Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 82. Minh Uớc.

Chương 82. Minh Uớc.


Lê Tấn sau khi giải quyết xong vấn đề của Trần Thúc Mại thì quay sang nhìn mọi người mà nói :" Trẫm đã nói mọi người vì trẫm vì Đại Việt mà hy sinh trẫm sẽ làm ra đền bù tương ứng. "

Nghe thấy bệ hạ nói như vậy tám người còn lại đôi mắt có chút sáng trong lòng mỗi người đều đang tính toán xem mình có thể đạt được lợi ích gì về sau.

Tuy nhiên Trần Thúc Mại không giống họ lão liền nói:" vì bệ hạ vì Đại Việt chúng thần là tự nguyện mà làm bệ hạ không cần đưa ra đền bù gì cho đám chúng thần."

Năm vị q·uân đ·ội đại lão khác trong lòng đã tức điên lên . Trần Thúc Mại ngươi đây là uống nhầm thuốc rồi, ngươi không cần nhưng mà chúng ta cần . Ai cho ngươi quyền làm chủ hộ chúng ta.

Lê Quýnh là người nóng nảy nhất. Lão gấp gáp nói :" Lão Trần ngươi không thể nói như vậy bệ hạ nói sẽ cho đền bù là sẽ cho đền bù ngươi không thể hại bệ hạ bất tín được. Xưa nay luôn là vua không nói chơi ."

Trần Thúc Mại trong lòng gào thét chửi rủa " dkm Lê Quýnh tên ngu xuẩn lão phu đây là đang cứu mạng tất cả mọi người ngươi xen miệng vào làm cái gì chứ? Đồ con lợn chỉ thấy lợi quên hình."

Nghĩ như vậy nhưng Trần đô đốc vẫn đường đường chính chính mà nói :" Được vì bệ hạ vì Đại Việt mà hy sinh tất cả là vinh hạnh của chúng ta, vinh hạnh của quân đội. Dù phải hy sinh tính mạng của bản thân chúng ta cũng không nhíu mày một cái. Bây giờ chỉ hy sinh chút lợi ích nhỏ nhoi có là gì đâu . Bệ hạ chúng thần nguyện làm ra cống hiến không mong hồi báo xin bệ hạ ân chuẩn. "

Cả đám đại lão quân đội còn lại nghe vậy thì cứng họng . Trong lòng thầm thăm hỏi tô tông mười tám đời nhà Trần Thúc Mại. Tên khốn này hôm nay lại điên cái gì vậy cơn điên này của hắn bao giờ thì kết thúc .

Lê Tấn nói: " Trần đô đốc lời của ngài có chút không đúng rồi. Các ngài làm ra cống hiến vì trẫm vì Đại Việt mà lại không nhận được hồi báo nào thì không phải là làm nguội lạnh trái tim công thần sao. Sau này ai còn vì trẫm vì Đại Việt mà sẵn sàng hy sinh, sẵn sàng cống hiến nữa chứ. Vậy nên việc bù đắp này trẫm nhất định phải làm, xin ngài đừng nói những lời như vậy nữa."

Trần Thúc Mại nghệ vậy chỉ biết im lặng lão nghĩ bệ hạ ngài cho bù đắp ta thật không dám nhận. Nhận rồi còn có sống được không, cả nhà có bình an không thì chỉ có trời mới biết. Nhưng lão cũng không dám phản bác bệ hạ hắn thấy cứ nghe xem bệ hạ nói gì đợi xuất cung thì chạy nhanh về bắc quân phủ tìm bố vợ thương nghị vậy.

Nghe bệ hạ nói chắc chắn sẽ đền bù mấy vị đại lão trong lòng có chút vui mừng. Ai mà muốn hy sinh lợi ích một cách vô nghĩa chứ.

Lê Tấn bắt đầu nói: " Trẫm sẽ đưa ra đền bù đủ thỏa mãn mọi người đảm bảo phần đền bù sẽ cao hơn phần lợi ích mà mọi người bị thiệt hại."

Dừng một chút hắn nói: " đầu tiên là trẫm bãi bỏ quyết định cắt giảm quân số của quân đội chỉ trừ ba đơn vị của Phụng Trực quân ".

Thái Uý và Lê Tử Văn biết bệ hạ đây là nhượng bộ nhưng ngài vẫn sẽ không tha đông thành sở binh mã . Còn đám Vũ Lâm quân và Tuấn sĩ đội Cẩm y thì chỉ là một đám phế vật cắt giảm là đúng.

Lê Tấn tiếp tục nói :" thứ hai Trẫm đảm bảo ngày nào trẫm còn tại vị các ngươi sẽ vĩnh viễn được bình an chỉ cần không phải là tội p·h·ả·n· ·q·u·ố·c hoặc mưu nghịch thì trẫm đều có thể xử nhẹ mà giữ lại mệnh của các ngươi."

Mọi người nghe xong điều này thì hai mắt phát sáng đây chính là một cái miễn tử bài nha. Thậm chí đang vô cùng lo lắng Trần Thúc Mại nghe được lời này cũng trong lòng thả lỏng . Bệ hạ bảo đảm sẽ không g·i·ế·t họ đối với lão Trần vậy là đủ rồi.

Lê Tấn tiếp :" thứ ba cuối năm nay trẫm sẽ hạ chỉ phong Thái Uý là Trấn quốc đại tướng quân phụ trách bố trí phòng thủ tất cả các vùng biên giới của Đại Việt hiện tại . Đối với các tả hữu đô đốc quân phủ thì thăng hàm chính nhất phẩm, gia phong tước quốc công . Đối với các đô đốc đồng tri đô đốc thiêm sự thì quan thăng một cấp, gia phong tước quận công. Các cấp quan quân còn lại trong quân đội đều sẽ thăng một cấp."

Nghe đến đây các vị quân đội đại lão lòng như nở hoa. Quan thăng nhất cấp tức là đám đô đốc bọn họ sẽ đều là chính nhất phẩm quan to đây là phẩm trật cao nhất trong triều rồi. Còn gia tước quận công cũng là cao nhất rồi triều ta không có tiền lệ phong vương khác họ . Chỉ có một người không phải hoàng thất vẫn được phong vương là Trung Túc Vương Lê Lai ngài ấy công lao quá lớn nên Thái Tổ truy phong là vương. Bọn họ hiện tại tuy là Đô đốc quân phủ nhưng tước chỉ là Hầu gia như vậy là bọn họ sẽ tiến tước liền hai bậc. Bọn họ bỗng cảm thấy vị bệ hạ này cũng có chút hiểu chuyện không còn ngang bướng, có chút đáng yêu.

Lê Tấn : " Cuối cùng trẫm đảm bảo sau hai năm trẫm sẽ tạo ra một con đường phát tài cho quân đội . Con đường này sẽ nhanh chóng bù đắp tổn thất về tiền bạc mà quân đội cũng như các vị tổn thất trong hai năm đầu cải cách."

Sáu vị trong quân đại lão vốn đã siêu lòng với ba sự đền bù trước của bệ hạ bọn họ cảm thấy chừng đó là đủ để bọn họ đứng ra ủng hộ tuyệt đối kế hoạch cải cách này . Không thể ngờ còn cái thứ tư mặc dù không rõ bọn họ và quân đội trong hai năm này sẽ tổn thất bao nhiêu, càng không rõ bệ hạ sẽ tạo cho quân đội con đường phát tài gì . Nhưng có sự đảm bảo này bọn họ cảm thấy rất mãn nguyện chịu thiệt hại trước mắt một chút dành sự ủng hộ cho bệ hạ sau một hai năm nhận lại hồi báo phong phú như vậy ai mà từ chối. Đừng nói là bọn họ đám quân đội đại lão người người đều là nhân tinh này dù là trẻ con cũng biết nên làm gì trong hoàn cảnh này.

Vậy là tất cả sáu vị đại lão quân đội đều quỳ xuống hô lớn :" tạ ơn bệ hạ ban cho chúng thần nguyện vì bệ hạ trung thành tuyệt đối ."

Lê Tấn cần chính hiệu quả này hắn lúc đầu tỏ ra yếu thế cầu cạnh bọn họ để bọn họ có chút đồng cảm . Sau đó ném ra miếng bánh thơm phức không ai có thể từ chối được đánh động lòng họ . Làm thần tử ai không phải là muốn được hoàng đế ban cho quan cao lộc hậu . Chỉ cần người ngồi ghế rồng có thể cho bọn họ lợi ích đủ lớn thì không cần biết người ngồi trên đó là ai bọn họ đều sẽ hết mình ủng hộ . Đối tượng bọn họ trung thành không phải là hoàng đế không phải là Lê Tấn mà bọn họ trung thành với lợi ích mà họ đạt được nếu Lê Tấn tiếp tục tại vị . Nói không sai sau hôm nay ai dám phản đối Lê Tấn bọn họ sẽ phản đối với kẻ đó.

Lê Tấn biết mình đã thành công chiếm được sự hiệu trung tạm thời của đám đại lão quân đội . Việc hắn cần làm bây giờ là đẩy mạnh hơn chút nữa để bọn họ triệt để quy tâm như thể tạo ra sự tin tưởng tuyệt của bọn họ đối với những gì hắn vừa nói . Vậy là hắn đi ra ngoài cửa lén móc ở một góc ra hai cuộn vải vàng như chiếu chỉ vậy sau đó quay lại phòng trong sự nghi hoặc của mọi người.

Lê Tấn nói :" để đàm bảo cho những gì trẫm và các vị nói lúc nãy sẽ được thực hiện thì trẫm có soạn sẵn hai bản Minh Uớc. Trẫm đã ký tên đóng dấu rồi, mọi người truyền nhau đọc . Đọc xong mà không có gì phản đối thì ký tên điểm chỉ vào cả hai bản này. Tý nữa trẫm sẽ giữ lại một bản các vị giữ lại một bản."

Sáu người truyền tay nhau hai bản Minh Uớc đọc một lượt. Nội dung cơ bản là quân đội mà đại diện là sáu người bọn họ sẽ dành sự ủng hộ lớn nhất cho hoàng đế trong việc tiến hành cải cách đất nước. Đổi lại bọn họ sẽ nhận về sự hồi báo gồm có : quân đội không phải cắt giảm quân số miễn tử lệnh cho sáu người tướng lĩnh trong quân được thăng quan tiến tước cuối cùng là bệ hạ sẽ tạo cho quân đội một con đường phát tài.

Lời thề cuối cùng là hai bên phải đảm bảo thực hiện Minh Uớc này bất kỳ ai phản bội Minh Uớc sẽ bị trời tru đất diệt, bị thiên hạ người người đuổi g·i·ế·t hậu thế con cháu thì nam làm nô nữ cả đời trầm luân trong kỹ viện mồ mả tổ tiên sẽ bị người khác đào bới . Đây là một lời thề vô cùng độc ác ở thời đại này lời thề vẫn là rất có giá trị không phải triều đình vẫn duy trì hội thề Đồng Cổ hay sao. Không ai biết lúc đầu khi soạn thảo Minh Ước Lê Tấn viết lời thề chỉ đơn giản có mấy từ " nuốt lời làm c·h·ó".

Sau khi cả sáu người đọc xong thì dùng ánh mắt trao đổi với nhau rồi để Thái Uý đại diện đáp lời.

Thái Uý nói :" bẩm bệ hạ Minh Uớc chúng thần đã xem kỹ, mọi người đều đồng ý ký tên điểm chỉ vào Minh Uớc này. Xin bệ hạ cho chúng thần mượn bút mực chu sa để ký tên, điểm chỉ ."

Lê Tấn thấy vậy thì vui mừng nói :" Các vị chờ trẫm một chút trẫm cho người chuẩn bị ngay ."

Sau đó hắn chạy ra của hô Nguyễn Nhữ Vi đi lấy bút mực, rượu chén đến đây. Rất nhanh một chiếc bàn nhỏ một cây bút lông một nghiên mực đã được mài sẵn một vò rượu cống phẩm, mười cái chén uống rượu được mang tới.

Sau khi bày xong xuôi tất cả Lê Tấn tiến lại bàn dùng tay mở vò rượu ra lấy một cái chén nhỏ để bên cạnh. Tiếp đó hắn dùng tay phải rút từ trong ngực ra một con dao găm nhỏ, đưa tay trái ra rạch một vệt trong lòng bàn tay . Máu từ tay hắn chảy vào chén nhỏ tới khi đầy nửa chén thì hắn lại đưa tay lên trên để máu chảy vào trong vò rượu.

Cả đám người còn lại thì ngẩn người. Hoá ra bệ hạ vẫn luôn giấu trong người một cây dao găm đâu. Thật là không thể nhìn mặt mà bắt hình dong mà nhìn thật thà mập mạp vô hại mà lại tàng hung khí trong người. Còn nữa ngài đây là muốn uống rượu máu kết mình sao . Tại sao đã cho máu vào vò rượu còn cho máu đầy nửa chén làm gì .

Máu chảy xuống đủ làm đổi màu của rượu thì Lê Tấn ngừng lại hắn dùng dao tự cắt một góc áo của mình mà băng bó vết thương nơi bàn tay.

Xong xuôi hắn cười nói :" kết minh mà không uống huyết tửu đâu còn là kết minh . Còn chén máu nhỏ này của trẫm là để các vị có thể dùng để điểm chỉ dùng máu mới đủ thành ý chu sa chỉ là đồ dùng cho nữ nhân trang điểm mà thôi."

Cả chín người nghe bệ hạ nói vậy thì phục vị này. Ngài đủ khí phách a đây chính là cách mà đám người quân đội thích làm. Máu me một chút quyết đoán một chút đây là cách đơn giản nhất kết giao bạn bè chiến hữu trong quân đội.

Các vị đại lão quân đội thấy bệ hạ đã hào khí như vậy thì cũng không chần chờ gì nữa . Bọn họ đều cầm bút ký tên, dùng máu điểm chỉ vài hai bản Minh Uớc. Xong thì cũng tự mình cắt máu cho vào vò rượu. Kết cục là Lê Tấn cùng sáu người họ mỗi người uống cạn ba chén nhỏ rượu máu l để mình ước và lời thề của họ được thiên địa, nhân công nhận. Sáu người uống xong rượu thì nhận một bản Minh Uớc mà rời đi bản còn lại Lê Tấn giữ lấy.

Chương 82. Minh Uớc.