Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 81. Đại Việt nguy cơ

Chương 81. Đại Việt nguy cơ


Mọi người đều đứng lên xong Lê Tấn cũng đã không còn khóc nữa nhưng nhìn thì mắt hắn có chút sưng húp. Các vị q·uân đ·ội đại lão trừ Trần đô đốc trong lòng đều cảm khái quả là người trẻ tuổi, áp lực quá lớn liền khóc lóc cầu cứu. Vị bệ hạ này có tâm lý có chút không đủ thành thục chỉ cần áp lực đủ lớn thì hắn sẽ sụp đổ thôi. Vốn có chút sợ hãi hoàng đế như Lê Quảng Độ, Lê Tử Văn này cũng thấy không còn sợ nữa vị này còn có thể dùng áp lực uốn nắn một chút, là có thể trưởng thành theo định hướng nào đó.

Thái Uý dẫn đầu lên tiếng :" bệ hạ ngài muốn chúng thần làm những gì ? Chúng thần xin nghe bệ hạ sai bảo ."

Lê Tấn vội vàng đáp lời Thái Uý hắn nói :" trẫm mong các vị có thể trợ trẫm một tay cứu Đại Việt cứu mạng trẫm. "

Thái Uý hỏi :" Bệ hạ cớ sao nói vậy ? Xin bệ hạ cứ bình tĩnh có gì từ từ nói . Ngài là hoàng đế xin đừng có gấp."

Lê Tấn nghe vậy vẫn gấp gáp nói :" Thái Uý ngài không biết đâu Đại Việt thật sự nguy lắm rồi . Một khi nước ta lâm nguy thì trẫm với tư cách là hoàng đế sẽ c·hết không có chỗ chôn. Vậy nên trẫm không thể không gấp được. "

Thái Uý khẽ nói :" Ồ ! Đại Việt tại sao lại lâm nguy rồi ? Xin bệ hạ nói cho bọn thần được biết có như vậy chúng thần mới có thể vì bệ hạ mà phân ưu ."

Lê Tấn bỗng nhiên im lặng như thể suy nghĩ một chút gì đó rồi nói : " chuyện phải nói từ việc quốc khố thu không bù chi. "

Dừng chút hắn lại nói :" nay năm làm một năm mưa thuận gió hòa mùa màng tốt tươi . Theo lý thuế khoá thu vào phải không kém quốc khố hẳn là phải vô cùng tràn đầy tiền lương . Nhưng thực tế quốc khố thu vẫn không bù nổi chi nên trẫm đã yêu cầu Dương Thị Lang điều tra về việc này.

Kết quả không tra thì không biết tra xong thì giật mình. Sở dĩ có tình trạng này là vì năm nay số ruộng trong thiên hạ được miễn đóng thuế đã lên tới hơn sáu thành rưỡi gần tiếp cận bảy thành tổng diện tích ruộng cày trong cả nước rồi. Tại sao lại có chuyện này ư đương nhiên là do năm ngoái đại tai nên rất nhiều ruộng đồng bằng cách này hay cách khác đã đổi chủ. Người sở hữu phần lớn ruộng đồng trong thiên hạ bây giờ là phật môn đạo môn những người có công danh huân quý hoàng tộc . Mọi người đều biết ruộng trong tay những người này có đặc quyền không phải đóng thuế hoặc họ tìm cách trốn không nộp thuế cho triều đình. Vậy nên nước ta thuế ruộng đã giảm rất nhiều, không có khả năng trở lại như trước kia.

Tiếp theo là đinh suất năm nay cũng giảm sút một phần ba so với trước đó hai năm. Bởi vì năm Cảnh Thống thu 6 đại tai ập đến rất nhiều người không còn đường sống nên đã b·án t·hân làm nô cho người khác. Đinh suất cứ thế giảm đi cái này trong thời gian ngắn khó có thể phục hồi.

Hậu quả dẫn tới là thuế thu vào càng ngày sẽ càng thấp trong khi chi tiêu triều đình lại không giảm năm ngoái còn tăng cao ."

Thái Uý chưa rõ chuyện này cùng Đại Việt an nguy trong lời bệ hạ nói có liên hệ gì ?Vậy nên lão hỏi lại : " bệ hạ chuyện này liên quan gì đến việc Đại Việt có thể gặp nguy ? Xin bệ hạ giảng hộ thần thần đúng là có chút không rõ. "

Lê Tấn nghe lão hỏi vậy thì lại nói :" Tình trang thu chi mất cân đối này của Đại Việt đã khiến trẫm phải cắt giảm chi tiêu như mọi người đã biết . Mọi người đều biết việc cắt giảm này đã dẫn đến bắn ngược rất lớn . Các vị hẳn là cũng phản đối việc trẫm cắt giảm quân phí đi. Trẫm cũng biết đây không phải là cách hay nhưng đây là giải pháp tốt nhất tạm thời. Về lâu dài cách này không thể áp dụng được.

Tại vì sao ? Đương nhiên là vì như thế sẽ dẫn đến phản đối rất lớn trong q·uân đ·ội và chính trường. Một năm còn được hai ba năm như vậy sẽ dẫn đến chính biến binh biến . Vậy nên chỉ có cách tăng thêm thuế khoá thu vào.

Tăng thêm thế nào đây ? Theo như bình thường thì sẽ tiến hành tăng thuế ruộng lên người nông dân tăng thuế đinh với các suất đinh. Như vậy sẽ gia tăng gánh nặng lên dân chúng càng ngày gánh nặng càng cao thì sẽ dẫn đến dân biến. Đại bộ phận người dân khi không chịu nổi thuế khoá sưu dịch quá cao nữa thì sẽ tụ tập nhau lại khởi nghĩa . Vậy là Đại Việt sẽ loạn .

Đại Việt mà loạn một chút thì lân bang của chúng ta chịu ngồi xem sao sẽ không đâu . Đại Minh dưới trị vì của Hoằng Trị đế ngày càng hùng mạnh . Chỉ cần có một chút cơ hội một chút lý do chính đáng có thể mượn cớ q·uân đ·ội Đại Minh sẽ đánh sang nước ta một lần nữa như gần trăm năm trước vậy. Phía Tây người Ai Lao cũng sẽ không ngồi xem bọn họ sẽ mang binh báo thù mối thù năm đó Thánh Tông đã dẫn binh đạp phá kinh đô của họ. Phía nam cũng sẽ không yên người Chiêm Thành sẽ nổi dậy phục quốc. Đến khi đó thì đúng là loạn trong giặc ngoài Đại Việt có thể không diệt quốc sao?"

Cả chín người nghe bệ hạ giảng như vậy thì hít ngụm khí lạnh . Nếu mà sự việc diễn ra đúng như lời bệ hạ giảng thì Đại Việt đúng là nguy trong sớm tối rồi. Khi đó cái gì hoàng đế Thái úy đô đốc, thượng thư đều là hư ảo .

Nguyễn Quang Mỹ vội vàng hỏi :" bệ hạ người đã hiểu rõ tình hình như vậy thì có cách gì xoay chuyển cục diện này không ?"

Lê Tấn đáp : " đương nhiên là có muốn thoát khỏi nguy cơ này chúng ta chỉ có thể tiến hành cải cách. Phải tiến hành canh tân đất nước."

Chín người trong lòng bắt đầu hiểu rõ . Bệ hạ đây là muốn làm ra động tác lớn nhưng lại sợ gây ra bắn ngược quá mạnh mẽ ngài chịu không nổi nên muốn kéo q·uân đ·ội vào hậu thuẫn cho ngài. Thế mới có màn quỳ khóc vừa rồi. Rõ là do bệ hạ trong tay không nắm giữ lực lượng đủ mạnh để có thể trấn áp triều cục mới xảy ra chuyện này.

Thái Uý lên tiếng hỏi lại :" Bệ hạ định cải cách những gì có thể nói cho chúng thần được biết sao."

Lê Tấn nói :" Trẫm là muốn tiến hành cải cách các ngành thủ công nghiệp thương nghiệp để triều đình thu được nhiều thuế hơn từ các ngành này."

Thái Uý trong lòng khẽ thở một hơi. Lão thật sợ bệ hạ lại đi cải cách nông nghiệp, như bắt những nhóm người mà ngài vừa kể cũng phải nộp thuế ruộng giống nông dân . Vậy thì chọc ổ kiến lửa khi đó là đối đầu với tất cả người có quyền thế trong thiên hạ xét từ góc độ bản thân thì họ cũng thuộc nhóm người mà bệ hạ vừa nói . Đây ngài chỉ muốn thu thêm thuế từ đám thương nhân công tượng thì không sao . Đây chỉ là hai nhóm người có địa vị thấp trong xã hội sẽ không gây ra phản kháng nào quá lớn.

Lão hỏi lại :" bệ hạ muốn cải cách hai ngành Công - Thương thì cải cách thôi. Chuyện này sẽ không gây ảnh hưởng quá lớn đâu bệ hạ ngài cứ an tâm làm có ai phản đối q·uân đ·ội chúng thần sẽ giúp bệ hạ trấn áp kẻ đó. "

Lê Tấn tỏ vẻ ngập ngừng một chút rồi nói:" thực ra cải cách này bạn đầu có thể gây tổn thất một chút lợi ích của q·uân đ·ội cũng như mấy vị ở đây. Nhưng mọi người an tâm trẫm sẽ có bù đắp cho các vị cho q·uân đ·ội."

Mấy vị q·uân đ·ội đại lão thật có chút hoài nghi . Cải cách sẽ ảnh hưởng lợi ích của bọn họ sao . Đã ảnh hưởng đến lợi ích của bọn họ thì đương nhiên cần xem xét lại. Ai cũng không muốn chịu thiệt về mình.

Lê Tấn ở phía đối diện thì trong lòng thầm mắng ta biết ngay nếu người thua thiệt là bản thân các ngươi thì các ngươi sẽ không có dễ dàng đáp ứng .

Trong khi hai bên chưa ai lên tiếng thì Trần Thúc Mại vội vã lên tiếng :" bẩm bệ hạ thần và các huynh đệ trong quân nguyện vì bệ hạ vì Đại Việt mà hy sinh lợi ích của bản thân mình. Xin bệ hạ cứ tiến hành cải cách q·uân đ·ội chúng thần sẽ ủng hộ bệ hạ hết mình. "

Cả đám đại lão q·uân đ·ội quay lại nhìn Trần Thúc Mại bằng ánh mắt kỳ lạ . Lòng bọn họ muốn nói mẹ kiếp lão Trần ngươi đồng ý chịu thiệt thì mình ngươi chịu thiệt đi sao lại kéo chúng ta theo ngươi chịu thiệt.

Trần Thúc Mại ngươi có quyền thay mặt toàn bộ q·uân đ·ội lên tiếng đồng ý sao ? Họ thật muốn chất vấn Trần Thúc Mại một hồi xem tại sao lão làm vậy . Tuy nhiên nơi đây không phải nơi thích hợp làm vậy .

Trần Thúc Mại gương mặt vô cùng nghiêm túc như thể những lời lão nói ra là chân lý là đương nhiên không ai có thể phản bác vậy. Chỉ có trong lòng lão thầm chửi lũ ngu xuẩn các ngươi còn cân nhắc cái rắm không muốn c·hết cả nhà thì chỉ có nhanh nhanh mà đồng ý đi thôi. Ta đây là đang cứu mạng cả gia đình các ngươi đó. Các ngươi đều bị màn quỳ khóc vừa rồi lừa gạt cả rồi . Trước mặt là một con Ác long đó chọc ngài ấy không vui là ngài ấy sai người dưới lầu năm kia cho tất cả về chầu ông bà tổ tiên hết. Lưng áo lão lúc này đã ướt mồ hôi rồi, dù hôm nay trời se se lạnh nhưng vẫn là như vậy.

Lê Tấn nghe Trần Thúc Mại nói vậy thì vui mừng mà nói :" Thật là tốt . Đa tạ Trần đô đốc, đa tạ các vị đã vì trẫm, vì Đại Việt mà không tiếc hy sinh lợi ích bản thân. Trẫm thật cảm tạ mọi người. " Nói đến đây hắn liền chắp tay hơi làm động tác cúi đầu một cái.

Trần Thúc Mại thấy vậy vội vàng quỳ xuống nói : " thần không dám nhận bệ hạ cúi đầu xin bệ hạ tha cho."

Mọi người còn lại thấy Trần Thúc Mại quỳ xuống sàn thì không biết mình có nên quỳ hay không. Họ cũng thật tò mò sao hôm nay Trần đô đốc lại dễ bị sợ hãi như vậy. Lúc đầu khi bệ hạ quỳ xuống lão cũng là người vội vàng quỳ xuống đầu tiên, còn không tiếc đắc tội với Lê Quýnh và Vũ Cảnh mà nhấn đầu họ xuống đất. Bây giờ còn sợ hãi đến vậy đây không giống Trần Thúc Mại luôn trầm ổn mà mọi người vẫn biết. Quả là Trần Thúc Mại hôm nay có chút khác thường rồi.

Lê Tấn nói :" Trần đô đốc xin đứng lên. Trẫm sở dĩ hướng các vị cúi đầu là vì muốn cảm ơn sự hy sinh của các vị . Cái cúi đầu này các vị đáng được nhận. "

Trần Thúc Mại đáp :" Bệ hạ là thiên tử không thể cúi đầu. Ngài cúi đầu thần không dám nhận, xin bệ hạ cho phép thần được quỳ tạ tội ."

Lê Tấn lại bảo :" Trần đô đốc, ngài đứng lên đi trẫm là thật tâm bái một bái này. Ngươi nhận đi không có sao."

Trần Thúc Mại nói :" Bệ hạ mà cúi đầu bái thần thì ngài g·iết thần luôn đi. Thần nguyện c·hết cũng không dám nhận một bái này của bệ hạ."

Giằng co mãi mà Trần Thúc Mại vẫn không chịu nhận, lão mãi không chịu đứng lên. Cuối cùng Lê Tấn phải ra lệnh cho lão đứng lên hắn thì không định bái nữa.

Chương 81. Đại Việt nguy cơ