Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 21: Lâm Đông c·h·ế·t
Nhưng mà hắn lại liên quan đến chuyện khác, đó là hạ độc c·hết tiền nhiệm rồi mình đến đây. Nên chấm dứt mối thù đầu tiên này.
Hắn không thèm tính toán với loại này, nhưng đó là khi Lâm Đông biết điều.
Lúc hắn đang suy nghĩ loạn hết lên thì tiếng nói của Lâm Thắng vang lên khiến hắn giật mình ngừng suy nghĩ.
Trong lòng Lâm Đông đang khủng hoảng tột độ. Khí thế này, áp lực này nhất định là Chân Linh, chỉ có Chân Linh mới có thể phóng chân khí ra ngoài và làm như vậy.
Thông tin của năm người đã hiện ra trước mắt hắn.
Bây giờ Lâm Thắng đang đứng trước cửa Lâm gia, nơi này là một nơi vừa quen thuộc vừa xa lạ đối với hắn.
Lâm Thắng bình thản đi đến bàn ngồi xuống, áp lực này là do hắn tạo ra.
Bây giờ Lâm Thắng xuất hiện ở đây thì chắc chắn sát thủ hắn phái ra đã hành động thất bại rồi, tên đó c·hết rồi.
Hai người kia là Tụ Khí tầng bảy, không biết ở đâu ra, trong gia tộc có họ sao.
Hoảng sợ nhìn về phía Lâm Thắng rồi run run gật đầu.
Hai bố con Lâm Đông, Lâm Giang và hai người hầu lạ mặt.
Lúc nhận ra hắn Lâm Phong kinh ngạc rồi lại hiện lên vẻ tức giận ngay lập tức.
Cả quá trình xảy ra Lâm Thắng vẫn bình thản. Lâm Đông c·hết không ảnh hưởng gì tới hắn.
Muốn liều cũng không được vì Lâm Thắng là Chân Linh, một Chân Linh có thể đánh mười Tụ Khí tầng chín mà cả Lâm gia có mỗi hắn là Tụ Khí tầng chín.
Không quan tâm đến thủ vệ gác cổng nữa, Lâm Thắng đi thẳng vào Lâm gia.
Không nghĩ tới Lâm Đông đã đột phá Tụ Khí tầng chín rồi, bằng bố mẹ hắn khi chưa m·ất t·ích. Xem ra trong thời gian hắn đi khỏi đây ông ta rất chăm chỉ tu luyện.
Hắn chỉ suy đoán lung tung trong đầu thôi, chuyện này hắn không thể xen vào.
“Cho ngươi hai lựa chọn, bản thân ngươi t·ự s·át hoặc ta sẽ g·iết cả hai bố con các ngươi!”
Lâm Đông không dám nói gì khi nghe Lâm Thắng nói vậy, cả người hắn run lên.
Mấy hôm trước đột phá Tụ Khí tầng chín hắn mới xuất quan, khi xuất quan phát hiện con mình đã đột phá Tụ Khí tầng năm nên bận rộn chuẩn bị cho nó đi nhập học viện, chưa rảnh triệu hồi sát thủ hỏi về những chuyện đã xảy ra.
“Hơn một năm trước bố mẹ ta đã đi đâu? Họ m·ất t·ích có liên quan đến ngươi không?” Lâm Thắng nói.
Trong lòng hắn bớt căng thẳng khi nghe Lâm Đông nói, không liên quan đến tên này là tốt rồi.
Hắn mong là không có liên quan, không liên quan nói rõ họ có khả năng còn sống, hắn có cơ hội tìm lại họ.
“Ta hỏi, ngươi trả lời!”
Trên đường đi hắn gặp nhiều người hầu nhưng ai thấy hắn đều nhanh chóng cúi đầu xuống.
Không hiểu sao mỗi lần Lâm Phong nhìn thấy hắn thì lại tức giận, bây giờ cũng như vậy.
Hai người lạ mặt thấy hắn đi vào đã chuẩn bị tư thế chiến đấu.
Nếu mà liên quan thì… (đọc tại Qidian-VP.com)
Những lần b·ị b·ắt nạt tên này không dám làm quá mức, coi như vì ghen ghét nên gây sự thôi.
“Ta có thể đi vào không!” Lâm Thắng hỏi.
Hắn quay sang nhìn con mình, chỉ mong Lâm Thắng làm như lời vừa nói.
Lâm Giang nhắm mắt lại, hai người kia không dám nói gì.
Lâm Đông chắc chắn phải c·hết, còn Lâm Phong à! Mặc dù hắn ghét tên này nhưng chưa đến mức phải g·iết.
Hắn cảm nhận được có năm người ngồi ở trong đó, chỉ cảm nhận nên hắn không biết là ai nhưng có thể ngồi ở phòng khách bàn chuyện chắc chắn có Lâm Đông ở trong đó.
Sau khi hắn ngồi xuống thì áp lực đã biết mất, năm người đã bị sợ không dám động đậy.
Chẳng lẽ Lâm Thắng gia nhập tông môn hay học viện nào đó kiểm tra ra có tư chất tốt rồi được dốc sức bồi dưỡng.
Vẫn là sân vườn hành lang quen thuộc không khác gì trong trí nhớ cả.
Lâm Giang à, hắn biết người này. Ông ta là người hầu của ông hắn, cũng chính là gia chủ đời trước nữa.
“…”
Chương 21: Lâm Đông c·h·ế·t
Lâm Thắng không để ý những người hầu trên đường, hắn đi thẳng đến phòng tiếp khách của Lâm gia.
Phóng ma lực ra xung quanh rồi điều khiển nó đè ép tất cả mọi thứ xuống, phóng ra càng nhiều ma lực thì MP hết càng nhanh.
Lâm Giang có tu vi Tụ Khí tầng tám, cũng coi như là một trong những cao thủ của Lâm gia.
Chiêu này hắn biết được khi tìm hiểu cách dùng ma lực trong cơ thể.
…
Những người khác cũng vậy, trong mắt có sự kinh hoàng, nhất là Lâm Đông. Hắn muốn mở miệng nói gì đó nhưng áp lực nặng nề khiến hắn không thể phun ra một chữ.
“Đứng lại! Nơi đây không phận sự miễn vào!”
Lâm Thắng đứng lại, ngẩng cao đầu lên nhìn thằng vào thủ vệ.
Nhưng ông ta kẹt ở cấp độ này mấy chục năm rồi, có lẽ đời này Lâm Giang chỉ đến đó thôi.
“Sau đó ngươi chiếm luôn vị trí gia chủ còn muốn đẩy con ngươi lên vị trí đại thiếu gia nên đã bày kế hạ độc c·hết ta đúng không?!”
“Lâm Giang đã rõ thưa gia chủ!”
“Không..!” Lâm Phong quỳ khục xuống đất ôm lấy Lâm Đông.
Nơi đây cũng khiến hắn phải vào rừng sống lúc vẫn còn nhỏ, mặc dù linh hồn đã mười chín rồi.
Bây giờ coi như hắn không liên quan gì đến Lâm gia này nữa rồi. Nếu sau này tìm được bố mẹ thì sẽ sống ở nơi khác…
Thủ vệ gác cổng thấy hắn tiến vào thì tiến lên ngăn cản. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn biết tất cả những người có tu vi Tụ Khí tầng bảy trong gia tộc, riêng hai người này chưa thấy bao giờ.
Lâm Giang là Tụ Khí tầng tám như đã nói.
“Đương nhiên là có thưa thiếu gia!” Thủ vệ gác cổng cúi đầu trả lời.
Lâm Đông, Lâm Phong, Lâm Giang kinh ngạc khi thấy rõ mặt người đi vào.
Nghe được lời của Lâm Thắng thì Lâm Đông cứng ngắc lại, hắn biết mình không thể thoát c·ái c·hết.
Những người còn lại có tu vi thấp không làm nên trò chống gì. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Trên đường đi ngươi phải bảo vệ thiếu gia cho tốt đấy Lâm Giang!”
Lúc này Lâm Thắng đã bước vào phòng khách Lâm gia.
Lâm Phong có tu vi thấp thấp đã nằm bẹt xuống bàn, đầu đập xuống mặt bàn khiến hắn đau nhe răng ra, mặt hiện lên vẻ hoảng sợ.
Lâm Thắng không thích dài dòng, g·iết chóc nhiều nên tính cách của hắn trở nên lạnh hơn, nhất là với những tên không có ý tốt với mình.
Lâm Thắng bước vào cửa Lâm gia.
Nếu họ mà nhìn lâu một chút thì chắc chắn sẽ nhận ra người này.
Lâm Phong thật sự đã đến Tụ Khí tầng năm như lời đồn, hơn một năm trước tên này đã Tụ Khí tầng ba. Tốc độ tu luyện này có thể coi là nhanh không nhỉ, hắn không có tư chất tu luyện nên không biết được.
“Thiếu…thiếu gia!”
Lâm Đông lấy một con dao găm từ trong tay áo ra, dưới ánh mắt hoảng sợ của bốn người và ánh mắt bình tĩnh của Lâm Thắng hắn đâm thẳng vào tim mình.
“Không..không liên quan đến ta, hơn một năm trước họ nói đi vào thành mua đồ, có lẽ sẽ mất một tháng. Nhưng mấy tháng họ vẫn chưa trở về…” Lâm Đông ngoan ngoãn trả lời.
Lâm Thắng đứng dậy đi ra khỏi Lâm gia, hắn không quan tâm người ở đây sẽ xử lí chuyện tiếp theo như thế nào.
Sát thủ hắn phái ra g·iết Lâm Thắng đã làm gì? Hơn một năm trước sau khi phái sát thủ đi thì hắn đã bế quan vào ngay ngày hôm sau. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trong này có năm người như hắn cảm nhận.
Quần áo trên người Lâm Thắng quá bắt mắt, bọn họ tưởng là người có địa vị trong gia tộc nên không dám nhìn thẳng.
Không biết tại sao Lâm Thắng biến mất hơn một năm bây giờ lại trở về Lâm gia.
Người này thật sự là Lâm Thắng sao? Hắn mới biến mất hơn một năm thôi mà! Một năm tu luyện đến Chân Linh? Hắn chưa bao giờ nghe nói có người tu luyện nhanh như vậy!
Thủ vệ gác cổng thấy người này không đi còn nhìn thẳng vào mình, đang định nói gì thì khi nhìn thấy rõ mặt của Lâm Thắng hắn trợn to mắt.
Lâm Thắng còn cách cửa phòng khách vài bước đã nghe thấy tiếng nói chuyện truyền ra từ bên trong.
Lâm Đông thở dài, hối hận không kịp nữa, tự trách cũng muộn rồi.
Lâm Thắng nói tiếp cho hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thấy có người đi vào phòng khách thì cả năm người dừng nói chuyện, tất cả nhìn về phía người vừa đi vào.
Tên này đứng dậy há miệng định nói gì thì một luồng áp lực bỗng xuất hiện ngập cả căn phòng khiến năm người cảm thấy như có đồ vật nặng hàng trăm kg đang đè lên người mình.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.