Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 5: Kết thành đạo lữ, Tông Sư chi cảnh

Chương 5: Kết thành đạo lữ, Tông Sư chi cảnh


Kể từ lần gặp mặt với Giải Thanh Nhã, cũng đã trôi qua được hai tháng.

Dương Thiên vẫn luyện công chăm chỉ như thường ngày.

Chỉ có điều trong lòng hắn hiện giờ, luôn luôn có một cỗ cảm giác xoắn xuýt.

Dương Thiên vẫn chưa thể làm ra quyết định.

Lợi ích cùng rủi ro của cuộc trao đổi này là quá to lớn, hắn ta cũng không muốn mạo hiểm.

Giải Thanh Nhã kể từ lần đó đã cho hắn không ít thời gian, ngày hôm qua độ thiện cảm thậm chí còn gia tăng không ít. Tại Dương Thiên xem ra, có lẽ phải sớm cho nàng một câu trả lời.

Giải Thanh Nhã là một cái người rất kiên nhẫn, đồng thời cũng thấu tình đạt lý, điều này Dương Thiên có thể cảm nhận rõ ràng được.

Đổi lại một cái nữ nhân khác, giống như Hân Nghiên, đã sớm đè hắn xuống mà bá vương ngạnh thượng cung.

[Tính danh: Dương Thiên]

[Tuổi: 23]

[Cảnh giới: Nhị lưu cao thủ (99%)]

[Công pháp: Lưu Thủy Quyết tàn quyển (tầng 3 viên mãn, cực hạn) Chiến Thần Đồ Lục (tầng 5 viên mãn)]

[Võ học: Lưu Thủy Kiếm Quyết tàn quyển (tầng 3 viên mãn, cực hạn) Đẩu Chuyển Tinh Di (tầng 3 viên mãn) Lăng Ba Vi Bộ (viên mãn, cực hạn)]

[Căn cốt: Thiên tài]

[Ngộ tính: Yêu nghiệt]

Dương Thiên chán nản mở ra bảng thuộc tính, hắn đã đem Lăng Ba Vi Bộ tu luyện đến cực hạn, đồng thời tầng cuối cùng của Đẩu Chuyển Tinh Di cũng đã cách không xa.

Chiến Thần Đồ Lục thì giải mã đến phù đồ thứ 5, giúp cho chiến lực của Dương Thiên đề cao không ít, tốc độ tu luyện theo đó gia tăng thêm một mảng lớn.

Chiến Thần Đồ Lục càng về sau thì càng khó khăn để tu luyện, chủ yếu là do độ khó của việc giải mã phù đồ cứ ngày một gia tăng.

Nhưng Dương Thiên cũng không có sinh lòng thoái ý, hắn còn có yêu nghiệt cấp ngộ tính đâu.

Hiện giờ, hắn đã có thể ung dung đột phá nhất lưu.

Dương Thiên chọn ngày lành tháng tốt, âm thầm rời khỏi tông môn mà không gây nên bất kỳ kinh động nào.

Hắn tìm được một sơn cốc ít người qua lại, xếp bằng tiến hành đột phá cảnh giới.

Như đã nói trước đây, từ nhị lưu tiến lên nhất lưu sẽ gây nên động tĩnh không nhỏ, Dương Thiên không muốn ai phát giác ra thực lực của bản thân, thế nên hết sức cảnh giác.

Giống như trước đó, tồn tại một đạo bình chướng ngăn cách giữa hai cái cảnh giới, điều mà Dương Thiên cần làm chỉ là cố gắng đạp phá nó.

Một lần.

Ầm!

Hai lần.

Ầm!

Ba lần.

Dương Thiên sử dụng nội lực, hay bây giờ nói một cách chính xác hơn là luồng linh khí trong cơ thể, tiến hành nhiều lần trùng kích.

Ầm!

"Thành công!"

Tại lần thứ 28, hắn đã thành công đột phá.

Nhất lưu cao thủ.

Đây chính là trình độ của đại đa số Minh Kiếm Tông trưởng lão, cùng một số ít đệ tử chân truyền.

Lần đột phá này còn nhanh hơn cả trước đó, hầu như Dương Thiên chỉ mất hơn khoảng một nửa thời gian so với thời điểm đột phá lên nhị lưu.

"Cuối cùng cũng có chút sức tự vệ."

Dương Thiên cảm thấy an tâm không ít. Nhất lưu cao thủ cũng có thể coi là nhân vật có tiếng tăm, trong trường hợp Tông Sư không hiện thân, chính là tuyệt đỉnh cao thủ trong giang hồ.

Chỉ cần chưởng môn không xuất thủ, tại Minh Kiếm Tông hiện giờ, hắn đã hoàn toàn có thể đi ngang.

Do có sự góp sức của Chiến Thần Đồ Lục, Dương Thiên cảm giác mình có thể treo lên đánh mấy cái phổ thông nhất lưu cao thủ cùng một lúc.

Đây chính là chênh lệch giữa tu tiên giả và võ giả.

Hai tầng thứ này hoàn toàn không thể đặt chung lên một bàn cân để so sánh.

Tu tiên giả có thể nhẹ nhõm ngược sát võ giả cùng cảnh giới, phần lớn là do linh khí ổn áp nội lực chân khí một đầu.

Cái cảm giác thực lực đột trướng thật là mỹ diệu. Dương Thiên tuy cao hứng, nhưng cũng không vì thế mà buông lỏng cảnh giác.

Hắn ta vẫn chưa phải là Tông Sư.

Cần phải tiếp tục cố gắng.

[Chúc mừng kí chủ đột phá Nhất lưu cao thủ, thưởng cho Vé Quay Vật Phẩm (Sơ) x25]

Thanh âm hệ thống vang lên, phần thưởng lần này trực tiếp tăng lên tới 25 vé quay sơ cấp, Dương Thiên tiến hành hợp thành, cộng với 5 vé sơ cấp còn dư ở lần đột phá trước, hắn hiện tại đang sở hữu 5 vé quay cấp trung.

Sau khi thu thập xong, Dương Thiên lại tiếp tục quay trở về vùi đầu tu luyện.


Mấy ngày sau, Giải Thanh Nhã lại tiếp tục tìm tới.

Nàng đến là để nghe câu trả lời.

Dương Thiên đau khổ mấy tháng này, trong lòng rốt cục cũng đã có một cái đáp án.

Vẫn là tại địa điểm cũ, hai người đối mặt nhìn nhau.

Giải Thanh Nhã thời gian ngắn không thấy, dường như cái mông lại lớn hơn một chút.

Một đoạn đường đi tới, Dương Thiên đôi lúc cũng không nhịn được mà liếc mắt nhìn.

Giải Thanh Nhã cảm nhận được điều này, cũng không thèm để ý, dáng đi ngược lại là càng thêm uyển chuyển hơn.

Hồi lâu sau, nàng mới khẽ cười, nói:

"Sư đệ nhìn đủ chưa?"

Dương Thiên giả vờ ho khan.

Mất mặt, mải nhìn quên mất chính sự!

Được rồi, hắn cũng nên cho đối phương một câu trả lời.

"Ta đồng ý!"

Dương Thiên trả lời một cách rất rõ ràng và dứt khoát.

Suốt mấy ngày nay, hắn đã suy nghĩ kỹ càng rồi.

Giải Thanh Nhã là một nữ tử hầu như không có chút khuyết điểm nào cả.

Dáng dấp mỹ lệ, tuy không đến mức khuynh quốc khuynh thành nhưng lại là nữ nhân đầu tiên thổ lộ với hắn.

Nữ tử chủ động nha, hắn ta rất thích. Còn chưa kể lại là phú bà nữa!

Dương Thiên có cảm giác Giải Thanh Nhã cũng không chỉ là một nội môn đệ tử bình thường.

Khí chất của nàng thực sự rất khác biệt. Điều này thể hiện rõ nhất khi nàng đi chung với Hân Nghiên.

Giải Thanh Nhã nghe vậy thì vui mừng quá đỗi, má đào đỏ lên, tươi cười tiến tới ôm ấp Dương Thiên:

"Sư đệ~"

Dương Thiên ngượng ngùng một hồi, cũng là từ từ đem eo nàng ôm lấy.

Xúc cảm thật là tốt!

Hắn ta còn ngửi thấy mùi thơm trên người của Giải Thanh Nhã, cỗ mùi này giống như hương hoa, thanh thoát mà câu dẫn, nhất thời khiến dưới thân Dương Thiên dấy lên một cỗ tà hoả.

Hắn bối rối nói ra:

"Sư tỷ, ta…"

Giải Thanh Nhã không thèm để ý, lấy ngón tay che lấy miệng của hắn, quyến rũ nói:

"Sư đệ không cần phải để ý. Nếu sư đệ muốn bây giờ, cũng không phải là không thể nha, người ta vẫn còn là hoàn bích chi thân đâu."

Hồ, hồ ly tinh!

Dương Thiên trong lòng gắn cho Giải Thanh Nhã một cái nhãn hiệu.

Tuy rằng nàng lúc này đã là nữ nhân của hắn, thế nhưng tiến trình có phải là quá nhanh hay không?

Dù sao thì ở kiếp trước, cho đến lúc c·h·ế·t thì hắn vẫn còn là một cái xử nam chính hiệu!

Thậm chí tay của nữ nhân còn chưa được dắt!

"Sư tỷ, thế này có hơi vội vàng rồi. Việc này vẫn cần thêm chút thời gian nữa." Dương Thiên lúng túng nói.

Giải Thanh Nhã nghe vậy thì khẽ che miệng cười, một mặt thâm tình nhìn lấy hắn trả lời:

"Ân, tất cả đều nghe theo sư đệ~"

[Giải Thanh Nhã đã đối với ngươi nhất kiến chung tình, độ thiện cảm hiện tại là 100/100. Phải chăng kết giao làm đạo lữ?]

Một dòng thông báo hiện ra trước mặt Dương Thiên.

"Kết giao đạo lữ? Một chức năng khác của hệ thống sao?"

Dương Thiên trong lòng thắc mắc, hệ thống sau đó ngay lập tức đáp lại:

"Có thể kết giao đạo lữ với đối tượng khác phát khi độ thiện cảm với ký chủ đạt mức 100 điểm. Ký chủ sẽ nhận được phần thưởng, đồng thời có thể xem xét thuộc tính của đạo lữ, cũng như tiến hành truyền thừa công pháp cho đối phương."

Dương Thiên hai mắt sáng lên.

Truyền thừa công pháp?

Vậy chẳng phải là ta cũng có thể truyền thừa cho Giải Thanh Nhã Chiến Thần Đồ Lục?

Đây đúng là thứ mà Dương Thiên đang cần.

Trước đó, hắn ta xoắn xuýt chuyện tình cảm với nàng cũng một phần là do hoàn cảnh.

Hắn hiện giờ đang bước trên con đường tu tiên, trong khi Giải Thanh Nhã chỉ là một cái phàm nhân võ giả.

Rốt cục võ giả ở thế giới này có thể sống được bao lâu, Dương Thiên không rõ ràng, nhưng chắc chắn là sẽ không nhiều.

Dù gì thì đây cũng chỉ là một thế giới cao võ.

Một trăm năm sau, hắn ta nhất định sẽ còn sống, thành tiên thành thần. Thế nhưng còn nàng thì sao?

Giai nhân bên cạnh hoá thành một nắm cát vàng. Đây chính là cảnh tượng mà Dương Thiên không muốn thấy nhất.

Hắn ta tuy rằng đã chấp nhận nàng, thế nhưng lo lắng trong lòng vẫn còn đó.

Còn tốt là, vấn đề này hiện giờ đã được hệ thống được giải quyết.

Ngày hôm sau, Giải Thanh Nhã từ rất sớm đã mang đến đan dược.

Một bình ba viên Khí Huyết Đan, đúng như đã hứa hẹn trước đó.

Giao đan dược xong, nàng còn trực tiếp tiến hành ôm ôm ấp ấp, khiến cho Dương Thiên rất không thích ứng.

Có vẻ như nàng rất thích chiếm tiện nghi của hắn a?

Mà cũng không thành vấn đề, Dương Thiên ngược lại là có thể trả đũa thoải mái.

Đám đệ tử trong tiểu viện ghen tị đến phát cuồng rồi.

Tại sao vị này nội môn sư tỷ lại coi trọng Dương Thiên chứ không phải bọn hắn đâu?

Trừ vẻ ngoài ra, các mặt khác bọn hắn có thể treo tên tiểu bạch kiểm này lên ngược đánh một đầu.

Phi! Không biết xấu hổ!

Dương Thiên nhận ra được ánh mắt của mấy vị đồng môn, trong lòng không khỏi cười lạnh.

Các ngươi có ngon thì cũng đẹp trai như ta a!

Hắn ngược lại là càng ôm chặt Giải Thanh Nhã hơn một chút, khiến nàng hưng phấn không thôi.

Thôi đến đâu thì đến.

Dương Thiên thầm thở dài trong lòng.

Hắn mơ hồ cảm giác được, mối quan hệ với Giải Thanh Nhã sẽ đem đến phiền phức không hề nhỏ, thế nhưng Dương Thiên cũng không có suy nghĩ nhiều.

Hắn là thực sự có cảm giác với đối phương.

Có lẽ việc bỏ lỡ nữ tử như nàng, mới chính là điều sẽ khiến hắn tiếc nuối nhất.


Hai năm lại qua đi.

Dương Thiên tại tuổi 25 đem Đẩu Chuyển Tinh Di tu luyện tới cực hạn.

Chiến Thần Đồ Lục cũng đã mày mò đến phù đồ thứ 8.

Nhờ có đan dược của Giải Thanh Nhã trợ lực, tốc độ tu luyện của hắn lại gia tăng thêm không ít.

[Tính danh: Dương Thiên]

[Tuổi: 25]

[Cảnh giới: Nhất lưu cao thủ (58%)]

[Công pháp: Lưu Thủy Quyết tàn quyển (tầng 3 viên mãn, cực hạn) Chiến Thần Đồ Lục (tầng 8 viên mãn)]

[Võ học: Lưu Thủy Kiếm Quyết tàn quyển (tầng 3 viên mãn, cực hạn) Đẩu Chuyển Tinh Di (tầng 4 đại thành) Lăng Ba Vi Bộ (viên mãn, cực hạn)]

[Căn cốt: Thiên tài]

[Ngộ tính: Yêu nghiệt]

Nhìn vào bảng thuộc tính, Dương Thiên lại bắt đầu suy nghĩ đến một vài vấn đề.

Tông Sư chi cảnh sắp đến gần, Khí Huyết Đan ngược lại là tác dụng không lớn nữa.

Tam lưu đến nhất lưu cao thủ chỉ có một phương pháp tu luyện duy nhất đó chính là gia tăng khí huyết lẫn tích lũy nội lực trong cơ thể.

Khí Huyết Đan có tác dụng bổ sung khí huyết cho cơ thể, khiến cho quá trình này diễn ra nhanh chóng hơn.

Thế nhưng từ Tông Sư chi cảnh trở đi sẽ phải sử dụng nội lực chân khí tạo dựng nên đan điền, hay nói cách khác là hình thành nên một khu vực có thể tạo ra lẫn cung cấp chân khí, để võ giả có thể sử dụng một cách liên tục.

Do vậy mà quá trình tu luyện của Tông Sư cần đến một loại đan dược khác, có khả năng cung cấp lượng lớn chân khí, gọi là Chân Khí Đan.

Nói đến thì, Tông Sư có thể chân khí ngoại phóng, sử dụng nó làm thủ đoạn công kích, cũng như tiến hành hộ thể. Đồng thời khi tu luyện có thể dựa vào thổ nạp mà từ từ tích lũy chân khí trong đan điền, tuy nhiên quá trình này tiêu tốn khá nhiều thời gian.

Sự khác biệt này đã dẫn đến việc chênh lệch giữa Tông Sư và nhập lưu võ giả là rất lớn, đồng thời cũng khiến Tông Sư trở thành tồn tại phương mao lân giác, bất kỳ một người nào trên giang hồ cũng rất có tiếng tăm cùng địa vị.

Chương 5: Kết thành đạo lữ, Tông Sư chi cảnh