Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 32: Manh mối đứt

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 32: Manh mối đứt


Bước đi trên đường Lâm Thắng cảm thấy rất ảo não.

Một tháng các nhân viên như nàng mới nhận được mười lăm linh thạch, một viên linh thạch bằng hai ngày làm của nàng rồi. Không, đây là linh thạch hoàn mỹ, viên này phải bằng bốn ngày làm.

Cô gái đó đã giới thiệu xong cho khách và đang bước về phía cửa.

Sau khi Mạn Lan nhận lấy linh thạch hắn bước đi về hướng cô gái mục tiêu.

Khoan, hắn không tu luyện nhưng Ngọc Linh cần tu luyện mà.

Những đồ hắn chọn đều ở hàng cỡ trung, không rẻ không đắt.

Xem xong đan dược hắn đi đến nơi trưng bày các loại vũ khí ở giữa.

Lâm Thắng gật đầu ra hiệu cô gái nói tiếp.

May mắn chỗ này đã mở cửa, khách ra vào liên tục.

….

Bây giờ Ngọc Linh chưa tu luyện được nhưng chắc chắn về sau sẽ phải tu luyện, trước đó cần dạy chữ cho cô đã.

Từ thương hội Hoàng Gia đi ra hắn đã tiêu hết mười lăm nghìn năm trăm linh thạch. Trong túi hệ thống hắn chỉ còn hơn hai nghìn linh thạch.

“Này chị gái!” Lâm Thắng bước đến cạnh cô gái.

“Thu Vận, có chuyện cần hỏi cô một chút. Hơn một năm trước cô có thấy một đôi vợ chồng vào hỏi mua đồ thay đổi tư chất không?!”

“Em có chuyện muốn hỏi chị một chút!” Lâm Thắng nhìn cô gái nói.

Cô gái nghe Lâm Thắng nói thì hơi sững sờ rồi cười tươi lên.

“Cảm ơn!”

Lâm Ngọc Linh được hắn bế trong lòng, cô bé vẫn thấy thích thú với mọi thứ trên đường, hết ngó đông lại ngó tây.

“Ngài cần giúp gì ạ thưa quý khách!” Cô gái dừng bước lại nói.

Xem xong các loại đồ cần thiết của người tu luyện hắn cảm thấy mình quá nghèo trong thế giới này, cần phải chăm chỉ chém yêu thú hơn mới được.

Cô gái giới thiệu nhẫn xong thì tạm thời dừng lại.

“Được rồi Mạn Lan, trong mấy năm nay nhân viên nào đứng ở cửa tiếp khách nhiều nhất!”

“Ngài có cần tiểu nữ gọi cô ấy qua đây không ạ?”

“Không cần đâu!” Lâm Thắng lấy một viên linh thạch ra đưa cho Mạn Lan.

Nhân viên bình thường sẽ không biết cấp độ linh thạch nhưng cô biết vì đã từng giúp hội chủ tiếp đón khách quý.

“Của quý khách đây ạ, nhẫn là một nghìn năm trăm linh thạch, ba đồ trang sức đây là hàng cỡ trung, mỗi thứ có giá năm trăm linh thạch, của quý khách tổng hết ba nghìn linh thạch!”

Xem xong hắn đi sang chỗ khác, đắt quá xem thôi cũng đau tim, mặc dù hắn không tu luyện.

Dành gần hết buổi sáng hắn mới đi đế chi nhánh của thương hội Hoàng Gia.

Lâm Ngọc Linh đang nhìn chằm chằm vào những chiếc vòng tay trên đó, có lẽ cô bé thích chúng.

Lâm Thắng đưa tay chỉ một chiếc nhẫn có không gian năm mét, một chiếc vòng tay màu đỏ, một chiếc vòng cổ màu xanh, một chiếc trâm cài tóc màu tím.

Cô gái thu linh thạch lại rồi đứng yên ở bên cạnh.

Cô gái lấy những đồ hắn chỉ ra hay tay đưa đến.

Cô còn thấy viên linh thạch hoàn mỹ người khách đó đưa cho hội chủ, độ tinh khiết và tính nồng đậm của linh khí rất giống với những viên trước mặt cô. Thậm chí còn thấp hơn những viên này.

Xưng hô đã từ quý khách chuyển thành ngài, cô gái còn hơi cúi thấp người xuống. Thái độ chuyển biến một bậc. (đọc tại Qidian-VP.com)

“C..cảm ơn anh!” Cô bé ngước lên nhìn hắn cười nói, hai mắt cô bé đang có nước.

Hắn xoa đầu cô bé rồi đi dạo trong thương hội tiếp, lát nữa hỏi xong hắn sẽ quay lại mua một bộ công pháp cho cô bé.

Đi sang kệ thứ hai, kệ này có ghi ‘Trung cấp công pháp’ công pháp ở bên này ít hơn chỗ Hoàng cấp rất nhiều, chỉ có khoảng hai mươi cuốn.

“Có, mấy món đồ!”

Cô bé rất dễ thương, đeo những thứ này lên người sẽ khiến cô càng khả ái.

“Chào quý khách, quý khách có cần tiểu nữ giới thiệu chi tiết về từng loại đồ vật không ạ!” Cô gái đứng gần hắn mỉm cười nói.

Đan dược được chia theo cấp các số, đa số đan dược cấp một có giá mười linh thạch một viên, đan dược cấp hai có giá năm mươi linh thạch, đan dược cấp ba là hai trăm linh thạch, đan dược cấp bốn là năm trăm linh thạch một viên.

Mua, nhất định phải mua, Ngọc Linh cần những thứ này.

Nghe Lâm Thắng nói thì Thu Vận bắt đầu ngẫm nghĩ lại.

Nhưng về sau Ngọc Linh sẽ cần nên suy tính mua cho cô bé một chiếc.

Cô nhanh chóng bước đến bên cạnh hắn bắt đầu giới thiệu.

“Sau đó cô biết họ đã đi đâu không?” Lâm Thắng vội vàng nói.

Công pháp tu luyện tên là Vũ Huyền Quyết, tốn mười hai nghìn linh thạch.

“Tiểu nữ thấy họ đi về hướng thành Nam, tiểu nữ chỉ biết đến đó!” Thu Vận nói.

Thấy vậy hắn không chờ nhân viên đến hướng dẫn mà bế Ngọc Linh đi dạo trong thương hội.

“Linh..Linh thạch hoàn mỹ!” Cô gái nhìn đống linh thạch Lâm Thắng lấy ra hô lên, hai mắt trừng lớn.

Có đủ loại vũ khí…nói đúng hơn là pháp khí, trên đó không ghi chữ vũ khí mà ghi chữ pháp khí.

Mỗi viên linh thạch to khoảng ngón cái, ba nghìn viên để đó thành một đống núi nhỏ.

Lâm Thắng thầm than, không ngờ công pháp lại đắt như thế, đống linh thạch của hắn chỉ mua được vài bộ.

“Cô tên là gì?”

“Tiểu nữ cảm ơn ngài rất nhiều!” Mạn Lan hai tay nhận lấy linh thạch.

Hắn đi đến các kệ trưng bày công pháp, trên đó để rất nhiều nhưng hắn không tu luyện nên không hiểu đống này.

Lâm Thắng chớp chớp mắt rồi lại không để ý đến cách cô gái nói nữa.

Lâm Thắng bước vào bên trong thì thấy tất cả nhân viên đang bận rộn hướng dẫn khách, khách đông quá nên không thể tiếp hết cùng lúc được.

Lâm Thắng thở dài, đành phải làm theo kế hoạch đã tính.

Lâm Thắng không để ý nữa, cầm lấy vòng tay đeo vào tay Lâm Ngọc Linh trước sự kinh ngạc của cô bé.

Sau đó là đến vòng cổ rồi trâm cài tóc, chiếc nhẫn hắn cất vào túi hệ thống vì tạm thời cô bé chưa dùng được.

“Lấy cho em mấy thứ này!”

“Có vấn đề gì sao?!” Lâm Thắng nhìn cô gái hỏi.

Cuốn rẻ nhất mười nghìn linh thạch, cuốn đắt nhất là hai mươi nghìn.

Một phút sau đó mắt Thu Vận sáng tỏ lên, cô quay sang nhìn hắn.

Chỗ này có một cô gái đang đứng giới thiệu đồ cho khách, người được cô gái giới thiệu mua một chiếc vòng tay rồi rời khỏi.

Pháp khí phân cấp giống công pháp, pháp khí các cấp có giá không kém công pháp.

“Không có gì thưa quý khách, ngài cần gì nữa không ạ!”

“Tiểu nữ không dám để ngài xưng em đâu ạ, xin hãy gọi tiểu nữ là Mạn Lan!” Cô gái nói.

Đi đến kệ bán đồ cuối cùng, nơi đây có các loại trang sức, từ nhẫn cho đến các loại vòng, đủ kiểu hình rất đẹp.

Cuốn rẻ nhất tận ba ngàn linh thạch, cuốn đắt nhất năm nghìn linh thạch.

Lúc hội chủ trao đổi với người khách quý đó cô ở bên cạnh nghe họ nói về linh thạch hoàn mỹ.

Biết được một viên linh thạch hoàn mỹ có thể bằng hai đến ba viên linh thạch bình thường.

Vì nãy Mạn Lan khách khí như vậy nên hắn nghĩ nhân viên ở đây đều giống như thế, hỏi tên cô gái trước rồi gọi bằng tên cô luôn.

Tụ Khí đan là đan dược trợ giúp người tu luyện hấp thụ linh khí nhanh hơn. Mỗi lọ có năm viên giá năm mươi linh thạch, mười bình hết năm trăm linh thạch.

Lâm Thắng gật đầu, hắn cần có người giới thiệu vì mù tịt thông tin về chúng.

Hắn không coi đây là những trang sức bình thường đâu, ở trong đây không có thứ đồ ‘bình thường’ nào vì nó nhiều tiền.

Giá của công pháp rẻ nhất trên kệ là năm trăm linh thạch, cao nhất là một ngàn năm trăm linh thạch.

Sáng hôm sau. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lâm Thắng và Lâm Ngọc Linh dậy ăn sáng rồi rời khách sạn khởi hành đi sang thành Đông.

Càng xem hắn càng thấy mình nghèo. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Đúng thật là có một nam một nữ đến hỏi như vậy. Sau đó tiểu nữ đã nói trong thương hội không có, cả tòa thành cũng không có đồ như vậy!”

Ở chi nhánh này đúng là có thông tin về họ nhưng thông tin đã về ngõ cụt. Giờ không biết họ đã đi hướng nào.

Muốn hỏi người thì tìm những nhân viên đó là chuẩn nhất.

“Là cô ấy thưa ngài!” Mạn Lan chỉ một cô gái đang hướng dẫn khách ở khu công pháp.

Cô gái vừa nói xong thì mắt Lâm Thắng sáng lên.

Thấy vậy cô gái mỉm cười bắt đầu chỉ từng loại giới thiệu.

“Em nhất định sẽ ngoan!” Ngọc Linh dụi đầu vào trong ngực hắn.

Chương 32: Manh mối đứt

“Tiểu nữ tên là Thu Vận ạ!”

Chỉ có nhân viên luôn đứng ở cửa tiếp khách mới hay bị người khác hỏi các vấn đề.

Trên đỉnh mỗi kệ đều được treo một dòng chữ gì đó.

“Không có không có thưa ngài!”

Sau đó Lâm Thắng đi ra mua một bộ công pháp cấp cao rồi, mười lọ Tụ Khí đan.

Lâm Thắng đi đến một chỗ trưng bày các bình nhỏ, không nhìn chữ hắn cũng đoán được trong những bình nhỏ này là đan dược. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Những chiếc nhẫn bên trái quý khách là nhẫn chứa đồ, những chiếc bày bán ở đây có ba cỡ không gian. Một mét, năm mét và mười mét. Loại một mét có giá bốn trăm linh thạch, loại năm mét là một nghìn năm trăm linh thạch, loại mười mét là năm nghìn linh thạch!”

Đến kệ thứ ba, kệ này ghi ‘Cao cấp công pháp’ trên kệ chỉ có năm cuốn.

Kệ đầu tiên có chữ ‘Hạ cấp công pháp’ kệ này có nhiều công pháp nhất.

Thương hội chỉ dành cho người tu luyện, làm sao có thể trưng bày các loại vũ khí bình thường ở đây được chứ.

Hắn không biết cô gái này đang bị gì, linh thạch của hắn có vấn đề sao.

Việc giới thiệu đồ vật cho khách phải hỏi trước vì có những khách biết rồi sẽ cảm thấy phiền, khách chưa biết thì mới bắt đầu giới thiệu từng loại.

Lâm Thắng không quan tâm nhẫn lắm vì hắn đâu có thần thức mà dùng.

“Không có gì đâu, chỉ cần Ngọc Linh ngoan anh sẽ mua cho em tất!” Lâm Thắng xoa đầu cô bé ói.

Lâm Thắng nhìn xuống cô bé đang trong ngực mình, có bé đang ngó nghiêng xung quanh, mọi thứ trong đây rất mới lạ khiến cô nhìn không chớp mắt.

Lâm Thắng lấy ba nghìn viên linh thạch từ trong túi ra đặt lên trên chỗ bàn trưng bày trống.

“Những chiếc vòng trước mặt quý khách được làm từ Bạch Thanh ngọc, loại ngọc được lấy từ trong mỏ linh thạch nên chúng có thể hấp thu linh khí đến để ôn dưỡng cho cơ thể. Vòng cổ, trâm cài tóc, hoa tai đều có tác dụng như thế ạ!” (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 32: Manh mối đứt