Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 78. Nguyễn Kim.

Chương 78. Nguyễn Kim.


Chiều ngày mùng 1 tết trong Ngự Thư Phòng Đại Việt hoàng đế Lê Tấn đang ngồi nắn nót viết từng nét chữ Hán . Đây là lần đầu tiên Lê Tấn viết chữ cẩn thận đến vậy hắn đang viết thiệp mời. Mất gần một canh giờ hắn mới hoàn thành xong sáu tấm th·iếp mời.

Hắn bỏ bút xuống nghỉ ngơi đôi chút mắt hướng lên nóc nhà khẽ hỏi : " quỷ thêu hoa hôm nay ngươi g·iết mấy người vậy ?"

Tứ nương trả lời: " hôm nay ta phóng 13 cây kim g·iết tám người năm s·ú·c sinh . Tiểu tử ngươi còn muốn hỏi gì không ? Nếu không đừng phiền ta thêu hoa."

Lê Tấn khẽ thở dài nói :" Bọn họ có nhiều người không đáng c·hết mà. Lúc đó ta được túc vệ bao quanh đâu ai gây nguy hiểm cho ta được."

Lê Tấn có phần thương tiếc cho những người đ·ã c·hết ngày hôm nay. Bọn họ đều là những người hầu hạ hắn trong cuộc sống hàng ngày kể từ khi hắn vào cung làm vua đến nay. Không phải hắn nhân từ gì mà là hắn cảm thấy những người đó đều có công lao hầu hạ mình lại không phạm tội gì nên không đáng c·hết .

Tứ nương chỉ lạnh lùng đáp :" tiểu tử lúc trời đất tối sầm ta không thể nhìn thấy bất kỳ thứ gì vậy nên không thể phân biệt được người nào có thể gây nguy hiểm cho ngươi hay không. Để đảm bảo an toàn của người ta chỉ có thể dùng tai cảm nhận bất kỳ người hay vật nào gây ra tiếng động bất thường ta chỉ có thể phóng ra một kim . "

Lê Tấn lắc đầu cười khổ trong lòng thầm nghĩ đám ma quỷ các ngươi toàn đánh cờ hiệu bảo vệ ta g·iết người g·iết còn ít lắm sao. Nhưng mà không có đám người này e rằng hắn đã đ·ã c·hết rồi đành chịu vậy. Được cái đám người này dù quái dị hiếu sát nhưng vô cùng trung thành với hắn thậm chí bọn họ còn có chút sợ hắn . Mặc dù hắn thấy mình hiền lành như vậy đâu có gì đáng sợ nhất là đám ma quỷ này sợ hắn thì thật vô lý.

Lê Tấn không nói với quỷ thêu hoa nữa hắn gọi người khác . Hắn nói :" Quỷ nương tử ngươi đi triệu tập những người khác trở về. Ngày mai ta có chuyện quan trọng cần làm tất cả mọi người phải có mặt có thể ta sẽ cần các ngươi lần đầu hành động."

Nhị nương nghe vậy thì không còn nằm ngửi khăn lụa nữa . Nàng hai mắt trở nên sáng rực cuối cùng ngày này cũng tới ngày mà tiểu chủ nhân ra lệnh cho bọn họ đi g·iết người. Mười người bọn có tính cách sở thích khác biệt nhưng có một điểm chung là đều thích g·iết người.

Ngày xưa đi theo lão chủ nhân thỉnh thoảng ngài ấy sẽ ra lệnh cho bọn họ đi g·iết người nào đó, thậm chí diệt môn kẻ đó luôn. Sau này lão chủ nhân c·hết đi bọn họ lang bạt giang hồ sống tự do tự tại

thích g·iết ai thì g·iết thích diệt nhà nào thì diệt nhà đó. Từ khi theo tiểu chủ nhân g·iết người không được sảng khoái toàn là phải kiếm cớ này kia g·iết vài người cho đỡ nghiện . Có mỗi cái bọn môn phái sát thủ trên giang hồ chẳng hiểu sao lại đi hành thích tiểu chủ nhân . Thế là cả đám bọn họ như thể vớ được vàng cứ thỉnh thoảng lại chạy đi tìm môn phái đó g·iết vài người . G·i·ế·t được hai năm thì lũ đó không biết trốn đâu mất rồi tìm khắp Đại Việt đều tìm không thấy . Năm ngoái nàng cùng Lão Đại còn ra ngoài chạy mấy tháng tìm bọn hắn kết quả là không tìm được hại lão đại không có người sống thử thuốc mới chế.

Nhị nương hưng phấn đáp :" ta đi liền đây đảm bảo trước khi trời tối sẽ tập hợp đủ bọn họ." - sau đó nàng cứ thế biến mất đi chấp hành nhiệm vụ.

Đây là một nhiệm vụ không hề dễ hoàn thành, mấy lão ma quỷ kia khi không làm nhiệm vụ bảo vệ tiểu chủ nhân thì sẽ trốn ở nơi nào đó để tìm thú vui. Dễ tìm nhất chỉ có lão Thập và lão Ngũ. Một tên chắc chắn ở sòng bạc, một tên thì hẳn trốn góc nào trong cung nằm ngủ.

Lê Tấn ngắm nghía sáu th·iếp mời một vòng khẽ gật đầu hài lòng . Hắn gọi lớn:" Nguyễn Nhữ Vi ngươi vào đây."

Nguyễn đại tổng quản hôm này tâm trạng có chút bất an. Không bất an làm sao mà được chứ có tám người thuộc hạ dưới trướng hắn vừa mới c·hết một cách không minh bạch. Chưa kể vừa lúc nãy xảy ra thiên hàng dị tượng khiến cho lòng người hoang mang. Vì vậy khi nghe bệ hạ kêu gọi lão vội vàng tiến vào ngay.

Lão nói :" bẩm bệ hạ nô tài có mặt, xin nghe bệ hạ sai bảo ?"

Lê Tấn nói :" Ngươi cầm theo sáu tấm th·iếp này trực tiếp đến nhà Thái Uý và mấy vị tả đô đốc cùng với Kim ngô vệ đại tướng quân . Mời bọn họ sáng ngày mai tiến cung cùng trận uống rượu xuân. Nhớ là chính ngươi đi đến từng nhà không được phái người khác rõ chưa."

Nguyễn Nhữ Vi vô cùng nghi hoặc có việc gì mà bệ hạ nghiêm túc như vậy chỉ là đưa thiệp mời cũng cần hắn đích thân đưa tới. Nghĩ trong đầu là vậy nhưng hắn vẫn lập tức tuân mệnh mà đi.

***

Nam Thành Trường An hầu phủ Trường An hầu Nguyễn Văn Lưu đang cùng con trai Nguyễn Kim nói chuyện trong thư phòng.

Trường An hầu hỏi : " Con trai ngươi thấy tình hình thế cục trong triều như thế nào ?"

Nguyễn Kim đáp lời cha : " thế cục bây giờ rất phức tạp bệ hạ làm vua nhưng không được sự ủng hộ của một phe phái nào. Các phe phái còn lại cũng không đoàn kết đây là dấu hiệu của một chính tranh phi thường loạn."

Trường An Hầu lại hỏi : " người cho là trong cuộc tranh đấu này ai là người có thể giành chiến thắng?"

Nguyễn Kim trầm tư suy nghĩ đôi chút rồi nói : " thế cục này rất khó dự đoán theo con thì bệ hạ có 3 phần thắng Phương Nam thế tộc cùng Lữ Côi Vương có ba phần thắng Bắc Hà sĩ phu có bốn phần thắng. Đây là dựa trên cơ sở Quân đội không tham gia vào cuộc chính tranh này mà dự đoán. Nếu q·uân đ·ội trực tiếp tham gia hoặc ủng hộ một bên nào đó thì cán cân lực lượng sẽ thay đổi rất nhiều . Lúc đó bên nào được q·uân đ·ội ủng hộ sẽ chiếm ưu thế rất lớn có thể đạt tới năm thành cơ hội thắng chính tranh lần này ".

Trường An Hầu lại hỏi : " Ngươi cảm thấy phương nam thế tộc chúng ta dưới sự lãnh đạo của tộc trưởng tỷ lệ thắng thấp vậy sao ?"

Nguyễn Kim đáp:" con cho rằng tộc trưởng của chúng ta rất tài giỏi nhưng cũng rất tự phụ. Ngày ấy có phần khinh thường đối thủ điều này có thể khiến chúng ta phải trả giá rất đắt ."

Trường An Hầu khẽ nói :" Ồ ! Cái này là bản tính của lão chúng ta chỉ là chi thứ không nói nổi lão ấy . Để thay đổi lão ấy là không thể. Con nói xem chúng ta nên làm gì để tăng tỷ lệ thắng của phe phương nam thế tộc chúng ta. "

Nguyễn Kim đáp : " con cho rằng cần làm hai việc song song đó là lôi kéo q·uân đ·ội đại lão cùng với phân hoá sĩ phu lôi kéo một nhóm sĩ phu về phía chúng ta. Làm được hai điều này cơ hội thắng của chúng ta sẽ lên tới sáu bảy thành."

Trường An Hầu nói :" lôi kéo q·uân đ·ội đại lão rất cần thiết tối nay ta sẽ đi tìm tộc trưởng nói ra đề nghị này. Còn việc phân hoá lôi kéo sĩ phu là như thế nào ? Chuyện này cần phải làm ra sao ?"

Nguyễn Kim đáp :" Sĩ phu nhóm cũng không phải bền chắc như thép, bên trong bọn họ cũng có tranh đấu ngầm giống như phương nam thế gia chúng ta . Con xem có hai người có thể lôi kéo về phía chúng ta .

Một là Lại bộ thượng thư Bùi Minh Viễn, lão là con trai của Bùi Cầm Hổ . Anh trai của Lữ Côi Vương năm đó không phải là bị ép đổi sang họ Bùi nhận Bùi Cầm Hổ là cha nuôi sao . Dựa vào mối quan hệ này Lữ Côi Vương chỉ cần lén hiệp đàm chịu bỏ ra một chút lợi ích về sau hẳn là có thể lôi kéo được lão kéo theo đám thuộc hạ dưới tay lão .

Người thứ hai là Lương Đắc Bằng hắn cùng phe với sĩ phu Bắc Hà nhưng không được quên quê nhà hắn là ở phương nam . Đó chính là địa bàn của phương nam thế tộc chúng ta chỉ cần thao tác hợp lý như uy h·iếp lợi dụ thì con tin lão sẽ đầu phục chúng ta . Bên cạnh lão cũng có một đám sĩ phu xuất thân từ phía nam các đạo từ Thanh Hóa trở vào có thể đều dùng cách này kéo bọn họ về đầu nhập chúng ta. Đó cũng là một lực lượng không nhỏ trên triều đường, có thể giúp ích rất nhiều trong trận chính tranh này. "

Trường An Hầu nghe vậy thì gật gù, lão cảm thấy đứa con trai này của mình thật xuất sắc. Võ công của hắn khá cao trong quân túc vệ cũng là có địa vị nhất định. Khả năng nhìn nhận thế cục bày mưu tính kế lại càng không kém. Có thể nói đứa con này có trí có lực tài năng của hắn đã vượt xa lão rất nhiều. Tương lai chi này của bọn họ đều do đứa con trai này gánh vác lão còn mong một ngày nào đó bằng tài năng Nguyễn Kim sẽ giành được đại quyền tộc trưởng Nguyễn Thị đâu.

Lão lại hỏi :" Con trai con đánh giá bệ hạ có ba phần cơ hội chiến thắng có phải là đánh giá cao ngài ấy rồi không."

Nguyễn Kim đáp : " Bệ hạ dù sao cũng là có đại nghĩa nơi người, ngài là chính thống. Điều này nhìn như không có gì nhưng thực ra lực hiệu triệu khi cần thiết sẽ không kém . Uy danh của Thái Tổ Thánh Tông còn đó người trong thiên hạ hẳn sẽ có hướng về.

Ngoài ra con cho rằng vị bệ hạ này của chúng ta không có bất tài như mọi người vẫn nghĩ. Hẳn là ngài vẫn còn ẩn dấu tài năng lực lượng gì đó . Vậy nên không nên đánh giá quá thấp ngài ấy cẩn thận sẽ ôm hận vì khinh thường đối thủ, đây chính là điểm con lo lắng ở phe ta. "

Trường An Hầu nghe con trai nói vậy thì thấy có lý tuy nhiên lão vẫn có điều thắc mắc. Lão hỏi :" Con trai bệ hạ bị nhiều bên ép như vậy bây giờ còn có thiên hàng dị tượng. Con vẫn cho là ngài ấy còn có thể đứng vững sao ? Còn có thể chiến thắng sao ?"

Nguyễn Kim đáp :" thiên địa dị tượng là biến số trong bàn cờ thiên hạ này. Đã là biến số thì có thể mang lại nguy cùng cơ cho tất cả các bên. Phải xem ai biết cách lợi dụng biến cố lần này tốt hơn ai thủ đoạn cao minh hơn. Nếu bệ hạ có thể ứng đối xuất sắc ngài ấy có thể lật bàn trở lại mạnh mẽ thậm chí triệt để áp chế tất cả các bên. Vậy nên con vẫn cho là bệ hạ có ba phần cơ hội thắng chính tranh lần này."

Ngày khi hai người đang định nói tiếp thì quản gia chạy vào cắt ngang . Hắn nói: " Hầu gia tộc trưởng cho người tới mời ngài đến phủ . Thấy bảo là rất gấp mong hầu gia tới sớm."

Trường An Hầu nghe vậy thì khẽ nói :" được ngươi đi trả lời rằng ta sẽ tới ngay."

Quản gia tuân mệnh vội vã mà đi Trường An hầu thì liếc mắt nhìn con trai .

Nguyễn Kim nói :" cha cứ đến nhanh đi, không tộc trưởng đợi lâu sẽ có bất mãn. Những gì con đã nói cha có thể lựa chọn một chút để nói với tộc trưởng. "

Trường An Hầu gật đầu đồng ý lời con trai. Sau đó lão nhanh chóng rời đi nhanh chóng đuổi tới phủ Thái sư.

Chương 78. Nguyễn Kim.