậy chứ ? Nói là cho vay không ép buộc người ta cho vay lãi suất lại trả thấp như vậy sao mà thu hút người khác cho hắn vay." Dừng lại một chút hắn lại nói :" Nếu là lừa gạt thì bệ hạ nên hứa hẹn trả lãi suất hàng năm rất cao có thể gấp ba bốn lần lãi suất tiền trang đang trả cho người dân gửi tiền hàng năm . Như vậy mới thu hút được nhiều người cho vay . Từ đó mới có thể gạt được tiền của người trong thiên hạ."

Em trai rồi lại hỏi :" vậy anh thấy lời đồn đó là như thế nào?"

Anh trai trầm ngâm suy nghĩ một lát rồi đáp : " đây hẳn là có người đang muốn nói xấu hoàng đế . Chắc là đám người chống đối ngài làm ra chuyện này đi."

Em trai lại hỏi: " vậy sao anh lại nói là tân đế bị người lừa gạt ?"

Anh trai giải thích: " cái kế hoạch vay nợ này hẳn là người khác dâng lên cho bệ hạ . Kẻ đó hẳn là có ý đồ xấu nên mới dâng lên cái kế hoạch này. Kế hoạch này vừa ra bệ hạ không những không vay được tiền mà còn bị người khác lợi dụng chuyện này để bôi xấu ngài."

Dừng một chút anh trai lại nói: " bệ hạ hẳn là không rõ lãi suất hiện hành trên thị trường cho vay nên mới bị tên khốn kiếp nào đó lừa gạt. "

Ba người còn lại trong nhà đều đồng ý với cách nói này của người còn trai trưởng. Đương kim hoàng đế có chút ngốc thiếu hiểu rõ thực tế xã hội bên ngoài nên mới bị người khác lừa gạt đi.

Người con trai trưởng thì trong lòng thầm thương hại cho đế vương. Ngài hẳn là rất cô độc ngài không có người có thể dùng như vậy nên bị kẻ xấu lừa gạt mà dùng cái kế hoạch vay tiền này . Cũng không có ai đứng ra vạch trần kẻ có lòng dạ xấu xa đó. Thật là tên khốn kiếp mà dám lừa bệ hạ .

Người tốt thì không làm được quan lớn. Trên triều đường đám quan to toàn là một đám người xấu . Chỉ có đủ tham lam nham hiểm độc ác mới có thể đứng trong triều đường. Triều đình là sân khấu lớn cho đám người đó tranh giành quyền lợi bọn họ toàn là không từ thủ đoạn để giành về lợi ích cho bản thân, cho gia tộc cho phe cánh của mình.

Đương kim bệ hạ chắc là còn ngây thơ ngốc nghếch thiện lương đi . Vậy làm sao mà một mình ngài chống lại được đám người đó . Quả là chú cừu non lạc vào đàn sói dữ mà tương lai của bệ hạ thật đáng lo. Giá mà ta có thể ở bên giúp ngài ấy một chút để có thể bảo vệ tính mạng ngài cũng là để tạo phúc cho dân chúng.

***

Lê Tấn đang ngồi kiệu đi đến Vọng Lâu thì bổng nhiên hắt xì một cái. Cả cơ thể to lớn của hắn rung lên . Lê Tấn lại thầm mắng to :" dkm tên khốn nào hôm nay nhắc tên ta hoài vậy."

Sự việc xảy ra bất ngờ khiến đám người khiêng kiệu giật mình tý nữa thì bị trượt tay làm ngã bệ hạ . Cũng may mà vẫn còn chưa xảy ra sai lầm, nếu không sáng mai mùng một lại có mấy bộ thi thể được chuyển ra ngoài cung rồi. Vậy nên đám người khiêng kiệu trở nên cẩn thận hơn rất nhiều tránh xảy ra biến cố.

Chương 73 . Hắt xì .( Cảm ơn Helo123 , Nguyễn Minh Nhật đã tặng quà cho mình. Cảm ơn các bạn rất nhiều.)