Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 99: Gặp lại người quen

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 99: Gặp lại người quen


Lâm Thắng dừng ngay lại, trong lòng nghi nghi, mấy người phía trước vào bình thường mà sao mình lại bị chặn nhỉ?!

Hai cô nàng nép dán vào người Lâm Thắng dần dần thả lỏng theo thời gian.

“Phía sau đi tiếp đi!” Người binh vệ nói với mấy xe phía sau rồi quay sang nhìn hắn.

Một giọng nói bỗng vang lên, vẫn là của người binh vệ đó, tiếng nói vang ngay bên tai.

“Vâng!” (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhìn theo tay thiếu nữ thì thấy đúng là một khách sạn, chữ ghi trên chốc cửa to đùng...

...

“Chúng ta đi tìm khách sạn ở đêm nay thôi!” (đọc tại Qidian-VP.com)

[ Tên: Diệp Thiên ]

Diệp Thiên dừng suy nghĩ, hai hàng lông mày nhíu lại.

[ Tên: Giang Như Nguyệt ] (đọc tại Qidian-VP.com)

Lâm Thắng xuống xe rồi đi về phía căn phòng nhỏ. Nhân yêu không cần đăng kí...không coi bọn họ như người sao...

Lâm Thắng lái xe yêu thú về phía cổng thành, trên con đường càng gần cổng càng nhiều những chiếc xe khác, thỉnh thoảng còn có người cưỡi những vật hình thù kì lạ đáp ngay xuống cổng.

Một binh vệ Chân Linh hậu kì đi đến ngăn cản xe hắn.

Hiện tại thiếu nữ Lâm Ngọc Linh đang mang hai loại cảm xúc khác nhau. Vẫn hơi sợ vì vào nơi nhiều người và tò mò về mọi thứ xung quanh.

Rồi, ba người đi dạo cho đến khi trời bắt đầu tối dần xuống.

[ Cấp độ: Chân Linh trung kì ( Huyền Thiên Đạo Thể - Chưa kích hoạt ) ]

“Như Nguyệt, bí cảnh thí luyện ở tuần sau cần phải có năm người đi chung, chúng ta lập đội có được không?!”

Hắn liếc nhìn xung quanh, đa số là người tu luyện cấp độ Chân Linh, Kim Đan bay trên trời xuống đó,...lực lượng mạnh hơn thành cấp thấp rất nhiều.

“Mời cậu qua bên này đăng kí và nộp phí!” Binh vệ đi về phía căn phòng nhỏ cạnh cổng thành cao bốn chục mét.

Đúng là hình bóng này, rất giống, cực kì giống!!!!

Lâm Thắng hơi sững sờ, sao anh ta lại biết nhỉ?!

Chỉ có Diệp Thiên mới chú ý đến, vừa hắn thấy cô nàng nhìn chăm chú vào thanh niên với hai nữ nhân yêu đi qua, ánh mắt còn rất khác lạ. Có vẻ như thiếu nữ đang đuổi theo họ.

Lâm Thắng liếc qua một tí rồi thôi, hắn không muốn dính dáng gì với những nhân vật như thế này.

“Vào được rồi đó! Hai em không cần trốn nữa đâu, không có tác dụng!”

Gấp năm lần thành cấp trung rất rộng, đi dạo cả tháng may ra mới hết được. Nhưng mà hắn chỉ ở mấy ngày thôi, trải nghiệm cho biết là ok rồi.

[ Tuổi: 17 (335)] (đọc tại Qidian-VP.com)

Tận ba năm trước rất khó nhớ đến trong khi chỉ có cấp độ Tụ Khí, danh sách đăng kí có vài cái tên trùng nhưng toàn là Chân Linh trở lên và thời gian đăng kí ở trước ba năm rồi.

Lâm Thắng nhìn vào trong xe, hai chị em cũng nghe được cuộc nói chuyện, họ đang hơi lo lắng nhìn hắn.

Người binh vệ giải thích.

“Khách sạn kìa anh!!” Lâm Ngọc Linh bỗng chỉ vào một nơi ở cách đó không xa.

Lúc này Giang Như Nguyệt bỗng dưng dừng bước lại, ánh mắt thiếu nữ hơi hơi mở to ra nhìn về bóng lưng của Lâm Thắng.

[ Cấp độ: Kim Đan trung kì ( Truyền Kỳ )]

“Stop!”

Bản thân hắn rất yếu, muốn thay đổi hay làm gì đó phải có sức mạnh trước!

Không hổ là nhân vật chính, tốc độ tu luyện siêu nhanh, hai năm kia mới Tụ Khí tầng ba mà giờ đã là Kim Đan trung kì rồi, hack speed!!!!

“Vâng ~” x2

Điều khiển xe đi theo dòng người, Lâm Thắng định đi vào một cách bình thường như những người phía trước thì...

Nhân yêu không thể được đối xử một cách bình đẳng sao?!

[ Chủng tộc: Người ]

“Trong thành không cho phép lái xe, trừ xe chở hàng, cũng không được dùng Pháp Khí để bay. Sau khi vào cổng thì rẽ sang bên trái đi khoảng 1km sẽ có nơi thuê chỗ gửi xe!”

“Những tên trẻ con ngu ngơ, không cần để ý đến thái độ của chúng!”

[ Chủng tộc: Người ]

Thanh niên thấy cô nàng dừng bước, tưởng chừng được đồng ý rồi, mở miệng còn chưa kịp nói thì thân hình xinh đẹp bỗng chạy quay lại vào trong khách sạn!

Sau khi đăng kí xong thì người binh vệ dặn thêm, hắn nhận được một tấm phù chú nhỏ. Thứ này sẽ là cái để xác nhận hắn có thể đi vào trong thành, thích dán ở đâu thì dán.

Ba người cùng đi về đó, mới đến gần chưa vào mà đã nghe thấy tiếng ồn ào truyền ra rồi, khách ra vào rất đông. Bây giờ đã đến giờ ăn nên tình cảnh như vậy quá bình thường.

/

“Nhân yêu không cần đăng kí!”

Hành động bất chợt của Giang Như Nguyệt khiến mấy người trẻ không hiểu sao.

Đó là thanh niên đẹp trai đi bên cạnh Giang Như Nguyệt, hắn đang dẫn đầu bốn thanh niên khác đi vào trong khách sạch.

Mắt thì liếc, tay thì bám chặt lấy Lâm Thắng để cho bớt sợ...

“Người đăng kí rồi sẽ được in dấu vào một vật, một nơi nào đó mà luôn mang theo ở trên người! Khi đến gần thành thì trận pháp có thể nhận biết thân phận và có thể vào hay không!” (đọc tại Qidian-VP.com)

Một mình mình tìm rất khó, nếu có nhiều người tìm thì tốt...

Dù sao, nghe nói thành chủ đang ở Anh Thai của cấp độ tu luyện! Mới Anh Thai thôi, hắn không sợ.

“Mình có thể vào chưa anh?!” Mạc Uyên hỏi khi Lâm Thắng lên xe.

Không bị ghét, không bị đuổi, không bị mắng chửi, lại còn có thể đi xuyên qua trong không gian của người đã đủ để cho cô cảm thấy thỏa mãn rồi.

“Em hơi hơi đói rùi ~”

“Vâng!” x2

[ Tuổi: 17 ]

Loanh quanh hơn hai tiếng, rất thuận lợi và không gặp phải phiền phức gì, tâm tình ba người cũng đã khá hơn một chút.

[ Chú: Tiên Đế trọng sinh ]

Tuy không có chuyện ghét ra mặt nhưng ánh mắt ham muốn của một vài tên đàn ông ở những nơi đi qua khiến ba người rất khó chịu.

“Mặc kệ những kẻ đó thôi anh! Chỉ đến mức này em vẫn có thể buông lỏng được!” Mạc Uyên cầm tay Lâm Thắng nói.

Sau đó Lâm Thắng lái xe đến nơi thuê chỗ gửi xe mà người binh vệ đã nói, gửi xe ở đó rồi dắt hai chị em đi dạo trong thành.

Một thanh niên ‘đẹp troai’ đi bên cạnh thiếu nữ Giang Như Nguyệt vừa cười vừa nói, trong ánh mắt của hắn chỉ có cô gái này.

“Xin hỏi....!” Lâm Thắng mở miệng thử hỏi về thông tin của cha mẹ..nhưng mà câu trả lời là không có gì.

Mua xe xịn? Mua áo choàng cản thần thức? Cứ trốn mãi không phải là điều hay. Cứ thản nhiên đi ra cho thỏa thích có phải tốt hơn không?!

Nghe vậy thì Lâm Thắng đã hiểu ra, giờ phải đi đăng kí thân phận mới có thể đi vào. Thảo nào mấy người phía trước đi mà không bị cản, họ đã đăng kí rồi.

Đi thẳng suốt mà vẫn chưa thấy hết đường, đúng là quá dài, quá rộng. Lâm Thắng thầm than.

“Không sao, anh đi đăng kí thân phận rồi quay lại ngay!” Hắn an ủi hai cô nàng đang lo lắng, giọng của người binh vệ kia làm họ giật hết mình.

Lâm Thắng thở dài đi về xe, cứ như vậy không khác nào mò kim đáy “biển” chứ không phải bể nữa.

“Như....!”

Chương 99: Gặp lại người quen

Diệp Thiên nghĩ rồi cũng bước chậm vào khách sạn.

Tâm thần không thể thoải mái để thưởng thức cảnh sắc hai bên đường được.

“Vậy đêm nay chúng ta ở đó nhé!” Lâm Thắng nói.

“Đúng vậy, có vấn đề gì thế?!”

“Là như thế này! Người ngoài lần đầu vào trong thành sẽ phải nộp 5 viên linh thạch, phí đường xá, phí thủ tục xác nhận thân phận, phí được bảo hộ!”

Lâm Thắng nghiêm túc đúng một giây ngay khi nghe thấy. Hắn bỗng nhớ lại người tu luyện có thần thức, chiếc xe rởm không có trận pháp cản thần thức, áo choàng bên ngoài cũng không.

Một giọng quát vang lên rồi mấy bóng người đi nhanh qua hắn.

“Tránh ra đồ nhà quê!!!”

“Ừm!” Lâm Thắng bỏ đi ý nghĩ định đánh lén những kẻ có ánh mắt không tốt.

Thành cấp trung, có thể hình dung loại thành này to gấp năm lần thành cấp thấp. Ở đây có người tu luyện cấp độ cao hơn, ít người bình thường hơn.

Lâm Thắng thở một hơi dài.

“Lần đầu cậu vào thành phải không?!”

Ở trong thành cấp trung đây có rất nhiều Chân Linh, núp trong chiếc xe này là một hành động ngu ngốc.

Không ngờ lại gặp được lão tiên và thiếu nữ mình cứu ở nơi đây đấy.

Diệp Thiên suy tư trong lòng, thiếu niên kia không có tí lực lượng gì trong cơ thể, như một người bình thường. Nhưng hai nữ nhân yêu bên cạnh lại khác, lớn lại có cấp độ Chân Linh, bé là Tụ Khí. Điều gì ở thanh niên đó khiến cho họ tình nguyệt nhận làm chủ nhân, thế lực sau lưng hay...

Chỉ cần Chân Linh trở nên đến gần quét thần thức cái là nhận ra bên trong xe có những gì ngay, người binh vệ kia biết từ lúc ra hỏi mình nhỉ!

Rất khó chịu, nhưng mà làm được gì không? Đáp án là không!

Lâm Thắng vừa đi đến cửa thì một nhóm thiếu niên thiếu nữ bước ra, hai khuôn mặt quen thuộc khiến hắn dừng bước lại một chút, trong lòng rất kinh ngạc.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 99: Gặp lại người quen