Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 74. Yến tiệc hoàng gia.

Chương 74. Yến tiệc hoàng gia.


Chương 74. Yến tiệc hoàng gia.

( Cảm ơn hello123, ZUCBn, Lô cốt đã ném cho mình viên gạch. Cảm ơn mọi người đã tặng hoa, like tim )

Vọng Lâu là một toà lâu toạ trên tường bao phía Đông hoàng thành, ngay trên cửa Tường Phù, cao có hơn tám trượng . Nơi đây được xây dựng theo kiểu một kiến trúc thành lầu vô cùng rộng rãi dùng vào mục đích quân sự khi cần thiết. Năm nay hoàng gia yến tiệc được tổ chức tại đây để có thể từ trên thành cao ngắm nhìn màn pháo hoa rực rỡ được phóng lên từ đông thành Đông Kinh.

Canh một vừa điểm hoàng đế giá lâm Vọng Lâu rất nhanh mọi người vào chỗ, yến tiệc bắt đầu.

Trong lâu có bày 45 bàn tiệc nhỏ trừ 43 vị chủ tử đang sống trong hoàng cung thì còn có sự tham gia của An vương và An vương phi.

Ngồi trung tâm vị trí là hoàng đế Lê Tấn ngồi gần hắn nhất là Hoàng Thái Hậu Nguyễn Thị, mẹ đẻ của tiên đế . Huy Gia Thái Hậu vì không được khoẻ mà không tham gia yến tiệc không ai biết bà thực sự không khoẻ hay không chỉ biết Trường Lạc cung người đến báo lại như vậy . Ngồi tiếp sau đó là Nguyễn Thái Phi mẹ nuôi của Lê Tấn, Bùi Thái Phi mẹ đẻ của Thông Vương Đỗ Thái Phi mẹ đẻ của Minh vương, Phạm Thái Phi mẹ đẻ của của Tư vương.

Tiếp theo lần lượt là An vương và An vương phi, Thông vương Minh vương Tư vương ngồi gần nhau. Còn có 16 vị công chúa của Cảnh Thống đế và mẹ đẻ mẹ nuôi của bọn họ và bốn người cung nhân của tiên đế là Mai Quý Phi, Đức Phi Hi quý nhân, Nguyễn sung nghi.

Đây là tất cả người thân trong hoàng gia của hoàng đế Lê Tấn trừ bà nội hắn không tới ra tất cả đều có mặt tại đây .

Thế nhân luôn tò mò tại sao Hiến Tông bản tính háo sắc lại có tới hơn ba trăm cung nhân mà chỉ có từng ấy con cái đã thế con trai còn ít như vậy. Chỉ có những người thực sự sống trong nơi cung cấm mới biết mỗi đứa trẻ được sinh ra và lớn lên ở trong hoàng cung là cả quá trình khó khăn đến nhường nào.

Đầu tiên là người cung nhân đó phải được nhà vua đồng ý cho mang long chủng mới được mang thai nếu bệ hạ không muốn nữ nhân mà mình sủng hạnh có con thì sẽ có người khác đi an bài . Sẽ có rất nhiều cách ngăn chặn nữ nhân đó mang thai trong cung có cả một bộ phận người chuyên trách về vấn đề này.

Sau khi người mẹ mang thai phải trải qua thời gian 9 tháng đầy nguy hiểm. Trong chốn thâm cung này các nữ nhân của hoàng đế sẽ không từ thủ đoạn để p·há h·oại cái thai của những người khác. Quá trình sinh sản cũng có thể xảy ra rất nhiều bất trắc có thể đứa con bị c·hết non lúc vừa sinh, cũng có thể cả mẹ cả con vì lý do nào đó mà đi cả đôi.

Sau khi các cung nhân hạ sinh hoàng tử, công chúa thành công cũng chưa phải mọi chuyện đã an toàn. Nếu hạ sinh con gái còn đỡ lo lắng một chút nếu là con trai thì đứa trẻ rất dễ bị c·hết yểu . Bởi vậy nên trong các người con trai của Cảnh Thống đế còn sống thì có năm người là sinh ra trước khi ngài lên ngôi sau khi lên ngôi chỉ có một Tư Vương. Trong bảy năm Cảnh Thống đế tại vị không thiếu cung nhân hạ sinh hoàng tử, nhưng hầu hết các hoàng tử c·hết yểu. Sự đấu tranh của các nữ nhân trong hậu cung khi đó rất điên cuồng những đứa trẻ là n·ạn n·hân trong cuộc tranh đấu.

Quay lại bữa tiệc, Lê Tấn giơ lên chén rượu nói :" Nào chúng ta cùng nâng ly chúc cho hoàng gia chúng ta năm tới vạn sự bình an."

Phía dưới mọi người cùng giơ chén hô " chúc năm mới vạn sự bình an ".

Lê Tấn nói tiếp :" năm cũ sắp qua năm mới đang đến, trẫm có một vài quyết định muốn thông báo cho mọi người ."

Nghe Lê Tấn nói vậy thì mọi người tỏ ra lo sợ. Họ không biết vị hoàng đế này lại làm ra quyết định gì nữa. Mấy hôm nay ai cũng biết hắn đã làm những điều hoang đường như thế nào. Dù là An vương Lê Tuân cũng nhíu mày chờ nghe xem em trai này của hắn lại ra quyết định gì đây.

Lê Tấn thấy mọi người đều tập trung nhìn về phía mình thì nói :" Đầu tiên trẫm muốn làm ra an bài đối với một số người khi sang năm mới.

Thứ nhất Tất cả các người con của phụ hoàng ( Hiến Tông ) hiện còn ở trong cung gồm có 16 công chúa và 3 thân vương. Mọi người cùng mẹ đẻ mẹ nuôi của mình sau tết nguyên tiêu ( rằm tháng giêng) đều dọn ra khỏi cung. Trẫm đặc phê cho phép các ngươi mở phủ dù thân vương đủ tuổi hay chưa đủ tuổi công chúa chưa có phò mã, đều là như vậy. Trẫm sẽ để Công Bộ cấp cho mỗi người một toà phủ đệ cũng sẽ theo quy định mà cấp cho mọi người bổng lộc hàng năm số ruộng vĩnh nghiệp, ruộng ăn lộc, bãi dâu, đầm ao . Từ năm tới mọi người đều phải tự chủ mọi chi tiêu của bản thân phải tự bỏ tiền . Không thể giống như bây giờ đều là nội phủ khố chi ra . "

Nghe Lê Tấn nói vậy thì các vị Thái phi, các vị cung nhân có con của Cảnh Thống đế trong lòng họ có suy nghĩ khác biệt . Có người trong lòng thầm vui vẻ có người cảm thấy đi hay ở cũng chẳng sao có người thì lại rất sầu lo .

Người vui vẻ là Bùi Thái Phi, Đỗ Thái Phi Phạm Thái Phi . Bọn họ đều là có con trai vì còn nhỏ mà chưa được mở phủ. Bây giờ có thể mở phủ chuyển ra ngoài cung sinh sống thực sự quá tốt. Như vậy vừa thoải mái vừa an tâm hơn nhiều . Ở vương phủ bọn họ sẽ có thể làm chủ mọi chuyện không còn bị gò bó bởi nhiều quy tắc trong cung cấm như vậy .

Ngoài ra cũng ít cần lo sợ hoàng đế sẽ dùng thủ đoạn gì đó gạt bỏ con của các nàng khỏi cuộc đời này. Đế vị của bệ hạ ngồi chưa vững chắc không ai dám đảm bảo hắn có hay không sử dụng thủ đoạn cấp tiến nhằm gạt bỏ nguy hiểm tiềm tàng đến đế vị như mấy đứa em trai chẳng hạn. Năm xưa Thánh Tông không phải cũng bức c·hết người anh em là Cung Vương, Cảnh Thống đế chồng các nàng cũng dùng thủ đoạn không quang minh cho lắm gạt bỏ Kiến Vương Tân đó hay sao.

Dọn ra khỏi cung không phải là nguy cơ đã hết nhưng ít ra cũng đỡ lo phần nào. Ngoài ra ở vương phủ bên ngoài cũng tiện hơn để bọn họ có thể m·ưu đ·ồ một số việc sau này. Ví dụ như cùng nhà mẹ đẻ tạo quan hệ lôi kéo một nhóm người ủng hộ để chuẩn bị cho cuộc chiến giành ngai vàng nếu nó lại bị bỏ trống. Đặc biệt là Bùi Thái Phi rất vui mừng vì cha nàng là đương triều tả tướng quốc có đươc sức ảnh hưởng và lực lượng rất lớn để có thể hỗ trợ mẹ con nàng giành được ngai vàng làm chủ thiên hạ này.

Những người bình thản là những người không có con trai nhưng xuất thân những nhà thế gia đại tộc . Xuất cung hay ở lại trong cung không ảnh hưởng quá lớn đến cuộc sống sau này của các nàng. Trong tay mỗi người đều có nắm một số sản nghiệp được xem như là hồi môn từ nhà mẹ đẻ khi các nàng tiến cung . Nhờ những sản nghiệp đó bọn họ có thể đảm bảo cuộc sống sung túc dù có hay không có các khoản tiền lương được cấp từ nội phủ khố.

Những người lo lắng là những người trong tay không có nhiều tài sản cùng thu nhập hàng năm không cao. Cuộc sống xa hoa hiện tại của bọn họ đều là dùng tiền của nội phủ khố cấp cho. Bây giờ mẹ con họ xuất cung sinh sống sẽ không còn được hưởng cuộc sống xa hoa như vậy nữa. Số thu nhập được cấp như bổng lộc, điền lộc vân vân hoàn toàn không đủ đáp ứng nhu cầu chi tiêu trong cuộc sống của bọn họ. Mặc dù số đó đã không ít khi đem ra so với thu nhập của các gia đình bình dân nhưng với những người quen sống trong nhung lụa như bọn họ thì thiếu thiếu rất nhiều.

An vương biết chuyện này có chút làm khó một số người có ảnh hưởng đến cuộc sống về sau của một số người em gái của hắn nên đã không ngần ngại mà lên tiếng.

An vương nói :" Bệ hạ bản vương có điều thỉnh cầu."

Lê Tấn đáp :" hoàng huynh có gì cứ nói đi đừng ngại, trẫm xin lắng nghe."

An vương nói : " Bệ hạ có thể sửa đổi một chút quyết định này hay không . Ví dụ như để các vị công chúa có thể ở lại trong cung cho đến khi xuất giá hoặc để mọi người tự do lựa chọn việc rời đi hay ở lại trong cung cũng được."

Lê Tấn khẽ lắc đầu nói :" Không được trẫm không thể nghe theo ý kiến này của hoàng huynh ."

An vương nhíu chặt lông mày hỏi :" Tại sao vậy bệ hạ? Sao không thể để các nàng ấy ở lại trong cung thêm vài năm nữa?"

Lê Tấn nhìn anh trai đáp :" Phụ hoàng đã rời đi được nửa năm bọn họ cũng nên rời khỏi hoàng cung rồi. Hoàng cung là nơi ở của hoàng đế cung phi, hoàng tử công chúa. Bọn họ nên rời đi để nhường chỗ cho nữ nhân của trẫm con cái của trẫm sẽ xuất hiện trong hoàng cung này ."

An vương nghe vậy thì trong lòng rất tức giận tên em trai này quá tuyệt tình rồi. Bệ hạ ngươi có thể có bao nhiêu cung nhân bao nhiêu con cái trong thời gian vài năm tới chứ. Hoàng cung thì lớn như vậy một mình ngươi và đám cung nhân của mình có thể ở hết sao ? Sẽ có một vài đứa em gái của bọn hắn vì quyết định này mà về sau cuộc sống có chút khó khăn . Bọn họ không quen với kiểu sinh hoạt có phần tiết kiệm . Trong lòng Lê Tuân đều giành cho họ tình yêu thương cho các em gái rất nhiều hắn muốn các em gái mình được sống sung túc nhất có thể .

Cuộc sống trong cung có thể đảm bảo được điều đó nhưng em trai hắn lại không muốn thế. Hắn đành chịu vì bây giờ tên kia là quân hắn chỉ là thần mà thôi. Đành thế thôi để sau thấy đứa em gái nào gặp khó khăn thì hắn đưa tặng một ít tiền từ vương phủ của mình . Dù sao hắn mở phủ bao năm cũng có tích cóp được chút sản nghiệp, hàng năm tiền lời cũng rất khả quan thu chi trong phủ luôn là dư ra khá nhiều. Vậy nên hắn không lên tiếng nữa mà ngồi xuống uống cạn chén rượu trên bàn rồi lại rót chén khác uống tiếp, hắn uống liên tục mấy chén để áp chế sự bất mãn trong lòng mình với hoàng đế .

Lê Tấn liếc một vòng xung quanh rồi nói tiếp :" Bốn vị cung nhân của tiên đế cũng không thích hợp ở lại lâu dài trong hoàng cung. Đợi sâu khi an táng tiên đế hoàn tất, cả bốn người đều dọn tới Nam Uyển sinh sống để tang tiên đế ba năm đi. Sau khi mãn tang tiên đế trẫm sẽ cho phép các ngươi trở về nhà mẹ đẻ. "

Bốn vị cùng nhân của tiên đế là Mai Quý Phi, Đức Phi, Hi quý nhân, Nguyễn sung nghi đều bước khỏi bàn quỳ tạ ơn bệ hạ. Bọn họ thật lòng tạ ơn ngài bởi bọn họ đều tự hiểu tình cảnh của mình. Bệ hạ hoàn toàn có thể ép buộc bọn họ xuất gia đi tu cả đời ở Tịnh Tâm Am giống như những cung nhân không con của các vị tiên đế khác. Mà nghe đâu bệ hạ đã ban chiếu phóng thích hết những cung nhân bị ép đi tu đó rồi thì phải. Ngoài ra bệ hạ còn có thể tàn nhẫn hơn một chút là ép cả bốn người họ bồi táng theo tiên đế. Bây giờ bệ hạ chỉ để bọn họ tới Nam Uyển sống chịu tang tiên đế ba năm thì được về nhà mẹ đẻ. Như vậy thực sự là quá nhân từ đối với bọn họ rồi.

Bản thân Lê Tấn sở dĩ đưa ra quyết định này là vì hắn muốn bảo toàn danh tiết cho bốn người em dâu này. Hắn biết danh tiếng của mình có chút xấu, nếu cứ để bọn họ ở lâu dài trong cung e rằng bên ngoài sẽ có lời đồn đại không hay. Ví dụ kiểu như những kẻ đối đầu của hắn có thể thầm tung lời đồn là Đoan Khánh đế ngầm chiếm đoạt em dâu làm nữ nhân của mình chẳng hạn. Hắn không sợ mình bị bôi nhọ, hắn là muốn giữ mặt mũi cho em trai đ·ã c·hết của hắn vậy nên chuyện này buộc phải làm để tránh khả năng có tiếng xấu đồn ra.

Lê Tấn an bài xong hai chuyện thì nói tiếp chuyện cuối cùng . Hắn quay sang nhìn Nguyễn Thái Hậu, mẹ đẻ của tiên đế mà nói :" Thái Hậu ta biết người hiện tại rất đau lòng vì mất con nên ta xin nói một lời với người. Đó là hoàng cung bốn cửa lớn luôn rộng mở để người có thể đi về. Người có thể về nhà mẹ đẻ thăm người thân cho khuây khỏa phần nào, cũng có thể đến những nơi thanh tịnh như chùa triền, miếu mạo để tìm kiếm sự bình yên trong lòng. Bất kỳ khi nào người muốn đi hoặc về trẫm đều tiễn đưa nghênh đón. "

Nguyễn Thái Hậu nước mắt chảy ra nàng cảm động trước sự quan tâm của bệ hạ. Còn trai nàng vừa mất nàng vốn là rất đau lòng rất cần được người khác quan tâm như vậy. Đứa trẻ năm xưa nàng luôn muốn con trai mình cách xa hắn một chút luôn xem hắn là kẻ địch của con nàng hắn hiện tại bỏ qua chuyện cũ mà dùng lời nói và hành động quan tâm nàng lúc này. Nàng cảm thấy có chút hối hận vì năm đó đã chia cách tình anh em thân thiết của hai đứa trẻ.

Nguyễn Thái Hậu nghẹn giọng nói :" Đa tạ bệ hạ quan tâm bổn cung biết rồi, bổn cung xin được nhận tâm ý của bệ hạ ."

Lê Tấn khẽ thở dài nữ nhân này cũng là một người số khổ đi. Con trai nàng ra đi quá sớm để nàng phải tiễn đưa hắn thật đau lòng người làm mẹ. Mặc dù hắn thấy nàng hẳn là có sai trong việc thúc ép Lê Thuần rất nhiều nhưng đó hẳn cũng xuất phát từ tình yêu người mẹ . Một người mẹ có chút đáng giận nhưng đáng thương lại càng nhiều hơn. Thế gian này chuyện như vậy sao mà nói phải trái nàng làm tất cả ai dám phán xét đúng sai chứ.

Thông báo xong ba quyết định của mình Lê Tấn bắt đầu kêu gọi mọi người tiếp tục bữa gia yến này. Mọi người ăn uông nói chuyện rồi ra cửa ngoài hiên Vọng Lâu nhìn ngắm màn pháo hoa rực rỡ trong đêm giao thừa được bắt lên từ khu thành đông nhộn nhịp những dòng người đi chơi đêm nay. Tâm trạng của mọi người có chút phức tạp có kẻ vui, có kẻ buồn có kẻ bàng quan. Năm sau sẽ là một năm khác biệt đối với nhiều người sẽ có nhiều đổi thay . Ngày mai Đoan Khánh năm thứ nhất chính thức bắt đầu. Một năm sẽ đầy khó khăn và hy vọng đối với nhiều người trong bữa yến tiệc hoàng gia này . Đối với bản thân Đoan Khánh đế Lê Tấn cũng là như vậy.

PS : năm mới tới rồi. Đến lúc main hành động rồi. Mình thì đang nỗ lực viết hiện đã dồn được 8 chương rồi. Anh em đợi ít hôm đi . Hy vọng là 27/7 kịp xong còn bạo chương như đã nói với anh em. Thank mọi người đã đọc đoạn này.

Chương 74. Yến tiệc hoàng gia.