Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Đại Việt Quỷ Vương
Unknown
Chương 89. Ma đếm tiền.
Chương 89.
Sau buổi trò chuyện Trần đô đốc lập tức dẫn theo thân binh lên đường trở về bắc quân phủ, Thái Uý trở về nhà với muôn vàn suy nghĩ trong đầu.
Bảy ngày sau đó trong ngoài thành Đông Kinh tấp nập kẻ đến người đi. Có người là đi du xuân ngắm cảnh đất trời năm mới có người đi thăm nhà anh em bạn bè cũng có người chạy đi tìm người bàn bạc m·ưu đ·ồ bí mật gì đó.
Tối ngày 9 tháng giêng trong ngự thư phòng hoàng đế Lê Tấn đang gặp cẩm y vệ chỉ huy sứ Lê Niệm.
Lê Tấn hỏi :" trời tối ngươi vẫn đến đây hẳn là có việc quan trọng ? Nói thử xem là việc gì ?"
Lê Niệm đáp :" Bẩm bệ hạ Phật môn Đạo môn, Nho gia làm ra động tác lớn . Thần đọc xong điệp báo các nơi truyền về biết xảy ra đại sự nên lập tức vào cung bẩm báo bệ hạ. Tất cả nội dung điệp báo gửi về từ các nơi được tổng hợp trong tấu này xin dâng lên bệ hạ xem xét. "
Nói xong lão dùng hai tay dâng lên bản tấu Nguyễn Nhữ Vi ở bên cạnh biết ý vội tiếp nhận tấu chương xem xét một vòng rồi dâng lên bệ hạ.
Lê Tấn mở ra bản tấu đọc xem nội dung bên trong, càng đọc hắn càng gật gù liên tục như thể đang thưởng thức một tác phẩm hay vậy. Càng đọc gương mặt hắn càng rạng rỡ cuối cùng còn nở một nụ cười rất tươi.
Lê Niệm thấy thế thì tràn đầy hoài nghi, tình thế cấp bách như vậy mà bệ hạ lại tỏ ra rất vui vẻ khi đọc tin. Đây là thế nào ? Bệ hạ là có kế sách kỳ diệu gì để ứng đối nên mới vụ như vậy ? Hãy là ngài không hiểu vấn đề nghiêm trọng ra sao ?
Vì tò mò nên lão mạnh dạn hỏi : " bệ hạ người thấy tin tức này như thế nào ?"
Lê Tấn hưng phấn nói :" Rất tốt ! Làm rất tốt! Đáng khen ngợi, thật đáng khen ngợi."
Lê Niệm đầu đầy chấm hỏi cái gì mà tốt mà đáng khen ngợi. Bệ hạ đây là đang khen ngợi năng lực làm việc của Cẩm y vệ sao ?
Vậy nên lão lại hỏi lại : " bệ hạ người đây là đang khen ngợi cẩm y vệ chúng thần sao ?"
Lê Tấn đáp :" Đúng vậy cẩm y vệ làm rất tốt. Đám Phật môn Đạo môn Nho gia cũng làm rất tốt. Đại Việt đúng là địa linh nhân kiệt nhân tài nhiều như vậy nước ta sao mà không hùng mạnh cho được. Trẫm thật là vui mừng lắm thay ."
Lê Niệm trực tiếp ngẩn ra bệ hạ đây là điên rồi đi. Ngài vừa mới khen ngợi những kẻ đang tổ chức chống đối lại ngài . Đây là sao là bệ hạ cảm thấy áp lực chưa đủ lớn nên cảm thấy vui vẻ ư . Lão thật lo lắng bây giờ lão đóng ấn ký là người của bệ hạ nếu ngài vì chủ quan mà ngã xuống thì hắn cũng tiêu đời. Vậy nên hắn lo lắng mà hỏi lại.
Lê Niệm hỏi :" Bệ hạ không có nhầm đi ? Bọn họ là kẻ địch của chúng ta mà bệ hạ ?"
Lê Tấn cười lớn nói :" trẫm không có nhầm Lê Niệm à Lê Niệm trẫm dạy ngươi một đạo lý 'đôi khi có kẻ địch tài giỏi chính là hạnh phúc của bản thân' . Trẫm thật vui vẻ thật cảm ơn đám đầu trọc đám lỗ mũi trâu, sĩ phu l đó . Ngươi cứ chờ mà xem đi đây là chuyện tốt . "
Lê Niệm nghe vậy thì đầu óc càng loạn không hiểu nổi suy nghĩ của bệ hạ là như thế nào. Tuy nhiên bệ hạ đã nói vậy thì lão cũng không hỏi nữa.
Lão nói:" Vâng thần biết rồi thưa bệ hạ."
Lê Tấn sau khi cười vui thì hỏi tiếp :" Quân đội có dị thường gì không ? Nhất là đám đại lão trong quân đó ?"
Lê Niệm đáp :" Quân đội cùng trong quân tướng lĩnh không có dị thường gì lớn. Có chăng là việc tả đô đốc Trần Thúc Mại sau khi gặp mặt bệ hạ quay về lập tức chạy về bắc quân phủ . Theo tin bồ câu mới đưa về sáng nay thì lão chạy tới An Bang đi thăm cha vợ cũng không có làm ra động tĩnh gì khác thường. Nhìn chung là như vậy, thưa bệ hạ."
Lê Tấn vui vẻ nói :" Quân đội không có khác thường là được rồi, còn mấy bên khác muốn làm gì thì làm . Trẫm chỉ cần ngươi dùng mọi cách nắm bắt tin tức nhanh nhất rồi báo lại cho trẫm . Ngươi làm được chứ ?"
Lê Niệm đáp :" bẩm bệ hạ thần cùng cẩm y vệ sẽ nỗ lực hết sức hoàn thành nhiệm vụ bệ hạ giao cho."
Lê Tấn lắc nhẹ đầu nói :" Ngươi đáp sai rồi. Lê Niệm à trẫm muốn một câu trả lời chắc chắn. Ngươi phải nói là ngươi chắc chắn làm được mà không phải nói là sẽ cố gắng hết sức. Giống như trẫm vậy trẫm nói mình sẽ đưa Đại Việt về thời kỳ thịnh vượng như những năm Hồng Đức . Trẫm bắt buộc phải làm được mà không phải là làm hết sức ra sao thì ra. Làm không được thì chính là c·hết ngươi bây giờ cũng vậy làm không được chính là c·hết ngươi hiểu rõ chưa."
Lê Niệm nghe vậy thì hiểu ra ý bệ hạ rất rõ ràng lão mà làm tốt thì sẽ có khen thưởng như đã hứa làm không tốt chính là c·hết. Ý chí phấn đấu của lão bùng lên lão và cẩm y vệ của lão phải liều mạng mà làm. Chỉ có hai khả năng xảy ra với bọn họ sống hoặc c·hết mà thôi."
Lão cắn răng gằn giọng nói :" bẩm bệ hạ cẩm y vệ chúng thần chắc chắn làm được."
Lê Tấn vỗ bàn nói :" Tốt tháng giêng này mà yên ổn vượt qua trẫm sẽ thưởng cho cẩm y vệ 1 vạn quan tiền . Ngươi về nói rõ với cấp dưới để bọn họ hiểu rõ lợi hại mà làm. Đừng làm trẫm thất vọng là được."
Lê Niệm hô lớn :" tạ ơn bệ hạ ban thưởng thần và cẩm y vệ sẽ liều mạng mà làm . Đảm bảo sẽ hoàn thành nhiệm vụ bệ hạ giao cho."
Lê Tấn nói :" được rồi. Trẫm cho ngươi lui."
Lê Niệm tạ ơn mà đi, lão nhanh chóng chạy trở về nha môn cẩm y vệ lão đã mấy ngày không về nhà mà ăn ngủ lại nơi làm việc. Đây là thời kỳ phi thường lão đúng là không dám buông lỏng chút nào. Lão vừa đi vừa nghĩ ngợi về cuộc trò chuyện vừa rồi với bệ hạ.
Lão cảm thấy bệ hạ có chút hoang đường, suy nghĩ có chút khó mà đoán định nhưng làm việc cho ngài thì ngài luôn hứa thưởng khi hoàn thành mục tiêu nào đó chứ không có phải làm vô ích. Lão cho rằng vậy cũng được, chỉ cần nỗ lực làm việc để đổi lấy hồi báo xứng đáng . Đây không phải là lãnh đạo mà mọi người muốn làm việc dưới trướng sao . Lão cứ nghĩ miên man trong đầu mà đi.
**
Trong ngự thư phòng sau khi Lê Niệm rời đi thì bệ hạ đuổi Nguyễn Nhữ Vi ra ngoài canh gác hắn còn phải xem đống tấu chương.
Cả một chồng dày tấu chương ở trong phòng số lượng trên một ngàn bản tấu chương đâu. Tất cả tấu chương công việc hành chính hắn đều giao cho tả tướng chiều chiều phê thấy rồi. Số tấu chương này toàn là tấu chương dâng lên với mục đích chống lại hắn nội dung cơ bản thì là vòng vo nói hắn phẩm đức có vấn đề nên ông trời mới giáng điềm xấu cảnh báo . Một số thì dùng lời loanh quanh thể hiên ý tứ lag hắn nên hạ chiếu tạ tội với thiên hạ, với trời đất nên lập đàn tế bái làm phép cầu ông trời tha thứ nên ban phát tài vật cho dân chúng vân vân. Một số khác mạnh mẽ hơn ý tứ rõ ràng hơn thì nói hắn vô đức ông trời không chấp nhận hắn làm hoàng đế nên nhanh chóng thoái vị nhượng hiền để tránh cho Đại Việt chịu trời phạt. Lê Tấn đọc nhiều đến phát chán chỉ lật qua xem sơ sơ là hiểu bản tấu đó muốn nói gì rồi lại vứt sang bên xem bản khác.
Trong khi hắn đang chậm rãi lật xem đóng tấu chương đó thì trên nóc nhà lão lục bỗng lên tiếng :" tiểu tử có một chuyện liên quan đến một tên q·uân đ·ội đại lão, ta vô tình nghe được ngươi muốn nghe không?"
Lê Tấn nói:"ma thích tiền ngươi có gì muốn nói thì nói đi . Đừng học bọn họ giở trò bí hiểm với ta ta mà không vui sẽ nhốt ngươi lại khỏi đi đếm tiền."
Lão lục phía trên liền nói :" ấy ấy tiểu tử đừng có nóng. Ta kể ngay đây kể ngay mà."
Lão thực sợ đam mê lớn nhất đời lão là đếm tiền . Vậy nên lão toàn đến khố phòng nhà khác giúp bọn họ kiểm đếm tiền bạc, đồ có giá trị. Lão chỉ đếm thôi lão không có trộm đồng nào thỉnh thoảng còn giúp chủ nhà sắp xếp cho gọn . Ngày trước lão chủ nhân rất thích lão mỗi khi ngài định diệt môn tịch biên tài sản nhà nào là lại để lão đi kiểm đếm rõ ràng, đảm bảo nhà đó không giấu được một đồng tiền nào.
Tiểu tổ tông khác lão chủ nhân hoàn toàn hắn chẳng quan tâm nhà nào có bao nhiêu tiền . Mỗi khi lão bắt đầu kể xem nhà nào có bao nhiêu vàng, bạc, tiền đồng thì hắn chỉ nói đúng hai từ " câm miệng" . Nghe người khác nói lại thì hắn thấy lão rất phiền lão nói chuyện toàn là thú vị nha vàng bạc tiền đồng sao mà có thể không thú vị được . Lão còn kể chuyện nhà nào có món ngọc khí đá quý đồ cổ tranh quý ra sao hình dạng màu sắc cụ thể của từng món . Ấy vậy mà hắn lại không muốn nghe chuyện thú vị đó suốt ngày bắt lão ngậm miệng.
Quay lại hiện tại lão bắt đầu kể :" Trong tết cụ thể là hôm 28 ta đến nhà Lê Quảng Độ kiểm tra khố phòng nhà lão . Nhà lão đợt này có thêm mấy trăm lượng vàng ..."
Trong khi lão đang kể nhà Thái Uý có thêm của cải gì trong phủ khố thì Lê Tấn nói :" Nói vào điểm chính còn dài dòng ta đem ngươi đi trói trong hầm một tháng. "
Lê Tấn thật sự cảm thấy lão ma này rất phiền, lão đam mê đếm tiền xong quay về kể cho hắn và mấy lão quỷ khác nghe . Mỗi lần lại kể từng nhà có cái gì mới thứ gì mới giảm bớt hiện tại có những gì . Mỗi lần lão sẽ kể chi tiết rõ ràng thời kéo dài cả tiếng ai mà không phiền cho được. Nghe lão lải nhãi cả ngày những con số sẽ bị ép phát điên vậy nên hắn rất ít khi cho lão nói chuyện.
Lão lục nghe vậy thì rụt cổ lại lão nhận sợ. Tiểu tổ tông rất biết trị người hắn trừng phạt lão chỉ dùng một cách là ném vào hầm tối . Trong hầm chẳng có thứ gì ngày cho ăn uống đúng một lần. Lão còn nhớ lần trước lão bị phạt như vậy lão đã khóc hết nước mắt cầu xin tha thứ mà không được. Từ đó lão học ngoan tiểu tổ tông nói sao lão làm vậy không dám chọc hắn chút nào.
Lão kể :" Lê Quảng Độ cùng Bùi Xương Trạch uống rượu với nhau . Lê Quảng Độ có nói nếu ngai vàng lại để trống hắn sẽ theo sau Bùi Xương Trạch mà ủng lập Thông vương làm vua. Bùi Xương Trạch không có đáp lại hắn chuyện chính là như vậy ."
Lê Tấn nói :" biết rồi chuyện như vậy sau này không cần kể thêm ta không muốn nghe. "
Lê Tấn cũng không thấy bất ngờ gì trước chuyện lão lục vừa kể . Lê Quảng Độ đây là muốn chuẩn bị sẵn đường lui cho bản thân cái này là nhân chi thường tình thôi. Không có gì đáng nói kệ lão đi.
Lão lục nghe vậy thì câm nín tiểu tổ tông không có nổi giận đòi xử hai tên đó mà là tức giận bắt lão câm miệng . Tiểu tổ tông đúng là không biết lòng người tốt, không thể nói lý mà lão thật buồn bực khó chịu . Lão quay sang chọc lão thập đang ngồi kiểm đếm vàng hắn là tính toán sẵn để mai còn đi đ·ánh b·ạc.